truyện tát dã

(Giương oai vệ / Ngang tàng)

20190634

Bạn đang xem: truyện tát dã

Tác giả: Vu Triết.

Thể loại: tân tiến, vườn ngôi trường, cường cường, ngọt sủng, hỗ công, HE

Nhân vật chính: Tưởng Thừa, Cố Phi

Vai phụ: ko cần thiết, dẫu sao chúng ta cũng ko ghi nhớ được.: )

Editor: Rhbf , Bongbong_nbo, Crime, Cáo (wattpad junjin85)

Tình trạng: Hoàn (145c+2PN) (25/06/2019)

———-

Nhận xét cụt gọn gàng tác phẩm

Mùa đông đúc này, Tưởng Thừa cảm nhận thấy giá thành không giống thông thường. Bởi vì thế ngăn cơ hội và xích míc kéo dãn, cậu kể từ căn nhà phụ thân u nuôi nhưng mà bản thân sinh sinh sống rộng lớn mươi năm, quay trở lại thành phố Hồ Chí Minh điểm bản thân sinh đi ra, nhằm đối lập một người dân có huyết tộc, và lại là kẻ phụ thân xa xăm kỳ lạ tồi tàn. Một đợt sự khiếu nại bất thần, khiến cho Cố Phi và Cố Miểu, nhị bằng hữu này nhảy vào cuộc sống thường ngày của tớ. Thành phố xa xăm kỳ lạ, nhân loại xa lạ, loại tuổi hạc dễ dàng phản nghịch ngợm, tiến trình sinh hoạt của Tưởng Thừa tiếp tục lặng lẽ thay cho thay đổi như vậy. Tác fake hành văn trôi chảy, mô tả anh hùng sống động, chuẩn chỉnh xác. Tưởng Thừa, nhìn như phản nghịch ngợm, thực đi ra tinh xảo, nhạy cảm, bởi hiểu rằng ngăn cơ hội ko thể hóa giải thân thiện bản thân và mái ấm gia đình, tiếp sau đó nhất quyết lựa lựa chọn tách ngoài. Cố Phi, hiệ tượng nhìn như giá thành nhạt nhẽo, bất kham, thực đi ra hiền lành, đem ý thức trách móc nhiệm, nhị anh hùng như thể vong hồn chống nâng toàn cỗ kiệt tác. Tùy theo đòi tình tiết từng bước lên kế hoạch, nắm rõ thâm thúy trong những anh hùng chủ yếu, ngày càng sát, ở tình tiết chứng minh được năng lượng thể hiện nay ngôn từ của người sáng tác cực mạnh. Hai người đều bị đặc điểm quan trọng đặc biệt chỉ mất phía trên người đối phương mê hoặc, yên ủi cho nhau và sưởi giá cả nhị. Cốt truyện được phát âm cẩn thận, nhân sinh của anh hùng chủ yếu tuy nhiên có rất nhiều cam Chịu đựng và thất ý, lại cứ như thế tràn trề cảm động và kỳ vọng.

———–

Review (wp kiarajung)

Chuyện chính thức Lúc nhị anh hùng chủ yếu mới mẻ 17 tuổi hạc, nhị thằng bạn đẹp nhất trai lanh lợi, tài năng rất đỗi kể từ thể thao cho tới âm thanh tới cả mớ tài lẻ không giống, tuy nhiên cũng bởi bên trên đẹp nhất vượt lên trên chất lượng tốt vượt lên trên nên ông Trời ko thương, nhị các bạn từng người một thực trạng, một loại thảm không giống nhau. Một các bạn là người con trái ngược ý với chúng ta xuyên suốt mươi bao nhiêu năm trời, rốt viên được cho biết thêm thực sự rằng bản thân là con cái nuôi, thế là từ 1 cậu trai trở nên thị căn nhà đem ĐK, dân top đầu ngôi trường thường xuyên tiếp tục nên bị trả về một thành phố Hồ Chí Minh nhỏ xập xệ, thực hiện học viên ở một ngôi ngôi trường tàng tàng, ở cộng đồng với những “người ruột thịt” ngập ngụa nhập thất vọng và vòng xoáy gạo chi phí. Một các bạn mới mẻ một vừa hai phải 17 tuổi hạc đầu tiếp tục là kẻ quán xuyến không còn việc căn nhà, tía tiếp tục mất mặt (trước cơ ông này thường xuyên say xỉn, tấn công đập phu nhân con), nên gánh vác chuyện + nuôi chăm sóc một cô em gái bị thương tổn ý thức, đèo bòng nốt một người mẹ tính cơ hội thất thông thường mong muốn níu kéo tuổi hạc thanh xuân, không phải lo ngại thao tác làm việc, chỉ hồi hộp hò hẹn không còn trai này cho tới trai không giống. Oan gia ngõ hẹp, nhị các bạn với xuất phân phát điểm là nhị thái rất rất, tuy nhiên nhờ duyên số tréo ngoe nên từ từ cuốn nhập nhau. Câu chuyện của tất cả chúng ta chính thức như thế…..

