truyện mê vợ quên lối về chương 96

Chương 1072: Thời gian dối trôi qua loa lâu như vậy

Tông Cảnh Hạo đem kệ cỗ dáng vẻ hóng hớt của Tô Trạm, dặn dò dò la bao nhiêu câu với phụ nữ, rồi xoay quay trở lại chống.

Bạn đang xem: truyện mê vợ quên lối về chương 96

Tông Ngôn Hi liên hệ với Quan Kình, ngay lập tức mua sắm vé máy cất cánh.

Ngồi trêи máy cất cánh, Quan Kình vẫn không biết xẩy ra chuyện gì.

“Ngôn Hi à, con cháu vội vã vàng dẫn chú lên đường đâu vậy?”

Tông Ngôn Hi đang được cúi đầu nhìn điện thoại cảm ứng địa hình, Cố Hiềm gửi địa điểm cho tới, cô ko ngửng đầu lên, nói: “Tới cơ rồi chú tiếp tục biết.”

“Lại còn thần túng vì vậy.” Quan Kình dựa người vô ghế, nhàn rỗi nhạt nhẽo hỏi: “Vậy con cháu phát biểu cho tới chú biết này là điều tốt hoặc là điều hung lên đường.”

Tông Ngôn Hi tâm trí một chút: “Là chuyện tốt… Nhưng cũng ko hẳn là điều tốt, cũng chính là chuyện xấu…”

“Rốt cuộc là điều tốt hoặc là chuyện xấu? Cháu phân tích ràng đi ra coi này.” Quan Kình ngồi trực tiếp người: “Sao khi con cháu phát biểu còn ngập ngừng vì vậy.”

“Cháu ko ngập ngừng, con cháu ko biết tâm sự ra sao, con cháu cảm nhận thấy vẫn là kẻ vô cuộc phát biểu với chú thì chất lượng rộng lớn.” Dù sao thì vấn đề này, cô cũng ko nên là kẻ vô cuộc, với thật nhiều chuyện ko rõ nét, vì vậy cô cảm nhận thấy nhằm chúng ta họp mặt rồi thì thầm thì chất lượng rộng lớn.

Lúc này cô ko cần thiết phát biểu rất nhiều.

Quan Kình vẫy vẫy tay: “Được rồi, con cháu rất có thể biết số này, xác định là hiểu rằng trải qua phụ thân con cháu, chắc hẳn rằng với chuyện gì cơ, nếu như không ông ấy cũng ko phát biểu cho tới con cháu biết dòng sản phẩm số này.”

Tông Ngôn Hi nhìn ông tao, ngán nản: “Chú Quan, đời này của chú ấy, với chuyện này rất rất khó khăn nhằm gạt bỏ không?”

Quan Kình híp đôi mắt lại, lưu giữ lại nửa đời trước của tớ, hồi lâu sau mới mẻ nói: “Chuyện khắc sâu vào tâm trí thì không tồn tại, tuy nhiên thiệt đi ra là với chuyện tiếc nuối.”

“Chuyện tiếc nuối gì?” Tông Ngôn Hi chất vấn.

Xem thêm: truyện của đằng la vi chi

Âm điệu của Quan Kình kéo dài: “Một cô nàng.”

“Người phụ nữ giới tuy nhiên chú mến sao?” cô truy chất vấn.

Nhưng Quan Kình lại ngừng ở trong phần này: “Không được cho phép hóng hớt chuyện của những người rộng lớn.”

Tông Ngôn Hi mếu máo: “Cháu cũng chính là người rộng lớn.”

“Trong đôi mắt phụ huynh con cháu, con cháu vẫn chính là đứa trẻ con.” Quan Kình quấn chăn: “Chú mong muốn lên đường ngủ.”

Tông Ngôn Hi ko phiền phức ông tao nữa. . Xin hãy xem thêm truyện bên trên # TrumTruye n. n e t #

Máy cất cánh đáp xuống, khi chúng ta xuống máy cất cánh, đang được trông thấy Cố Hiềm đang được đứng ở cửa ngõ đi ra quần thể đón người.

“Tôi ở trên đây.” Anh ấy sợ hãi Tông Ngôn Hi ko trông thấy bản thân nên giơ tay lên vẫy vẫy.

Tông Ngôn Hi cũng giơ tay.

“Người này chú từng gặp gỡ.” Quan Kình còn lưu giữ Cố Hiềm.

Tông Ngôn Hi không nói.

Cố Hiềm cũng ko bao phủ cất giấu nói: “Tôi theo đòi chúng ta của u, chúng ta Cố.”

Xem thêm: hot search dự định

“Mẹ của cậu thương hiệu là Cố Tuệ Nguyên?” Thời quan tiền trôi qua loa lâu vì vậy, lại nói đến cái thương hiệu này tạo cho ông tao vẫn lưu giữ như in về cô nàng cơ.

Cố Hiềm gật đầu: “Đúng, tôi là nam nhi của bà ấy.”

Lúc này xe pháo ngừng trước cửa ngõ khám đa khoa.”