tỏ tình ưng chanh truyện tranh

Nhân viên thay thế nhanh gọn chạy cho tới sau chục phút, Khi một tia sáng sủa chói lóa hấp thụ vào, nhị người tựa như thức tỉnh ngoài cơn mơ nhưng mà tự động hóa buông tay, Châu Kinh Trạch dính vào bức tường chắn vùng lên, giơ tay che lại khả năng chiếu sáng nhức đôi mắt, thanh âm khàn đặc:
"Mình vào trong nhà dọn dẹp một lúc."
Hứa Tùy tăng trưởng tầng 23 tìm hiểu group người Hồ Thiến Tây, đẩy cửa ngõ, nhị người chúng ta đang được ngồi bên trên ghế đấu võ mồm được rộng lớn nhị mươi phút rồi.

Bạn đang xem: tỏ tình ưng chanh truyện tranh

Hồ Thiến Tây bắt gặp Hứa Tùy, tức thời vùng lên, lo ngại ngùng fake ngôi nhà đề: "Tùy Tùy, mau cho tới ăn cơm trắng cút, nhị người còn ko trở lại là thực phẩm tiếp tục nguội tổn thất."
"Đúng rồi, cậu bản thân đâu?" Hồ Thiến Tây chất vấn.
Di động của Thịnh Nam Châu đúng vào khi đem lời nhắn mới nhất, anh ấy hé đi ra xem: "Cậu ấy thưa cậu ấy đem việc nên cút trước rồi, đang được thanh toán giao dịch, bảo tất cả chúng ta cứ ăn tự do."
"Thịnh Nam Châu, cậu bảo cậu đem keo dán giấy kiệt không? Là cậu nhận lỗi nhưng mà sao cậu của tớ lại cần trút tiền đi ra chứ?" Hồ Thiến Tây chế nhạo anh ấy.
Thịnh Nam Châu ko biết xấu xí hổ vấn đáp rằng: "Đây chẳng cần là vì thế thân phụ bản thân thương bản thân sao."
Hứa Tùy đang được nghĩ về, một người dân có xuất thân thuộc chất lượng tốt như Châu Kinh Trạch, bạn dạng thân thuộc lại còn tài chất lượng tốt xuất bọn chúng, thao tác gì rồi cũng thong thả nhã thong dong, đem đời tùy ý.

Trước mặt mày người xem ngang tàng ngỗ ngược, đem bên trên bản thân một thể loại hóa học mạnh mẽ và tự tin bất cần thiết chỉ mất ở những người dân trẻ con tuổi hạc.

Nhưng bên trên thực tiễn anh lại rất rất nhã nhặn và kiên tấp tểnh, tiếp tục thưa câu "chị vất vả rồi" với bà ngôi nhà tiệm há cảo, tiếp tục để ý cho tới khí hậu trở rét phụ nữ ko thể tợp sữa rét, cũng tiếp tục luôn luôn kín tiếng thanh toán giao dịch hóa đơn mỗi một khi đồng minh tụ tập dượt.
Một người như thế, được để nhiều thương yêu thương cũng chẳng đem gì kỳ kỳ lạ, tuy nhiên vì sao lại phạm phải bệnh bệnh dịch kinh sợ không khí kín chứ?
Hứa Tùy lại lưu giữ cho tới anh sinh sống 1 mình nhập mái ấm to tướng rộng lớn tuy nhiên ko thông thường xuyên đem khả năng chiếu sáng đèn ở lối Hổ Phách.
"Bảo bối à, cậu đang được nghĩ về gì thế?" Hồ Thiến Tây giơ năm ngón tay cho tới trước mặt mày cô khua khua.
Hứa Tùy trả hồn, núm ly sinh tố bên trên bàn lên tợp một ngụm nhằm mục đích che chắn, cười cợt nói: "Đang nghĩ về sau cùng nhị cậu cũng Chịu đựng trị khỏi rồi."
Châu Kinh Trạch mất tích xuyên suốt cả một tuần, hoặc thưa đúng ra là mất tích ngoài trái đất của Hứa Tùy.

Ngày nào là Hứa Tùy cũng hé vòng đồng minh bên trên Wechat của anh ý đi ra bao nhiêu phen tuy nhiên anh chẳng đăng bất kể cái gì cả, bài bác đăng tiên tiến nhất vẫn tạm dừng nhập thân phụ mon trước.
Thỉnh phảng phất Hứa Tùy tiếp tục thâu tóm được một vài ba thông tin đem tương quan cho tới Châu Kinh Trạch kể từ nhập câu nói. thưa của Hồ Thiến Tây, ví như "Nghe thưa Thịnh Nam Châu giành được địa điểm loại nhị kể từ bên dưới lên nhập kỳ đua lý thuyết môn nghệ thuật cất cánh, còn cậu của cậu ấy giành được địa điểm loại nhất", "Không ngờ thời điểm ngày hôm nay lại sở hữu một chàng trai tỏ tình với Châu Kinh Trạch!".
Thông thông thường đều là Hứa Tùy một vừa hai phải cho tới mèo ăn một vừa hai phải tĩnh lặng lắng tai.
Cuối tuần, Hứa Tùy dạy dỗ phụ đạo cho tới Thịnh Ngôn Gia hoàn thành đang được sẵn sàng tách cút, thì đúng vào khi Thịnh Nam Châu gõ cửa ngõ cút nhập, nói: "Tuần này sẽ không sử dụng ngôi trường rèn luyện nữa đâu, lát nữa cho tới trực tiếp nhà đất của Kinh Trạch luôn luôn, ngôi nhà cậu ấy cũng có thể có phòng giải trí đàn, cậu cho tới này cũng tiện."
"Được." Hứa Tùy đáp lại.
Sau Khi Hứa Tùy xuống tầng, cô bắt gặp group người Hồ Thiến Tây, Đại Lưu đang được ở bại đợi cô kể từ lâu.

Mọi người theo đòi Thịnh Nam Châu nằm trong cho tới nhà đất của Châu Kinh Trạch.
Thịnh Nam Châu bấm chuông nhị phen, ko phản xạ, tuy nhiên lại nghe thấy giờ sủa của Berger ở nhập sảnh.

Thịnh Nam Châu đứng nhập tường vây nhảy lên bao nhiêu dòng sản phẩm, hét lớn: "Kratos, cút gọi thân phụ của mi dậy đi!"
Berger thiên về phía chúng ta "gâu gâu" nhị giờ, sử dụng chân cậy Open kính, tiếp sau đó chạy lên tầng.
Châu Kinh Trạch xuất hiện nay trước mặt mày chúng ta với vẻ mặt mày ngái ngủ, bộ đồ quần áo đem ở trong nhà color xám, mí đôi mắt rũ xuống, sắc mặt mày mỏi mệt mỏi, tuy nhiên biểu cảm lại siêu tệ hại, một thế thương hiệu bị tiêu diệt tiệt nào là ngán sinh sống dám thức tỉnh ông phía trên dậy.
Châu Kinh Trạch chầm chậm rãi nâng mí đôi mắt lên nom chúng ta.
"Cậu..."
Thịnh Nam Châu vẫn còn chưa kịp thưa hoàn thành, "rầm" một giờ cửa ngõ tức thì tức thời bị đóng góp lại, suýt chút nữa cặp bọn chúng mũi anh ấy, một câu "ĐM" hòa lẫn lộn nhập vào bão táp.
Năm phút sau, Châu Kinh Trạch thay cho một cỗ ăn mặc quần áo không giống, lật lại cửa ngõ cho tới chúng ta.

