sắc màu quân nhân

                                    
                                              

  Chương 93: Ngoại truyện "Bản sắc quân nhân"
Edit: Fuly

Màn tối buông xuống, cả khung trời giống như một tấm mùng lụa đen thui cẩn vàng.

Bạn đang xem: sắc màu quân nhân

Liên Kỳ Sơn nhìn về phía Liên Hạo Đông đang được quay về, cảm thán: "Con trai ở trong phòng bọn họ Liên từng người đều là phái mạnh nhi group trời giẫm khu đất." Ông lấy khăn tay rời khỏi xoa xoa khóe đôi mắt, trở xuống thuyền chiến.

Liên Hạo Đông bước xuống băng ca, áy náy tiếp cận trước mặt mũi Liên Kỳ Sơn, xin chào ông theo phong cách quân đội: "Thật xin xỏ lỗi, tiếp tục khiến cho ngài cần phiền lòng."

Liên Kỳ Sơn ngay tức thì đáp lại vày quân lễ, hai con mắt vốn liếng và được vệ sinh thô giờ lại phủ kín sương thong manh, ông để ý những chỗ bị thương bên trên người Liên Hạo Đông hoàn thành, gật gật đầu: "Hạo Đông, trước tiên, tao ham muốn thay cho vương quốc phát biểu với con cái một câu, cám ơn con! Con là 1 trong những người chiến sĩ xứng đáng kiêu hãnh. Tiếp cơ, tao ham muốn người sử dụng thân mật phận của những người phụ vương phát biểu một câu, đứa bé nhỏ ngoan ngoãn, con cái là niềm kiêu ngạo của bọn chúng ta!".

Liên Hạo Đông khẽ mỉm mỉm cười, tiến thủ lên ôm siết lấy bẫy vai Liên Kỳ Sơn: "Ba, ngài yên lặng tâm lên đường, đàn ông của ngài vĩnh viễn đều là niềm kiêu ngạo của quý khách."

Cha con cái nhị người tiếp tục bao lâu rồi trước đó chưa từng ôm nhau đây? Không cho tới nhị mươi năm, thì cũng mươi năm rồi.

Giương buồm nhưng mà về!

Từ chiến hạm đem sang trọng thuyền quân hắn nhằm tổ chức điều trị chỗ bị thương cho tới Liên Hạo Đông, những khu vực bị thương chính vì dìm nước hải dương vượt lên lâu tiếp tục vì đã dùng lâu. loét, cần hạn chế quăng quật, mới nhất ngay lập tức lại được.

Trần Hiểu Sắt đứng ở ngoài chống phẫu thuật rối rắm trải qua di chuyển, song khi lại hạnh phúc, vậy là tinh thần đang được đặc biệt rối loàn.

Liên Hạo Thiên tiếp cận, đem theo đòi tư thế như thông thường lệ của anh: "Tiểu Trần, phụ vương gọi em."

Trần Hiểu Sắt cuống quýt vàng sửa sang trọng lại ăn mặc quần áo, theo đòi Liên Hạo Thiên.

Liên Kỳ Sơn lấy tay chỉ nhập địa điểm mặt mũi cạnh: "Tiểu Trần ngồi xuống lên đường con cái."

Trần Hiểu Sắt ngoan ngoãn ngoãn ngồi xuống.

"Tiểu Trần à, vì thế việc làm vượt lên vất vả, chuyến trước phụ vương con cái cho tới Bắc Kinh tao ko gặp gỡ được. Lần này con cái lưu giữ gọi năng lượng điện về, thay cho tao gửi điều xin chào căn vặn cho tới ông ấy." Liên Kỳ Sơn thân mật thiết phát biểu, như 1 vị trưởng bối nhập mái ấm.

Trần Hiểu Sắt mỉm cười một tiếng: "Chú à, chú biết phụ vương con cái sao?"

Liên Kỳ Sơn gật đầu: "Chúng tao từng quen thuộc nhau, cũng rất có thể coi là chúng ta đảm bảo chất lượng. Nhưng tiếp sau đó vì thế một trong những vẹn toàn nhân nên ko thể nối tiếp liên hệ được. Cha của con cái là 1 trong những người chúng ta rất đáng để nhằm kết giao phó, đợi cho tới ngày nhị đứa kết duyên, tao chắc chắn cần nốc một giở thiệt say với ông ấy."

