một đêm một ngày một năm cả đời

Dịch giả: A.s

Số chương: 10

Bạn đang xem: một đêm một ngày một năm cả đời

Nhóm đọc/download: 0 / 1

Số lượt đọc/download: 1455 / 39

Cập nhật: 2016-06-03 16:21:29 +0700

Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem vấn đề ebook

Chương 7: Về Phần Cao Phi - Tình Này Chẳng Quan Hệ Gió Trăng

E

m rằng, khi mặt mày trời nẩy, ko được nom em; khi trăng nẩy, ko được nom em. Vậy nên tôi tuân theo, khi mặt mày trời nẩy, ko nhìn; khi trăng nẩy, tôi vẫn ko nom em.

Tôi ngồi ở điểm bại, em vẫn luôn luôn ở trong tâm địa tôi, thân mật thể ko hề lạnh giá, còn rét rộng lớn, đơn thuần trở thành không hề chút tương đối mức độ này. Đầu em gục xuống, tôi nâng dậy, lại gục xuống, lại thổi lên, tái diễn phụ thân lượt như vậy, tôi không hề nghị lực nữa. Chờ mặt mày trời ló dạng một đợt nữa, tôi bao bọc lấy em, để trên ghế phó tinh chỉnh, thắt chặt chão an toàn và tin cậy mang đến em. Tôi lái xe hơi về mái ấm, bịa em nằm ở vị trí bên trên chóng.

Bỗng nhiên khi bại tôi ko biết bản thân cần được làm những gì. Tôi ở vô chống vì thế dự, tôi suy nghĩ bản thân cần được gọi điện thoại cảm ứng thông minh, cần được báo mang đến quý khách là A Du vẫn bị tiêu diệt rồi, còn cần sẵn sàng từng việc tang lễ. Tôi gọi mang đến u thứ nhất. Cha nhận điện thoại cảm ứng thông minh. Tôi ngồi mặt mày mép chóng ở phía đằng sau là Hà Du Cẩn đang được ở an tĩnh, tôi rằng giọng bình thản: "Cha, A Du bị tiêu diệt rồi."

Ở đầu chão mặt mày bại phụ vương vắng lặng, thiệt lâu ko rằng gì, ko lâu sau u tiếp điện thoại cảm ứng thông minh, bà có lẽ rằng vẫn biết, bà nói: "Cao Phi, con cái về mái ấm một khi đi!" Tôi vâng câu nói. bà, húi điện thoại cảm ứng thông minh, tôi suy nghĩ tôi còn cần thiết người trợ chung tôi tổ chức triển khai tang lễ, lại gọi năng lượng điện cho chính mình người cùng cơ quan. toán bọn họ nghe đâu ko thể tin tưởng nổi tuy nhiên toàn bộ đều rằng tôi hãy cố nén bi thương tuy nhiên gật đầu đồng ý. Tôi thay cho ăn mặc quần áo sẵn sàng ra phía bên ngoài. Tôi đứng ở đầu chóng nom A Du, lớp make up của em vẫn còn đó đơn thuần không tồn tại chút huyết sắc này. Tôi nhằm tập luyện thơ em mang đến tôi bên trên tủ đầu chóng, vô bại đem câu thơ sau cuối của Thương Ương Gia Thố nằm trong tấm hình tự động chụp của A Du, vô hình ảnh em đứng đón bão táp núi, khóe đôi mắt nheo nheo, đường nét mỉm cười hiện nay bên trên khuôn mặt mày. Tôi vuốt hình ảnh chụp nom em, trong tâm địa thì thì thầm lời nói bại, "Một khoảnh tự khắc chớp đôi mắt bại, tôi phi vũ trở thành tiên, ko vì như thế trường thọ, chỉ vì như thế độ trì người bình yên ổn niềm hạnh phúc..." Tôi suy nghĩ trên đây sau cuối cũng chính là khát vọng của em. Tôi bịa hình ảnh xuống, dựa Theo phong cách em vẫn thực hiện mang đến tôi tự động bản thân thắt cà vạt.