Anh tắm một cơ hội rất rất tùy ý, những giọt nước men theo đòi lối quai hàm căng chặt nhỏ xuống bên dưới.
"Vào cút." Thanh âm của anh ý vì thế một vừa hai phải mới nhất tỉnh dậy nên khàn khàn.
Hứa Tùy cút sau nằm trong, cô trừng trị hiện nay sảnh ngôi nhà anh rất rất to tướng, tầng nhị còn tồn tại một khu vực vườn nhập ngôi nhà kính, tuy nhiên nom kể từ phía bên ngoài thì thấy đã trở nên quăng quật ko rất mất thời gian rồi.
Châu Kinh Trạch loẹt xoẹt song dép bông dẫn chúng ta nhập nhập.

Ấn tượng trước tiên của Hứa Tùy về ngôi nhà đất của anh bại đó là rỗng bóng, rộng lớn, đồ đạc và vật dụng nhập ngôi nhà nằm trong gam sắc rét, sô trộn đen sạm.
Rèm cửa ngõ tự động hóa color xám được kéo kín mít, Châu Kinh Trạch ở nhập phòng tiếp khách tìm hiểu rất mất thời gian mới nhất nhìn thấy tinh chỉnh kể từ xa cách, anh giơ tay thiên về phía rèm hành lang cửa số nhấn một chiếc, khả năng chiếu sáng hắt nhập, bão táp và không gian cùng với nhau lùa nhập nhập.
"Ngồi tùy ý." Châu Kinh Trạch hất hất cằm với chúng ta.
Đại Lưu ở trực tiếp cẳng bên trên sô trộn, sờ soạng trái ngược cần nhà đất của Châu Kinh Trạch, ngữ khí phấn khích: "Ông Châu à, 1 mình cậu sinh sống nhập mái ấm rộng lớn thế này cũng sướng quá đấy, không người nào quản ngại, còn rất có thể tổ chức triển khai tiệc nhỏ."
Châu Kinh Trạch cười cợt cười cợt, ko tiếp câu nói..
Châu Kinh Trạch hé tủ rét, trời nhộn nhịp giá bán rét, anh lấy một lon coca ướp lạnh kể từ nhập bại đi ra, kéo nhảy nắp lon ném nhập vào thùng rác rưởi.

Anh nâng coca lên tợp một ngụm: "Muốn tợp gì thì cứ lấy ở trong tủ rét."
"Shit!" Đại Lưu nhào cho tới, đôi mắt hé to tướng, ở trong tủ rét toàn là thức uống, cho tới trong cả trái ngược trứng gà hoặc cọng mì cũng chẳng tìm hiểu đi ra được.
"Những loại không giống không tồn tại, thức uống thì đem quá." Châu Kinh Trạch cười cợt một cơ hội rất là khêu đòn.
Một tuần ko bắt gặp anh, nhường nhịn như Châu Kinh Trạch đang được Phục hồi lại tình trạng thong dong thư thả, uể oải bất cần thiết với toàn bộ tất cả.

Sự việc xẩy ra ở hotel phen bại như thể đang được trôi qua chuyện rồi.
Mọi người hấp thụ nước một khi thì theo đòi anh lên tầng thân phụ, Châu Kinh Trạch đẩy cửa ngõ cút nhập, thanh âm rét lẽo: "Mình đang được thưa dì chung việc dọn dẹp vệ sinh lại phòng giải trí đàn một lượt rồi."
Phòng đùa đàn rất rất rộng lớn, phía mặt mày phải để một cái máy hát đĩa than thở của Đức từ thời điểm năm 1963.

Trên giá bán sách đem đầy đủ những loại đĩa hát, cái đàn Cello duy nhất của Châu Kinh Trạch dựng ở bại, luyện đàn mệt mỏi rồi rất có thể ngồi xuống ghế sô trộn mượt, ở bên cạnh còn tồn tại máy chơi trò chơi và máy chiếu.
Đại Lưu nhảy dựng lên bên trên sô trộn, vui sướng sướng mến thú: "Mình không thích tập dượt nữa, mình thích nằm tại vị trí phía trên ngủ một lúc."
"Ngủ cút." Thịnh Nam Châu túm lấy mền lông ném lên trên người cậu tớ, tiếp sau đó sử dụng lực ấn chặt ko cho tới cậu tớ động che.

Hai người tức thời uýnh lộn, Đại Lưu ấn đầu của anh ý ấy xuống bên dưới gầm sô trộn, thanh âm mơ hồ nước ko rõ rệt ràng: "Mẹ ngôi nhà cậu, mồm ông phía trên toàn lông! Suýt trở thành Kiwi luôn luôn rồi đấy!"
Cứ thưa là cần giành được giải nhất, tuy nhiên tới cả một bài bác hát đầu tiên chúng ta cũng vẫn ko đưa ra quyết định được.

Ý con kiến từng người từng không giống, ham muốn tìm hiểu một bài bác hát ko bao nhiêu trữ tình, tuy nhiên lại ko được quá tiếng ồn ào, hơn thế nữa còn cần tương thích nhằm cải biên, trái ngược thực là đem chút trở ngại.
"Đao Lang thì làm sao? Khá hoành tá tràng đấy chứ." Thịnh Nam Châu thưa.
Châu Kinh Trạch đang được vệ sinh cây đàn Cello của anh ý, nghe vậy thì ngước đầu nhìn: "Muốn ăn đòn thì cứ thưa trực tiếp đi ra."
"Vương Nhược Lâm thì sao?" Đại Lưu lời khuyên nữ giới thần của cậu tớ.
Hồ Thiến Tây rung lắc đầu: "Dịu dàng quá."
Một group người thể hiện thật nhiều chủ kiến, bao hàm những bạn dạng nhạc ballad quốc tế không nhiều rất được yêu thích, cũng giống như các ban nhạc phổ biến Guns N' Roses, The Beatles,...!đều bị bác bỏ quăng quật.
"Hay là 'Quật cường' của Mayday? Mặc cho dù bài bác này còn có phỏng hot cao, tuy nhiên tất cả chúng ta là cải biên, rất có thể đùa nhạc không giống cút một ít." Hứa Tùy thưa một cơ hội trang nghiêm, "Hơn nữa ko cần tất cả chúng ta nhập cuộc cuộc đua ca hát giành cho tới thanh niên sao? Những bài bác hát của mình đều được thanh niên yêu thương mến, hăng hái, ước mơ, tuổi hạc trẻ con."
"Mình cũng tương đối mến nghe." Hứa Tùy buột mồm thổ lộ một câu mến này.
Châu Kinh Trạch vùi người nhập sô trộn, tay kháng cằm, nghe thấy cái thương hiệu bại thì rõ nét đang được ngẩn người phút giây.
Hứa Tùy thưa hoàn thành câu này tức xung khắc ăn năn hận, tận lòng lòng âm thầm kêu gào toi rồi, một giây sau, Thịnh Nam Châu cứ như trừng trị xuất hiện được đại lục mới nhất, ngữ khí phấn khích hỏi:
"Hứa Tùy, Mayday à, hay những 'Quật cường'! Làm sao cậu biết ông Châu mến chúng ta, nhất là bài bác hát này, là vì thế cậu mến cậu ấy nên đang được sẵn sàng từ xưa sao?"
Hứa Tùy từng đứng tuyên bố một cơ hội logic trôi chảy trước rộng lớn nhị trăm con người, ko hề mệt mỏi cho dù chỉ một ít, cô cũng rất có thể minh chứng ca sĩ này sẽ không hề nhòa nhạt nhẽo, người mến sự phối hợp này còn có thật nhiều là đằng không giống, đơn thuần yếu tố phần trăm nhưng mà thôi.
Thế nhưng mà giờ phía trên, cũng chính vì một ánh mắt nào là bại tạm dừng bên trên người bản thân, trí tuệ của Hứa Tùy tựa như bị lag nhẹ nhõm, chẳng thốt đi ra nổi một câu.
"Bởi vì thế...!mình..." Hứa Tùy chính thức mệt mỏi, ko ghép được một câu hoàn hảo.
Mọi người nín thở nom chằm chằm nhập cô, tự nhiên, một thanh âm trầm thấp cắt theo đường ngang bọn họ:
"Là cũng chính vì bản thân thưa cho tới cậu ấy biết."
Mọi người thay đổi khoảng cách nhìn, bao hàm cả Hứa Tùy, cô không hiểu biết nhiều vì thế sao Châu Kinh Trạch lại giải vây chung cô.
Biểu cảm của Châu Kinh Trạch kín như bưng, không tồn tại một ít kinh sợ hãi nào là trước ánh nhìn áp dụng của người xem cả, Thịnh Nam Châu là kẻ kể từ quăng quật trước, nói: "Đúng là nhàm ngán nhưng mà."
Hứa Tùy thở phào một khá, chủ thể mẩu truyện coi như được bỏ dở.
Sau nằm trong người xem bỏ thăm đồng ý, đưa ra quyết định lựa lựa chọn bài bác hát này.