———-

Spoil (wp aiaitani)

Từ đi dạo phát âm Sói lên đường trở nên song thì đâm đi ra quí Vu Triết tuy nhiên phần nhiều truyện của người sáng tác đều là hỗ công (không phân biệt công thụ). Giương oai vệ cũng là 1 trong những trong mỗi truyện của người sáng tác bản thân rất rất quí.

Truyện kể về Tưởng Thừa ở tuổi hạc phản nghịch ngợm nóng tính sau đó 1 đợt tranh cãi trêu gan tía thì đã trở nên phụ huynh tâm sự thực sự và trả cậu về với phụ thân u ruột. Hoá đi ra cậu vốn liếng đơn giản con cái nuôi và lúc này thì chúng ta đưa ra quyết định trả cậu về với phụ thân u ruột. Lí bởi thì là vì chúng ta thấy tính cơ hội của cậu phong thái của cậu cực tốt nên về với phụ huynh đẻ của cậu. Thế là Tưởng Thừa tách lên đường tòa nhà sinh sống 17 năm nhằm về tòa nhà của tía ruột ở một thành phố Hồ Chí Minh rách rưới nhừ nhỏ xíu tí. Bắt đầu truyện Lúc cậu bịa đặt chân về thành phố Hồ Chí Minh nhỏ xíu tí nhưng mà stress phiền lòng và mệt rũ rời rồi bắt gặp một nhỏ xíu gái bị tóm gọn nạt. Cậu gom cô nhỏ xíu, gọi cho những người thân thiện của cô ý nhỏ xíu cho tới nhận người. Và ngay lập tức chương một 2 anh hùng chủ yếu bắt gặp nhau.

Tưởng Thừa nên cho tới một điểm xa xăm kỳ lạ, túng thiếu nàn, một thành phố chỉ toàn những nhân loại túng thiếu khó khăn cao bồi. Vậy nên vốn liếng là 1 trong những người được nuôi dạy dỗ nhập một mái ấm gia đình lênh láng mực thước, thật sạch sẽ chú ý hành động động tác, cậu bước vào một trong những môi trường thiên nhiên trọn vẹn khiến cho câu phản cảm, kìm nén. Khi bản thân phát âm truyện khi đầu bản thân tươngr rằng Tưởng Thừa là 1 trong những cậu trai phản nghịch ngợm, làm gây rối, cá biệt… Nhưng thì ra ko nên. Tưởng Thừa học tập rất tuyệt, là học tập bá, đem thật nhiều tài lẻ như phun cung rất rất chuẩn chỉnh, tấn công đàn thổi sáo hoặc ca hát thường rất hoặc. Chỉ là cậu hoặc nóng tính, khó khăn kìm nén được bản thân.

