chiến lang ở rể

Ba ngày lặng lẽ trôi qua chuyện tuy nhiên không tồn tại bất kể thông tin gì.

Người Gác Đêm tiếp tục thăm dò kiếm từng Yên Kinh vô xuyên suốt phụ thân ngày trời, tuy nhiên ở đầu cuối, bọn họ chỉ với biết im thin thít gửi một phiên bản report về trụ sở Người Gác Đêm!

Bạn đang xem: chiến lang ở rể

“Lê Văn Vân -Người Gác Đêm Số Không, phụ thân ngày trước tiếp tục tiến công nhau với nhì kẻ siêu cung cấp là Lý Đông Dã và Vân Đạo Tử, hiện nay Lý Đông Dã tiếp tục bị tiêu diệt, còn Vân Đạo Tử bị thương nặng trĩu, người của mình đã biết thành mặt mũi tất cả chúng ta kiểm soát trọn vẹn. Về phía Lê Văn Vân, sau khoản thời gian há rời khỏi tích điện cuồng loạn tuôn rời khỏi khi ngay gần bị tiêu diệt thì tiếp tục vứt trốn vô hiện tượng bị thương nặng trĩu, hiện nay tiếp tục thất lạc, ko biết sinh sống bị tiêu diệt rời khỏi sao!"

Đúng vậy, sau khoảng tầm thời hạn phụ thân ngày, ở đầu cuối bọn họ vẫn cần nộp phiên bản report này lên cung cấp bên trên, y như phụ thân năm trước!

Lê Văn Vân mê mẩn xuyên suốt phụ thân ngày trời, vô xuyên suốt khoảng tầm thời hạn mê mẩn cơ, anh gần như là thất lạc không còn ý thức.

Cuộc nằm trong, vô thời tương khắc này cơ, anh tiếp tục tỉnh lại ở một điểm xa thẳm lạ!

Đau!

Đau đớn vô cùng!

Cơn nhức kinh hoàng truyền cho tới khiến cho anh ko kìm được, lờ đờ rãi há đôi mắt.

Đập vô đôi mắt anh là một trong căn chống thực hiện bởi vì xi-măng, tuy nhiên căn chống được tô điểm coi vô nằm trong ấm cúng, rèm cửa ngõ color hồng nhạt nhẽo, một vài đồ gia dụng thiết kế bên trong và những loại không giống cũng khá được tô với ý đồ gia dụng riêng biệt này cơ, tuyết Trắng xóa, căn chống ko cần quá hoàn hảo nhất, tuy nhiên coi kĩ thì nó được tô điểm cực kỳ đem dụng tâm.

Chỉ là cái nệm anh đang được ở, nhịn nhường như nó khá cứng thì cần.

Ở ngay gần mép nệm đem một chiếc bàn học tập, trước bàn mang trong mình 1 cô nhỏ nhắn khoác đồng phục đang được ngồi ở cơ, cô nhỏ nhắn buộc tóc đuôi ngựa, cô nhỏ nhắn đang được chú ý thực hiện bài xích tập luyện về ngôi nhà, giờ loạt soạt tự ma mãnh sát thân thích cây viết và mặt tờ giấy vang lên miên man.

Còn mặt mũi phía tay cần Lê Văn Vân đang được cắm ống truyền, đem gì này được truyền vô vào khung hình anh.

Lê Văn Vân ham muốn động đậy nhẹ nhàng một chiếc, tuy nhiên vì như thế đợt đau truyền cho tới kinh hoàng, anh xúc cảm phiên bản thân thích ko thể này dịch rời nổi.

Hơn nữa, anh đang được cực kỳ đói, xúc cảm vô bụng chả đem chút món ăn này, anh mở miệng to thở dốc, ko biết tổn hao không còn từng nào mức độ lực mới nhất hoàn toàn có thể há mồm rằng được một chữ: "Này..."

Cô nhỏ nhắn ngồi thực hiện bài xích tập luyện kề bên xoay đầu coi lại!

Ngay giây tiếp sau, đập vô đôi mắt Lê Văn Vân là một trong khuôn mặt mũi xinh đẹp mắt, nét xin xắn của việc tươi trẻ tinh khiết ấy tưởng chừng ko gì sánh bởi vì.

Một khuôn mặt mũi ko phấn sáp, làn domain authority mềm mượt, làn tóc được chải ngược rời khỏi sau đó 1 cơ hội cẩn thận, nhằm lộ cái trán cao bóng bóng. Đến phiên bản thân thích Lê Văn Vân, một người từng bắt gặp qua chuyện vô số gái đẹp mắt bên trên đời, ni phát hiện ra cô nhỏ nhắn cũng ko nhịn được tuy nhiên khẽ động lòng.

