trọng sinh để yêu anh

Trên sảnh thượng bão táp rộng lớn thét gào, một thân thiết hình họa gầy nhom gò bị thúc ép cho tới lan can chào đón từng đợt giá rét. Mục Hy căm hờn nhìn song cẩu phái mạnh phái đẹp đang được đứng trước mặt mũi bản thân.

"Các người ko ngại bắt gặp báo ứng sao?"

Bạn đang xem: trọng sinh để yêu anh

Trái ngược sự thịnh nộ của cô ý, người nam nhi thản nhiên nở một nụ mỉm cười thâm độc dần dần nghiền sát cô cho tới lan can rộng lớn.

"Báo ứng ư! Mục Hy, cô quả thực ngu đến mức độ cho là bên trên đời này thiệt sự sẽ có được báo ứng sao haha."

Hắn tớ nhảy mỉm cười vươn tay bóp cô Mục Hy, hung tợn nói:

"Nếu thiệt đem báo ứng, thì mọi người cô làm thế nào lại bị tiêu diệt không còn nhập tay tôi."

Mục Hy bị bóp cho tới nghẹn đỏ ối mặt mũi, cô vùng vẫy tiến công đấm lộn xộn lên trên người hắn tớ.

"Triệu Hoành! Anh giết thịt người thì cần thông thường mạng."

Một cơn bão táp giá buốt lại thổi cho tới hốc đôi mắt Mục Hy đỏ ối ngầu, một mặt hàng nước đôi mắt lâu năm cứ thế lăn kềnh bên trên má.

Chỉ vì như thế ân oán tình yêu của bậc trưởng bối và sự tham ô vọng của quyền lực tối cao, nhưng mà đời này của cô ý coi như bị hủy diệt trọn vẹn nhập tay Triệu Hoành.

Cô vì như thế một thương hiệu khốn nàn này nhưng mà mái ấm tan nát nhừ cửa ngõ, vì như thế dòng sản phẩm gọi là tình thương nhưng mà quyết tử tất cả, vì như thế dòng sản phẩm gọi là tình chúng ta nhưng mà đẩy anh trai nhập điểm bị tiêu diệt.

Triệu Hoành căn phiên bản trước đó chưa từng yêu thương cô, hắn chỉ tận dụng cô để sở hữu được sự hậu thuẫn của phòng bọn họ Giang, Lúc hắn đạt được toàn bộ nhập tay ngay lập tức ko kể từ thủ đoạn bức cô nhập đàng nằm trong.

Hắn sai người giết thịt anh trai cô vì như thế anh ấy nhúng va Liễu Tư Tình.

Hắn bức phụ vương cô nhảy lầu nghiền u cho tới điên điên đần dại chỉ vì như thế bọn họ là mối cung cấp cơn của tuổi hạc thơ không tồn tại tình thân thiết của hắn và rồi trong cả con cái của mình hắn cũng ko buông buông tha.

"A Hoành chớ nhiều câu nói. nữa, giết thịt ả tớ cút."

Phía sau nhị người, Liễu Tư Tình nhăn mi đẹp mắt ko kiên trì thúc dục Triệu Hoành.

"Ha... haha..."

Mục Hy bị Triệu Hoành bóp cổ thay đổi trở ngại, nước đôi mắt vẫn chảy lâu năm bên trên má tuy nhiên cô lại nhảy mỉm cười cho tới thê lộc.

Cô từng, từng coi cô tớ là bạn tri kỷ là chị dâu thân thiết thiết nhất của tôi. Mục Hy tự nhiên cảm nhận thấy đời này bản thân sinh sống vượt lên trước là ngu xuẩn và không có tác dụng rồi.

Triệu Hoành đột tăng thêm lực tay rước nghiền nửa người Mục Hy toài thoát ra khỏi lan can.

"Mục Hy, ham muốn trách móc thì trách móc cô sinh đi ra ở Giang gia lại được không ít người chú tâm cho tới vậy!"

Dưới chân là không gian vô vàn, bão táp rộng lớn thét gào như ham muốn xé toạc thân thiết thể miếng mai của cô ý, Mục Hy vùng vẫy kịch liệt ân oán khí ngút trời hét rộng lớn.

"Triệu Hoành, Liễu Tư Tình! Nếu đem kiếp sau, tôi thề nguyền cần rút gân nốc tinh khiết tiết nhị người nhằm trả lại côn trùng thù địch này!"

Triệu Hoành mỉm cười giá buốt dứt khoát đẩy Mục Hy kể từ bên trên sảnh thượng xuống, cô rơi xuống như 1 con cái diều đứt chão ko điểm tựa.

Gió thét gào mặt mũi tai, từng cảnh vật lướt nhanh chóng qua loa đôi mắt, kí ức cứ thể đoạn phim xoay lờ lững nhập đầu cô.

"Mục Hy!"

Rầm!

Cho đến thời điểm bị tiêu diệt Mục Hy vẫn phanh đồ sộ đôi mắt nhìn chằm chằm về một phía, khoé đôi mắt còn chảy đi ra nhị giọt huyết lệ.

Đau! Cảm giác tan xương nát nhừ thịt là thế này sao?

"Mục Hy!"

Ai? Là bạn đang gọi cô, sao giờ gọi lại nghe thê lộc thế kia?

"Chị Hy, chị Hy."

Mục Hy lờ lững chậm trễ hé đôi mắt, độ sáng bên trên xà nhà thực hiện cô cần tổn thất một khi lâu mới nhất thích nghi được.

"Chị Hy."

Men theo dõi giờ gọi cô khẽ xoay đầu nhìn cô nàng nhỏ đang được oi ruột ở bên cạnh, thông thoáng chốc tuỳ nhi cô teo rụt mấp máy môi mãi ko phát biểu trở thành câu nói..

