truyện hợp đồng hôn nhân định mệnh

Khởi đầu

Lâm Lâm

Lâm Lâm

Bạn đang xem: truyện hợp đồng hôn nhân định mệnh

Tuệ Nhi à thời điểm ngày hôm nay tất cả chúng ta ko say ko về........hahahhaa

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Ưmm...bản thân ko nốc nổi nữa đâu Lâm Lâm à..hức

Lâm Lâm

Lâm Lâm

Thôi này cậu nốc được nhiêu đâu

Lâm Lâm

Lâm Lâm

*liếc coi Khương Tú*

Khương Tú

Khương Tú

*cười nhếch mép*

Khương Tú

Khương Tú

*lấy vào trong túi viên dung dịch lén cho vô ly rượu của Tuệ Nhi*

Lâm Lâm

Lâm Lâm

Lâm Lâm

*đưa cho tới Tuệ Nhi* nốc với bản thân 1 ly nhaaaa

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Hức....thôi...bản thân ko nốc nữa đâu...

Lâm Lâm

Lâm Lâm

1 ly nữa thôi rồi nghĩ về...nhaaa

Tuệ Nhi

Lâm Lâm

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

*cầm ly rượu uống*

1 khi ko lâu sau Tuệ Nhi thiếp lên đường bên trên bàn bởi viên dung dịch Khương Tú cho vô là dung dịch ngủ

Lâm Lâm

Lâm Lâm

*lay lắc vai* Tuệ Nhi,cậu không vấn đề gì bại liệt chứ

Thấy Tuệ Nhi ko động tĩnh gì

Lâm Lâm

Lâm Lâm

*nhìn Khương Tú* *cười đểu*

Khương Tú

Khương Tú

Khương Tú

*tiến lại sẵn sàng dìu Tuệ Nhi đi*

Vương Tuấn Thiên

Lâm Lâm và Khương Tú coi đi ra điểm vạc đi ra giờ đồng hồ nói

2 chàng trai đang được kể từ từ tiến thủ lại phía 2 người

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

*tiến lại Tuệ Nhi* hướng dẫn bối...em hư hỏng thiệt,nốc say cho tới thế này cơ đấy...

Lâm Lâm

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

*nhìn Lâm Lâm* thì sao ? đem gì quá xa lạ à ?

Lâm Lâm

Lâm Lâm

Tại sao....anh lại gọi Tuệ Nhi như vậy ?

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Có thế cũng không hiểu biết nhiều sao *cười mĩm*

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

*vuốt mái đầu Tuệ Nhi* giản dị là cô ấy là nữ giới của tôi

Lâm Lâm

Lâm Lâm

không thể này,sao tôi lại ko nghe Tuệ Nhi rằng gì về anh với tôi

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Chả lẽ chuyện gì Tuệ Nhi cũng nên rằng với cô à

Lâm Lâm

Lâm Lâm

Đúng,bại liệt giờ chuyện gì cậu ấy cũng rằng với tôi vì thế tôi là bạn tri kỷ với cô ấy

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Cô ko tin tưởng tôi là chúng ta trai cô ấy ?

Lâm Lâm

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

*cười nhếch mép*

Vương Tuấn Thiên

Tuấn Thiên lấy tay nâng cằm Tuệ Nhi lên và ném lên môi 1 nụ hôn

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Tin rồi chứ

Lâm Lâm

Lâm Lâm

Lâm Lâm

Dù gì lên đường nữa tôi vẫn thấy chuyện này còn có gì bại liệt ko đúng

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Haizzz cô nghĩ về sao thì đem cô,tôi còn nên trả bảo vật về ngôi nhà nữa *cười mĩm*

Nói rồi Tuấn Thiên dìu Tuệ Nhi nằm trong trợ lý ra đi xe

Thái Huy

Thái Huy

Vương tổng ,tại vì sao anh lại thực hiện vậy

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Ban nãy anh ko thấy gì à ?

Thái Huy

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Tôi thấy cái thương hiệu khi nãy đứng cạnh cô bại liệt quăng quật viên dung dịch gì bại liệt nhập ly rượu của cô ý này

Thái Huy

Vương Tuấn Thiên

Thái Huy

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Ừm...cũng một trong những phần đem lý do

Thái Huy

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Rồi cậu tiếp tục biết

Thái Huy

Thái Huy

Thái Huy

Bây giờ làm thế nào tất cả chúng ta biết nhà đất của cô này để mang về phía trên ạ

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Về ngôi nhà tôi

Thái Huy

Bàn bạc ?

