truyện đông cung

                                    
                                              

Tác giả: Phỉ Ngã Tư Tồn

Dịch giả: Schan

Bạn đang xem: truyện đông cung

Nguồn: http://schan07.wordpress.com/dong-cung/

Thể loại: Ngôn tình, cổ trang

Độ dài: 42 chương + 1 phiên ngoại

Tình trạng dịch: Hoàn

Giới thiệu:

Nàng, vốn liếng là cửu công chúa của Tây Lương quốc, ở Tây Lương nường được vô vàn ân sủng, chỉ vì thế hỏi vợ mới mẻ nên lên lối cho tới Trung Nguyên.

Hắn, thân thiết là đương kim hoàng thái tử, vị thế chỉ khom sườn lưng bên dưới một người tuy nhiên đứng bên trên cả nghìn vạn kẻ không giống, vì thế hôn nhân gia đình chủ yếu trị, cùng bất đắc dĩ mới mẻ nên lấy công chúa của dị quốc.

Hắn với ái phi của riêng rẽ bản thân, Triệu lộc đệ. Nàng cũng đều có cuộc sống thường ngày của riêng rẽ nường, ấy là lén xuất cung, ngăn ngựa lồng dở hội chứng, trừ gian trá khử ác, xua trộm cắp, tiễn đưa con trẻ lạc về tận căn nhà, lại còn tồn tại tợp rượu, nghêu du kỹ viện….

Họ tưởng đâu phải là 2 đường thẳng liền mạch tuy vậy song vĩnh viễn ko khi nào uỷ thác nhau.

Xem thêm: độc sủng cửu thiên tuế

Thế rồi những tranh giành đoạt vị thế vô Đông Cung, những nên trái ngược vô duyên do, những hiểm độc âm thầm, lại cứ từng bước từng bước cuốn nàng tiểu thư ấy vào trong dòng nước xoáy.

“có con cái cáo nhỏ đơn độc,
ngồi bên trên động cát coi trăng 1 mình,
cơ tuy nhiên đâu nên coi trăng,
cáo đang được chờ mong cô gái chăn dê.
có con cái cáo nhỏ đơn côi,
ngồi bên trên động cát thẩn thơ sưởi bản thân,
nào đâu cáo ham muốn sưởi bản thân,
cáo đợi cô bản thân cưỡi ngựa trải qua.”



Hóa đi ra cứ mãi đợi mãi ngóng, con cái cáo ấy lại không thể đợi được người tuy nhiên nó ham muốn.

Phần 1: Thẳng tắp

Chương 1 + 2:

Tôi và Lí Thừa Ngân vừa vặn mới mẻ tranh cãi. Sau từng chuyến lục sục thân thiết nhì người, hắn khi nào cũng trầm trồ phớt lờ tôi, tuy nhiên cũng kiêng kị những người dân ngoài được phép tắc tiếp chuyện với tôi.

Tôi cảm hứng buồn ngán vô vị biết bao nhiêu, được khi ngay lập tức dấm dúi chuồn ra phía bên ngoài đùa. A Độ vẫn theo đuổi tôi, nường ấy khi nào thì cũng kề mặt mũi như hình với bóng, bất kể là tiếp cận đâu cũng ko khi nào bay nổi. Được cái tôi cũng chẳng ghét bỏ nường A Độ này, nường tao trừ việc với tương đối câu chấp đi ra thì cái gì rồi cũng chất lượng, lại còn biết võ thuật, với thế canh ty tôi tấn công xua kẻ xấu xí.

Chúng tôi vào quán trà nghe thuyết thư, vị tiên sinh giảng thuyết thư nói đến việc sùi bọt mép, đang được tiếp theo đoạn Tiên Kiếm chém cất cánh đầu người kể từ khoảng cách ngàn dặm, tôi căn vặn A Độ: “Này, ngươi với tin cậy bên trên đời này còn có Tiên Kiếm không?”

Xem thêm: truyện yêu em thêm lần nữa

A Độ rung lắc lắc đầu.

Tôi cũng cảm nhận thấy thiệt khó khăn tin cậy.

Trên đời này cao thủ võ lâm thì với đấy, như chuôi Kim Thác Đao của A Độ trên đây, tôi từng tận mắt chứng kiến khả năng của nường ấy rồi, nhanh chóng như chớp. Nhưng cái loại sát thương vô phạm vi ngàn dặm này, tôi cảm hứng đơn giản là thưa đem cả thôi ấy tuy nhiên.