thiên quan tứ phúc truyện full

Nếu thiệt sự ham muốn lường gạt trót lọt, chỉ việc thay đổi cách sử dụng kể từ sao cho tới lấp lửng một ít, hoặc vờ vĩnh như đang được rằng đùa là đoạn. Tuy nhiên, nhì thắc mắc trước Minh Nghi đều đáp loại tiếng không nhiều ý nhiều, ko vòng vo gì, câu ở đầu cuối đúng ra cũng cần thế, vì chưng ko chẳng tương tự phong thái của Minh Nghi cho tới lắm, kể từ hướng nhìn này cũng minh chứng được điều không giống thông thường.

Tạ Liên và Minh Nghi điềm đạm nhìn nhau. Một khi sau, ở đầu cuối Minh Nghi cũng ngỏ mồm.

Bạn đang xem: thiên quan tứ phúc truyện full

Hắn người sử dụng giọng điệu chẳng không giống gì nhì câu trước tuy nhiên đáp: "Một vô ngũ sư, em trai của Thủy Sư Vô Độ, Phong Sư Thanh Huyền."

Sư Thanh Huyền rung lắc đầu: "Uầy, sao huynh ko rằng "bạn cực tốt của ta"?"

Minh Nghi nhìn hắn: "Đó là ai thế?"

Nghe vậy, Tạ Liên lặng lẽ thở phào một tương đối.

Trước này đã rằng, tuy rằng Bạch Thoại Chân Tiên xưng là "Tiên", tuy nhiên cộng đồng quy cũng ko cần "Tiên" thiệt. Chỉ cần thiết nó còn nằm trong loại yêu quái quỷ tai quái thì ko thể nào là bay được đặc điểm của quần tộc này. Đã đầy đủ tía câu, tía câu chắc hẳn rằng đều là rằng thiệt, coi đi ra Minh Nghi không tồn tại yếu tố gì. Trừ phi Sư Vô Độ và Sư Thanh Huyền ko cần là bạn bè ruột, tuy nhiên loại nghịch ngợm vận động trời khiến cho người tao á khẩu ê kiên cố sẽ không còn tồn bên trên.

Nào ngờ, Tạ Liên còn ko thở phào đoạn, Minh Nghi đùng một cái đi ra tay, nhắm ngay lập tức trong cổ họng của y!

Tạ Liên và Hoa Thành hàng loạt ngăn cánh tay của Minh Nghi, tía cánh tay y hệt như tía luồng tia chớp, chóa cho tới phỏng Sư Thanh Huyền nhảy nhảy dậy, quát: "Minh huynh! Huynh làm những gì thế?"

Minh Nghi nhìn chằm chằm Tạ Liên, trầm giọng nói: "Ngươi tiếp tục căn vặn tao tía yếu tố, tuy nhiên lượt trước tao chỉ căn vặn một yếu tố."

Tạ Liên mỉm cười: "Địa Sư đại nhân, ngươi lưu giữ kỹ lại quy tắc chuồn, tao ko hề rằng một lượt chỉ được đặt ra những câu hỏi một yếu tố."

Minh Nghi nói: "Vậy được. Bây giờ tao căn vặn bù. Ngươi là ai?"

Tạ Liên nói: "Vấn đề này, chẳng cần khi nãy ngươi tiếp tục đáp rồi sao?"

Minh Nghi nói: "Biết đâu tao tiếp tục đáp sai. Chi vì chưng mời mọc Thái tử năng lượng điện hạ phân tích coi, vì thế sao đột nhiên ham muốn bày ra tuồng đùa này, vì thế sao cần căn vặn tía yếu tố kỳ kỳ lạ ê. Phép thao túng vận mệnh của Quỷ vương vãi những hạ cao siêu quá, người sử dụng vô trò đùa này tương đối uổng phí tài năng nhỉ."

Hoa Thành mỉm cười đáp: "Nên rằng sao đây? Ta cam tâm tự nguyện, quí người sử dụng sao thì người sử dụng."