"Chị sao rồi? Có ở đâu ko khoẻ không?"

Tiểu Đào lo ngại ko thôi vẫn ko vạc sinh ra cô phi lý, chỉ nghe cô ấy nói:

Xem thêm: vậy không cần rời khỏi anh

"Chị hù bị tiêu diệt em! chợt dưng lại té xuống hồ nước nước còn nếu không cần đem... Ây phát biểu công cộng chị không vấn đề gì là ổn định rồi."

"Tiểu Đào, trong năm này là năm bao nhiêu?"

Giọng Mục Hy khàn khàn khi thì thầm trong cổ họng còn tồn tại chút nhức thân thiết thể rời rã đau đớn, cô rất rất điềm đạm nhưng mà đối đôi mắt với nhị con cái ngươi đồ sộ tròn trặn của tè Đào.

Tiểu Đào ngờ ngợ, ko biết chị Hy chất vấn năm từng nào làm những gì tuy nhiên thường ngày cô luôn luôn bị Mục Hy mắng nên đem chút rụt rè đáp ngay lập tức.

"Dạ là năm 20×× ạ."

Mục Hy khẽ hít sâu sắc một khá nhị bàn tay nhập chăn ko ngoài xiết chặt.

Đây ko cần thời hạn của 7 năm trước đó sao? Lúc này cô một vừa hai phải mới nhất xác lập mối quan hệ với Triệu Hoành ko lâu, đợt rơi xuống nước độc nhất đó là khi cô dằn teo với Liễu Tư Tình mặt mũi bờ hồ nước.

Cô tớ sảy tay đẩy té cô xuống hồ nước nước sâu sắc, cô vốn liếng ko biết tập bơi còn nếu không cần đem người trải qua bắt gặp cứu giúp cô lên thì cô có lẽ rằng tiếp tục chết trôi rồi.

Khoan đã! Chết đuối ư?

Chết qua loa một đợt Mục Hy nhìn từng chuyện toả tường rộng lớn rất nhiều, cô chất vấn tè Đào:

"Là ai đó đã cứu giúp chị?"

Tiểu Đào nghe cô chất vấn thì khẽ cúi đầu nhi nhí đáp:

"Là một người qua loa đàng ạ."

Mục Hy cũng ko nhằm ý cô ấy không giống thông thường, cô chỉ nghĩ rằng bản thân đời trước cá tính ko chất lượng tốt rất nhiều đợt ức hiếp tè Đào nên cô gái vẫn luôn luôn ngại cô.

"Thế khi ê ở bên cạnh còn tồn tại ai không giống không?"

Tiểu Đào lại nhấp lên xuống đầu.

"Không đem ạ."

Mục Hy mỉm cười giá buốt một giờ doạ mang lại tè Đào lặng lẽ lùi về sau đó 1 bước.

Liễu Tư Tình à Liễu Tư Tình, cô được lắm đời trước là tôi quáng gà nên mới phát vài ba câu gạ gẫm dành riêng của cô ý mang lại qua loa chuyện. Cô căn phiên bản ko cần vô tình, nhưng mà là cố ý ham muốn giết thịt tôi.

Hơi thở Mục Hy dần dần tạm thời sự căm thù trong trái tim ko cơ hội này áp chế được.

Nếu ông trời tiếp tục mang lại tôi sinh sống lại, vậy thì ngày tàn của những người đang đi đến rồi.

"Mục Hy, cô một ngày ko chọc chuyện mang lại tôi thì cô ăn cơm trắng ko ngon hả?"

Chưa thấy người tiếp tục nghe thấy giờ, Vương Quốc Sâm lầm lầm lao vào vẻ mặt mũi chỉ hận ko thể nuốt tươi người phía trên chóng ê.

Nhìn dáng vẻ người thân thuộc này Mục Hy tuy rằng bị chửi tuy nhiên môi lại mỉm mỉm cười.

"Anh Sâm."

Vương Quốc Sâm chống nạnh, liếc cô một chiếc.

"Sao? Cảm thấy đem lỗi hả? Anh trên đây tiếp tục chạy rộng lớn 10 cây số cho tới trên đây đấy, cô ê rảnh vượt lên trước thì ngủ dùm anh chứ phụ vương ngày mắng người nhị ngày tiến công nhau, giờ thì hoặc rồi tự động rước bản thân ném xuống hồ nước."

Anh mắng một tràng trong cổ họng cũng thô khóc, tè Đào rất rất tri kỷ nhưng mà fake một ly nước quý phái mang lại anh nhuận giọng.

Mục Hy mím mím môi nhịn lại nụ mỉm cười, Vương Quốc Sâm là vận hành của cô ý trong cả 2 năm này anh cũng chính là người trước tiên cản cô nhảy nhập hố lửa, nhưng mà cô khi ê chỉ ngán ghét bỏ anh dông dài ko thèm nghe anh.

Để rồi fake kể từ sự nghiệp gả mang lại Triệu Hoành, 5 năm tiếp theo nhảy lầu tự động vẫn.

"Anh Sâm, đem người ngại em."

Mục Hy cúi đầu trầm trồ yếu ớt, Vương Quốc Sâm đang được hấp thụ nước khẽ ngừng lại trầm giọng hỏi:

"Là ai?"

Xem thêm: truyện toàn chức cao thủ

Mục Hy cúi đầu góc nhìn toé đi ra tia lửa, Tiểu Đào ở bên cạnh không thể tinh được cho tới há hốc mồm.

"Không cần chứ, khi em cho tới cũng chỉ mất người ê..."

Mục Hy ngập ngừng ko đáp cô gặm chặt môi cho tới nhảy tiết, cô không tồn tại bệnh cứ nếu như thổ lộ thì có lẽ ai tiếp tục tin tưởng cô đây?