Gia đình thực của cậu bao gồm mang 1 người phụ thân xung quanh năm cờ bạc trộm lặt vặt vòi vĩnh chi phí, một người anh cao bồi hám chi phí, một người chị trầm khoác bị khinh thường nhập mái ấm gia đình. Đổi qua một thực trạng mới mẻ, bắt xay tiêu thụ một mái ấm gia đình văn hoá thông thường khiến cho Tưởng Thừa nhọc mệt xuyên suốt ngày lên đường long dong bên trên đàng. Nhưng những vươn lên là cố rộng lớn lại gom cậu trưởng thành và cứng cáp rộng lớn mạnh mẽ và uy lực rộng lớn. Nhưng loại trưởng thành và cứng cáp này sẽ không mất mặt lên đường phần thơ ngây chân thực hăng hái về từng việc. Tưởng Thừa là 1 trong những trong mỗi anh hùng bản thân cảm nhận thấy khá là quan trọng đặc biệt trong mỗi cỗ đam mỹ tôi đã phát âm. Cậu nóng tính, đấm đá bạo lực, xấu đi tuy nhiên lại mạnh mẽ và uy lực và quyết tâm. Trong một thực trạng như thế tuy nhiên luôn luôn lý trí, chuyên cần học hành và kiên ấn định trở về phần bên trước mặc dù ko khi này nhưng mà giọng văn của người sáng tác ko thực hiện bản thân cảm nhận thấy cậu ấy buồn đau đớn, vô vọng, đơn độc, sợ hãi.

Hoàn cảnh của Cố Phi thì lại không giống. Cậu sinh đi ra với 1 người tía đấm đá bạo lực xung quanh năm say xỉn tấn công đập, một người u đem linh hồn yêu thương đuối xuyên suốt ngày chỉ suy nghĩ yêu thương, một cô em gái bị tự động kỷ. Quá khứ của Cố Phi ko chất lượng tốt đẹp nhất, phát triển trong những trận đòn roi vọt, bị tía suýt giết thịt bị tiêu diệt tuy nhiên suôn sẻ người rơi xuống nước lại đó là ông tao. Thế nên cậu bị quý khách xung xung quanh cho tới là 1 trong những đứa giết thịt phụ thân ruột. Mẹ thì ko quan hoài lần chi phí, đỡ đần con cháu chỉ hồi hộp lấy chi phí đi kiếm tình thương yêu, yêu thương không còn người này cho tới người không giống. Mọi trọng trách cuộc sống thường ngày đều dồn lên vai Cố Phi: cơm trắng áo gạo chi phí, đỡ đần em gái. Thế nên Cố Phi bị trói buộc nhập vô số điều mệt rũ rời khốn đau đớn vốn liếng tiếp tục luôn luôn ấn định sẵn là bỏ lỡ chủ yếu bản thân. Cậu sinh sống như 1 robot sinh hoạt vì thế u và em gái, ko ngơi nghỉ ngơi, ko biết đâu là thú vui, là mục tiêu sinh sống. Mãi cho tới tận Lúc Tưởng Thừa xuất hiện nay và đùng một cái té nhập cuộc sống cậu.

Trong đôi mắt Cố Phi, Tưởng Thừa là 1 trong những cục cưng rực rỡ tỏa nắng. Tưởng Thừa kéo Cố Phi trở về phần bên trước, nỗ lực rất là nhằm kéo cậu kể từ dưới mặt đáy vô vọng lên. Dù quy trình có rất nhiều xích míc hoặc nỗi sầu, mếu máo thì nhị người vẫn luôn luôn ở cạnh nhau. Khi phát âm truyện bản thân luôn luôn dáng vẻ nhị cậu nhỏ xíu dần dần trưởng thành và cứng cáp cứ thế dìu nhau trở về phần bên trước.

Vì thực trạng nên Cố Phi rất rất tự động ti. Cậu bỏ lỡ phiên bản thân thiện vượt lên trên lâu rồi nên gần như là không tồn tại hăng hái này. Nhưng đem Tưởng Thừa, cậu chính thức biết nhập cuộc những sinh hoạt tâp thể, biết đi dạo, biết sung sướng, biết yêu thương.

Cố Phi cũng tương đối tài năng lẻ. Cậu biết biên soạn nhạc, tự sướng và photoshop rất rất đẹp nhất. Cố Phi cũng tương đối êm ả. Cậu biết đan nón len, luôn luôn đem kẹo nhập người, luôn luôn quyết tử cho những người không giống.