Phải hiểu được, Tạ Liên và Hoa Thành thấy Minh Nghi xứng đáng nghi hoặc, Minh Nghi cũng thấy chúng ta xứng đáng nghi hoặc ko kém cỏi. Từ khi Minh Nghi bất thần đi ra tay, tía người đều ngỏ mồm rằng chứ không hề truyền âm vô Thông Linh trận, Sư Thanh Huyền ko biết chúng ta đang được tranh biện đồ vật gi, tuy nhiên cũng không đủ can đảm tùy tiện túa nút bịt tai, chỉ đành nói: "Ngừng ngừng ngừng, tao mệnh lệnh cho những ngươi ngay tức khắc ngừng tay, rằng cho tới tao biết tiếp tục xẩy ra chuyện gì, vì chưng ko... vì chưng ko cần tăng tao vào!" Nói đoạn giở quạt Phong Sư đi ra. Minh Nghi lại đẩy Sư Thanh Huyền một chiếc, quát: "Tránh ra! Bớt tạo nên tăng phiền đi!"

Đúng thời điểm này, một luồng dông tố lặn tai quái tự dưng thổi qua chuyện, lô lửa tuy nhiên tư người vây xung quanh bị nó thổi cho tới chợp chờn tăng lên giảm xuống, lây lất loạn xị. Ánh lửa khi tỏ khi nhòa, rọi cho tới khuôn mặt của nhì pho tượng thần một phái nam một phái nữ bên trên bàn thờ cúng ở lừa lọc miếu sụp đổ nát nhừ như mỉm cười tuy nhiên ko mỉm cười, tựa khóc chẳng cần khóc, quỷ dị với. Minh Nghi lại túm lấy Sư Thanh Huyền, cảnh giác nói: "Có cái gì cho tới tề."

Sư Thanh Huyền vừa phải bị Minh Nghi đẩy té chúi đầu xuống khu đất ko dậy nổi, giờ đây lại bị hắn túm lên, đôi mắt nổ đom đóm mắng: "Minh huynh! Huynh đảm bảo chất lượng với tao một ít được không!!!"

Minh Nghi quát: "Không rảnh!"

Tạ Liên vẫn để ý nhìn nhì pho tượng thần, chợt nói: "Nhìn ánh nhìn của bọn chúng kìa!"

Bốn người xoay đầu lại nhìn, chỉ thấy bên trên khuôn mặt tươi tỉnh mỉm cười của nhì pho tượng thần quan liêu Phong Thủy đột nhiên ứa tư vệt huyết đỏ loét. Không ngờ lại là huyết lệ chảy xuống kể từ đôi mắt của tượng thần thực hiện vì chưng khu đất sét.

Tượng thần được khai quang quẻ thực hiện luật lệ dựng lên, hưởng trọn qua chuyện nhang đèn và cúng bái, đem mức độ uy hiếp chắc chắn với yêu thương quái quỷ tai quái. Dù ko đến mức độ lùi xa thẳm chín mươi dặm, tuy nhiên thường thì ko thể nào là bị vật ko cần người tổn hãi hoặc bám không sạch. Quả nhiên đạo hạnh của con cái Bạch Thoại Chân Tiên này cực kỳ cao, Sư Thanh Huyền còn đang được ở ngay lập tức trên đây tuy nhiên nó dám thực hiện cho tới tượng Phong Sư chảy huyết lệ ngay lập tức trước mặt mũi Phong Sư phiên bản tôn. Huyết lệ ấy càng chảy ít nhiều, nhiễu xuống mặt mũi khu đất, lờ đờ rãi tụ trở thành một hình thù hằn méo sờ phức tạp. Sư Thanh Huyền buồn chán hỏi: "Đó là cái gì vậy? Nó... đang được vẽ ư?"

Nhìn loại nào thì cũng chẳng nhìn đi ra là hình thù hằn gì, Tạ Liên ko lại gần, chỉ thay đổi phía suy luận cho tới lùi. Lát sau, Tạ Liên chợt thức tỉnh đại ngộ: Đây ko cần hình vẽ, đó là một chữ ghi chép ngược!

Y tất tả quát: "Đừng nhìn! Nó ghi chép cho tới ngươi nhìn đấy!"