Tôi vẫn một ngày 1 tối ko ngủ, không tồn tại ý thức và thể lực đâu nhằm tài xế. Tôi ra phía bên ngoài cư xá mướn xe. Từ phía nhộn nhịp cho tới phía tây thành phố Hồ Chí Minh, chính vì kẹt xe pháo ngốn mất mặt của tôi rộng lớn nhị giờ đồng hồ. Tôi lấy chiếc chìa khóa Open, phụ vương u ngồi vô phòng tiếp khách, hội chứng tích năm mon in vết bên trên nhị cái đầu bạc. Trên tay của u ráng một tập luyện tư liệu, góc nhìn khó khăn hiểu nom tôi. Tôi đón lấy. Đây là giấy má ghi nhận mái ấm khu đất và giấy má chuyển nhượng ủy quyền gia sản. Ngôi mái ấm mang đến mướn của A Du, phụ vương u tôi đang trở thành gia chủ. Mẹ rằng với tôi, "Mẹ ko biết điều này nhằm lại vô khi này, nếu như cô ấy lên đường rồi, con cái ráng lấy coi nên xử lý rời khỏi sao. Cha u ko thể nhận loại này được."

Tôi thoát khỏi mái ấm, ko ráng theo dõi tập luyện tư liệu bại. Trong khoảnh tự khắc cầu thang máy khép lại, tôi nhận ra khuôn mặt mày tươi tắn mỉm cười của em vô lượt thứ nhất gặp gỡ nhau, em rằng, "Hi! van nài kính chào, tôi là Hà Du Cẩn, tôi đặc biệt mong muốn thực hiện chúng ta với anh." Thế tuy nhiên, cô ấy không chỉ có thực hiện chúng ta với tôi, phá huỷ lỗi mái ấm gia đình tôi nằm trong tình thương của tôi, mà còn phải trở nên bà xã tôi. Như tôi vẫn rằng với em, đem một vài người vốn liếng thù ghét khó khăn ưa như vậy. Nhưng sau khoản thời gian rời di chuyển hoàn toàn có thể khiến cho cho những người tớ đứt ruột đứt gan đứt gan dạ.

Tôi cũng ko biết bọn họ sẽ tới thời gian nhanh như thế. Lúc tôi về cho tới mái ấm vẫn mang trong mình một group mọi người đem vest đen sì xách hòm đứng trước cửa ngõ. Nhìn thấy tôi chúng ta kính chào, nói: "Cao tiên sinh, van nài kính chào, công ty chúng tôi là kẻ trước khi Hà lão tiên sinh phó trách nhiệm tổ chức triển khai tang lễ mang đến Hà tè thư." Miệng đặc biệt khát, tôi cho tới vị trí máy đun nước sụp đồ uống. Thầy của A Du thực sự đem lý trí rộng lớn em, ông vẫn sớm Dự kiến được ngày nay. Nhất quyết định là ông thấy tôi sẽ không còn yêu thương phụ nữ ông, cho nên vì vậy vì như thế ko nhằm em cần chịu đựng một chút ít uất ức, sẵn sàng trước toàn bộ từng việc mang đến A Du. Tôi nom chúng ta vệ sinh người mang đến A Du, thay cho ăn mặc quần áo, make up tức thì trước đôi mắt bản thân. Lớp make up của A Du bị vệ sinh khẽ khàng, rồi thợ thuyền make up có trách nhiệm chính thức bôi son trát phấn mang đến em. Tôi cảm hứng A Du vô nằm trong yên ổn tĩnh, yên ổn tĩnh rộng lớn bất kể khi này vô kí vãng.

Người cho tới tống biệt A Du rất nhiều, điều này khiến cho tôi tương đối bất thần. Trong những người dân chung tổ chức triển khai tang lễ mang trong mình một người thương hiệu Sở Vân, một người nam nhi tuấn tú, cương trực, suy nghĩ. Anh tớ nom thi thể của A Du ngẩn người, một khi sau chảy nước đôi mắt.

Thi hài ko được hỏa táng, đó là di ngôn của phụ vương A Du, tuy nhiên được chôn chứa chấp ở ở kề bên ông. Một người phụ vương như vậy, cho tới bị tiêu diệt cũng cần đảm bảo an toàn phụ nữ bản thân.