Hồ Thiến Tây búng ngón tay, sai khiến cho Thịnh Nam Châu: "Chó mực, cậu đi tìm kiếm đĩa nhạc của mình rồi sử dụng máy trừng trị nhạc trừng trị cút, người xem nằm trong nghe rồi tìm hiểu tìm kiếm cảm hứng coi thế nào là."
Thịnh Nam Châu ko mến tên thường gọi này, bao nhiêu câu nói. chửi tục sẵn sàng tuôn đi ra, tuy nhiên lại nghĩ về cho tới nhị người một vừa hai phải mới nhất trị khỏi, sau cùng lựa lựa chọn ngậm người thương hòn thực hiện ngọt.

Thịnh Nam Châu kháng khuỷu tay lên bên trên ghế sô trộn, nghiêng người nhảy nhảy, tiếp cận giá bán đựng đĩa nhạc ở bên cạnh rèm hành lang cửa số greed color lục chính thức search.
Châu Kinh Trạch phân loại chuyên mục nhạc theo đòi sở trường, Thịnh Nam Châu rất rất nhanh chóng đang được nhìn thấy đĩa nhạc, rút nó ra bên ngoài, Khi anh ấy đang được ham muốn trở lại số ghế, cúi đầu rủi ro trừng trị hiện nay ở bên cạnh giá bán đựng đĩa đem bịa một cái thùng.
Thịnh Nam Châu trước giờ vẫn luôn luôn đem tính tò mò và hiếu kỳ, anh ấy chỉ nhập cái thùng đó: "Người bạn bè à, đó là vật gì vậy? Sao lại còn cần sử dụng giấy má niêm phong dán lên thế, rất có thể coi không?"
Châu Kinh Trạch đang được cúi đầu lên chão cho tới đàn Cello, quay đầu sang một bên liếc nhìn: "Không biết, có lẽ rằng là bao nhiêu loại loại bỏ dì chung việc tụ lại khi dọn dẹp vệ sinh, coi thì coi."
Thịnh Nam Châu có được quánh xá, tìm hiểu một con cái dao rọc giấy má hé thùng đi ra, ngó nhập vào nhìn: "Úi giời, ko hổ danh là ông Châu của tớ."
"Cái gì vậy? Mình mong muốn coi." Đại Lưu trải qua bại.
Câu thưa của Thịnh Nam Châu đang được khơi dậy sự tò lần của người xem, toàn bộ đều tiến bộ cho tới, nước ngoài trừ người dân có tương quan.

Trong cái thùng này toàn cỗ đều là những phần quà nhưng mà Châu Kinh Trạch có được trước bại.
Có nước hoa vẫn ko tách bóc tem, Garage kit phiên bạn dạng số lượng giới hạn, đá bóng, thư tình, đồng hồ đeo tay treo tay,...!thậm chí mang trong mình 1 vài ba thứ đồ dùng anh còn quên ko tách bóc giấy má quấn.

Đại Lưu coi nhưng mà hoa cả đôi mắt, giọng điệu ngưỡng mộ: "Mình nhưng mà đạt được số móc hoa vày đầu ngón tay dòng sản phẩm của ông Châu thôi, thì ông đó cũng ko đến mức độ đơn thân cho tới tận giờ đây."
Hồ Thiến Tây gắn thêm chủ yếu lại: "Vấn đề ko cần là số móc hoa, nhưng mà là nằm tại vị trí dòng sản phẩm mặt mày."
Đại Lưu nghe hoàn thành khuôn mặt càng trở thành khó khăn coi rộng lớn, Thịnh Nam Châu táy máy nhập thùng, bắt gặp một cái vỏ hộp được quấn rất rất thích mắt, anh ấy núm lên tách bóc đi ra coi, đem thứ đồ dùng gì bại cặp ở phía bên trong rơi đi ra.
Đĩa nhạc không tồn tại gì là khan hiếm kỳ lạ cả, Khi mến một người, đem ai lại không tồn tại sở trường của riêng rẽ bản thân.

Điều khan hiếm kỳ lạ ở đó là cái vỏ hộp nhỏ hình vuông vắn black color rơi bên dưới khu đất, Thịnh Nam Châu hé đi ra, là 1 cỗ bảo đảm ngón tay và một tuýp dung dịch mỡ rất rất thông thường, đang được phủ đẫy lớp bụi.
"Đỉnh thiệt, phía trên chắc chắn là là phần quà đem tâm nhất nhưng mà bản thân từng thấy.

Ông Châu à, cậu nom cút." Thịnh Nam Châu thưa.
Châu Kinh Trạch xoay đầu, Khi bắt gặp cỗ bảo đảm ngón tay và tuýp dung dịch mỡ thì ngây người, tức thì tiếp sau đó trang nghiêm nói: "Xem hoàn thành chưa? Qua rèn luyện cút."
Bọn chúng ta thấy Châu Kinh Trạch ko buồn kiểm điểm xỉa cho tới, chỉ đành nhét thiết bị lại nhập nhập, tiếp sau đó đặt nó về khu vực cũ.

Thịnh Nam Châu vùng lên, sử dụng máy trừng trị phát nhạc của Mayday.
Âm nhạc vang lên, Thịnh Nam Châu tiếp cận bao bọc lấy mồi nhử vai Châu Kinh Trạch, giọng điệu hóng hớt: "Cậu thiệt sự ko lưu giữ đi ra ai tặng phần quà bại sao?"
Châu Kinh Trạch mang trong mình 1 cái áo hoodie đen sạm, anh cúi người núm lon coca lên tợp một ngụm, bên trên mặt mày treo nụ cười cợt cợt nhả, nhập đôi mắt xuất hiện nay tia lạnh nhạt nằm trong rét nhạt:
"Người tặng kim cương cho bản thân nhiều như thế, lẽ nào là bản thân cần lưu giữ kỹ từng người một?"
"Cũng cần." Thịnh Nam Châu vỗ vỗ vai anh, tấn công giá: "Đúng là trai đểu cáng."
Chất lượng tiếng động của nhạc trừng trị bên trên máy trừng trị kha khá chất lượng tốt, rõ nét là nhạc điệu du dương trầm bổng, vậy nhưng mà nhập xuyên suốt quy trình Hứa Tùy đều ko thưa câu nào là, vô nằm trong trầm lặng.
Buổi rèn luyện này Hứa Tùy ko triệu tập nổi niềm tin, thậm chí là Khi kết đốc cả group ham muốn cút thức ăn, cô vờ vịt bị đau nhức bụng nhằm lấy nguyên do tách cút.
Khi ngồi xe pháo buýt trở lại, Hứa Tùy ngồi sản phẩm sau cùng, đầu dựa lên bên trên cửa ngõ kính, ngơ ngẩn ngắm nhìn và thưởng thức cảnh quan đang được không ngừng nghỉ tụt lùi ở phía bên ngoài, lưu giữ lại trong thời điểm còn học tập cung cấp thân phụ.
Nửa học tập kỳ nhị của lớp 10, Hứa Tùy một vừa hai phải mới nhất kể từ thị xã nhỏ fake cho tới Thiên Trung.