Minh Nghi tung một chưởng, "rầm" một giờ đồng hồ, vệt huyết bên dưới mặt mũi khu đất láo nháo nhì pho tượng thần đều nổ trở thành những miếng nát nhừ vụn. Sư Thanh Huyền trố đôi mắt há mồm: "Minh huynh! Huynh... huynh huynh huynh, huynh chớ nhằm anh tao biết ê, còn nếu không huynh ấy ko tha bổng cho tới huynh đâu!"

Tổn hãi tượng thần của thần quan liêu không giống là vấn đề bất kính cực kỳ rộng lớn so với thần quan liêu ê. Hôm ni Minh Nghi trước thì chém bức hoành, sau lại đập nát nhừ tượng, không khác gì cho tới cửa ngõ đập quán, nện vỡ bảng hiệu của những người tao rồi "bốp bốp" tát người tao nhì bạt tai trời giáng. Nếu tiết lòi ra ngoài nhằm cho tất cả những người ê biết, ko kiên cố tiếp tục Chịu nhằm yên tĩnh, biết đâu chừng còn trào lên mưa huyết dông tố tanh tưởi nữa.

Lúc này, Tạ Liên vô tình xoay đầu lại, chợt thấy dòng sản phẩm chữ bên trên bức hoành tuy nhiên buổi sáng sớm chúng ta đập nát nhừ tiếp sau đó bịa đặt ngay lập tức cụt ở một phía đem điều phi lý. Rõ ràng bức hoành là nền xanh rì chữ vàng, ghi chép "điện Phong Thuỷ", giờ trên đây lại trở nên một chữ rộng lớn méo sờ đỏ loét như huyết, ngờ ngợ là một trong nửa của chữ "chết".

Tạ Liên hãy nhanh tay bao phủ đôi mắt Sư Thanh Huyền, quát mắng vô Thông Linh trận: "Nhắm đôi mắt lại!"

Sư Thanh Huyền hỏi: "Lại sao nữa thế?!"

Tạ Liên nói: "Không sao không còn, đơn thuần chữ bên trên bức hoành của miếu những ngươi cũng thay cho thay đổi. Vật ê biết giờ đây ngươi nghe ko được nên thay đổi thanh lịch ghi chép chữ."

Sư Thanh Huyền kêu lên: "Tiêu rồi! Bây giờ tao nghe ko được tuy nhiên nhìn chẳng đoạn, thế không giống nào là vừa phải loà vừa phải điếc?!"

Tạ Liên buông tay, nói: "Không sao đâu điềm đạm chuồn, đem tất cả chúng ta trên đây."

Xem thêm: tối nay đi gặp em

Minh Nghi túm phần cổ áo sau gáy Sư Thanh Huyền, kéo hắn qua chuyện một phía. Sư Thanh Huyền vẫn nhắm chặt nhì đôi mắt, lẹo tay trước vùng ngực nói: "Yên tâm tởm vậy đó!"

Vừa dứt tiếng, ngoài lừa lọc miếu sụp đổ nát nhừ bất thình lình truyền cho tới các mùa giờ đồng hồ động ồn ã, Tạ Liên hoa không còn cả đôi mắt, giây tiếp theo sau, một đám người la hét om sòm tràn vô như dòng sản phẩm thủy triều đen thui.

Đám người ê thực sự tai quái kỳ lạ khôn khéo mô tả, hình thù hằn rất là dị hợm. Có kẻ bị chặt đầu, kẻ bị treo cổ, kẻ bị đao rộng lớn bửa vô trán, kẻ bị phẫu thuật toạc bụng... đầy đủ từng chuyên mục. Tuy Sư Thanh Huyền nghe ko được cũng chẳng thấy gì, tuy nhiên theo đòi trực quan vẫn biết tư phía bước đi lếu láo loàn, trong những khi rối ren còn bị xô qua chuyện đẩy lại, hắn ngạc nhiên rằng vô Thông Linh trận: "Xảy đi ra chuyện gì thế? Có vật gì cho tới à?? Sao đùng một cái mọi người vậy?"