Cô nhỏ nhắn nọ thấy Lê Văn Vân đang được coi bản thân thì bày rời khỏi đường nét mặt mũi hạnh phúc, chạy ra bên ngoài nói: "Bố, phụ thân ơi, anh ấy tỉnh rồi!"

Rất nhanh chóng tiếp sau đó, giờ bước đi cộp cộp cộp lại vang lên, một người nam nhi cỡ tuổi tác trung niên với cỗ ăn mặc quần áo khá bụi bẩn chạy kể từ cửa ngõ vô, bên trên người anh tao đem thật nhiều miếng mộc vụn. Sau thấy lúc Lê Văn Vân đang được há tròn trặn đôi mắt coi thì hạnh phúc nói: "Con gái, con cái coi chừng anh tao, nhằm phụ thân đi tìm kiếm bác bỏ sĩ Hàn!"

“Dạ!” Cô nhỏ nhắn cơ cuống quýt vàng đáp.

Sau cơ, Lê Văn Vân nghe thấy tiếng nói đem phần bức ruột hoảng loàn của người nào cơ.

Cô nhỏ nhắn cơ cẩn trọng trở về phía Lê Văn Vân, giờ vô chống chỉ với nhì người bọn họ, bên trên mặt mũi cô nàng nhịn nhường như lòi ra chút ngại hãi.

Đúng vậy, cô nhỏ nhắn đem khá ngại Lê Văn Vân!

Cô nhỏ nhắn vẫn lưu giữ rõ rệt cảnh tượng khi phụ thân cô nhỏ nhắn vừa vặn trả Lê Văn Vân về ngôi nhà, khi cơ ăn mặc quần áo bên trên người Lê Văn Vân bị xé nhừ thảm sợ hãi, không chỉ có vậy, cỗ ăn mặc quần áo nhừ tươm tất ấy nhịn nhường như bị huyết tươi tỉnh nhuộm hồng từng cả. Cả khung hình ở đâu cũng thấy huyết, cho tới khuôn mặt mũi cũng tái mét nhợt chuồn.

Mà điểm then chốt là, vô tay phụ thân cô nhỏ nhắn lúc ấy còn núm nhì thanh đao.

Tất cả những chuyện cơ đầy đủ nhằm khiến cho cô nhỏ nhắn ngại hãi.

May mang đến cô nhỏ nhắn là mặc dù Lê Văn Vân đã sở hữu lưu giữ căn chống này của cô ý, tuy nhiên anh vẫn luôn luôn sinh sống vô hiện tượng mê mẩn, vậy nên cô nhỏ nhắn cũng ko tâm lý rất nhiều.

Chỉ đem điều... Trong thời điểm này, vô chống chỉ với lại nhì người là cô nhỏ nhắn và Lê Văn Vân, vậy nên cô nhỏ nhắn ko tự động ngôi nhà được tuy nhiên cảm nhận thấy ngại hãi.

“Tôi..." Lê Văn Vân coi cô nhỏ nhắn cơ, nỗ lực há mồm nói: "Tôi... Đói bụng..."

Cô nhỏ nhắn cơ thông thoáng ngần người, tuy nhiên đem khá ngại hãi, tuy nhiên cô nhỏ nhắn vẫn cuống quýt vàng nói: "Để tôi chuồn nấu nướng mang đến anh không nhiều cháo nhé."

Dứt lời nói, cô nhỏ nhắn vội vàng chạy ra bên ngoài, một thời gian sau, cô nhỏ nhắn trở lại với một chiếc chén bát bên trên tay, cô nhỏ nhắn coi xung xung quanh một lượt, rồi núm một chiếc ghế tiếp cận ngồi xuống cạnh Lê Văn Vân.

Sau cơ, cô núm cái thìa nhỏ, kể từ từ múc cháo trả lên mồm Lê Văn Vân.

Có điều, vô xuyên suốt quy trình, ánh nhìn cô nhỏ nhắn luôn luôn tất nhiên vẻ phòng ngừa.

Xem thêm: ông xã thần bí

Tốc phỏng ăn của Lê Văn Vân không thật nhanh chóng, tuy nhiên xuyên suốt quy trình nhì người cũng chẳng thủ thỉ gì cùng nhau, cô nhỏ nhắn cơ chỉ múc cháo, còn Lê Văn Vân cứ thế ăn!

Không biết qua chuyện bao lâu, một chén bát cháo đã mất tinh khiết.

Trên mặt mũi cô nhỏ nhắn thông thoáng qua chuyện đường nét rối rắm, cô nhỏ nhắn hỏi: "Anh còn đói sao?"

Lê Văn Vân gật gật đầu.