Ngày trước tiên của kỳ học tập mới nhất, toàn bộ những lớp đều đang được dọn dẹp vệ sinh dọn dẹp.

Hứa Tùy đem cặp sách, mang trong mình 1 cái váy nhạt nhẽo color theo đòi hâu phương nhà giáo ngôi nhà nhiệm, xuyên qua chuyện hiên chạy dài lâu năm dằng dặc, tiếp cận lớp học tập mới nhất.

Các bàn sinh hoạt nam giới và nữ giới đều đang được dọn dọn dẹp, đem nữ giới vô nằm trong trang nghiêm vệ sinh cái bàn của tớ, người xem đang không bắt gặp nhau nhập xuyên suốt một học tập kỳ, đem người trò chuyện, cũng có thể có người trêu đùa, siêu huyên náo.
Giáo viên ngôi nhà nhiệm lao vào cửa ngõ, sử dụng thước đo gõ lên bàn: "Trật tự động, kỳ học tập này còn có một bàn sinh hoạt mới nhất fake cho tới, kể từ thời điểm ngày hôm nay trở cút tiếp tục học hành cùng theo với tất cả chúng ta, người xem hoan nghênh các bạn nào là."
"Hứa Tùy, em ra mắt bạn dạng thân thuộc cút." Giáo viên ngôi nhà nhiệm quăng quật thước đo xuống.
Hứa Tùy năm cung cấp thân phụ cũng chính vì xung quanh năm tợp dung dịch Bắc nên khung hình phù thũng, trước lúc fake ngôi trường còn bị lên thủy đậu, bên trên trán, bên trên mặt mày vẫn tồn tại một vài ba vết nhọt.
Tóm lại, cô của lúc đó một vừa hai phải u ám một vừa hai phải nhòa nhạt nhẽo.
Cô đứng bên trên bục giảng, vận tốc thưa rất rất nhanh chóng, kỳ vọng nhanh chóng kết đốc mùng đánh giá kỹ lưỡng này: "Chào người xem, bản thân là Hứa tùy, rất rất vui sướng Khi được thâm nhập nhập lớp thân phụ."
Dưới bục giảng vang lên giờ vỗ tay, nhà giáo ngôi nhà nhiệm chỉ chỉ phía trước: "Hứa Tùy, em ngồi sản phẩm loại thân phụ nhé, lát nữa cho tới chống giáo vụ nhận sách."
Sau Khi nhà giáo ngôi nhà nhiệm tách cút, chống học tập lại trở lại vóc dáng tiếng ồn ào, ko một ai nhằm ý tới sự xuất hiện nay của Hứa Tùy.

Thứ rất có thể hấp dẫn sự để ý của những chàng trai đang được ở lứa tuổi mới lớn, hoặc là váy nhưng mà nhà giáo Tiếng Anh đem ngắn ngủi đến mức độ nào là, hoặc là học viên mới nhất fake cho tới xinh rất đẹp đi ra sao.
Con gái thì sẽ càng ko cần thưa, chúng ta chụm lại một khu vực thảo luận đạp móng tay mới sắm, hoặc là tiết tự động học tập ban đêm ai đó đã tiếp cận sảnh trượt băng.
Một tổng thể vẹn toàn bạn dạng có lẽ rằng tiếp tục không tồn tại bài bác xích, tuy nhiên nhằm hòa nhập cùng theo với một người tới từ phía bên ngoài thì trong thời điểm tạm thời tiếp tục rất rất khó khăn.
Không một ai quan hoài tới sự xuất hiện nay của Hứa Tùy.
Hứa Tùy tiếp cận địa điểm của tớ, rút khăn giấy má đi ra vệ sinh bàn, tuy nhiên cô không tồn tại ghế ngồi.

Hứa Tùy ko biết là cái ghế vốn liếng thuộc sở hữu cô đã trở nên bàn sinh hoạt nào là bại lấy cút nhằm giẫm lên vệ sinh kính, hay những thiệt sự thiếu thốn tổn thất một cái ghế.
Hứa Tùy nom xung xung quanh, không người nào nhằm ý cô, các bạn nằm trong bàn của cô ý cũng ko ở phía trên.
Cô rời khỏi phí a đằng sau, chất vấn bừa một các bạn nam: "Chào cậu, rất có thể lấy ghế mới nhất ở đâu vậy?"
Chàng trai dựa vào bàn, núm địa hình chơi trò chơi và một group người.

Hứa Tùy chất vấn thân phụ phen nhưng mà cậu tớ vẫn ko ngấc đầu lên, vờ vịt như ko bắt gặp gì.
Sự ngượng nghịu và hoảng sợ tràn trề, đem nhiều khi, lạnh nhạt còn kinh hãi rộng lớn chế nhạo cấp ngàn phen.
Hứa Tùy đang được ham muốn xoay người tách cút, thì một chàng trai treo kính núm dụng cụ lâu ngôi nhà chạy như cất cánh về phía cô, hét rộng lớn "Cho qua chuyện nào là, cho tới qua chuyện nào", Hứa Tùy ko kịp tách, bắp chuối bị bùn khu đất phun không còn nhập.
Hứa Tùy lùi đi ra sau, ko cảnh giác giẫm cần giầy thể thao của người nào bại, cô hoảng loạn xoay đầu, trước đôi mắt xuất hiện nay một song giầy thể thao Nike white color, bên trên hiện nay rõ rệt vệt chân.
"Xin lỗi cậu." Hứa Tùy thấp giọng lên giờ van nài lỗi.
"Không đem ghế à?" Trên đỉnh đầu vang lên một tiếng nói khàn khàn lạnh giá, nghe rất rất hoặc.
Hứa Tùy ngấc phắt đầu lên, tứ giờ chiều, ánh mặt mày trời kể từ phía mặt mày bại tòa ngôi nhà dạy dỗ học tập hấp thụ vào nhập, hắt lên ngũ quan tiền tuấn tú của chàng trai, đôi mắt một mí, môi mỏng mảnh, lối quai hàm gọn gàng nhưng mà rõ nét.
Đồng phục của anh ý rộng thoải mái, phần cổ áo hé bung, năm ngón tay lưu giữ bóng, xoay người, cong ngón tay rồi khẽ nhảy lên, ở tức thì trước mặt mày Hứa Tùy giơ tay ném bóng lọt trực tiếp nhập rổ ở sản phẩm sau cùng, tiếp sau đó mỉm cười cợt thiệt khẽ.

