tổng tài ngược đãi phu nhân

Lạc Hiên lê body hoàn thiện nằm trong khuôn mặt mày bị tiêu diệt bầm tiếp cận khu vực trọ nhỏ, ánh đèn sáng mập lù mù. Đi cho tới căn chống không xa lạ. Anh quẹt thẻ Open.

Phòng của Hàn Hy Mộc

Bạn đang xem: tổng tài ngược đãi phu nhân

Căn chống tuy rằng nhỏ tuy nhiên rất rất Gọn gàng, white color tinh ma khiết điểm thêm thắt chút hồng nhẹ nhàng. Chiếc rèm Trắng vì như thế gió máy nhưng mà phản phất gió máy giá thành tấp nập. Mé nên là cái chóng nhỏ nhắn tí, chỉ vừa khít với body cô, đi ra trải giười color hồng xen những hoa lá liti white color, gối và mền nằm trong color thực hiện nổi bậc lên giữa phòng. Cô - Hàn Hy Mộc, cô nàng nhỏ nhắn với nước domain authority hồng phấn đang được ngồi bữa tối. Lạc Hiên hé cửa: " Anh phía trên *Hy "

* Hy: tuy nhiên thương hiệu Mộc tuy nhiên cô vẫn quí gọi Hy rộng lớn, vì như thế khi nhỏ nhắn tía cô vẫn hoặc gọi cô như thế. Ba cô rằng tía quí gọi thế, nghe sướng tai.

Hy Mộc nghe giờ anh, xoay đầu lại, khuôn mặt mày nhỏ chợt niềm hạnh phúc. Nhưng sau này lại sửng lại vì như thế những chỗ bị thương nặng nề bên trên mặt mày anh.

- " Hiên, anh sao vậy, anh bị đau nhức rồi. "

Cô nhức lòng chạy cho tới giọng lập cập run rằng.

Lạc Hiên gạt qua loa điều thăm hỏi của cô ý, cầm chặt vạ Hy Mộc, vội vàng nói:

- " Anh ko có gì. Hy, em nên gom anh chuyện này. Chỉ với em, còn nếu như không ngày mai em tiếp tục không hề được gặp gỡ anh nữa. Em với thương anh không? Em sẽ không còn mong muốn thấy anh bị tiêu diệt đích thị không? Giúp anh, em nên gom anh. "

Hy Mộc nghe đoạn chợt giá thành toát, cô ko biết với chuyện gì khiến cho anh trở nên đi ra như vậy, lại còn như thất thần nhờ cô giúp sức. Cô yêu thương anh, nom anh như vậy nhưng mà lòng nhức xót. Cô cắm môi nói:

- " Có chuyện gì, anh rằng em nghe. Anh chớ như vậy. Em rất rất nhức lòng "

Lạc Hiên nghe thế vội vàng lấp liếm:

- " Anh góp vốn đầu tư hội chứng khoáng, em cũng biết anh sale nhà đất. Đầu tư hội chứng khoáng như thú sướng, lại dò thám điều. Ai dè vỡ nợ, giang hồ nước dò thám anh tấn công anh đi ra thế này. bè nó chỉ mang lại anh cho tới tối ni nên trả không còn. Nhưng số chi phí quá to. Anh ko thể xoay trở. Anh nhờ em 11h tối ni cho tới thương lượng với chúng ta. Không nên em ăn rằng rất hay sao. Giúp anh nhé. Anh chuẩn bị bị tiêu diệt rồi. Hy..."

Lạc Hiên ôm cô, rất rất chặt, như mang lại cô thấy anh đang được hối hận hận và cần thiết cô thế này. Hy Mộc đâu biết doanh nghiệp lớn anh tiếp tục vỡ nợ, không có gì gì, trò giả dối của anh ý coi đi ra chỉ mất ứng dụng với trí nhớ ngu tối của cô ý.

Hy Mộc nom đồng hồ thời trang, 8h.

" Được, nhằm em cút rằng gom anh. "

Từ hâu phương Hy Mộc. Tên khốn Lạc Hiên đang được mỉm cười khẩy, ánh nhìn cùn ác cho tới kỳ lạ thông thường.

