vương gia cuồng ghen tuông

Tứ chi bị trói chặt vị chạc thừng, Mịch Chi ngồi teo gối nhập góc tường. Dù tối xuống phủ sương đang được rét, tuy nhiên khung hình cô giá bừng như lửa nhen nhóm, khắp cơ thể chính thức sập các giọt mồ hôi nhiều hơn nữa. Thật sự giá, giá bị tiêu diệt cô rồi.

-Thả tao rời khỏi....ư.....thả...ra...

Bạn đang xem: vương gia cuồng ghen tuông

Cô di chuyển, tiếng nói rơi lệch hẳn cút. Hơi thở gấp rút và u ám.

Tử Lạc vẫn đàng hoàng ngồi này mà nom cô bị xuân dược bột phát hành hạ và quấy rầy. Hai tay hắn tóm chặt, tuy nhiên giọng điệu vẫn cố điềm nhiên nhưng mà tỏ ý châm chọc.

-Chỉ mới nhất bột phát độc tính ban sơ đang được chuẩn bị chịu đựng ko nổi?

Mịch Chi thông thoáng sững oi, có lẽ nào dung dịch này còn đẩy mạnh tính dược từng khi từng mạnh.

Hai đôi mắt cô quạu quọ, môi nhỏ hé ngỏ thở hồng hộc. Ánh nom trở thành đem phần thẫn thờ hẳn cút.

Bỗng dưng Tử Lạc vực lên tiến thủ cho tới ngồi xuống trước mặt mày cô. Hắn trả tay lướt nhẹ nhõm qua chuyện gò má oi bức mẩn đỏ rồi trượt nhẹ nhõm xuống cần thiết cổ.

Mịch Chi vốn liếng hiện nay đang bị xuân dược áp dụng, cả đằm thắm thể đều trở thành hết sức mẫn cảm. Chỉ cần phải có một tác dụng domain authority thịt nhẹ nhõm thôi cũng đầy đủ khiến cho nhập người cô càng thấy không dễ chịu, ngứa tột nằm trong.

Bất chợt Tử Lạc áp mặt mày phủ lấy cánh môi của cô ấy. Mịch Chi thời điểm hiện nay như 1 người hiện nay đang bị chết trôi nhưng mà vớ đuoc một phao nổi. Độc tính của dung dịch khiến cho cô như chuẩn bị rơi rụng lý trí, cô đáp trả lại nụ thơm ê của Tử Lạc.

Phút chốc hắn thông thoáng sững oi, lượt thứ nhất cô hưởng trọn ứng nụ thơm hôn của hắn. Dù biết là vì độc dược, tuy nhiên hắn vẫn ko tách ngoài ngạc nhiên.

Nhưng rồi Tử Lạc lại tách môi cô, Mịch Chi luyến tiếc bờ môi của hắn nhưng mà chỉ ham muốn níu hắn lại kế tiếp phủ lấy môi hắn. Nhưng tứ chi ko thể động đậy, cô trọn vẹn bất lực.

Hắn kề môi nhập cổ cô, từng tương đối thở giá oi của hắn cứ theo thứ tự phả nhập domain authority thịt cô khiến cho cô như ham muốn nổi điên, đằm thắm thể từng khi từng oi bức.

-Hắn đang được va vấp nhập trên đây của nường, đem đích không?

Tử Lạc một vừa hai phải thì âm thầm một tay một vừa hai phải trả lên vòng qua chuyện eo nhỏ của cô ấy, Mịch Chi thông thoáng sửng sốt. Hắn đang được trình bày cái quỷ quái quỷ gì vậy? Ai va vấp vào? Chẳng nên chỉ mất bản thân hắn hoặc sao?

-Ngươi...nói..cái..gì vậy?

Mịch Chi khẽ di chuyển, đường nét mặt mày lộn chút khó khăn hiểu.

Tử Lạc ngay tắp lự rời khỏi mức độ siết chặt eo nhỏ của cô ấy rộng lớn, áp sát nhập người hắn.

Dù cơ hội cho tới bao nhiêu lớp nước ngoài bào thế ê, tuy nhiên hắn vẫn hoàn toàn có thể cảm biến được khung hình đang được giá hừng hục ê của Mịch Chi.

Hắn nhoẻn cười cợt, lại càng ham muốn kích ứng cô không dừng lại ở đó. Muốn mang lại cô chịu đựng đựng sự dày vò của xuân dược.