Toàn thân thuộc toát đi ra khá thở ngang tàng lại tùy ý.
Hứa Tùy gật đầu, anh nhảy đi ra nhị chữ: "Đợt chút."
Mười phút sau, chàng trai chạy cho tới tòa ngôi nhà dạy dỗ học tập không giống, trèo lên tầng năm lấy một cái ghế mới nhất cho tới cô, bên trên trán sụp đổ các giọt mồ hôi nhễ nhại, thở hào hển.
"Cảm ơn cậu." Hứa Tùy khẽ thưa.
Chàng trai nhường nhịn như ko quan hoài, phía bên ngoài hiên chạy dài đem người gọi: "Châu Kinh Trạch, ko cần thưa ham muốn đùa tiếp một trận bóng rổ sao? Mẹ kiếp, ông phía trên đợi cậu lâu lắm rồi đó."
"Tới tức thì." Châu Kinh Trạch đáp lại.
Châu Kinh Trạch chạy lướt qua chuyện người cô, vạt áo phất lên sượt qua chuyện mu bàn tay Hứa Tùy, khoảnh xung khắc ấy, Hứa Tùy ngửi thấy hương thơm thơm nức đuối rét của bạc hà bên trên người anh, đôi khi nghe được giờ tim đập rộn ràng tấp nập của tớ.
Về sau thời điểm Hứa Tùy đang được hòa nhập được với người xem nhập lớp, cô chính thức lấy những điều nhưng mà bản thân tận đôi mắt tận mắt chứng kiến hoặc nghe được về Châu Kinh Trạch lẹo vá lại cùng nhau.

Vóc dáng vẻ anh rất rất cao, kết quả học hành chất lượng tốt, là kẻ đùa Cello rất tốt, mu bàn tay mang trong mình 1 hình xăm cao ngạo, mến ăn kẹo bạc hà, nuôi một chú chó Berger.
Rất phổ biến nhập ngôi trường, ko lúc nào thiếu thốn sự yêu thương mến của những cô nàng, thông thường xuyên thay đổi tình nhân.

Xem thêm: ai động vào ống nghe của tôi

Đôi Khi buông thả lạnh nhạt, tuy nhiên lại thận trọng rộng lớn đối với những người dân nằm trong tuổi hạc.
Hứa Tùy luôn luôn cảm nhận thấy anh đó là người con cưng gắn thêm thực của ông trời.
Hứa Tùy ko biết tôi đã mến anh kể từ lúc nào, khi xin chào cờ cô tiếp tục thông thường xuyên sử dụng lòng đôi mắt liếc nom chàng trai đứng chếch ở hâu phương, nom cho tới Khi đôi mắt nhức nhối mới nhất thôi.

Thỉnh phảng phất bắt gặp anh mang trong mình 1 cái áo hoodie color xám đơn giản và giản dị, cô tiếp tục âm thầm cảm thán trong thâm tâm, rằng sao lại sở hữu người đem áo hoodie rất đẹp cho tới như thế chứ.
Chờ hòng tổ group nhị tuần thay cho thay vị trí một phen, như thế cô tiếp tục ngay gần anh rộng lớn một ít.
Hứa Tùy vẫn luôn luôn mến anh nhập lặng lẽ, không người nào hoặc biết, mãi cho tới ngày hè năm loại nhị, cô thỉnh phảng phất nghe chúng ta nữ giới nhập lớp nhắc tới sinh nhật của Châu Kinh Trạch, vào trong ngày hạ chí, 21 mon 6, là ngày hè oi bức, thời gian ánh mặt mày trời nóng bức nhất nhập năm.
Khi ra bên ngoài lấy nước sau giờ học tập, Hứa Tùy trải qua hiên chạy dài, chúng ta nam giới phụ thuộc vào lan can nói đến bóng rổ, nói đến trò đùa.
Cô vội vàng cút lướt qua chuyện, tạm dừng trước máy lấy nước ở cuối hiên chạy dài, hé nắp nhằm hứng nước.

Cô nom chằm chằm nhập bóng mát greed color lục lúc lắc động phía bên ngoài hành lang cửa số tha thẩn.
Đột nhiên, một cái bóng đen sạm hắt lên bên trên mặt mày kính máy lấy nước, hương thơm bạc hà thân thuộc truyền cho tới, là Châu Kinh Trạch.
Hứa Tùy hốt nhiên mệt mỏi, Châu Kinh Trạch núm một cái ly nhập xuyên suốt đựng nước, anh khá cúi người, hành lang cửa số phân tách hạn chế tia nắng trở thành những đốm nhỏ vụn vương vãi bên trên bờ vai anh.
Anh núm ly, những khớp xương nhô đi ra, White ngần, ngón tay thon lâu năm thật sạch sẽ co hẹp lưu giữ chặt trở thành ly, nước rét chảy đi ra, thân thuộc ly phủ kín một tờ sương băng.
Hứa Tùy liếc thấy những vết phồng rộp nhỏ to không giống nhau phía trên những ngón tay xinh tươi bại của anh ý qua chuyện lòng đôi mắt, đem một vài đã trở nên vỡ tung ra, nhằm lại những vết đỏ loét.
Anh đang được lấy nước, những lối gân kéo dãn kể từ nhen nhóm ngón tay thông thoáng run rẩy rẩy, tạo cho nước bên trên mồm ly cũng rung lắc lư theo đòi.
Ngón tay của anh ý chắc chắn là rất rất nhức.
Sau Khi anh tách cút, nước rét tràn ngoài ly, Hứa Tùy nom chằm chằm nhập vòng xoáy nhỏ ở phía bên trên, lưu giữ cho tới bàn sinh hoạt nhập lớp từng thưa Châu Kinh Trạch thông thường xuyên luyện đàn đến tới là kẻ sau cùng mới nhất tách cút.
Anh sinh đi ra bên trên Roma, tài giỏi năng tuyệt đỉnh công phu, tuy vậy vẫn luôn luôn nỗ lực chịu khó.

Sau Khi bắt gặp tay anh bị thương, phen trước tiên Hứa Tuỳ đem tâm trí ham muốn thực hiện chút gì bại cho tới anh.

Dưới dòng sản phẩm nắng và nóng như thiêu như nhen nhóm, Hứa Tùy cút từng những đường phố rộng lớn, ngõ nhỏ, trung tâm thương nghiệp, cút đến mức độ chân nhức nhối mỏi tưởng chừng chuẩn bị rụng tách cho tới điểm mới sắm được đĩa hát của ca sĩ nhưng mà anh yêu thương mến, cỗ bảo đảm ngón tay và dung dịch mỡ được cô giấu quanh ở nhập vỏ hộp.
Vào ngày hạ chí, ánh mặt mày trời nhường nhịn như chói lóa rộng lớn từng Khi một ít, ve sầu sầu kêu râm ran, hé một cánh hành lang cửa số, bão táp lùa nhập nhập, thổi cất cánh những tờ đề đua White xóa phía trên bàn, kêu lên những giờ sột soạt.
Tiết học tập loại nhị của chiều tối là tiết thể dục thể thao, Hứa Tùy lấy nguyên do sôi bụng nhằm van nài ngủ.

Cô dự tính đợi Khi toàn bộ người xem ko xuất hiện tiếp tục lặng lẽ quăng quật vỏ hộp kim cương nhập vào ngăn bàn của Châu Kinh Trạch.
Hứa Tùy trở xuống sản phẩm cuối, núm vỏ hộp kim cương, nom ngó xung xung quanh, đang được tấp tểnh nhét vỏ hộp kim cương nhập vào ngăn bàn của Châu Kinh Trạch thì "rầm" một giờ, đem người đá phăng cửa ngõ đi ra, Trương Lập Cường phun một câu: "Nóng bị tiêu diệt u luôn luôn rồi."
Sau bại ánh nhìn của cậu tớ không thay đổi, tiếp sau là sắc mặt mày biến hóa, ngữ khí chế nhạo: "Ai domain authority, nhỏ xíu mập à, cậu cũng mến ông Châu hả."
"Đáng tiếc, cậu ấy mến những người dân xinh rất đẹp, vóc dáng vẻ rét rộp cơ, đem ai lại cút mến người như cậu chứ, ha ha ha ha."
Một đám đàn ông huỷ lên cười cợt.