________________________________________________

DTING 10h

Cô gái nhỏ mặt mày một cái váy đầm Trắng ko tay, vừa khít với body, cổ rộng lớn lộ xương quai xanh rờn, nhiều năm cho tới đầu gối. Chân đem song guốc đen ngòm, với quai hậu, không thật cao. Khuôn mặt mày nhỏ nhắn ửng hồng, hai con mắt đồ sộ tròn xoe nhị mí, mặt hàng mi cong kiều diễm, cái mũi nhỏ cao, song môi mọng nước đỏ ối hồng khiến cho người không giống chỉ mong muốn gặm nhắm ko tiếc thương. Lòng Hy Mộc hồi vỏ hộp nom hotel DTING, hotel lung linh, cao vút như chọc trời, ánh đèn sáng vàng phân phát đi ra càng làm cho toà chung cư càng thêm thắt lung linh. Cách qua loa cửa ngõ xoay, Hy Mộc tưởng ngàng trước việc đồ sộ rộng lớn của chính nó, nên cho tới 100 loại căn nhà cô nằm trong lại mới mẻ vì chưng loại hotel này. À ko, rộng lớn chứ nhỉ. Đang lớ ngớ, phái nam nhân viên cấp dưới hotel kính cẩn căn vặn.

- " Chào quý bà, cô cần thiết gì "

Hy Mộc lúc lắc phun, lưu giữ cho tới điều Lạc Hiên. Cô đáp:

- " Tôi cho tới gặp gỡ Vương Khiêm, ông ấy ở chống này ạ "

Nhắc cho tới Vương Khiêm, nhân viên cấp dưới hotel tưởng ngàng một chút ít. Sau ê nom cô, ánh nhìn rất là kì quặc.

- " Ông ấy tại tầng 27, chào cô bám theo tôi. "

Đến tầng 27, phái nam nhân viên cấp dưới chỉ rằng cô dò thám chống 319, rồi ngồi vô chống đợi là được, tiếp sau đó vội vàng bấm cầu thang máy xuống lầu. Cô thấy vướng mắc trong tâm địa, tuy nhiên khoác kệ. Mở cửa ngõ căn chống cao quý, Hy Mộc tưởng ngàng rằng đồ sộ.

" WOA, căn chống này nên vì chưng 10 chống bản thân nằm trong lại. Lại với truyền hình đồ sộ, tủ giá thành bự. Aaa còn tồn tại sofa nữa" *ình*. Cô ngồi phịch lên ghế sofa color xám đặt điều phía phía bên phải chống. " Woa, ghế này êm đềm vượt lên, ước gì căn nhà bản thân cũng có thể có một chiếc, bản thân sẽ không còn cần thiết năm bên trên loại chóng cứng lag ê nữa, ngủ bên trên sofa luôn luôn. " Hy Mộc vừa vặn rằng vừa vặn nhún nhảy bên trên loại ghế. Sau ê, cô như chợt lưu giữ cho tới sự nguy hiểm của việc cô cho tới phía trên, lưu giữ cho tới Lạc Hiên đang được đau nhức, hoảng hồn hãi, lòng cô lại nhức nhối ngoan ngoãn ngoãn ngồi xuống chờ đón.

10h30...

Xem thêm: tình yêu thế tục

11h...

11h30...

...

12h45. Cánh cửa ngõ chống 319 bị một hành vi dứt khoác hé đi ra. Người con trai trẻ em, chừng 1m85, body rắn có thể, vạm vỡ. Khuôn mặt mày cương nghị, được chạm trổ cẩn thận, khía cạnh. Sở vét xanh rờn coban nhiều tiền, may vừa khít với khung hình. Toát lên vẻ cao quý, nằm trong hắc ám vô nằm trong.

Đôi đôi mắt Fe bén nằm trong song mi rườm rà động đậy. Nhìn thấy cô nàng nhỏ phía trên sofa teo rúm với cái váy đầm Trắng nhả nhặn, lộ rõ ràng body đầy đủ, ngon mồm, mi tâm anh chợt tạm dừng, ưng ý.

Cởi cái áo vest ngoại giả, anh đứng nom mặt mày Hy Mộc đang được say giấc. Không biết đó là đâu, chạm mặt người thế nào, gian nguy đi ra sao, hoàn toàn có thể cút vô chiêm bao được, anh quả tình nể cô.