Hắn áp môi thơm nhẹ nhõm lên cổ cô, vì thế hắn biết địa điểm này căn phiên bản đang được là vấn đề mẫn cảm nhất bên trên khung hình cô. Nay thêm vào đó xuân dược, hẳn việc này càng khiến cho cô trị điên.

-Ưm....đừng....

Mịch Chi cong môi khẽ rên một giờ đồng hồ, nhị đôi mắt ngọc đang được khép hờ, lồng ngực tăng lên và giảm xuống liên tiếp vì thế tương đối thở hấp tấp của cô ấy.

Tử Lạc khốn kiếp vẫn rời khỏi mức độ khêu khích cô, hắn chậm rì rì rãi thơm nhẹ dịu kể từ cổ cô trượt dần dần lên ngậm lấy vòng tai cô. Mịch Chi cong sườn lưng hứng chịu đựng, mồm rên rĩ nhiều hơn nữa.

-Nàng dám nhằm kẻ không giống động nhập, thiệt vô phép tắc tắc!

Tử Lạc thì âm thầm mặt mày tai cô, rồi lại trả lưỡi liếm láp. Cả khung hình Mịch Chi giờ đây châm chích như bị ngàn con cái loài kiến trườn từng châu đằm thắm.

Cô trọn vẹn không hiểu biết hắn đang được trình bày gì? Hắn tự động dưng lại nổi điên với cô. Hắn ra phía bên ngoài ai đó đã chọc cho tới hắn nhưng mà về cho tới lại đè cô rời khỏi buông bỏ giẫn dữ.

-Dừng...giới hạn lại...Ngươi điên gì...trên đây Tử Lạc?

Mịch Chi cố gằn giọng, nếu như cứ đà này cô có khả năng sẽ bị bức cho tới trị rồ rơi rụng.

Tử Lạc thông thoáng dừng lại, hắn liếc mắt nom cô. Đôi đôi mắt âm lãnh, sắc bén ê như ham muốn nhìn xuyên qua cả tấm lòng cô.

-Nàng còn cố xảo ngôn? Thân là Vương phi lại nhằm thương hiệu nam giới nhân không giống tự động ý động vào!

Hắn một tay ở lấy khuôn cằm Mịch Chi, giọng điệu hóa học lênh láng sự căm thù.

Mịch Chi khẽ nhíu mi, rồi cô chợt ghi nhớ cho tới điều gì ê.

-A... ngươi đang được thấy sao?..... thương hiệu ê chỉ đảm bảo chất lượng ý.... trả tay nâng lấy... Khi tao té thôi.... ngươi nghĩ về rơi lệch cút...đâu vậy?

Cô nỗ lực lưu giữ giọng, tuy nhiên trong cổ họng mỗi lúc càng trở thành khô mát. Khiến cô ho lên từng lần.

Tử Lạc như càng bị cô chọc mang lại tức điên, mi tướng tá hắn cau lại cùng nhau.

-Không được! Nam nhân không giống đều ko được động nhập nàng! Nhất là tên gọi khốn ê, vô cùng không!

Gì đây? Hắn đang được nổi xung, hắn thiệt sự nổi xung rồi! Mịch Chi ngạc nhiên vì thế lời nói ê của hắn. Rồi cô như hiểu rời khỏi, mồm cô nhếch nhẹ nhõm một chiếc.

Xem thêm: tình chi sở chung

-Ra là....Tử Lạc Vương gia trên đây...cũng biết..ghen...sao hả? Haha.

Mịch Chi càng tỏ ý châm chọc hắn rộng lớn, rời khỏi là hắn nổi ngày tiết ghen tị vì thế thê tử của tớ bị nam giới nhân không giống động va vấp. Cô bắt gặp vẻ mặt mày bực tức vì thế ăn nên dấm chua của hắn ngay tắp lự khiến cho cô hả dạ như ham muốn quên luôn luôn tác dụng của xuân dược.

Tử Lạc nhị đôi mắt như đỏ lòm ngầu, hàm răng hắn nghiến lại nhau. Rồi ko trình bày lời nói nào là, hắn điên loạn xé quăng quật áo quần bên trên người Mịch Chi, yếm đỏ lòm sinh ra, tiết khố thập thò sau lớp nước ngoài bào rách rưới te tua.

Ngón tay hắn ve sầu vắng vẻ tha thướt bên trên domain authority thịt cô, trượt xuống tấm eo nhỏ nhắn, rồi lại tăng trưởng xoa nắn cặp khoan tiên khổng lồ.

Môi hắn không ngừng nghỉ liếm láp rồi gặm mút lấy cái cổ mẫn cảm của cô ấy, khiến cho cả khung hình cô nổi cả tua óc.