Về cho tới ngôi nhà Tuấn Thiên-1 căn Nhà biệt thự hoành trang trọng,anh dìu Tuệ Nhi nhập phòng

Vương Tuấn Thiên

Thái Huy

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

*nói nhỏ nhập tai*

Thái Huy

Thái Huy

Vâng,tôi hiểu rồi

Nói rồi Thái Huy lên đường thoát ra khỏi chống,tạm dừng hoạt động lại

Tác Giả

Tác Giả

Mọi người đoán coi Tuấn Thiên bảo Thái Huy đi làm việc gì nàoooo :>>

Tác Giả

Tác Giả

Quay quay về câu chuyện

Tuấn Thiên đứng coi Tuệ Nhi 1 lúc

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

*cười mĩm*

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

*ngồi dậy* *dụi mắt*

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

*nhìn quý phái thấy Tuấn Thiên ở cạnh*

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

ÁAAAAAAAAAAAA *đẩy Tuấn Thiên rớt xuống giường*

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

*lòm gày gò ngồi dậy*

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

*quát* Cô thực hiện vật gì vậy

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Anh là ai ? Sao anh ở nhập ngôi nhà tôi ?

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Cô coi kĩ lại đi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Cô ko nên biết *đứng lên banh tủ lấy quần áo*

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

*Nhìn xuống bộ quần áo đang được mặc*

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

*hốt hoảng* ủa bộ quần áo này đâu nên bộ quần áo tối qua quýt tôi mặc

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Ai đang được thay cho đồ gia dụng tôi đi ra ?

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

*quay quý phái coi Tuệ Nhi cười cợt nhếch mép*

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

cô đoán xem

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

ANH LÀ ĐỒ BIẾN THÁI

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

*cười đểu* Là dì Nhung thay cho cho tới cô

Nói đoạn Tuấn Thiên lên đường vào trong nhà tắm

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

*nghĩ thầm* /ủa....chuyện gì đang được xẩy ra vậy trời/

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

/đây là đâu và anh tao là ai../

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

/chẳng lẽ đấy là ngôi nhà anh tao à .../

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

/không được ,bản thân nên mau rời ngoài đây/

Tuệ Nhi tiến thủ lại cửa ngõ chống quyết định banh đi ra nhằm chạy về nhà

nhưng cô ko tài này banh được

1 khi lâu vẫn ko banh được

Xem thêm: hàn trinh trinh

Cô đang được loay hoay thám thính cơ hội banh thì....

Tuấn Thiên Open phòng tắm lên đường ra

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Cô cố banh vô ích

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

đây là cửa ngõ đặc trưng,nếu như tôi mong muốn cô ko banh được nó....

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

thì sẽ không còn khi nào banh được

nói rồi Tuấn Thiên di chuyển truớc gương chỉnh chu tóc ,quần áo

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Sao anh ko cho tới tôi về ?

Tuấn Thiên lặng ngắt ko rằng gì

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tôi với anh đâu hề quen thuộc biết nhau ,tại vì sao anh nhốt tôi ở phía trên ?

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tôi đang được căn vặn anh bại liệt cái thương hiệu kia

Tuấn Thiên chỉnh chu đoạn tất cả đoạn sẵn sàng cho tới công ty

vừa Open chống đi ra thì Tuệ Nhi lao đi ra quyết định quăng quật chạy

Nhưng bị Tuấn Thiên ngăn lại và vác Tuệ Nhi lên vai

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Anh...anh thả tôi xuống

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Anh mau thả tôi vì chưng ko tôi tiếp tục báo công an đó

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

*quăng Tuệ Nhi lên giường*

Vương Tuấn Thiên

Vương Tuấn Thiên

Tối ni tôi sẽ có được loại mong muốn đàm đạo với cô

nói rồi Tuấn Thiên lên đường thoát ra khỏi chống và tạm dừng hoạt động lại

Tuệ Nhi chạy lại cửa ngõ cố banh coi được ko vẫn ko được

cô ngán chán nản lại nệm ngồi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Được rồi ,bản thân tiếp tục báo cảnh sát

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

*nhìn xung xung quanh thám thính hình mẫu túi nhập bại liệt đem năng lượng điện thoại*

Tuệ Nhi

Cô táy máy xung xung quanh thám thính vẫn ko thấy

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

aaaaaa....kiên cố là tên gọi bại liệt rước lấp liếm rơi rụng rồi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Làm sao phía trên.....làm thế nào nhằm bay ra phía bên ngoài phía trên.....

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

*nhìn xung quanh* *nhìn cửa ngõ sổ*

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Ơ ko được,hành lang cửa số cũng trở thành khoá rồi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

/hắn rằng đem chuyện đàm đạo với bản thân.... chuyện gì nhỉ /....

...

Tuệ Nhi lên đường dạo bước xung quanh vòng

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tên này coi cỗ ko nên dạng vừa phải ha.....