Cảm thấy với ánh nhìn như dao hạn chế nom bản thân. Hy Mộc giật thột tỉnh dậy. Ngước mặt mày nom anh. Mắt chạm đôi mắt, cô cảm nhận thấy như khó thở. Ánh đôi mắt anh vượt lên Fe bén, như nuốt hoàn toàn cô. Hoá đi ra công ty nợ Lạc Hiên vẫn còn đó trẻ em, ko già cả khú mà đến mức nên gọi là ông. Như vậy tiếp tục dễ dàng thủ thỉ rộng lớn.

Cô nói:

- " Anh là công ty nợ của Lạc Hiên nên ko ạ? Lạc Hiên nhờ em cho tới phía trên gặp gỡ anh, ước anh thương lượng nằm trong. Em là... "

Chưa rằng không còn, cô đã biết thành anh bế lên nghiền vô tường. Hành động đột ngột khiến cho cô hoảng hồn hãi, không đủ can đảm rằng nửa điều nữa. Ánh đôi mắt Fe bén nom cô, cô lập cập rẩy: " Tôi...Tôi sắp tới đây nhằm thương lượng. Tôi..Tôi ". Câu rằng tạm dừng, đơn giản và giản dị vì như thế cô cảm biến được, tay anh đang được kể từ đùi, trườn cho tới loại mông Trắng trẻo mềm mại cô, đi ra mức độ bóp nắn khiến cho nó ửng đỏ ối.

" TÔI CÓ NGƯỜI YÊU RỒI "

Hy Mộc nhắm đôi mắt hét rộng lớn. Đôi tay anh tạm dừng. Anh đôi mắt tiếp tục Fe ni còn gang thép rộng lớn, lộ rõ ràng vẻ khó tính. Từ nãy cho tới giờ anh vẫn ko rằng một câu tuy nhiên chỉ vì như thế lời nói Lúc nãy, môi mỏng manh hé ra: " Bán rồi ".

Dứt câu, anh sử dụng tay xé toạt váy cô. Chiếc váy đẹp tươi ni chỉ từ lại miếng vụn. Thân hình cô lộ rõ ràng trước ánh đèn sáng vàng nhạt nhẽo. Làn domain authority Trắng hồng cũng body bằng vận. Đôi ngực trổ mã đầy đủ được xung quanh cái áo ngực Trắng. Cùng điểm xấu xí hổ của những người phụ nữ cũng rất được che chắn vì chưng cái quần trong ren. Cô tưởng ngàng, sử dụng tay lấp lại: " Áhhhhhhhhhh.. Anh làm cái gi vậy. Anh điên rồi sao. Quần áo của tôi, ai được chấp nhận anh. "

Hy Mộc khó tính trừng anh, tức thì tiếp sau đó sẽ có được ánh nhìn rực lửa. Cô lại như con cái thỏ con cái rụt lại: " Tôi van nài lỗi, anh chớ trừng tôi. Tôi hoảng hồn, anh mang lại tôi về. "

Đôi đôi mắt ngấn nước nằm trong chiếc miệng nhỏ xinh nề hà nỉ rằng. Nhìn cỗ dạng của cô ý thời điểm này, Vương Khiêm như điên loàn. Anh nâng mặt mày cô lên, ngậm mút song môi mọng của cô ý, tách 2 hàm răng đang được bám chặt vô nhau đi ra, fake lưỡi vô dày vò. Anh mạnh mẽ và uy lực thơm cô, như hoảng hồn tiếp tục quăng quật lại mật ngọt mặc dù chỉ một chút ít. Cô nghẹt thở vô nằm trong, anh thơm vượt lên sâu sắc, lại vượt lên nhiều năm, tất yếu cô cũng từng thơm Lạc Hiên, tuy nhiên ko không dễ chịu mà đến mức này. Cô người sử dụng lực ở tay đẩy anh đi ra tuy nhiên lựa vượt lên yếu hèn, anh lại như bức tường chắn vững vàng chãi, ko lung lắc được chỉ một chút ít.

Không còn cơ hội này không giống, tận dụng Lúc anh đang được ngậm mút môi cô. Cô ngay lập tức cắm thiệt mạnh vô môi anh, khiến cho môi anh chảy tiết.

Vương Khiêm gừ nhẹ nhàng một giờ, tiếp sau đó độc ác nom cô. Cô gái này, body nhỏ nhỏ nhắn, ghen tuông đồ sộ vì chưng trời. Dám cắm vô môi của lão Khiêm tớ. Làm sao bỏ lỡ được mà còn phải cầu xin van nài. Anh nhấc bổng cô lên đặt điều mạnh cô lên chóng. Thân thể bị đặt điều xuống cái chóng vượt lên êm ả, tuy nhiên trong tâm địa Hy Mộc lại đẫy hoảng hồn quánh, cô khóc òa.