Luật sư cũng tương đối nhanh gọn cho tới mái ấm phát âm chúc thư. Tôi suy nghĩ thực rời khỏi A Du cũng không tồn tại thiếu hụt tâm trí như vô tưởng tượng của tôi, chuyện gì rồi cũng đều đã thử đảm bảo chất lượng, tôi không cần thiết phải nhúng tay, chỉ việc tiêu thụ thông tin là em vẫn bị tiêu diệt tuy nhiên thôi, tương tự nghe một bạn dạng tin tưởng từng ngày vậy. Em ko nhằm lại ngẫu nhiên gia sản này mang đến tôi, công ty lớn, CP, trái khoán nằm trong nhà đất toàn cỗ nhằm lại mang đến Sở Vân, người nam nhi vẫn khóc trước mặt mày em bại. Tiền gửi ngân hàng nhằm lại mang đến cô nhi viện; nhà tại nhằm lại mang đến phụ vương u tôi; tòa nhà này của công ty chúng tôi thì em không tồn tại bố trí gì. Luật sư chỉ rằng là tôi đem quyền ở lại và rời khỏi vô tùy ý.

Nhưng tôi ko. Ngày loại phụ thân sau khoản thời gian A Du bị tiêu diệt, tôi xách tư trang hành lý, thể hiện ngoài. Năm loại phụ thân sau khoản thời gian A du bị tiêu diệt, tôi kết duyên lượt loại nhị.

Năm loại phụ thân sau khoản thời gian A du bị tiêu diệt, tôi kết duyên lượt loại hai

Không đem gì cần nghi hoặc, nàng dâu là tình nhân đầu của tôi, cũng đó là người còn sót lại bị A Du tốn bao sức lực lao động lên đường phân tách rẽ. Trong thời hạn bại, cô ấy xa lạ ai cả, có lẽ rằng là đang được đợi tôi.

Ngày hôm ấy cô ấy nằm trong ăn cơm trắng với quản lí đốc của một nhà máy sản xuất luyện thép. Trong bữa tiệc cô ấy tợp rất nhiều, khi rời khỏi về gặp gỡ cần một người vô duyên không có căn cứ khiến cho sự rằng năng tục tằn, động tay động chân. Còn lại một chút ít tươi tỉnh cô ấy gọi điện thoại cảm ứng thông minh mang đến tôi bảo tôi lên đường đón cô ấy. Là nam nhi những khi thế này đương nhiên ko thể kể từ chối. Tôi lái xe hơi cho tới đón cô ấy. Tại đầu phố đèn đuốc sáng sủa trưng, tôi thấy cô ấy ngồi xổm bên trên vỉa hè khuôn mặt mày mệt rũ rời, cỗ dạng chật vật, tóc tai rối bời, còn vết tích rõ nét của một trận tiến công nhau hoặc xô xát. Tôi tiến thủ lên phía đằng trước, cô ấy ngước đầu nom tôi, nước đôi mắt nghẹn ngào, xinh đẹp nhất xứng đáng thương. Tôi ngồi xổm xuống mong muốn dụ dỗ dành riêng cô ấy một chút ít, còn ko banh mồm, cô vẫn giang nhị tay bao bọc lấy tôi khiến cho tôi bất thần ko kịp sẵn sàng. Cô ấy chui rúc vô ngực tôi khóc thút thít, như 1 đứa bé bỏng khiến cho người tớ ko kìm được nâng niu. Sau bại cô ấy nói: "Phi, bọn chúng bản thân lại chính thức lại từ trên đầu được không? Chúng tôi đã bỏ qua mất mặt năm năm rồi. Đừng nên nối tiếp tương hỗ giầy vò nhau nữa."

Trên trái đất này chỉ mất bản thân cô ấy gọi tôi là Phi, nhường nhịn như là 1 trong những cơ hội xưng hô đặc trưng thân thiết. A du chỉ biết gọi tôi Cao Phi, gọi cả thương hiệu cả bọn họ. Dù là khi ân ái, em cũng gọi như vậy, nhường nhịn như đặc trưng cảnh giác.

Xem thêm: tỏ tình ưng chanh truyện tranh

Tôi ôm cô ấy vô lòng, rằng tất cả chúng ta tiếp tục ở cùng mọi người trong nhà.

Đàn ông phải ghi nhận tự động dữ thế chủ động, tương tự phụ nữ chắc chắn phải ghi nhận tự động ái. Vì vậy, bữa sau tôi cho tới cửa hàng trang sức tiêu thụ một cái nhẫn đá quý, năm ca-ra. Tôi thấy tương đối rộng lớn, hơn thế nữa phô trương quá. Nhưng sau khoản thời gian nhân viên cấp dưới bán sản phẩm phân tách lý lẽ rõ nét, tôi cảm hứng như mua sắm nó sẽ bị hoàn toàn có thể mua sắm được toàn cỗ niềm hạnh phúc bên trên trái đất. Vì thế tôi bảo cô ấy gói lại. Tôi suy nghĩ trước bại A Du thiệt ngu ngốc, nếu mà em thay đổi kiểu nhẫn bạch kim giản dị ấy trở thành cái nhẫn đá quý năm cara như vậy này, có lẽ rằng thành phẩm vẫn không giống lên đường.

