xuyên thành mẹ ruột nam chính truyện niên đại

                                    
                                              

Chương 35

Chỗ bộ đội của Ngụy Kiến Vĩ trực nằm trong quân quần thể thủ đô, Hà Hiểu Vân đem theo đòi Ngụy Viễn Hàng ngồi xe cộ lửa chạy xuyên thấu về phía Bắc, cho đến chấp choá tối ngày loại nhì mới nhất cho tới trạm.

Bạn đang xem: xuyên thành mẹ ruột nam chính truyện niên đại

Một tay cô dắt đứa nhỏ, một tay tóm tư trang. Vừa bịa đặt chân lên trạm ngay lập tức hứng lấy một cơn dông tố, phương bắc rét sớm rộng lớn phương nam giới, nhập dông tố se ý thu vẫn rất rõ ràng ràng.

"Con rét không?" Cô xoa xoa tay đứa nhỏ.

Ngụy Viễn Hàng nhấp lên xuống đầu, nhập tay tóm chặt một viên kẹo, dựa sát nhập người cô, hai con mắt vĩ đại tò mò lại đắm đuối đem nom đám người dày đặc.

Trên trạm người cho tới người chuồn, Hà Hiểu Vân liếc mắt nom, mọi nơi đều là đầu người nhấp nhô, nhưng mà trời lại chuẩn bị tối, xung quanh thân thiết chứa đựng sắc color tối tối trầm trầm thực hiện cô ko ngoài cũng đều có chút u ám và mờ mịt.

Sau sườn lưng với bao nhiêu người chen lấn, cô vội vã bảo đảm Ngụy Viễn Hàng, bản thân lại bị đẩy lảo hòn đảo lùi bao nhiêu bước, cũng may với người đúng lúc hứng lấy cánh tay cô cô mới nhất không biến thành té.

"Cảm ơn..." cô ngước đầu ham muốn rằng điều cảm ơn, sau khoản thời gian thấy là ai thì trong tim tức thời thả lỏng, bên trên mặt mũi cũng hình thành sướng mừng: "Anh cho tới rồi."

"Ba!" Ngụy Viễn Hàng chạy cho tới bao bọc lấy chân anh, mới nhất hé mồm vẫn nói: "Ba ôm con cái."

Ngụy Kiến Vĩ đem quân trang, dáng vẻ người trực tiếp tắp thực hiện người tao ghé đôi mắt, anh xoay người bao bọc lấy Ngụy Viễn Hàng, tay còn sót lại xách lấy tư trang của Hà Hiểu Vân: "Để anh tóm."

Xem thêm: hào môn ẩn hôn

"Em tóm là được." Hà Hiểu Vân nhấp lên xuống đầu, tuy nhiên ko rung rinh trả được Ngụy Kiến Vĩ nên vẫn bị anh tóm chuồn.

Lúc anh cúi đầu cô phát hiện ra gò má anh, được cỗ quân trang thực hiện nổi trội, khuôn mặt anh nom càng anh tuấn rộng lớn ngày thông thường, từ đầu đến chân lòi ra khí thế sắc bén tuấn lãng.

Cô ko ngoài suy nghĩ, người trước mặt mũi này tương tự ko nên là và một người với dòng sản phẩm người trước cơ luôn luôn giở trò xấu xí với cô.

Ba người tách chuồn căn nhà ga, bên trên lối đi Ngụy Viễn Hàng rằng không ngừng nghỉ, "Con với u ngồi xe cộ lửa, lâu năm ơi là lâu năm luôn luôn, ù ù ùuuu là xe cộ lửa chạy!"

Ngụy Kiến Vĩ thỉnh phảng phất gật đầu đáp lại thằng bé xíu, rồi lại quay đầu sang một bên rằng với Hà Hiểu Vân: "Có nên là đặc biệt mệt nhọc không?"

Mệt chắc hẳn rằng là mệt nhọc, ngồi xe cộ lửa nhì ngày 1 tối, bên trên xe cộ người nhiều bừa bãi ko nghỉ dưỡng được, cô còn nên nhằm ý Ngụy Viễn Hàng ko cho tới thằng bé xíu chạy lộn xộn, gần như là đều là sau khoản thời gian đứa nhỏ ngủ say cô mới nhất giành giật thủ chợp đôi mắt một thời gian.

"Cũng khá mệt nhọc." Cô gật đầu.

Xem thêm: xuyên thành phu nhân nhà giàu

Ngụy Kiến Vĩ vốn liếng lăm le dẫn nhì người chuồn tiệm cơm trắng quốc doanh ăn, tuy nhiên phát hiện ra vẻ mỏi mệt nhọc bên trên mặt mũi cô thì lại thay đổi ý, về căn nhà trước vẫn.

Khu gia quyến của cục team tách riêng biệt ngoài quân quần thể, trời một vừa hai phải chập tối thì bên trên đàng trừ bao nhiêu vệ binh viên rời khỏi cũng ko gặp gỡ được người này.

Căn căn nhà phân phối cho tới chúng ta ko rộng lớn, nom cũng ko tính mới nhất tuy nhiên đặc biệt thật sạch sẽ. Ngụy Kiến Vĩ buông đứa nhỏ và tư trang xuống, bảo Hà Hiểu Vân ngồi một thời gian, anh chuồn xách nước giá buốt.