Dư vị bị sỉ nhục thiệt sự ko dễ chịu và thoải mái 1 chút nào, chưa tính còn bị buôn dưa lê chỉ trỏ vày những thương hiệu đàn ông đang được ở lứa tuổi mới lớn, lấy việc bắt nạt người không giống thực hiện thú vui, ko biết tôn trọng là gì này.
Hứa Tùy cụp đôi mắt, tay núm vỏ hộp kim cương run rẩy lên lập cập, sinh sống sống lưng rét toát.
Đám đàn ông cười cợt ngặt nghẹo, Trương Lập Cường vốn liếng đang được đứng rỉ tai, đùng một phát bị một trái ngược bóng rổ đập thiệt mạnh nhập sống lưng, cậu tớ tức thời loạng choạng về phần bên trước, phí a đằng sau truyền cho tới đợt đau kinh hoàng.
Trương Lập Cường tối sầm mặt mày, tóm lấy cái ghế ở bên cạnh lên, xoay người ham muốn đập, tuy nhiên Khi thấy rõ người cho tới là ai, thì cậu tớ lại kể từ từ quăng quật ghế xuống.
Châu Kinh Trạch đứng trước mặt mày cậu tớ, hai con mắt đen sạm như nham thạch ghim chặt Trương Lập Cường bên trên khu vực, cười cợt nói:
"Như này thiệt chẳng tăng thêm ý nghĩa gì cả."
Trương Lập Cường lĩnh hội được nhị ý nghĩa sâu sắc kể từ nhập lời nói của Châu Kinh Trạch, một là chớ thực hiện loại chuyện tổn thất mặt mày như thế, nhị là chuyện của anh ý chưa tới lượt cậu tớ cần nhúng tay nhập, nếu như không kết quả tự động gánh.
Trương Lập Cường tức thời nhận bại, người như Châu Kinh Trạch cậu tớ ko chão nhập được, chỉ đành cúi thấp đầu tách ngoài chống học tập cùng theo với một group người, trước khi cút còn trở lại quắc đôi mắt với Hứa Tùy một chiếc.
Mọi người cút ngoài, nhập chống học tập chỉ với lại Châu Kinh Trạch và Hứa Tùy, anh cúi người nhặt bóng ném nhập rổ, tiếp sau đó bước từng bước về số ghế của tớ.
Cánh quạt greed color lục chậm rãi rãi tảo bên trên đỉnh đầu, Hứa Tùy vẫn cảm nhận thấy trong thâm tâm rét ran, lòng bàn tay đang được sụp đổ chút các giọt mồ hôi.

Anh tiếp cận trước mặt mày cô, bóng hắt lên bên trên hành lang cửa số, cánh tay đang được áp sát cạnh túi quần giơ đi ra, dữ thế chủ động nhận lấy vỏ hộp kim cương nhập tay cô.
Tầm nom của Châu Kinh Trạch tạm dừng bên trên người cô, cười cợt một giờ thiệt khẽ:
"Cảm ơn nhé."
"Không đem gì." Hứa Tùy nghi ngại rằng lúc đó bạn dạng thân thuộc bị tẩy óc rồi mới nhất thổ lộ được câu này.
Nói hoàn thành Hứa Tùy tức thời chạy tan biến.

Thật đi ra chính thức kể từ buổi sớm bên trên bàn của Châu Kinh Trạch đang được hóa học đẫy những vỏ hộp kim cương to tướng, vỏ hộp kim cương nhỏ rồi, kỳ thực anh ko quan trọng cần nhận phần quà của cô ý làm những gì.
Nhưng anh lại nhận rồi, Hứa Tùy đang được vui sướng mừng rất mất thời gian.
"Binh boong" – Âm thanh thông tin của trạm xe pháo buýt đã nâng dòng sản phẩm tâm trí của Hứa Tùy tảo quay về, cô xuống xe pháo trở về ngôi trường, nhập ký túc chỉ mất 1 mình cô.
1017 chạy cho tới nghênh đón, Hứa Tùy vuốt ve sầu nó một ít, tiếp sau đó ủ rũ ở trườn lên bên trên bàn.

Cô tưởng rằng bạn dạng thân thuộc đem điểm khác lạ, hoặc tình ý đã trở nên nhìn xuyên.
Nhưng giờ đây cô mới nhất biết, sở dĩ Châu Kinh Trạch thực hiện như vậy là cũng chính vì anh được nuôi dạy dỗ chất lượng tốt và sự tôn trọng so với người không giống đang được ăn vào nhập tiết, chỉ như thế nhưng mà thôi.
Buổi chiều anh giải vây chung cô, có lẽ rằng cũng chính là vì thế kinh sợ cô ngượng nghịu.
Anh nhận phần quà bại, tuy nhiên lại trước đó chưa từng hé nó đi ra, nhưng mà tùy ý ném nó nhập vào một cái thùng, cỗ bảo đảm ngón tay đang được bám lớp bụi, dung dịch mỡ cũng quá hạn kể từ lâu, là nữ tính tuy vậy cũng thiệt tuyệt tình.
Hứa Tùy lưu giữ lại lời nói thản nhiên, lạnh nhạt nhưng mà rét lùng của Châu Kinh Trạch khi chiều:
"Người tặng kim cương cho bản thân nhiều như thế, lẽ nào là bản thân cần lưu giữ kỹ từng người một?"
Ban đầu tự động nhận định rằng và được bắt gặp, hóa đi ra lại chỉ là 1 sự fake dối trá nữ tính.
Hứa Tùy kháng cằm bên trên bàn, toàn bộ cơ thể như thể bị đứt đoạn vậy, 1017 nhường nhịn như cảm biến được thể trạng của cô ý, nó teo tròn trặn lại như thể cuộn len cọ cọ nhập chân cô để lưu lại rét, đi ra mức độ đưa vào phía bên trong.

Cô ghi chép một câu nhập cuốn buột nhật ký:
Mình đem chút ham muốn kể từ quăng quật rồi.
Thật đi ra Châu Kinh Trạch chẳng làm những gì sai cả, phần quà nhưng mà Hứa Tùy tặng chẳng qua chuyện chỉ là 1 phần quà thông thường nhất nhập hàng trăm hàng chục ngàn phần quà, tuy vậy Hứa Tùy lại nhức lòng, là lòng tự trọng Khi mến một người đang được quấy huỷ.
Mấy ngày ngay lập tức thể trạng của Hứa Tùy thường rất tệ, tuy nhiên cô luôn luôn lưu giữ vững vàng sự điềm đạm bề ngoài, đến lớp tan học tập như thông thường, thỉnh phảng phất bị Hồ Thiến Tây lôi cút xuống phố, sắm sửa nhập trung tâm thương nghiệp, mua sắm được ăn mặc quần áo rất đẹp tiếp tục ở nhập chống cosplay những anh hùng yêu thương mến nhập phim năng lượng điện hình ảnh, thực hiện dáng vẻ trước gương.
Nhìn thấy Hồ Thiến Tây cosplay Charlie Chaplin, cỗ ria mép nghiêng đi ra tận mặt mày mồm, Hứa Tùy ôm bụng cười cợt ngặt nghẹo, cười cợt mãi cười cợt mãi lại cảm nhận thấy trong thâm tâm rỗng trống rỗng, đem tia lạc lõng xoẹt qua chuyện.
Thịnh Nam Châu là 1 người mến tụ tập dượt đùa bời nhất, ngôi trường của chúng ta lại cơ hội ngay gần nhau, vậy nên một tuần tiếp tục hứa đi dạo khoảng tầm nhị, thân phụ phen, phen nào là Hứa Tùy cũng đều sở hữu nguyên do quang minh chính đại nhằm kể từ chối.
Ví dụ như "mình cần thực hiện thử nghiệm ko cút được", hoặc là "mình vừa vị cơm trắng hoàn thành, ko ăn nổi bữa loại nhị nữa", vân vân và mây mây...!khiến người tớ ko cơ hội nào là phản bác bỏ.
Thứ năm, group chúng ta ăn cơm trắng bên trên một quán ăn ở đường phố sau ngôi trường học tập, Thịnh Nam Châu hiểu hoàn thành lời nhắn ngay lập tức nhíu mày: "Hứa Tùy ko cho tới được, cậu ấy thưa mèo của cậu ấy bị bệnh dịch, cần fake nó cút tiêm."
Thịnh Nam Châu tắt screen địa hình, đẩy đẩy Hồ Thiến Tây đang được vùi đầu trang nghiêm ăn khoản cá đù, hỏi: "Sao bản thân cảm nhận thấy dạo bước này Hứa Tùy đem chút không giống thông thường vậy?"
Hồ Thiến Tây mang trong mình 1 biểu cảm "cậu đùa bản thân đấy à", Thịnh Nam Châu tức xung khắc đi tìm kiếm người tương hỗ, fake ánh nhìn cho tới Châu Kinh Trạch ngồi ở bên cạnh.