Tôi cho tới mái ấm cô ấy, cũng chính là căn chống công ty chúng tôi nằm trong ở cộng đồng năm năm trước đó. Tôi trao nhẫn mang đến cô ấy, còn quỳ một gối xuống đơn giản thổ lộ tôi yêu thương cô ấy, kỳ vọng cô ấy nằm trong sinh sống tôi. Cô đem áo ngủ Winnie the Pooh rộng lớn thùng thình, đầu tóc còn rối bời với con cái đôi mắt thâm nám quầng, kinh động nom tôi ko tin tưởng nổi. Nhưng rồi tức thì tức tốc lại nhảy khóc, rằng chấp thuận với tôi. Tôi lấy nhẫn rời khỏi, treo vô ngón tay thon gầy gò của cô ấy, vẫn tương đương size như năm năm trước đó, thực sự cô ấy vẫn hoàn toàn có thể treo một vừa hai phải. Tôi cho tới giờ cũng ko hiểu rằng A Du treo nhẫn cỡ từng nào. Chiếc nhẫn bại đã trở nên em đem theo dõi vô vào mộ rồi, đời này, tôi cũng sẽ không còn hiểu rằng size của chính nó.

Hôn lễ của công ty chúng tôi tổ chức triển khai bên trên hotel, xuất hiện khách hàng mời mọc kể từ từng điểm cho tới tham gia. Lúc phụ vương xứ phát âm câu nói. tuyên thệ kết duyên, tôi nhận ra những giọt nước đôi mắt vô trong cả lóng lánh của cô ấy ấy, quanh bên trên song má phấn hồng vô nằm trong rung rinh động lòng người. Phụ phái nữ mến khóc, tương tự nam nhi mê thích thuốc lá, đều là những hóa học khiến cho nghiện. Phụ phái nữ người sử dụng nước đôi mắt tạo cho nam nhi mê mệt hoặc, rồi sau khoản thời gian bị nam nhi quăng quật rơi lại người sử dụng nước đôi mắt tự động mê mệt hoặc chủ yếu bản thân. Tôi fake tay vệ sinh tinh khiết nước đôi mắt mang đến cô. Tôi nghe thấy cô thổ lộ mặt mày tai tôi, "Phi, em yêu thương anh". Tôi gật đầu mỉm mỉm cười, trước mặt mày toàn bộ thực khách miêu tả lòng thương yêu thương kính yêu bà xã vô bờ.

Chúng tôi lên đường tận hưởng tuần tuần trăng mật ở Hải Nam, công ty chúng tôi phấn khởi đùa không còn bản thân, mỉm cười rằng thỏa mướn, còn tồn tại những lượt ân ái vô bữa tối từng ngày. Nửa mon sau, công ty chúng tôi về bên kể từ Hải Nam, dọn vô chống tân thơm. Phòng ở là nhị công ty chúng tôi nằm trong mua sắm, căn bạn dạng ko thể sánh với kiệt tác sang chảnh của A Du tuy nhiên cũng không hề nhỏ, 148 mét vuông, số lượng đặc biệt như ý. Tôi phía trên chóng thơm nàng dâu mới nhất của tôi, tay vươn vô vào đồ lót của bà xã chà sát. Tôi ko hề đứng đắn, cũng không cần thiết phải đứng đắn. Tôi kể truyện mỉm cười đống trụy mang đến cô nghe, cô giơ cầm tay nhỏ bé bỏng white mềm mượt tức phẫn nộ tiến công khe khẽ, rằng tôi hạ lưu. Vì vậy, tôi thiệt sự ngay tắp lự thực hiện thật nhiều chuyện hạ lưu khó khăn nói theo một cách khác rời khỏi. Ba mon sau khoản thời gian kết duyên, cuộc sống đời thường của công ty chúng tôi từ từ trôi vô yên ổn bình như kí vãng.

