truyện vợ ơi yêu lại nhé

Từ Lạc vẫn đang được nghe Smartphone, tuy nhiên cô rõ nét đang được bột phát tức phẫn nộ.

Diệp Thành bại tuy nhiên mong muốn xua việc cô, vậy càng mừng, cô lại vẫn còn đang cao hứng là đằng không giống.

Bạn đang xem: truyện vợ ơi yêu lại nhé

"Ai hoảng hồn ai chứ?"

Diệp Thành ở đầu chạc mặt mày bại trầm khoác thiệt lâu, " cafe của tôi đâu?"

"Cái gì chứ? cafe ?" Từ Lạc sửng nóng bức một ít.

Cô ghi nhớ lại, trước bại ngày nào thì cũng trộn đầy đủ loại cafe cho tới hắn. Giờ ly thơm rồi, u nó mong muốn nốc cafe vì thế cô trộn sao, còn khuya.

Cô phát biểu, đem chút châm chọc, "Diệp tổng à, sao anh ko phát biểu báu vật Tâm Nhã căn nhà anh trộn cafe cho tới anh lên đường. Tôi ko rảnh!"

"Cô phát biểu đầy đủ chưa?" Âm thanh Diệp Thành nghe khôn cùng gian nguy.

Từ Lạc cười cợt gian khổ, " Diệp tổng, tôi trái khoáy thực tiếp tục trộn cafe cho tới anh ngay sát 5 năm, tuy nhiên thời điểm hiện tại, tôi và anh tiếp tục ly thơm rồi. Chẳng lẽ anh lại bắt phu nhân cũ lên đường trộn cafe cho tới anh, ko phù hợp một chút nào nha."

Diệp Thành ở mặt mày bại không thể tinh được, vẫn tùy hứng phát biểu, " tôi cho tới cô thời hạn 15 phút. Nếu 15 phút sau, vẫn ko thấy cafe của cô ấy đem đến, kết quả, cô tự động chịu đựng." Nói đoạn, hắn hớt tóc máy bụp một chiếc.

Từ Lạc tức mong muốn nổ đôi mắt. "Mịa nó, sao hắn ko nghe cô phát biểu chứ? Luôn ngược ngạo như thế? Ly thơm rồi mà còn phải bắt cô thực hiện điều này, thực hiện cái bại, đời trước cô nợ hắn sao?"

Ngồi một khi lâu, Từ Lạc đưa ra quyết định khoác kệ luôn luôn, cafe gì chứ? Tự thực hiện lấy, ko thì thèm bị tiêu diệt hắn lên đường.

Nghĩ thế, cô tức thời ngay tắp lự thấy khoan khoái. Cao hứng ngay tắp lự ngồi trước máy vi tính, thao tác như một chiếc máy.

Thoáng cái không còn 15 phút.

Diệp Thành ở mặt mày bại rõ nét đang được căn giờ, vừa vặn đích thị 15 phút sau, ngay tắp lự gọi cho tới, "cà phê của tôi đâu?"

Từ Lạc cau ngươi, tức phẫn nộ, " Không rảnh."

Bên bại vắng lặng thiệt lâu, một lúc lại trị đi ra thanh âm giá rét của hắn, "Từ Lạc, cô cho tới chống thao tác của tôi."

Từ Lạc tức phẫn nộ, cô dập máy một chiếc như dằn mặt mày Diệp Thành. Do dự ngồi một khi lâu, ở đầu cuối vẫn vùng dậy lên đường vô chống thao tác của Diệp Thành.

Cô mong muốn coi, hắn thực hiện cái trò gì?

Trong chống, Diệp Thành ngồi bên trên ghế rộng lớn, sắc mặt mày âm trầm như mong muốn giết mổ người.

Từ Lạc xuất hiện phi vào. " Diệp tổng, ngài mò mẫm tôi với việc."

Diệp Thành ngấc đầu nom cô giây lát, mức giá lùng, tôi phát biểu cần thiết cafe tuy nhiên, cô như fake cỗ ngu ngơ ko biết thì nên."

A..Từ Lạc nom chằm chằm Diệp Thành, cô mắng chửi trong thâm tâm. Nhưng bên phía ngoài lại cúi đầu ko phát biểu nửa chữ.

"Tôi cho tới cô thêm thắt nửa giờ đồng hồ nữa, nữa giờ đồng hồ bại, cô thực hiện được chứ?" Diệp Thành tiếp điều.

Xem thêm: ta thu các tiểu lão đại làm đồ đệ

Từ Lạc ko vấn đáp, hất đầu con quay lên đường.

Diệp Thành đen sạm mặt mày. Rõ ràng lênh láng oán thù hận tuy nhiên nom chằm chằm cô.