Châu Kinh Trạch ngồi ở bại, vai khá hạ xuống, tay núm thìa, múc canh thìa được thìa ko bỏ vô mồm, vấn đáp lại một cơ hội thản nhiên:
"Canh ngon quá."
Hồ Thiến Tây vỗ vỗ mồi nhử vai Thịnh Nam Châu: "Cậu nghĩ về nhiều rồi, thời gian gần đây áp lực nặng nề học hành của cậu ấy nhiều thôi."
Sau Khi ở rịt nhập tủ sách đến mức độ trừng trị hoảng thì Hứa Tùy tiếp tục lên tầng thượng nhằm hóng bão táp.

Cô ngắm nhìn và thưởng thức cảnh quan một khi, theo đòi thói thân quen phóng tầm đôi mắt về phía sảnh chuyển động của ngôi trường Kinh Hàng ở góc cạnh Đông Bắc.
Thời tiết đem nóng bức khó khăn thế nào là thì chúng ta vẫn luôn luôn hô vang những khẩu hiệu cao tay bên trên sảnh tập dượt ngày nay qua chuyện ngày không giống, và kiên trì luyện tập thể lực.

Hứa Tùy mang trong mình 1 cái áo khoác bên ngoài dạ khuy sừng white color, đem cơn bão táp rét thổi qua chuyện, cô bất giác teo rụt người lại, hà khá nhập lòng bàn tay.
Hứa Tùy rất rất kinh sợ rét, tuy nhiên lại mến hóng bão táp rét nhập ngày đông, coi như là 1 sở trường kỳ kỳ lạ cút.
Cô đứng ở lan can, xoa xoa lòng bàn tay một khi, địa hình sụp đổ chuông, Hứa Tùy nhấn nút nghe máy, u ở đầu mặt mày bại điện thoại thông minh như từng Khi chất vấn cô chuyện học tập và cuộc sống đời thường sinh hoạt dạo bước thời gian gần đây.

????ha????h‎ ????hấ????‎ ????ại‎ ﹙‎ ????rù????????r????‎ уệ????.V????‎ ﹚
Hứa Tùy vấn đáp lại từng câu một, ngữ khí của u vơi dàng: "Nhất Nhất à, u gửi cho tới con cái một thùng bòng đỏ loét, ngọt lắm, con cái phân tách cho mình nằm trong chống ăn với nhé."
Nhất Nhất là biệt danh của Hứa Tùy, còn về bòng đỏ loét, này đó là loại trái ngược cây theo đòi mùa ở phương Nam.

Cứ cho tới mùa Đông là u Hứa đều tiếp tục gửi một thùng cho tới cô.
"Vâng ạ, con cái cảm ơn u." Hứa Tùy ngoan ngoãn ngoãn đáp lại.
Sau Khi u Hứa dặn dò như thông thường lệ hoàn thành, bèn nói: "Bà nội đang được ở cạnh u, con cái rỉ tai với bà bao nhiêu câu cút."

Bà nội nghe máy, Hứa Tùy tinh tế bén nghe được bao nhiêu giờ ho khan, nhíu mày: "Bà nội, sao bà lại bị ho rồi, bà đang diện đầy đủ ăn mặc quần áo rét ko ạ?"
"Bà đem rồi, là bao nhiêu ngày hôm trước đột ngột giảm nhiệt phỏng nên ko thích nghi kịp ấy nhưng mà." Bà nội cười cợt híp đôi mắt lý giải.
Kết trái ngược u Hứa ở ở bên cạnh vạch trần bà nội, thấp giọng lẩm bẩm: "Còn ko cần bà nội con cái rộng lớn tuổi hạc rồi mà còn phải học tập theo đòi đám thanh niên thức khuya..."
Bà nội ở đầu mặt mày bại share cho tới cô nghe về những chuyện xẩy ra nhập trấn Lệ Hình ảnh, Hứa Tùy từ trên đầu cho tới cuối đều mỉm cười cợt kiên trì lắng tai bà thưa, sau nằm trong nhắn tìm hiểu bà cần rất là để ý cho tới sức mạnh.
Khi sẵn sàng ngắt máy, thanh âm của bà nội khàn khàn tuy vậy vô nằm trong hiền đức từ: "Nhất Nhất à, con cháu ở phương Bắc đem còn kinh sợ rét không? Hay là đang được thân quen rồi?"
Hứa Tùy ngẩn người, sử dụng ngón tay chọc nhập bông tuyết bên trên lan can thực hiện vày bê tông, không hiểu biết nhiều sao lại nghĩ về cho tới khuôn mặt bất cần thiết đời bại, chất vấn một đằng vấn đáp một nẻo:
"Thật đi ra vẫn đang còn chút rét ạ."
Sau Khi ngắt điện thoại thông minh, Hứa Tùy theo đòi thói thân quen nhấn nhập vòng đồng minh của Châu Kinh Trạch, vẫn rỗng bóng như cũ, ngón dòng sản phẩm nhấn bay ra bên ngoài, cô tiện tay lướt vòng đồng minh một ít.

Bỗng nhiên lướt cho tới bài bác đăng của Thịnh Nam Châu, dòng sản phẩm chữ là "Nhờ phúc của ông Châu tôi", bên dưới còn tất nhiên một bức hình.
Là một bức hình chụp bên trên ngôi trường phun, Châu Kinh Trạch đem binh phục greed color lục, một tay núm súng, treo kính bảo lãnh, khuôn mặt nghiêng với lối đường nét nhẵn mịn, cứng rắn.
Hứa Tùy nom ko tách đôi mắt, cô đứng bên trên sảnh thượng, nhấn mến bài bác đăng của Thịnh Nam Châu.

Gió rét thổi cho tới, cô teo rụt lại nhập vào phần cổ áo, như thể kinh sợ bị anh bắt gặp, hoặc là kinh sợ bị người không giống biết gì bại, ngón dòng sản phẩm nhấn phía trên, lại diệt quăng quật lượt mến.
Sau sau khi làm xong hàng loạt động tác này, Hứa Tùy cảm nhận thấy bạn dạng thân thuộc một vừa hai phải khôi hài một vừa hai phải xích míc.