Nghe được nhị chữ kết duyên, mặt mũi của Trần Hiểu Sắt ngay tức thì đỏ chót lên, tim cũng chính thức đập điên loạn, giờ đây thân mật cô và Liên Hạo Đông tiếp tục không thể trở quan ngại nào là nữa, khi nào là cô cũng rất có thể trở nên người phu nhân đầu tiên của anh ý.

Cô còn nghe phát biểu, Trương Thiếu Vân bị Liên Hạo Đông tống rời khỏi quốc tế, trong tầm phụ thân năm ko thể quay trở lại Đại lục. Chuyện này tạo nên cảm nhận thấy đặc biệt vui mừng mừng.

"Con tiếp tục đem điều hùn chú."

"Tiểu Trần à, sau thời điểm Hạo Đông bị thương, cần nhờ con cái chở che nhiều hơn thế nữa rồi." Liên Kỳ Sơn lại lấy thân mật phận của một người phụ vương miêu tả cho tới Trần Hiểu Sắt biết lập ngôi trường của tớ.

Trần Hiểu Sắt trang nghiêm gật đầu, cô chắc chắn tiếp tục chở che đảm bảo chất lượng cho tới Liên Hạo Đông.

Phẫu thuật đặc biệt thành công xuất sắc, Liên Hạo Đông vẫn đang được ngủ, Trần Hiểu Sắt ko thức tỉnh anh, nhưng mà ngồi ở bên cạnh lẳng lặng ngắm nhìn và thưởng thức anh. Anh tiều tụy lên đường nhiều, râu ria đâm chồi lâu năm cả tấc, người vừa vặn dơ vừa vặn hôi, nhường nhịn như tiếp tục nhiều ngày ko tắm cọ rồi. Cô người sử dụng khăn lông nhúng nước rét vệ sinh mặt mũi cho tới anh, anh khẽ giật thột, rồi lại ngủ tiếp. Lúc vệ sinh tay hùn anh, cô trị hiện nay lòng bàn tay của anh ý sở hữu thật nhiều chỗ bị thương nhỏ, có lẽ rằng là bị các cái lá sắc và nhọn bên trên hòn đảo cào trúng. Cũng may, đều và được bôi dung dịch không còn rồi.

Cô nhức lòng rơi nước đôi mắt, vừa vặn vệ sinh người cho tới anh, vừa vặn khóc.

Hình như Liên Hạo Đông cảm biến được, đem tay ôm cô lên chóng, nhắm đôi mắt lại thơm lỗ tai của cô ấy, nói: "Đừng khóc, ko cần anh vẫn tồn tại sinh sống cù quay trở lại rồi sao?"

Trần Hiểu Sắt xoay người lại, nhảy vào nhập ngực của anh ý, hung hăng cắm anh một cái: "Em đặc biệt sợ! Sợ tiếp tục không thể được hội ngộ anh nữa, nhị thời nay, trái khoáy tim em như bị móc trống rỗng, rồi cắm vào một trong những cây đao, vừa vặn nghĩ về cho tới tiếp tục thấy đặc biệt nhức."

Anh vuốt khuôn mặt của cô ấy, ôm cô thiệt chặt: "Thật rời khỏi thì, anh cũng hoảng hốt bản thân ko thể trở lại, ko thể hội ngộ em, ko thể hội ngộ những chiến hữu, ko thể gặp gỡ được người nhà đất của anh ."

"Anh nỡ tách ngoài quý khách sao?"

"Không nỡ! Cho nên anh tiếp tục quay trở lại."

"Vĩnh viễn chớ quăng quật lại em, em chỉ là 1 trong những người phụ phái đẹp, đặc biệt cần thiết trụ cột là anh."

. . . . . .

Có một người đặc biệt ghét bỏ cần ở một khu vực, cơ đó là Liên Hạo Đông đang được chăm sóc dịch. Trần Hiểu Sắt trọn vẹn trở nên một cô nàng nhỏ.

Chuyện trước tiên Liên Hạo Đông đề nghị thực hiện Khi vừa vặn về cho tới mái ấm là, anh đề nghị lên đường tắm.