Lên ĐH Tưởng Thừa quen thuộc được với những người dân các bạn, tìm kiếm ra các bạn là chưng sĩ cho tới nhà pha cho tới Cố Miểu.

Rồi từng chuyện cũng chất lượng tốt đẹp lung linh hơn, u Cố Phi tìm kiếm ra tình nhân bản thân thiệt sư. Cố Miểu nâng rộng lớn. Cố Phi và Tưởng Thừa niềm hạnh phúc cạnh nhau.

Xem thêm: truyện cực phẩm thần y

Có nhiều chủ ý nhận định rằng truyện Vu Triết toàn lông gà vỏ tỏi tuy nhiên bản thân lại cảm nhận thấy đem những chuyện nhỏ xíu nhỏ cũng đầy đủ thực hiện cảm động quý khách. Có những nhân loại thông thường ko phú quý, ko tinh nhanh tuy nhiên cuộc sống của mình rất rất thiệt.

———–

Review (wp yanmai)

Mình nghe biết cỗ truyện này là vì vô tình nghe được ca khúc chủ thể nằm trong thương hiệu – Tát dã. Mình rất rất quí bài xích hát này, thực sự, kể từ nhạc điệu cho tới ca kể từ của chính nó đều khêu cho bản thân cảm xúc buồn, còn tồn tại chút say đắm đem khó khăn nhưng mà biểu diễn mô tả bởi điều. Và mẩu chuyện này cũng vậy. Xuyên xuyên suốt Tát dã, xúc cảm đong lênh láng nhất trong tâm địa bản thân đó là hỏng vô u ám và đen tối.

Tát dã, tương tự như cỗ trước cơ của Vu Triết là Lang hành trở nên tuy vậy, đều lấy toàn cảnh vườn ngôi trường, anh hùng đó là nhị thiếu thốn niên đem thực trạng ngang trái khó khăn, tuy nhiên chúng ta đều ko Chịu đựng khuất phục trước thực trạng ấy nhưng mà nằm trong giúp sức nhau đứng lên, mạnh mẽ và uy lực nhưng mà trở về phần bên trước. Truyện của Vu Triết, rằng thế này nhỉ, luôn luôn đem cảm xúc rất rất thực. Từ toàn cảnh, kể từ anh hùng, những sự khiếu nại xẩy ra, bao gồm những tâm lý và tâm tư của anh hùng, đều khiến cho bản thân cảm nhận thấy đem chút gì cơ thân thuộc, phảng phất giống như các gì bản thân thực sự trông thấy, thưởng thức được từng ngày, thậm chí còn là các thứ tôi đã từng suy nghĩ cho tới. Chỉ đem điều qua chuyện ngòi cây viết của người sáng tác, những loại cơ trở thành sắc đường nét rộng lớn, chân thực rộng lớn, khúc phân tách rộng lớn nhưng mà thôi.

Nơi ra mắt mẩu chuyện là 1 trong những thành phố Hồ Chí Minh nhỏ quê mùa, xấu xí xí, cũ kĩ với những khu vực người ở xập xệ khi này cũng đều có giờ đồng hồ mắng chửi hoặc giờ đồng hồ mếu máo của con trẻ của mình, những người dân láng giềng tọc mạch khi nào thì cũng quí buôn dưa từ trên đầu phố cho tới cuối phố, hễ đem căn nhà ai tranh cãi là lại thò nguồn vào coi. Nơi cơ tương tự một lô bùn lầy lụa (nhầy nhụa), êm ái và lầm lội, khiến cho đứa ở nhập cơ thay đổi ko thông.

Tưởng Thừa đó là đùng một cái bị ném nhập lô bùn cơ, đùng một cái đến mức độ ko kịp tâm lý. Đang từ 1 người sinh sống nhập thành phố Hồ Chí Minh rộng lớn, mái ấm gia đình ko niềm hạnh phúc tuy nhiên rất rất văn minh, tự nhiên bị trả về một điểm trọn vẹn trái ngược ngược, tặng kèm cặp thêm 1 ông tía cật ruột thông tục nghiện tấn công bài xích, Tưởng Thừa trọn vẹn ko thích nghi được, khắp cơ thể luôn luôn nhập tình trạng hỏng vô. Cũng đó là thời điểm hiện nay, Cố Phi xuất hiện nay, từng chút từng chút một xóa tan tê mê của Tưởng Thừa, lờ đờ rãi nhằm cậu nhị chân va khu đất, rồi tiếp sau đó là đứng thiệt vững vàng vàng.