Mười mon sau khoản thời gian kết duyên, tôi chính thức đem ảo giác

Mười mon sau khoản thời gian kết duyên, tôi chính thức đem ảo giác, tôi ko biết trên đây đem cần ảo giác hay là không, tuy nhiên nó thực sự vẫn xẩy ra.

Mỗi lượt nằm trong Giai Cảnh ân ái, tôi chính thức cảm nhận thấy đem chút ko trung thực. Không tương tự cùng theo với A Du, tôi thực hiện tình nằm trong bà xã bản thân đều là dữ thế chủ động, tôi phía trên thể hiện nay sắc dục riêng lẻ của nam nhi so với bà xã bản thân. Tôi sử dụng tay kể từ từ vuốt ve sầu thân mật thể của cô ấy ấy, ngón tay thô ráp ghi lại dấu tích bên trên domain authority thịt mịn màng. Tôi rất là triệu tập ý thức, bà xã tôi cũng như vậy. Cô ấy biết thưởng thức rộng lớn A Du, cô ấy là kẻ chở che, tuy nhiên trong cuộc sống đời thường bà xã ck của tôi và A Du, em là kẻ khơi mồng và là kẻ tiêu thụ, chở che và tiêu thụ chỉ tồn tại một chữ sai không giống [10], tuy nhiên lại khác lạ một trời một vực.

Trước bại tôi suy nghĩ A Du như thế là xứng đáng đời, nếu mà em ko động cho tới tôi cũng ko cho tới nỗi như vậy. Tôi hận em, mặc dù ko hận khung hình của em thì tôi cũng vẫn ngán ghét bỏ. Nhưng điều ko ngờ cho tới đó là từng lượt, chỉ việc tôi chính thức nhắm đôi mắt lại, bàn tay đang được ngao du bên trên người bà xã tôi lại trở thành năm ngón tay thô gầy gò của A Du đang được lướt bên trên thân mật thể tôi. Trong tối đen sì, bên trên tấm đệm lạnh lẽo như băng, em luôn luôn hoàn toàn có thể chẳng biết xấu xí hổ đè lên trên bên trên tôi. Em líu lo rên rỉ, như 1 con cái đom đóm, tôi ko quan hoài cho tới em, em cũng ko quan ngại ngùng lên đường trực tiếp vào việc. Trong 1 năm sau khoản thời gian A Du bị tiêu diệt, tôi vẫn hoặc thông thường suy nghĩ cho tới yếu tố này, tôi suy nghĩ, nếu mà A Du ko lúc nào dữ thế chủ động, tôi hoàn toàn có thể mong muốn em hay là không. Sau hiện đại thơm, cảm hứng của tôi so với em là ghét bỏ, hận em rất khác một đứa phụ nữ đứng đắn, hoàn toàn có thể uống thuốc với nam nhi. Nhưng tôi vẫn luôn luôn không tồn tại đáp án, chính vì vậy tôi cũng ko suy nghĩ nữa.

Khi thực hiện tình nằm trong cô ấy tôi ko thể triệu tập nổi, tôi suy nghĩ hoàn toàn có thể vì thế bản thân mệt rũ rời. Gần trên đây việc làm của tôi vô nằm trong nhọc mệt, lúc này hấp dẫn công ty, thú vị góp vốn đầu tư tuy rằng rằng là dễ dàng kỳ thiệt cũng ko đơn giản, công tác làm việc tiến thủ triển cũng ko thuận tiện. Tôi ra quyết định ko đụng chạm vô bà xã vô nửa mon, vô bữa tối sau khoản thời gian thương thảo thành công xuất sắc tôi mới nhất được chấp nhận bản thân quăng quật mệnh lệnh cấm. Quả nhiên từng việc quả thật tôi suy nghĩ, chẳng qua chuyện là vì tôi quá mệt rũ rời. Đêm hôm bại công ty chúng tôi vô nằm trong hợp lý, bà xã tôi trong những lúc vừa lòng mỉm cười với tôi, tương tự con cái quỷ con cái đắc ý. Tôi vân vê khuôn mặt mày nhỏ nhắn của cô ấy ấy mỉm cười, dương dương tự mãn. Tôi suy nghĩ tôi hẳn là vẫn quên em, mặc dầu thiệt sự đem đồ vật gi lên đường nữa thì đã và đang quên rồi.