Tạ Liên đáp: "Không đem gì nguy hiểm, là group diễu hành huyết xã hỏa đêm hôm, tất cả chúng ta mau tách ngoài đó là được."

Huyết xã hỏa của một vài ba địa hạt, nước ngoài trừ diễu hành buổi ngày, bữa tối vẫn tồn tại tiết mục hùn sung sướng. Không chỉ người vô group diễu hành ham muốn thỏa mãn nhu cầu cơn nghiện dọa dẫm người này, thật nhiều bá tánh thông thường cũng ngứa ngáy khó chịu khó khăn nhịn, chúng ta bèn làm theo vẽ âm trang của huyết xã hỏa, nhân khi trời tối ra bên ngoài chạy nghiền loàn dọa dẫm người không giống, e rằng giờ đây tư người tiếp tục vừa phải khéo va cần đám diễu hành đêm hôm. (âm trang = hóa trang loại âm ty)

Tất nhiên âm trang của group bá tánh thông thường này sẽ không chân thực rất thật vì chưng group diễu hành chủ yếu thống buổi ngày, tuy nhiên thắng ở trong phần người tấp nập thế mạnh, đôi mắt nhìn ko không còn, chưa tính trời tối ko thấy rõ ràng vật, ấy nên khiếp sợ vô nằm trong. Vì vậy bên trên những thôn trấn đem truyền thống cuội nguồn hùn sung sướng thế này, vô tối hôm trình diễn huyết xã hỏa, dân vô vùng tiếp tục đóng góp chặt cửa ngõ ngôi nhà ko ra bên ngoài. Khó khăn lắm mới mẻ thấy vô lừa lọc miếu sụp đổ nát nhừ ê đem người, bao nhiêu kẻ diễu hành tối chạy ltinh tinh ở ngoài vạc hiện tại con cái bùi nhùi tuy nhiên phấn khích ko thôi, thoắt loại xông cho tới rộng lớn năm chục con người, lừa lọc miếu sụp đổ nát nhừ tức tương khắc chen chật ních. Bốn quỷ thần bị dìm thân mật đàn người nhảy loàn, Tạ Liên liên tiếp ngoái đầu, chỉ thấy Hoa Thành còn ở ngay lập tức kề bên, vĩnh viễn cơ hội bản thân không tới nhì bước, còn nhì người ê lại bị đẩy đi ra bảy tám bước, bèn quát: "Mọi người mau ra bên ngoài đi!"

Tuy nhiên vô đám diễu hành đêm hôm này, đem kẻ đơn giản ham muốn quậy cho tới sung sướng, đem kẻ là cao bồi vô lại hoặc thương nhân kinh doanh nhỏ, trình độ lần trấn lột gia sản lữ khách hàng vùng ngoài đàng xa thẳm cho tới trên đây coi huyết xã hỏa, thế là ngăn đàng chúng ta ko tha bổng, bám riết la ầm ĩ: "Hai vị công tử thưởng đôi chút đi!"

"Bọn tao hóa trang vất vả thế này, thấy thú vị thì thưởng chút đi!"

"Đúng ê, những bạn bè cũng đau đớn lắm, từng năm được mang 1 thứ tự này!"

"Không thưởng đôi chút xem chừng quỷ lão gia cho tới tìm!"

Do việc ko tương quan cho tới bản thân, Hoa Thành chỉ bó tay đứng nhìn, chẳng mảy may phiền lòng, nghe vậy phì mỉm cười một tiếng: "Ta đó cũng ham muốn coi test, đem con cái quỷ nào là dám cho tới lần ta?"

Lúc này, Tạ Liên lia đôi mắt qua chuyện, chợt thấy sát mặt mũi đoàn người vô lừa lọc miếu sụp đổ nát nhừ, mang 1 con cái quỷ treo cổ mày mặt Trắng bệch đang được mỉm cười xảo quyệt tròng thừng thừng vô cổ một người.