Tưởng Thừa là kẻ ra sao? Đối với những người không giống, thậm chí còn là phụ huynh tiếp tục nuôi hắn mươi bao nhiêu năm trời, có lẽ rằng Tưởng Thừa tương tự một con cái nhím toàn thân thiện đều là sợi nhọn, khi nào thì cũng sẵn sàng nghênh chiến, phản nghịch ngợm kể từ nhập xương. Nhưng so với Cố Phi, Tưởng Thừa là thiên chân nằm trong dũng mãnh. Luôn luôn luôn mạnh mẽ và uy lực trở về phần bên trước, bắt gặp trở ngại cũng ko hề ngừng lại, vĩnh viễn thỏa sức tự tin nhập phiên bản thân thiện bản thân, ko lúc nào Chịu đựng khuất phục trước bất kể điều gì. Hắn rằng được tạo được. Hắn rằng mong muốn tách ngoài điểm nhừ bét này, hắn chắc chắn tiếp tục chứa chấp cánh cất cánh lên đường.

So với Tưởng Thừa, thực trạng của Cố Phi lại trọn vẹn trái chiều. Cố Phi đó là sinh đi ra và phát triển ở thành phố Hồ Chí Minh nhỏ rách rưới nhừ lầm lội này, sớm tiếp tục thấy rõ ràng từng hạng người, nhìn xuyên vòng tuần trả bị tiêu diệt lặp lên đường tái diễn lênh láng tẻ nhạt: con trẻ con cái cho tới ngôi trường, phát triển lập mái ấm gia đình, xuất hiện hiệu, ngày qua chuyện ngày việc vui chơi giải trí lớn số 1 là lên đường hóng chuyện láng giềng, mãi mãi chẳng lúc nào suy nghĩ cho tới chuyện bước đi ra nhìn toàn cầu. Tất cả tương tự bị thu nhỏ lại giống như các con cái con kiến bị nhốt nhập một chiếc chai, đóng góp nút lại, ngột ngạt và tù túng cho tới khiếp sợ.

Cố Phi đươc gọi là “Cương xưởng đái bá vương”, phát triển với tin đồn giết thịt phụ thân, ai bắt gặp hắn cũng nên nể mặt mũi vài ba tía phần. Hắn thông thường luôn luôn tỏ vẻ giá thành lùng lãnh đạm, Lúc tấn công nhau thì đều đi ra tay ko chút nương tình, tuy nhiên kì thực hắn rất rất đem năng khiếu sở trường nghệ thuật và thẩm mỹ, chất lượng tốt tấn công đàn, biết sáng sủa tác nhạc, chất lượng tốt tự sướng, thậm chí còn còn chất lượng tốt cả đan len. Hắn quí nghịch ngợm trò nghịch ngợm bị Tưởng Thừa gọi là “thiểu năng”, nickname weixin là “Thỏ con cái ngoan ngoãn ngoãn”, còn quí lập clone trà trộn bên trên diễn đàn ngôi trường hóng hớt. Đối với Cổ Diểu, cô em gái đem yếu tố về tâm lí, hắn luôn luôn kiên trì, luôn luôn êm ả. Đối với Tưởng Thừa, hắn luôn luôn bao dong nằm trong phóng túng. Hắn một vừa hai phải đem sự rắn rỏi lại một vừa hai phải quyến rũ và mềm mại, một vừa hai phải tàn khốc lại một vừa hai phải tinh xảo, nhị thái rất rất gần như là trái ngược ngược lại hài hòa một cơ hội hoàn hảo nhất nhập người Cố Phi. Đúng như Tưởng Thừa rằng, Cố Phi đó là độc, cả đời này hoàn toàn có thể bắt gặp khá nhiều người chất lượng tốt, tuy nhiên chỉ bắt gặp được một Cố Phi.