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Đồ người sử dụng thiết kế bên trong nhập chống toàn đồ gia dụng cao giá quý phái...

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

với lại nãy hắn diện cỗ vest cũng quý phái quá đỗi....kiên cố lại là con cái ông con cháu phụ thân gì rồi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

*hết hồn xoay qua quýt coi cửa ngõ chống *

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Thái Huy

Thái Huy

Xin kính chào ,tôi là quản lý và vận hành của Vương tổng *cuối người chào*

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

/Vương tổng ? dễ thường là tên gọi bại liệt ? /

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Anh....nhập phía trên đem việc gì ko à ?

Thái Huy

Thái Huy

Vương tổng nhờ tôi đem món ăn sáng sủa,ăn mặc quần áo và những vật dụng không giống cho tới chị

Thái Huy

một mặt hàng người tay đem những túi đồ gia dụng theo lần lượt phi vào nhập phòng

Thái Huy

Thái Huy

Nhờ người xem bố trí dùm

Cả mặt hàng người đồng thanh trả lời"rõ" rồi phân chia nhau bố trí những vật dụng ấy

Tuệ Nhi đứng ngơ người coi người xem thiếu hiểu biết nhiều chuyện gì đang được biểu diễn ra

Thái Huy lén coi quý phái Tuệ Nhi bất giác nghĩ về...

Thái Huy

Thái Huy

/ cô ấy...dễ thương và đáng yêu thiệt /

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

*quay quý phái coi Thái Huy*

Thái Huy

Thái Huy

*giật bản thân coi điểm khác* e hèm ,người xem nhanh gọn lẹ lên nào

1 khi thì tất cả cũng đâu nhập bại liệt,những người dân không giống cũng khá được Thái Huy đã cho ra về

Thái Huy

Thái Huy

*lấy suất bữa sớm ném lên bàn*

Thái Huy

Thái Huy

Mời chị người sử dụng bữa sáng

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

à...ừm *tiến lại ngồi vô bàn*

Tuệ Nhi

Thái Huy

Thái Huy

Có chuyện gì nhắn bảo ạ ?

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Không lầm thì anh rộng lớn tuổi hạc rộng lớn tôi nên chớ gọi tôi là chị nữa....Tôi ko được thoải mái

Thái Huy

Tuệ Nhi

Thái Huy

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Thôi chớ "vâng" ừ ừm là được rồi

Thái Huy

Tuệ Nhi

Thái Huy

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

chưa thì ngồi xuống ăn công cộng với tôi nè

Thái Huy

Thái Huy

...ko được đâu....tôi..

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

*kéo tay ngồi xuống* tôi không nên ăn lắm,nhiêu phía trên ăn ko không còn quăng quật tiếp tục uổng lắm bại liệt....

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

*đưa chén bát đũa cho tới Thái Huy*

Tuệ Nhi

Thái Huy

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

nè....tôi trả mỏi tay nha

Thái Huy

Thái Huy

*cầm lấy chén bát đũa*

Tuệ Nhi

cả 2 nằm trong ngồi ăn và trò chuyện

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

ừm...anh đem biết tại vì sao thương hiệu bại liệt lại nhốt tôi ở phía trên ko vậy ?

Thái Huy

Thái Huy

Chuyện này kể từ từ Nhi tiếp tục biết

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tôi mong muốn biết bây giờ

Thái Huy

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

anh rằng tôi biết nha

Thái Huy

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

nè nè ,anh nghe tôi rằng ko vậy

Thái Huy vẫn lặng ngắt,đột Smartphone vang lên

Thái Huy

Thái Huy

*lấy điện thoại thông minh ra* Dạ tôi nghe ạ

Thái Huy

Thái Huy

Thái Huy

tôi hiểu rồi,tôi cho tới ngay tắp lự ạ

Thái Huy

Thái Huy

*tắt máy* tôi đem chuyện nên lên đường,tạm thời biệt

nói rồi một mạch lên đường thoát ra khỏi chống,tạm dừng hoạt động lại

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

1 bản thân ở phía trên kiên cố ngán bị tiêu diệt mấttttttt

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

À ha,nhằm coi chúng ta ban nãy đem gì cho tới cho chính mình nhưng mà nhiều dữ

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Đúng ngôi nhà giàu sang không giống haaaaa

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

mình với thương hiệu bại liệt lạ lẫm biết gì nhưng mà mua sắm vượt lên trời loại cao giá cho chính mình luôn

Tuệ Nhi

Tuệ Nhi

Xem thêm: xuyên thành bé trúc mã mít ướt của nam chính

Không lẽ chi phí nhiều vượt lên ko biết làm những gì nên cho tất cả những người dưng nhỉ....haha

Download MangaToon APP on App Store and Google Play