Trần Hiểu Sắt nhanh gọn lẹ lên đường trộn nước rét cho tới anh, tiếp sau đó hùn anh tìm hiểu ăn mặc quần áo thật sạch sẽ nhằm ở một phía. Sở binh phục của Liên Hạo Đông tiếp tục rách rưới xơ xác rồi, cô phủ mũi tháo dỡ rời khỏi cho tới anh rồi ném rời khỏi ban công. Dùng mức độ đẩy người đang được ham muốn thơm cô - Liên Hạo Đông nhập chống tắm.

Liên Hạo Đông bị lột thật sạch sẽ đặc biệt kết hợp, người sử dụng người bằng hữu của tớ xin chào căn vặn Trần Hiểu Sắt. Bình thông thường, chắc chắn rằng Trần Hiểu Sắt tiếp tục đặc biệt tức giận lưu giữ, tuy nhiên giờ đây thì: "Đợi lát nữa lên đường, anh hôi vượt lên, cần tắm cho tới thật sạch sẽ tiếp tục."

Liên Hạo Đông kháng nghị nói: "Nhỏ giọng một chút ít, chớ dọa nạt hư hỏng nó, trên đây đó là báu vật. Nó ko dơ, thường ngày đều người sử dụng nước cọ sạch sẽ cọ thông qua đó."

Trần Hiểu Sắt bĩu môi, ra đi ngoài sẵn sàng loại.

Cô thay cho một loại ngủ vày lụa, cố kỉnh theo đòi một chiếc khăn lông lên đường hùn Liên Hạo Đông tắm cọ. Liên Hạo Đông tiếp tục ngồi xuống phòng tắm, cái chân bị thương gác lên trở thành mặt mũi.

"Bà xã, tắm nhanh chóng rồi lên đường ngủ nào là."

"Ngủ lên đường, lúc nào hoàn thành em tiếp tục gọi."

Trần Hiểu Sắt hoảng hốt chỗ bị thương của Liên Hạo Đông bị nhiễm nước, ngay lập tức nhanh gọn lẹ vệ sinh người cho tới anh. Nhưng bàn tay của Liên Hạo Đông lại đặc biệt ko thật thà, anh ko cần sờ ngực, thì cù sang trọng sờ mông, hoặc là vén váy cô lên. Trần Hiểu Sắt thấy anh là người bị bệnh, ko tiện nổi gắt, chỉ rất có thể tách.

Lúc hùn anh vệ sinh đùi, anh ngay lập tức thực hiện điều xấu. Dùng mức độ kéo Trần Hiểu Sắt nhập nội địa. Toàn thân mật Trần Hiểu Sắt ngay lập tức ướt sũng. Anh đảm bảo chất lượng bụng nói: "Ai u, ướt sũng không còn rồi. Không vày nằm trong tắm thôi."

Trần Hiểu Sắt ướt sũng như loài chuột cố trườn thoát ra khỏi phòng tắm, người sử dụng khăn lông vệ sinh mặt mũi, liếc nhìn kẻ đang được phát biểu bậy bạ Liên Hạo Đông: "Sao anh lại thù ghét thế? Còn ăn phát biểu bậy bạ."

Liên Hạo Đông người sử dụng nơi nào cơ đâm đâm nhập sườn lưng cô: "Anh quí. Ngoan nào là, cạo râu hùn anh lên đường, lát nữa em không thể mức độ đâu." Lời này tột bậc êm ả, hiển lộ tràn u tối.

Xem thêm: xuyên thư chi nghịch chuyển nhân sinh

Trần Hiểu Sắt tách ngoài ngực của anh ý, cuống quýt vội vàng vàng đem dao cạo cho tới anh, bao nhiêu phút sau, một khuôn mặt rất đẹp trai lại đợt nữa xuất hiện nay trước đôi mắt Trần Hiểu Sắt.

Nước tắm trước tiên đục ngầu, sở hữu vết tiết, sở hữu cát, thậm chí là còn tồn tại thật nhiều cỏ đần độn.

Trần Hiểu Sắt bỏ lỡ, chính thức trộn nước mới nhất.