Độc tính xuân dược bột phát từng khi từng mạnh, đằm thắm thể cô đang được chịu đựng đựng đầy đủ lắm rồi, giờ lại chịu đựng thêm thắt tác dụng domain authority thịt này như kích tình rộng lớn, thực hiện lửa thèm muốn phía bên trong cô càng bốc cháy kinh hoàng, cảm xúc giá rang ngứa lan toả từng châu đằm thắm. Cô di chuyển, mồm không ngừng nghỉ kêu rên.

Bỗng dưng Tử Lạc tạm dừng, hắn buông cô rời khỏi, mồm hắn cong lên lênh láng khêu khích.

-Van van Bổn vương vãi cút, Bổn vương vãi tiếp tục thoả mãn mang lại nàng!

Chết tiệt mà! Rõ ràng hắn biết cô hiện nay đang bị xuân dược áp dụng. Hắn lại cút kích ứng cô, thực hiện cô trở thành thèm muốn tột nằm trong rồi tạm dừng. Rõ ràng là hắn ham muốn đùa cô trên đây mà!

Mịch Chi thở hồng hộc, nhị đôi mắt bị phủ lấy một tầng sương lờ mờ mỏng tanh manh. Hai gò má đỏ lòm tựa kêu ca hồng, lồng ngực như hiện nay đang bị thêu nhen nhóm vị lửa dục vọng.

-Tên khốn căn nhà ngươi..... bà trên đây thà bị tiêu diệt... cũng ko van ngươi... loại hạ tiện...

Cô nỗ lực người sử dụng tương đối thở u ám ê nhưng mà thốt lên chửi hắn. Tử Lạc tuỳ nhi như co hẹp, tuy nhiên rồi hắn lại tỉnh bơ ngồi xuống ghế.

-Được! Để coi nường chịu đựng được bao lâu?

Tử Lạc từ tốn ngồi trước mặt mày Mịch Chi nhưng mà nom cô bị độc dược hành hạ và quấy rầy cho tới trị khóc. Cô di chuyển, rồi cong sườn lưng như con cái tôm luộc, toàn đằm thắm phiếm hồng nom càng  say đắm.

Yết hầu hắn khẽ trượt vài ba cái, thiệt sự hắn đang dần cầm cố cự, hắn đang được tự động kìm nén phiên bản đằm thắm, hắn cũng thèm ham muốn khung hình cô, thèm ham muốn được va vấp nhập làn domain authority nhẵn bóng ê của cô ấy. Nhưng gan ruột hắn laii ham muốn bắt gặp cô bị dày vò thế này rộng lớn.

Mịch Chi cứng đầu cho tới nằm trong, cho dù xuân dược bột phát khiến cho đằm thắm thể cô chịu đựng đựng sự bí quẩn cho tới với, cửa ngõ mồm dường như không ngừng rên rĩ tuy nhiên cô ko thể ngỏ mồm nhưng mà thổ lộ những lời nói điếm nhục ê được.

Cô ghét bỏ Tử Lạc, cô thiệt sự căm hờn hắn. Hắn khi nào thì cũng bắt xay cô thế này, chẳng lượt nào là mang lại cô đem sự lựa lựa chọn. Dù cô ham muốn hay là không ham muốn hắn vẫn ko tha bổng mang lại cô.

Mịch Chi ko thể đợi đến thời điểm độc dược kiểm soát lấy thần trí cô, khi ê cô tiếp tục không hề là bản thân nữa, và cô khong dám tưởng tượng đến thời điểm ê cô tiếp tục thực hiện những gì, trình bày những gì. Thà bị tiêu diệt vinh còn rộng lớn sinh sống nhục mà!

Cô trả góc nhìn căm thù nom Tử Lạc khiến cho hắn đem phần sửng sốt. Không ngờ nữ giới nhân đó lại hoàn toàn có thể chịu đựng đựng sự kiềm hãm của xuân dược lâu cho tới thế. Nếu là người không giống chắc rằng giờ đây đang được kêu gào yêu sách hoan ái rồi chứ.

-Muốn tao..ngỏ mồm cầu xin van ngươi.... ở mơ cút....

Mịch Chi cố gằn từng chữ u ám nhập họng, Tử Lạc khẽ nhíu mi, tuy nhiên rồi nhị đôi mắt hắn như trợn tròn trặn, White dã, thần sắc như tái mét xanh lơ cút vì thế hành vi của nữ giới nhân trước mặt mày bản thân.

Mịch Chi gặm mạnh nhập lưỡi bản thân, một vệt tơ đỏ lòm hoen rời khỏi khoé mồm cô chảy xuống cằm.