“Vậy tôi tiếp tục chuồn lấy mang đến anh chén bát cháo khác!" Dứt lời nói, cô nhỏ nhắn lại chạy rời khỏi ngoài!

Lê Văn Vân vẫn kể từ tốn ăn từng miếng từng miếng nhỏ, Lê Văn Vân ăn nhì chén bát cháo rất mất thời gian, tuy nhiên cô nhỏ nhắn cơ cũng khá kiên trì, chỉ mất điều, vẻ phòng ngừa vô ánh nhìn cô nhỏ nhắn từ trên đầu cho tới cuối trước đó chưa từng thất lạc đi!

Lúc Lê Văn Vân đang được ăn, anh nghe được giờ ai cơ thủ thỉ kể từ phía bên ngoài truyền vô.

“Ông Lý này, tôi ý kiến đề xuất ông chuồn báo công an thì hơn! Cậu nhóc cơ, vừa vặn coi tiếp tục thấy ko tầm thông thường rồi, ở thời đại này tuy nhiên vác theo đòi nhì thanh đao cơ bên trên người, khung hình thì bị chém chục bao nhiêu nhát, khéo cậu tao là thành phần phạm pháp cũng nên!" Một giọng phái đẹp tráng lệ và trang nghiêm vang lên.

“Tôi cũng biết, tuy nhiên ngộ nhỡ người này thiệt sự phạm cần tội gì mà rộng lớn và bị xua bắt, thì đồng bọn cậu tao đem bỏ dở mang đến tất cả chúng ta không? Thú thiệt thì tôi sao cũng khá được, tuy nhiên con cái nhỏ nhắn mới nhất vừa vặn lên cung cấp phụ thân thôi..." Ngay tiếp sau đó, một tiếng nói có vẻ như tang thương vang lên.

“Tôi tiếp tục rằng rồi, ông tránh việc cứu vớt cậu tao." Giọng phái đẹp cơ lại vang lên.

“Nhưng tuy nhiên một người vẫn còn đấy sinh sống sờ sờ rời khỏi đấy, tôi sao hoàn toàn có thể trơ đôi mắt đứng coi người tao bị tiêu diệt ngay lập tức trước mặt mũi bản thân thế chứ. Hiện bên trên tôi cũng chỉ kỳ vọng chỗ bị thương cậu tao sớm phục sinh, hiện tượng chất lượng tốt lên chút rồi tách ngoài điểm này nhanh chóng." Giọng rằng tang thương của những người nam nhi cơ lại vang lên.

Lê Văn Vân khá động lòng.

Hiển nhiên rồi, người nam nhi này là một trong người hiền lành, không thích coi người không giống bị tiêu diệt ngay lập tức trước đôi mắt bản thân, tuy nhiên lại sở hữu thật nhiều điều do dự, không thích chọc thêm thắt phiền toái, chỉ ham muốn tuân theo mực thước, sinh sống thật thà kiên tấp tểnh.

“Ông đấy, chỉ nơm nớp cai quản chuyện bao đồng, thảo hèn phu nhân ông vứt trốn theo đòi người không giống." Giọng phái đẹp cơ lại vang lên lần tiếp nữa.

Lúc này trên đây, người nam nhi nọ trầm khoác hơn nhiều, sau này lại nói: "Giờ tôi chỉ ham muốn sinh sống bình yên lặng nuôi phụ nữ ăn học tập..."

Lúc rằng những lời nói này, bọn họ đã đi được ngay gần cho tới cửa ngõ chống, tiếp sau đó, cả nhì cực kỳ hiểu ý, bọn họ ko rằng thêm thắt gì nữa, cứ thế im thin thít chuồn trực tiếp vô chống Lê Văn Vân đang được ở.

Người phụ phái đẹp này coi qua chuyện thì cũng chỉ tựa như những người phụ phái đẹp cỡ tuổi tác trung niên thông thường không giống, dáng vẻ người dân có khá bậm bạp, sau khoản thời gian vô chống, bà tao liếc đôi mắt coi thông thoáng qua chuyện cô nhỏ nhắn đang được bón cháo mang đến Lê Văn Vân, sau này lại coi anh bởi vì ánh nhìn kiêng cữ kỵ. Từ khi vô cho tới giờ, bà tao cũng ko rằng lời nói này, tiếp cận kề bên Lê Văn Vân, tiếp sau đó xốc chăn anh lên, chính thức cảnh giác đánh giá chỗ bị thương của Lê Văn Vân.

Một khi lâu sau, vô hai con mắt bà tao chính thức lòi ra vẻ quá bất ngờ vô nằm trong, như thể đang được tự động nhâm nhẩm làu bàu với chủ yếu mình: "Năng lực tự động chữa trị lành lặn thiệt mạnh mẽ!"