- " Anh ân xá mang lại tôi, tôi sai rồi, Lần sau sẽ không còn thực hiện thế nữa. À ko chuyến sau sẽ không còn cho tới dò thám anh nữa. Anh..."

Lúc này đang được cầu van nài cũng trở thành anh ngăn lại. Anh thơm thiệt mạnh, mạnh cho tới nổi môi cô sưng đỏ ối lên. Cô ưỡn ẹo kể từ chối, tuy nhiên điều này càng thực hiện anh kích ứng dục vọng. Án tay đồ sộ thô kệch xé áo ngực cô, rồi cho tới quần trong. Anh ân xá hồ nước ngậm mút đầu ngực hồng xẻ của cô ý, ngậm lấy viên trân châu, vị giác dây dính trêu đùa bên trên đỉnh ngực. Án tay thô kệch ê không bao giờ quên dày xéo một phía ngực ê, khiến cho cô đau nhức. Sau ê tay anh dịch rời xuống điểm xấu xí hổ của cô ý. Ngón tay nhiều năm, thô đi vào điểm ê thiệt bất thần, đi ra vô thiệt nhanh chóng. Hy Mộc bị đâm sâu sắc bất thần, ngay lập tức đau nhức, ưởn ngực rên to:

- " Ahhhh...Đau, nhức vượt lên, chớ...Chỗ ê của Hy nhức, rất rất nhức, chớ... "

Anh chợt tạm dừng. ngón tay vẫn không thay đổi. Đau? Chẳng nên loại cảm xúc này đơn giản của chuyến đầu? Chợt hiểu, ánh nhìn anh lại càng thêm thắt Fe. Anh vương vãi lên thơm cô, thiệt nồng sức nóng. Rồi cho tới loại cổ Trắng nỏn như que kem đuối, thơm thiệt mạnh cho tới Lúc nhằm lại vết tích. Cô kể từ nãy cho tới giờ vẫn không ngừng nghỉ cầu xin van nài, năn nỉ. Mắt tiếp tục lù mù, giọng cũng chuẩn bị khàn. Chỉ còn sót lại giờ rên rỉ hoan lạc.

Cảm thấy được sự đầm đìa ở trong phần bên dưới của cô ý tiếp tục vừa vặn đầy đủ. Vương Khiêm vùng lên cở thắt sườn lưng. Cùng khi này là vật nam tính mạnh mẽ kiêu ngạo đẩy đà xuất hiện thêm. Hy Mộc nom xuống, thấy được cậu nhỏ nhắn của anh ý, cô tảo phắt cút, toan chồm dậy chạy cút thì bị một lực mạnh kéo lại. Cô không hề mức độ nhằm khóc, đành cầu van nài.

- " Tha,..."

Chưa dứt điều, vật nam tính mạnh mẽ tiếp tục đâm sâu sắc vô cô. Cùng ê là loại nhiệt huyết trào đi ra, bám vô đi ra trải chóng một color của tuổi tác trẻ em. Cô nhức dớn rên rỉ, uốn nắn éo loại hông nhỏ. Anh té ra vô thiệt mạnh mẽ và uy lực, khoác mang lại cô cầu xin van nài, người sử dụng lực dồn vào cụ thể từng chuyến đi ra vô. Vốn là kẻ ở kể từ nhỏ luyện võ thuật, thể lực mạnh mẽ và uy lực, lại dồn rất là tra tấn, lấy cút lần thứ nhất của những người phụ nữ như cô. Mái tóc mượt xoăn nhẹ nhàng rối tung.

Xem thêm: liệt hỏa như ca

Cô ngất cút vô cơn hoan lạc. Để lại hàn mi đẹp mắt ước đẩm.

Anh cứ như vậy ko biết từng nào chuyến mới mẻ đầy đủ vừa lòng. Khi loại tinh lực ấm cúng trào đi ra. Anh gừ nhẹ nhàng ở cạnh cô. Ôm lấy body nhỏ nhỏ nhắn mượt mà, chìm vô giấc mộng, khi ê, trời tiếp tục tờ lù mù sáng sủa.

***Comment của chúng ta là động lực mang lại Bemy. Nhớ comment nha***