Lại lên đường hùn anh tắm cọ đợt nữa, không thể thẹn thò thùng như lần thứ nhất, cô cũng tháo dỡ sạch sẽ ăn mặc quần áo nhảy nhập thùng tắm. Dùng tư thái cô phu nhân nhỏ lên đường phục dịch anh, vừa vặn vệ sinh vừa vặn hôn: " Ngày trước em đã và đang từng nhìn qua loa thân mật thể anh, té ra là nó mê hoặc vì vậy, giống như một bức chạm trổ hoàn thiện."

Được khen ngợi, người bằng hữu của Liên Hạo Đông ngay tức thì vùng lên, đâm nhập bắp đùi Trần Hiểu Sắt.

"Thật sao? Thích không?"

Trần Hiểu Sắt thuận thế cố kỉnh lấy phần kiêu ngạo của anh ý, nhẹ dịu vuốt qua: "Thích, toàn bộ đều quí."

Liên Hạo Đông kéo cô nhập vào ngực, làm cho nhị con cái thỏ nhỏ đầy đủ dán sát nhập lồng ngực của tớ, một cánh tay lướt qua loa thân mật thể mượt nhưng mà, hai con mắt lóe lên hồng quang: "Muốn không?"

Trần Hiểu Sắt dữ thế chủ động thơm lên môi của anh ý, đem lửa rét của anh ý nhập thân mật nhị chân của tớ, cặp lại, thủ thỉ: "Mỗi ngày đều lưu giữ ham muốn bị tiêu diệt, không mong muốn anh ko ở trên đây."

Liên Hạo Đông đem tay xuống, kéo nhị chân của cô ấy rời khỏi, nhằm dục vọng xin chào căn vặn với mật huyệt chật hẹp, người sử dụng lực đè thân mật thể cô xuống: "Dùng đặc điểm này nhập ôm siết lấy nó mới nhất tự do thoải mái."

Trần Hiểu Sắt hàm chứa chấp thân mật thể của anh ý, hùn anh tắm cọ đợt nữa.

Cô hoạt động cho tới lùi, Liên Hạo Đông cũng đẩy người lên bao nhiêu cái, cô vô nằm trong kết hợp rên rỉ, cũng có thể nói rằng là động tình.

Tắm cọ hoàn thành, rốt cuộc cũng ở lên chóng rộng lớn mềm mại và mượt mà.

Liên Hạo Đông kéo Trần Hiểu Sắt lên trên người bản thân, vuốt ve sầu cái mông vểnh: "Lần này cho tới trên đây rồi, chớ về nữa."

Trần Hiểu Sắt gật đầu một chiếc.

Liên Hạo Đông động tình, quay người đè lên trên cô. Vừa người sử dụng lực, ngay lập tức đụng chạm cần chỗ bị thương, đâu cho tới nhăn mặt mũi.

Trần Hiểu Sắt mỉm cười, đẩy người anh ở xuống, tiếp sau đó cưỡi lên: "Để em thực hiện cho tới."

Liên Hạo Đông khẽ mỉm cười: " cũng có thể không?"

Quá khinh thường thông thường cô, cô khinh thường bỉ nhìn anh.

"Bà xã, tối ni anh giao phó thân mật bản thân cho tới em cơ. . . . . ."

"Bác sĩ phát biểu rồi, anh cần nghỉ dưỡng cho tới đảm bảo chất lượng , giờ đây nhị tao lại ko nhịn được, thực hiện thế nào là đây?"

"Vậy thì thực hiện không nhiều lên đường bao nhiêu chuyến chứ sao. . . . . ."

Cô chính thức thơm anh, kể từ cổ tiếp sau đó kể từ từ trở xuống. Nhẹ nhàng liếm, khẽ quái sát, tiếp sau đó là cắm nhẹ nhõm, đơn thuần một chiếc mồm tiếp tục sở hữu khiến cho cho tất cả những người nam nhi này đầu mặt hàng.

Tiếng rên rỉ của những người nam nhi. . . . . . cũng tương đối là êm êm tai.

Cô quả thực vượt lên xinh rất đẹp, bên dưới ánh đèn sáng nhòa ảo, càng tăng ham mê người. Cô nhóm lửa từng điểm, khiến cho Liên Hạo Đông nhiền chuyến cần ấn dục vọng của tớ nhập mồm cô. Cô cũng ko thẹn thò thùng, người sử dụng vị giác liếm một lối kể từ bên dưới lên, tiếp sau đó ngậm nhập vào mồm, trang nghiêm hít.