Mà thời điểm hiện tại, vì như thế ăn không còn nhì chén bát cháo tuy nhiên Lê Văn Vân cảm nhận thấy đem mức độ rộng lớn một chút, anh coi qua chuyện căn chống yên lặng tĩnh một lượt.

Bác sĩ Hàn móc rời khỏi cái tăm xỉa răng và một không nhiều dung dịch, dỡ miếng gạc buộc bên trên người Lê Văn Vân xuống, tiếp sau đó thay cho dung dịch hùn anh, cô nhỏ nhắn cơ cũng tự răn ý xoay người qua chuyện phía không giống ko coi, còn Lê Văn Vân, anh vẫn đang được cảnh giác Review người nam nhi cơ.

Dáng người ông tao cũng ko cần quá cường tráng, cao chưa tới 1m7, làn domain authority ngăm đen ngòm, tóc tách ngắn ngủn, gần như là tiếp tục bạc Trắng ngay gần nửa đầu.

Lúc này ông tao đang được mặt mũi ủ mi ê đứng trước cửa ngõ, biểu cảm đem phần rối rắm.

“Tôi ko cần người xấu!” Lúc này, Lê Văn Vân dữ thế chủ động há mồm.

Anh biết người nam nhi cơ trầm khoác là vì như thế điều gì.

Xét mang đến nằm trong thì, ở cái thời đại này, nếu như rằng bản thân chuồn đấu vật thì có lẽ rằng tiếp tục cực kỳ kỳ kỳ lạ.

Tự dưng Lê Văn Vân há mồm rằng một câu khiến cho người phụ phái đẹp đang được bôi dung dịch mang đến anh khá ngừng lại, tiếp sau đó, bà tao vẫn lưu giữ im thin thít như cũ, nối tiếp bôi dung dịch hùn Lê Văn Vân.

Trong xuyên suốt quy trình bà tao thực hiện vô nằm trong cảnh giác cẩn thận, tuy nhiên mồm thì vẫn nín chặt ko rằng lời nói này, có lẽ rằng ngoài các việc chữa trị bệnh dịch theo như đúng chức vụ của phiên bản thân thích rời khỏi, bà tao nhịn nhường như không thích gặp mặt gì với Lê Văn Vân.

Tuy Lê Văn Vân tiếp tục dữ thế chủ động rằng một câu, tuy nhiên bọn họ vẫn nối tiếp lưu giữ im thin thít, điều này khiến cho anh cảm nhận thấy khá xấu xa hổ.

Anh từng ham muốn nhằm bọn họ chuồn báo cảnh sát!

Chỉ là, mặc dù công an được gọi cho tới thì cũng chẳng đem chuyện gì xẩy ra, tuy nhiên toàn cỗ quy trình giải quyết và xử lý chắc hẳn rằng tiếp tục vô nằm trong phiền toái.

Lê Văn Vân nghĩ về tư lự rồi lại bỏ dở phương án này.

Hơn nửa giờ sau, vị phái đẹp bác bỏ sĩ cơ tiếp tục thay cho kết thúc dung dịch mang đến anh, bà tao lặng lẽ coi thông thoáng qua chuyện Lê Văn Vân, tiếp sau đó vùng lên tách chuồn. Từ đầu cho tới cuối bà tao ko hề há mồm thủ thỉ với những người bọn họ Lê mới nhất quen thuộc này lời nói này, có vẻ như bà tao không thích chọc thêm thắt phiền toái.

Xem thêm: nghịch tập sủng nhanh còn kịp full

“Bác sĩ Hàn, tôi tiễn đưa bà!" Người nam nhi cỡ tuổi tác trung niên cuống quýt vàng rằng.

Đi thoát khỏi chống, bác bỏ sĩ Hàn tráng lệ và trang nghiêm nói: "Đừng tin yêu lời nói cậu tao vừa vặn rằng, tôi rằng mang đến anh biết, những vết đao tuy nhiên tôi phát hiện ra bên trên người cậu tao trước cơ ko cần vết đao thường thì đâu. Anh nên lưu giữ, không tồn tại kẻ xấu xa này lại hạnh phúc nhận bản thân là người xấu xa đâu, đợi cho tới Lúc cậu tao hoàn toàn có thể đi đi lại lại được, anh hãy kêu cậu tao tách ngoài điểm này nhanh chóng đi!"

“Rồi rồi, cảm ơn, chi phí thuốc thang mang đến tôi nợ tạm thời nhé, đợi cho tới Lúc thu lại được chi phí mặt hàng tôi tiếp tục trả mang đến bà." Câu rằng của những người nam nhi tiếp tục truyền cho tới tai Lê Văn Vân.