Nhưng nhưng mà, người vốn liếng dĩ hoàn toàn có thể phân phát sáng sủa như thế, rốt cuộc lại chỉ hoàn toàn có thể ẩn thân thiện nhập bùn lầy lụa (nhầy nhụa), bị trăm ngàn xiềng xích quấn lấy. Trước bản thân nhức lòng Tưởng Thừa một, thì sau lại nhức lòng Cố Phi mươi. Đáng kinh sợ nhất ko nên là không tồn tại cánh, nhưng mà là đem cánh tuy nhiên ko thể cất cánh. Bởi vì thế, như Cố Phi rằng, chất lượng tốt hơn thì được đồ vật gi đâu? Hắn vốn liếng ko thể tách lên đường điểm này. Thà rằng nhắm đôi mắt vờ vịt như ko biết, hoạ may hoàn toàn có thể khiến cho tâm tư nâng đau đớn sở rộng lớn một chút ít. Chút mơ tưởng nhỏ nhoi của hắn ở đầu cuối rồi cũng có khả năng sẽ bị dập tắt nhập bùn lầy lụa (nhầy nhụa). Rồi hắn cũng sẽ dần dần tương đương giống như các người không giống, ngây ngô sinh sống qua chuyện ngày, rồi ngây ngô bị tiêu diệt lên đường.

Cũng may Tưởng Thừa xuất hiện nay.

Nếu như Cố Phi là kẻ nhằm Tưởng Thừa va khu đất, thì Tưởng Thừa là kẻ dẫn Cố Phi cất cánh. Tưởng Thừa đó là người giục Cố Phi hé hai con mắt lâu nay luôn luôn nhắm nghiền, gom Cố Phi xé toang xiềng xích, bay thoát ra khỏi bùn khu đất lầm lội, hướng về ánh dương.

“Hi vọng tất cả chúng ta đều hoàn toàn có thể dũng mãnh như đối phương.”

Cố Phi, Tưởng Thừa, nhị người thường rất dũng mãnh.

Mình thực sự rất rất quí cơ hội nhị người chúng ta yêu thương nhau, trân trọng nhau, nỗ lực vì thế nhau. Từ hỏng vô u ám và đen tối cho tới vững vàng chãi kiên ấn định, cơ là 1 trong những tuyến đường thiệt nhiều năm, chúng ta đã và đang từng lung lắc, từng không tin tưởng cho nhau, không tin tưởng về sau này, thậm chí còn từng vứt cuộc – “Thừa ca, coi như hết”. Nhưng suôn sẻ là, một người dũng mãnh kiên trì, một người dũng mãnh bước tiếp, cho tới ở đầu cuối, chúng ta vẫn chính là ở với mọi người trong nhà.

Lúc phát âm truyện này tôi đã vài ba đợt rơi nước đôi mắt, tuy nhiên ko nên vì thế buồn, nhưng mà là vì thế nhức lòng và cảm động. Đau lòng Tưởng Thừa bị phụ huynh nuôi hất hủi, bị tía ruột ko coi nhập đâu, đem danh đem nhị mái ấm gia đình tuy nhiên kì thực chẳng không giống gì cô nhi. Đau lòng Cố Phi bên trên vai luôn luôn khênh trọng trách, nửa bước khó khăn lên đường, suýt chút nữa tiếp tục kể từ vứt khát khao vùng vẫy. Cảm động Cố Phi vì thế Tưởng Thừa nhưng mà nghịch ngợm bóng rổ, đàn ghita, phân tích bữa tiệc đủ dinh dưỡng, nằm trong Tưởng Thừa thức khuya dậy sớm ôn bài; cảm động Tưởng Thừa luôn luôn mong muốn cho tất cả toàn cầu biết Cố Phi chất lượng tốt thế này, mặc dù mệt mỏi bị tiêu diệt vẫn nỗ lực đi làm việc lần chi phí, xem sách tâm lí sẽ giúp đỡ nâng Cố Diểu, cũng chính là nhằm Cố Phi tiết kiệm hơn một trong những phần gánh nặng…