Liên Hạo Đông nhắm đôi mắt lại kể từ từ hưởng trọn thụ!

Thư thái vì vậy, bao nhiêu ngày sắp tới, chuyện bên trên chóng cứ giao phó cho tới cô là được.

Khi thân mật thể nhị người phù hợp nhập nhau, Liên Hạo Đông ko nhịn được nữa, bột phát uy thế phái phái mạnh, ko kịp đợi, anh quả thực đặc biệt lưu giữ cô, đặc biệt lưu giữ sự tự do thoải mái cô đưa đến.

Thân thể mịn màng như tuyết của Trần Hiểu Sắt rung lắc lư bên trên người anh. Bởi vì thế anh hiện nay đang bị thương, cho nên vì thế nhị người ngay lập tức lưu giữ cái thế này cho tới nằm trong.

Nhìn ánh nhìn ham mê loàn của cô ấy, tuy nhiên tiếp tục ngay gần cho tới đỉnh điểm, tuy nhiên cô ko ngất lên đường. Như vậy thực hiện cho tới anh đặc biệt khích động, cũng tương đối cảm động. Kích động là sau thời điểm lên rất cao triều rất có thể phân chia xẻ với cô, cảm động là cô phu nhân nhỏ tiếp tục tâm lý cho tới anh, tập luyện thân mật thể bản thân đảm bảo chất lượng lên.

Cô rên rỉ, trái khoáy tim như ham muốn nhảy thoát ra khỏi lồng ngực. Mồ hôi bên trên người cô nhỏ xuống dưới bụng anh, Liên Hạo Đông người sử dụng tiếng động áp chế, chỉ điểm cô: " Anh chuẩn bị rồi."

Cả người Trần Hiểu Sắt lập cập rẩy: "Mau, mau rộng lớn chút nữa. . . . . ."

Liên Hạo Đông bột phát. Anh xoa những giọt mồ hôi bên trên trán cô, người sử dụng chăn mỏng dính bao nhị người lại, tấp tểnh rút thoát ra khỏi người cô.

Trần Hiểu Sắt ôm hông của anh ý, ko làm cho anh động: "Đợi tăng một thời gian lên đường, nhập sách sở hữu phát biểu, nhằm lâu tiếp tục dễ dàng thụ bầu rộng lớn."

Liên Hạo Đông vui mừng mừng nhìn cô: "Em ham muốn thực hiện u rồi?"

Trần Hiểu Sắt thẹn thò thùng: "Nói đúng là ham muốn thực hiện u của con cái anh."

Liên Hạo Đông người sử dụng mức độ ôm chặt lấy cô, gần như là ham muốn cẩn cô nhập ngực mình: "Hai tuần lễ sau, nguyện vọng của em chắc chắn rất có thể triển khai."

Không ngờ Liên Hạo Đông lại phát biểu đích, nửa mon sau, cánh tay Liên Hạo Đông còn ko thái sợi, Trần Hiểu Sắt tiếp tục có thai.

Khi cô cố kỉnh nhị vạch cho tới khoe mẽ với Liên Hạo Đông, Liên Hạo Đông lại thở lâu năm một cái: " Tính phúc lại kết thúc giục."

Trần Hiểu Sắt ôm đầu của anh ý, người sử dụng mức độ hôn: "Ông xã à, anh thiệt giỏi! Quả thiệt đó là một con cái ngựa đực quánh biệt!"

Xem thêm: trăm năm hòa hợp ước định một lời truyện

Liên Hạo Đông méo mồm "Bà xã, thay đổi lại ví dụ không giống lên đường, đặc điểm này thực hiện tổn hại cho tới lòng tự trọng của anh ý rồi."

Trần Hiểu Sắt hạnh phúc, nhào lên trên người anh, người sử dụng chăn phủ kín song thân thể, nhóm lửa lên trên người Liên Hạo Đông.

Liên Hạo Đông cầu xin xỏ buông tha thứ: "Không cần thiết. . . . . . vk lưu ý tư cơ hội. . . . . ."