Khi ngày đông cho tới vẫn xẩy ra một chuyện rộng lớn. Ngôi mái ấm trước bại tôi ở cùng theo với A Du bị ăn trộm. Trong khi tôi đang được thao tác thì có được điện thoại cảm ứng thông minh của công an, chúng ta chất vấn tôi đem cần gia chủ ko, tôi rằng ko cần tuy nhiên bọn họ vẫn tiếp tục mong muốn tôi cho tới. Tôi tài xế cho tới điểm ở trước khi. Nơi này bất biến nhiều lắm, vẫn khu đất rộng lớn người thưa, không tồn tại mức độ sinh sống. Tôi ngừng xe pháo, ngoài cửa ngõ vẫn đem xe pháo công an đỗ. Tôi lên đường vô, bức danh họa cổ bên trong phòng tiếp khách vẫn bặt tăm, căn chống được Hà Du Cẩn tốn bao sức lực lao động tô điểm vẫn không hề vẻ bùng cháy như trước đó. Cảnh sát chất vấn tôi điểm này vẫn bao lâu không tồn tại đứa ở. Tôi rằng vẫn tư năm, còn thông thường một mon lẻ bảy ngày. A Du vẫn bị tiêu diệt sát tư năm. Ông tớ mong muốn tôi lên đường đánh giá coi đem loại quý giá chỉ này bị mất mặt, mong muốn tôi nêu rõ ràng con số, thực hiện đơn. Tôi lên đường một vòng xung quanh chống, tôi rung lắc đầu với công an, tôi ko biết con số ví dụ những vật bị mất mặt. Vị công an tương đối bậm bạp nom tôi vị góc nhìn kỳ quỷ quái, ko thể tin tưởng nói: "Anh từng ở trên đây 2 năm lại ko biết gia sản của tòa nhà này à?" Tôi rung lắc đầu, tôi không cần thiết phải giả dối. Tôi rằng tôi hoàn toàn có thể liệt kê sơ sơ. Ông tớ cùng bất đắc dĩ cam chịu đựng rằng đành cần như vậy, tiếp sau đó cho 1 viên công an con trẻ rộng lớn ông nhiều theo dõi tôi biên chép. Nhà thật nhiều chống, tôi lên đường từng chống từng chống một. Tôi suy nghĩ đó là lượt thứ nhất bản thân để ý để ý tòa nhà này kỹ như vậy nên đương nhiên là tôi ko thể kể được đem những nơi nào bị mất mặt loại. Tôi tạm dừng ở buồng nghỉ lâu nhất, tôi thân thuộc nhất là điểm này. Tủ Fe đã trở nên nạy rời khỏi, những loại bên phía trong bị vét tinh khiết không hề gì. Viên công an con trẻ chất vấn tôi vô này chứa chấp đồ vật gi. Tôi rằng có lẽ rằng là châu báu, A Du đem châu báu, tuy nhiên song tôi ko biết nhằm ở nơi nào. Anh tớ chất vấn tôi con số ví dụ, tôi cũng rung lắc đầu.

Cuối nằm trong, đám công an ko biết làm thế nào đành cần rời khỏi về, trước lúc lên đường còn rằng với tôi, vụ án này sẽ không đầy đủ manh nguyệt lão, hơn thế nữa tội phạm khiến cho án cứng cáp kinh nghiệm tay nghề, ko nhằm lại bất kể dấu tích này, mong muốn khảo sát rời khỏi e là cần tốn thời hạn. Tôi nắm rõ ý niệm của mình, mong muốn phá huỷ án chắc chắn là không tồn tại hy vọng gì, mặc dầu vật bị mất mặt đem bày chào bán ngang nhiên bên trên thị ngôi trường, công an cũng sẽ không còn biết, vì như thế không tồn tại người này mang đến chúng ta biết vấn đề gì về bọn chúng. Tôi rằng được, rời khỏi tiễn biệt chúng ta. Tôi suy nghĩ đó là trách cứ nhiệm của tôi, ko cần thiết thực hiện khó khăn công an. Tôi ra quyết định dọn dẹp và sắp xếp lại tòa nhà một chút ít vì như thế ăn trộm và công an tiếp nối nhau nhau lên đường vô, điểm này còn có tương đối láo lếu loàn. Mất tương đối nhiều thời hạn, tôi ko biết thực hiện lau chùi tuy nhiên thực hiện cũng tương đối trở ngại.