Rõ ràng tự động xay bạn dạng thân thuộc ko cút bắt gặp anh, vậy và lại theo đòi dõi tất cả về anh ở mọi nơi từng vùng.
Không bay đi ra được.
Đồ nhưng mà u Hứa gửi cho tới cô được gửi theo hình thức gửi nhanh, ko cho tới nhị ngày đã nhận được được.

Hứa Tùy sử dụng dao hạn chế giấy má hé thùng, phân tách cho mình nằm trong chống, sót lại nhị trái ngược cô ham muốn nhằm cho tới khi rèn luyện mang về cho tới người xem nếm demo.
Kết trái ngược Hứa Tùy trừng trị xuất hiện một gói thiết bị ở tít dưới mặt đáy thùng, cô tách bóc đi ra coi, là 1 song căng thẳng tay bông, phía bên trong nhét bao nhiêu tờ chi phí.
Hai tờ một trăm tệ, còn tồn tại tận bao nhiêu tờ chục tệ, năm tệ nhăn nheo, chi phí xu cũng có thể có.
Tổng nằm trong là thân phụ trăm tệ.
Hứa Tùy nom căng thẳng tay và chi phí, một vừa hai phải ham muốn cười cợt một vừa hai phải ham muốn khóc, phút chốc ngay lập tức hiểu tức thì vì thế sao bà nội cô lại bị cảm rồi.
Cuối tuần, vì thế Đại Lưu đem việc nên chúng ta đã mang thời hạn rèn luyện xuống buổi sớm.

Hứa Tùy và Hồ Thiến Tây cho tới ngôi nhà Châu Kinh Trạch, là Châu Kinh Trạch Open cho tới chúng ta.
Một tuần ko bắt gặp, Hứa Tùy đem chút mệt mỏi, khoảnh xung khắc cửa ngõ được hé đi ra, cô vô thức tránh mặt ko chia sẻ ánh nhìn với anh, nghe thấy một thanh âm khàn khàn, ngữ khí trêu chọc:
"Hai người là rùa à?"
"Hứ." Hồ Thiến Tây thực hiện mặt mày quỷ với anh.
Bọn chúng ta đang được đợi ở phòng giải trí đàn kể từ lâu, Châu Kinh Trạch buồn ngủ, một tay đút túi trộn một ly Americano đem lên bên trên tầng.
Khi rèn luyện chúng ta đều cần thiết chia sẻ vày ánh nhìn, thường thì là thay cho thay đổi nhạc cụ theo đòi tiết tấu, Khi cho tới lượt Châu Kinh Trạch ngước đôi mắt đi ra hiệu với Hứa Tùy, ánh nhìn cô chỉ chạm một chiếc rất rất nhanh chóng, tiếp sau đó cúi đầu tấn công rỗng.
Châu Kinh Trạch phát hiện đi ra, tuy nhiên cũng ko thưa câu nói. nào là.
Lúc nghỉ dưỡng thân thuộc chừng, Thịnh Nam Châu tự động ca tụng bạn dạng thân: "Nhóm của tất cả chúng ta trái ngược thực là group được trời khu đất tạo thành nhưng mà."
"Không đem văn hóa truyền thống cũng ko cần thiết lộ liễu vậy đâu, trời khu đất tạo thành là nhằm chỉ hai bạn trẻ yêu thương nhau." Hồ Thiến Tây buông ghi-ta bass, ngồi bên trên sô trộn thay thế lại.
Châu Kinh Trạch nhướng lông mày, cười cợt nói: "Là cậu dậy con ko chính."
Đại Lưu bắt gặp bòng Hứa Tùy mang về phía trên bàn, lên giờ hỏi: "Bưởi này còn có ngọt ko thế?"
"Ngọt lắm." Hứa Tùy tiếp câu nói., cô nom một vòng, hỏi: "Có dao không? Mình gọt cho những cậu nếm demo."
"Trong phòng bếp chắc chắn là đem." Hồ Thiến Tây thưa.
Hứa Tùy gật đầu, ôm một trái ngược bòng xuống tầng.

Hồ Thiến Tấy thấy Hứa Tùy trở xuống nhưng mà Châu Kinh Trạch vẫn vùi người nhập sô trộn đùa Anipop, nhíu mày: "Cậu à, cậu là gia chủ nhưng mà ko trở xuống giúp sức sao?"
Châu Kinh Trạch chỉ đành ném địa hình lịch sự một phía, nhị tay đút túi trở xuống tầng.
Quả ko ngoài Dự kiến, Hứa Tùy đứng nhập phòng bếp, hai con mắt đen sạm láy nom ngang ngó dọc tìm hiểu dao.

Một tiếng nói rét nhạt nhẽo vang lên:
"Ở bên trên đỉnh đầu."
Không đợi Hứa Tùy phản xạ, Châu Kinh Trạch trải qua bại, hé tủ tiệt trùng một cơ hội dễ dàng và đơn giản, kéo ra một con cái dao gọt trái cây, tiếp sau đó trực tiếp thừng đón lấy trái ngược bòng nhập tay cô, chính thức gọt dọc từ phần đỉnh của lớp vỏ gold color.
Châu Kinh Trạch nhuần nhuyễn tách bóc cùi bòng, chẳng bao nhiêu chốc đang được tách bóc hoàn thành, hương thơm thơm nức đắng chát chầm chậm rãi lan đi ra từng không khí thu nhỏ.

Châu Kinh Trạch rất rất cao, anh cúi đầu, nhằm lộ một cái cổ White ngần.
Anh tách một múi bòng phía bên trong đi ra, tách bóc vỏ, đầu ngón tay bám một ít sợi bòng White, fake cho tới Hứa Tùy.

Người đứng phí a đằng sau nhận lấy, gặm một miếng.
Châu Kinh Trạch núm dao nối tiếp gọt trái cây, rồi bỏ vô nhập đĩa, thình lình hỏi: "Dạo này cậu đem việc à?"
"Không đem." Hứa Tùy lắc đầu.
Châu Kinh Trạch ko thưa gì, gật gật đầu, nối tiếp bịa bòng nhập vào đĩa.

Hứa Tùy đứng ở bên cạnh, tĩnh lặng ăn bòng, bên trên môi bám một ít nước bòng red color.
Bưởi thiệt sự rất rất ngọt, Hứa Tùy phồng má, ăn một cơ hội trang nghiêm, y sì loại cá vàng.

Xem thêm: 7 năm ngoảnh về phương bắc

Đột nhiên, mang trong mình 1 bóng đen sạm cao gầy gò phủ xuống, cuốn chặt lấy cái bóng của cô ý ở bên dưới khu đất.
Châu Kinh Trạch đứng trước mặt mày cô, khuỷu tay kháng nhập vào cái tủ phí a đằng sau Hứa Tùy, dự tính quăng quật dao gọt trái cây nhập ở trong tủ tiệt trùng.

Vì hành vi đột ngột bại của anh ý nhưng mà tim Hứa Tùy đập rộn lên ko trấn áp, cô ngước đầu, đường nét mặt mày đẫn đờ nom Châu Kinh Trạch.
Ánh mặt mày trời ngày đông hắt nhập nhập, hắt lên bên trên làn domain authority White gần như là nhập xuyên suốt của cô ý, rất có thể bắt gặp những sợi lông nhỏ lí tí phía trên bại.

Châu Kinh Trạch liếc thấy một ít nước bòng red color bám bên trên song môi căng mọng của Hứa Tùy, ánh nhìn tối lại, điều vốn liếng không thích thưa lại nhảy đi ra tức thì khi này:
"Vậy cậu đang được tách bản thân à?"
~Hết chương 16~.