Hai người chúng ta, kể từ bắt gặp nhau, yêu thương nhau cho tới nhất quyết ở với mọi người trong nhà, thiệt sự xứng với cái thương hiệu “Tát dã”. Vừa ngạo ngược lại một vừa hai phải ngông nghênh, ko chút kinh sợ hãi khiêu chiến với số phận khó khăn. Và ở đầu cuối, đương nhiên, nỗ lực của chúng ta và được thông thường đáp xứng danh. Một cái Happy Ending, tuy nhiên bản thân cho là, mẩu chuyện hâu phương của chúng ta còn rất rất nhiều năm, rất rất nhiều năm, chắc chắn cũng tiếp tục vô nằm trong niềm hạnh phúc.

Mình ghi nhớ thật nhiều phân đoạn nhập Tát dã, tuy nhiên thiệt đi ra đoạn mình yêu thích nhất vẫn chính là khi sẵn sàng đua ĐH. Không vì thế đồ vật gi cả, chỉ vì thế cảm nhận thấy thân thuộc. Khoảnh tương khắc phát âm những loại chữ cơ, bản thân thực sự đem cảm xúc chủ yếu bản thân đang được trở lại thời khắc cuối cấp cho ấy. Cũng là số lượng kiểm điểm ngược bên trên bảng, thầy cô vội vàng giảng bài xích, học viên bao gồm chất lượng tốt hay là không chất lượng tốt đều nỗ lực triệu tập nhập bài xích vở, còn cả những cuộc đua demo liên tiếp khó khăn, những lo lắng thấp thỏm, mơ hồ nước về sau này,..Cuối nằm trong, toàn bộ đều trầm lắng xuống sau lốt chấm câu ở đầu cuối bên trên bài xích đua ĐH. Chỉ đến thời điểm cơ mới mẻ thấy khoảng tầm thời hạn cấp cho 3 là cụt ngủi thế này, thậm chí còn còn chẳng đầy đủ nhằm ghi nhớ thương hiệu ghi nhớ mặt mũi từng người.

Mình thực sự quí những người dân các bạn của Tưởng Thừa nằm trong Cố Phi, chúng ta là Phan Trí mưu trí, là Vương Húc quí thực hiện lão đại, là Chu Kính nhiều chuyện, là Dịch Tĩnh siêng học tập cho tới ngất xỉu,…Những người cơ thực sự ko hề xa xăm kỳ lạ, chúng ta đó là những người dân các bạn thực sự xung quanh tất cả chúng ta, từng một người, đều thú vị như thế, thân thuộc như thế, tuy rằng rằng ko nên anh hùng chủ yếu tuy nhiên thiếu thốn lên đường chúng ta, mẩu chuyện này trái ngược thực tiếp tục mất mặt lên đường thật nhiều sắc tố.

Cuối nằm trong, ko thể ko nhắc cho tới Tát dã, bài xích hát nhưng mà Cố Phi tự động tay viết lách nhạc và viết lách điều. Thật sự hàm ân người này tiếp tục lấy bài xích hát này kể từ trang giấy má cho tới âm thanh, thực hiện bản thân từng đợt nghe lại đều thấy nghẹn trong tâm địa, từng một câu một chữ đều ngấm nhập tận tim gan dạ.

“Ta mong muốn, bên dưới góc nhìn người, ngông nghênh nhưng mà chạy

Ta mong muốn, một góc nhìn, đầy đủ đời cho tới già nua.”

Xem thêm: đại thợ rèn tiểu mật đào

———

Link Album facebook: https://www.facebook.com/pg/T%C3%A1t-d%C3%A3-Vu-Tri%E1%BA%BFt-%E6%92%92%E9%87%8E-%E5%B7%AB%E5%93%B2-%C4%90am-m%E1%BB%B9-Edit-169123693780777/photos/?tab=album&album_id=207851309908015

Link wattpad CHÍNH CHỦ (beta xong xuôi chương này tiếp tục post chương đó): https://www.wattpad.com/story/189422093