Mẹ kiếp, cái người phụ phái nữ này, kể từ Khi tuyên tía ly thơm, thái chừng lại thay cho thay đổi cho tới 180°.

Cô ấy trước bại luôn luôn trực tiếp nuông chiều hắn, chỉ việc hắn ko ăn cơm trắng ngay tắp lự nhức lòng, hắn bị xót ngay tắp lự tận tình đỡ đần, khiến cho hắn khi nào thì cũng tự do thoải mái yên lặng tâm tuy nhiên thao tác.

Chi mặc dù giờ đây nhị người ly thơm rồi, Từ Lạc cũng ko nên mà đến mức tuyệt tình như vậy chứ? Dù gì cô ấy vẫn chính là trợ lý quan trọng của hắn.

Từ Lạc hừ mức giá một giờ đồng hồ, "Diệp tổng, anh uy hiếp tôi cũng không có tác dụng, Từ Lạc tôi chỉ mất một chiếc mạng, cũng chỉ mất 1 mình, nếu như anh tuy nhiên cứ xay tôi, thì tôi thà bị xua, cũng ko thực hiện bất kể vật gì cho tới anh.

Diệp Thành cười cợt mức giá một giờ đồng hồ. Hắn lôi một chú chó nhỏ lông mượt white color vô bàn đi ra. Chú cho tới đang được ngon giấc bị hắn lôi bất thần, giật thột gâu gâu một giờ đồng hồ.

Vừa thấy Từ Lạc nó bửa nhào cho tới, cuốn quýt như u con cái. Diệp Thàn vùng dậy tiến bộ về phía Từ Lạc, túm con cái chó nhỏ lại, hắn giá rét.."Nếu cô ko thực hiện, vậy cũng muốn ăn thịt chó sao?"

Từ Lạc vừa vặn thấy chú chó, cô ngay tắp lự nghẹn lại, ngoài Diệp Thành đi ra, chú chó nhỏ này đó là các bạn của cô ấy, ở mặt mày cô mọi khi cô buồn.

"Trả lại nó cho tới tôi, tôi trộn cho tới anh là được" Từ Lạc đành thỏa hiệp.

"Vậy còn được," kèm theo lên đường. Diệp Thành xoay người quay về ghế, luôn ghi nhớ phát biểu, "cà phê sữa không nhiều đàng như lúc trước bại."

Ôm chú chó nhỏ thoát ra khỏi chống, Từ Lạc điên tiết, má lại dám uy hiếp cô, nhằm tiện, phi..."cà phê sữa không nhiều đàng sao? Bà trên đây quăng quật nửa kí đàng vô cho tới anh bị đái đàng má anh luôn luôn."

Nói là làm những công việc, nửa giờ đồng hồ sau, cô đem ly cafe sữa vô, hương thơm thơm nức vẫn vậy đơn giản đàng rất nhiều cho tới nỗi quánh đặc.

Vừa nhấp một ngụm, Diệp Thành ngay tắp lự cau ngươi, "đây tuy nhiên là cafe của tôi sao?"

"Như anh thấy đấy!" Từ Lạc kênh mặt mày đáp.

Ánh đôi mắt Diệp Thành trở thành mức giá băng nom Từ Lạc. Hắn đặt chân đến trước mặt mày cô, trả tay tóm lấy mặt mày cô, kéo lại gần hắn.

Khoảng cơ hội nhị người cũng vì vậy tuy nhiên ngay sát nhau, rất có thể mong muốn thơm là thơm được ngay tắp lự.

Âm thanh Diệp Thành mức giá ngắt, " Từ Lạc, lá gan liền của em ngày càng rộng lớn."

Từ Lạc bị Diệp Thành bóp mặt mày, đau tới nhăn ngươi, tuy nhiên cô rõ nét không tồn tại chịu đựng thua thiệt, " tôi gan liền rộng lớn, cũng ko mày mặt dày vô sỉ như anh."

Diệp Thành nom Từ Lạc vô tấc gang, trong thâm tâm khích động, tự nhiên hung hăng tuy nhiên thơm lên.

Từ Lạc ngay tắp lự ngây người, sau thời điểm kịp phản xạ, cô ngay tắp lự ko quan ngại tuy nhiên tặng hắn một chiếc bạt tai, bay ngoài tay hắn lùi đi ra đàng sau....

Xem thêm: truyện đam mỹ xuyên không

"Diệp Thành, anh bị điên sao?" Cô hét lên.

Diệp Thành sờ má bản thân, vẫn tiếng động giá rét, "là cô luôn luôn trêu ngươi tôi."

Từ Lạc cười cợt khẩy, " ha, tôi trêu ngươi anh, anh ngay tắp lự lấy mồm giáo dục tôi, với cần thiết mặt mày mũi nữa không? vô sỉ !?"