Dọn dẹp thật sạch sẽ, tôi ngồi bên trên ghế rơi lon thuốc lá, trước mặt mày tôi là hình ảnh kết duyên. Tấm hình ảnh này không tồn tại độ quý hiếm góp vốn đầu tư hoặc thuế tầm gì, vả lại làm những gì đem ai lên đường trộm hình ảnh kết duyên lúc nào. Hình ảnh chụp rất rộng lớn, rộng lớn cho tới nỗi người vô hình ảnh còn tương đối biến tấu. Tôi mong muốn chế nhạo A Du, cũng chẳng cần đôi mắt thông thường sao lại cần phóng to tát như vậy. Nhưng lại ko mỉm cười nổi. Tôi tương tự thu được một vấn đề này bại. Tôi về bên buồng nghỉ, buồng nghỉ đem di hình ảnh của A Du. Trong hình nụ mỉm cười của em vẫn như cũ, tôi ở cơ hội em chỉ trong khoảng 50 centimet, hoàn toàn có thể sờ tay cho tới em. Tôi phía trên chóng, tương đối mệt rũ rời. Làm việc một ngày dài lại cần trải qua di chuyển nhiều như thế, tôi ra quyết định ko về, ở trên đây ngủ một giấc. Tôi gọi năng lượng điện mang đến Giai Cảnh. Cô ấy đồng ý một cơ hội đẫy quan hoài. Như vậy Hà Du Cẩn vĩnh viễn cũng ko thực hiện được.

Vừa ở xuống tôi tức tốc ngủ tức thì, vẫn nằm ở vị trí địa điểm của tôi trước khi. Nhưng điều khiến cho tôi ko ngờ cho tới là tôi lại ở mơ. Tôi ko biết vẹn toàn nhân vì sao, tuy nhiên niềm mơ ước đặc biệt trung thực. Tôi thậm chí là còn mong chờ nó cho tới, nhường nhịn như vẫn mong chờ cả một đời. Rõ ràng một phút trước tôi còn suy nghĩ là Hà Du Cẩn ko thể thực hiện được, một phút sau tôi vẫn lưu giữ cho tới em.

Tôi với tay ngang qua chuyện cái chăn tơ tằm, sờ soạng địa điểm của em.

Hết mức độ rõ nét, tôi gọi thương hiệu A Du, tôi túa cúc áo của em, lượt này thiệt sự là tôi dữ thế chủ động, tôi vùi đầu xuống chăn, cong người khom sườn lưng, chính thức kể từ bên trên sườn lưng em ngửi ngửi hít vô, như con cái mèo đói ngửi thấy mùi hương cá tươi tắn.

Tôi thấy toàn thân mật bản thân đều rét lên, tôi bao bọc lấy A Du vô lòng. A Du để ý nom vô đôi mắt tôi giảo hoạt mỉm cười. Tôi ko đợi được túa không còn toàn bộ ăn mặc quần áo, nâng hông lên đường vô.

Tôi trôi vô cơn mơ chợp chờn. Tôi hiểu rõ trên đây ko cần là thiệt, A Du vẫn bị tiêu diệt được tư năm, tro cốt vẫn rữa nát nhừ kể từ lâu, có lẽ rằng vẫn sớm hóa trở thành tương đối bặt tăm. Thân thể ở bên dưới người bại chắc chắn ko cần là thiệt, tuy nhiên tôi cũng ko tỉnh dậy tức thì tức tốc.

Mấy năm rồi tôi cũng ko ở mơ, chớ nói đến việc chiêm bao xuân. Tôi đầy đủ sinh hoạt dục tình, không cần thiết phải mò mẫm tuyến phố này không giống nhằm vừa lòng. Tôi mới nhất kết duyên 1 năm, cũng ko ngán ghét bỏ bà xã bản thân, không cần thiết phải lên đường ảo tưởng những loại không giống.

Nhưng ngày bữa sau tỉnh dậy, bên dưới người một miếng ướt át,ướt đẫm lạnh lẽo, tôi xuất tinh ranh vô mơ.

Xem thêm: đại quản gia la ma hoàng truyenfull

Năm loại tư sau khoản thời gian A Du bị tiêu diệt, năm thứ nhất tôi kết duyên.

Cùng với Hà Du Cẩn, ở vô mơ...

Một Đêm, Một Ngày, Một Năm, Cả Đời Một Đêm, Một Ngày, Một Năm, Cả Đời - Phù Tô Lục Một Đêm, Một Ngày, Một Năm, Cả Đời