-Xuyên Nhi!

Tử Lạc kinh khiếp tột chừng, hắn lao cho tới lân cận cô nhưng mà hét lên lênh láng hoảng loạn.

-Mở mồm ra! Mở mồm rời khỏi nghe không?

Hắn điên loạn gào lên, một tay bóp lấy mồm Mịch Chi mang lại cô hé môi.

Ngay Khi môi nhỏ cô một vừa hai phải hé ngỏ, hắn nhanh chóng như tách cho 1 ngón tay nhập tách lấy hàm răng đang được nghiến chặt ê của cô ấy.

Chợt Tử Lạc khẽ cau xuất hiện mũi, Mịch Chi căm thù hắn, cô nghiến chặt hàm răng nhưng mà gặm lấy ngón tay hắn nhập mồm, gặm cho tới ngón tay hắn nhảy ngày tiết tươm tất rời khỏi tanh tưởi đậm cả khoan mồm cô.

Hắn nhanh gọn lẹ rút tay rời khỏi rồi điểm huyệt vị bên trên người cô khiến cho cô bất động đậy trọn vẹn. Chỉ đem hai con mắt là hoàn toàn có thể còn xấp xỉ.

Cô nom hắn, góc nhìn khó chịu tột nằm trong. Hai loại lệ giá hoen nhiều năm rời khỏi khoé đôi mắt vương vãi xuống gò má. Tử Lạc thông thoáng sững người, nữ giới nhân này trọn vẹn rất khác những nữ giới nhân không giống.

Nàng tao dám ghét ghen hắn, dám trả góc nhìn ê nhưng mà nom hắn, dám ngăn chặn hắn, trong cả Khi bị trúng xuân dược nường tao vẫn cố mức độ thà bị tiêu diệt nhưng mà ko khuất phục hắn.

Mịch Chi thời điểm hiện nay xuân dược đang được xông lên tận óc, nhị đôi mắt cô chính thức mỏi dần dần rồi trở thành thẫn thờ. Ánh nom căm giẫn dữ đang được tắt, giờ lại đuọc thay cho thế bởi  nhị ngọn lửa dục vọng đang được tỏa nắng.

Cổ họng khô mát của cô ấy chính thức rên rĩ nhiều hơn nữa, xuân dược kiềm hãm thần trí và nhục đằm thắm cô khiến cho nhục huyệt lại tự động hóa hưởng trọn ứng cho dù ko chịu đựng bất kì tác dụng nào là. Nơi hoa huy*t đã dần dần teo thắt, thông thoáng chốc đang được tuôn rời khỏi dịch thuỷ váy đầm đìa.

Tử Lạc để ý cô, nom sắc diện ê của cô ấy hắn đầy đủ biết cô đang được trọn vẹn gục té vị xuân dược. Nếu cô ko được thoã mãn chắc chắn là tiếp tục chịu đựng vấp sự dày vò thống cay đắng khôn khéo xiết từng châu đằm thắm.

Hắn làm thế nào vậy? Rõ ràng tâm trí hắn ham muốn hành hạ và quấy rầy cô cơ mà! Hắn ham muốn thấy cô bị độc dược dằn xé. Muốn cô bị bức cho tới trị điên ma mãnh nên quỳ luỵ cầu xin van hắn.

Xem thêm: truyện mỹ nhân mềm mại

Nhưng giờ đây bắt gặp cô như vậy, hắn lại ko chịu đựng được. Là vì thế hắn thèm muốn cô, Hay là.....vì thế hắn ko đành lòng?

-Chết tiệt! Được! Nàng thắng! Xem như Bổn vương vãi đùa ko lại nàng!

Tử Lạc điên tiết hét lên, rồi nhị tay túa trói mang lại Mịch Chi bế xốc cô dậy tiếp cận mặt mày chóng. Lòng dạ hắn tự động dưng khi đó lại thấy kỳ kỳ lạ, ko lúc nào hắn lại thấy xích míc với chủ yếu bản thân cho tới vậy. Chẳng lẽ lời nói nữ giới nhân ê trình bày trọn vẹn đích, là hắn đang được ghen tị sao chứ? Như vậy như 1 trò cười cợt với hắn, Khi lối đường kính trắng một Nhị vương vãi gia dành riêng cả thanh xuân rời khỏi chỉ nhằm trêu hoa trêu ghẹo nguyệt giờ đây lại nên ôm lòng tức giẫn dữ, ghen tị tuông vì thế một nữ giới nhân?