Tuy rằng tư phía la hét ồn ã, ai nấy cũng váy đìa huyết tươi tỉnh, mũi méo đôi mắt chéo, liên tiếp thực hiện cỗ ngươi làm thịt tao, tao làm thịt ngươi, ngươi bị tiêu diệt rồi, tao bị tiêu diệt luôn luôn, chốc chốc lại sở hữu người kêu ré lên rồi té xuống, căn phiên bản ko thể nào là phân biệt rõ ràng thiệt fake, tuy nhiên Tạ Liên theo đòi phiên bản năng cảm nhận thấy "người" ê ko được ổn định, bèn giương tay lên, Nhược Da cất cánh đi ra, tấn công trực tiếp vô đầu con cái quỷ treo cổ ê.

Quả nhiên, con cái quỷ treo cổ hét thảm một giờ đồng hồ, hóa trở thành một làn sương đen thui, chui xuống kẽ khu đất. Người không giống không tồn tại thời hạn để ý, tuy nhiên Tạ Liên lại thấy rõ rệt, tất tả rằng vô Thông Linh trận: "Mọi người cẩn thận! Có loại đang được quá nước đục thả câu!"

So với ban nãy, giờ đây vô miếu Phong Thuỷ nhiều thêm 1 luồng quỷ khí như đem như ko, tất yếu ko cần Bạch Thoại Chân Tiên, hẳn là đám tôm tép chẳng biết ở đâu trà trộn vô. Suốt ngày đóng góp fake quỷ, cộng đồng quy đem ngày tiếp tục trả quỷ thiệt cho tới, bọn chúng xuất hiện tại vô khi chủ chốt thế này, thực sự tiếp tục rét vì thế tuyết lại giá bán vì thế sương. Người vô miếu thiệt sự quá tấp nập quá loàn, đầu va đầu, chân giẫm chân, trọn vẹn phân ko rõ ràng quỷ khí ê truyền tới từ người ai. Tạ Liên kéo Hoa Thành lao thoát khỏi miếu Phong Thuỷ, đang được ấn định căn vặn mặt mũi Phong Sư sao rồi, lại vạc hiện tại pháp lực ko đầy đủ, ko ngờ người sử dụng đoạn nhanh chóng vậy, không thể thông linh được nữa. Dưới tình thế cung cấp bách, nó rằng với Hoa Thành: "Tam Lang cho tới tao mượn chút pháp lực chuồn, lát nữa trả lại cho tới đệ!"

Đương nhiên câu "lát nữa trả lại cho tới đệ" đơn thuần thuận mồm rằng bừa thôi, pháp lực tuy nhiên trước ê nó mượn đem lúc nào trả nổi đâu. Hoa Thành nói: "Được." Đoạn chìa tay tóm tay nó. Tạ Liên cảm hứng được một luồng tương đối rét mướt râm ran truyền thanh lịch trên đây, đúng khi lại sở hữu vài ba kẻ máu mê váy đìa chạy đi ra kể từ miếu Phong Thuỷ, xua đuổi về phía nó. Kẻ ở đầu cuối chạy cho tới đâu rớt nội tạng cho tới ê, mặt mũi đẫy hoen tử đua, bên trên người thoang thoáng mang 1 lớp quỷ khí vạc nghiền, Tạ Liên vô thức nhấc tay, tấn công một chưởng về phía kẻ ê.

*Hoen tử đua là những điểm hoặc mảng sắc tố xuất hiện tại sau khoản thời gian bị tiêu diệt, tự sau bị tiêu diệt huyết ko tấp nập và từ từ lưu lại ở những vùng thấp của tử đua.

Chỉ nghe một giờ đồng hồ ầm rộng lớn như đem cái gì nổ mạnh, đồng thời ê, một luồng sáng sủa Trắng lóa đôi mắt tột phỏng lóe lên. Qua thiệt lâu sau, Tạ Liên mới mẻ kịp phản xạ.

Chỗ đứng lúc đầu của con cái quỷ phẫu thuật bụng trà trộn vô đám người chỉ từ lại một lô cặn đen thui thùi như than vãn ly. Mà phía đằng trước lừa lọc miếu Phong Thuỷ, cả loại nóc cũng trở nên hất tung. Đám người diễu hành tối la hét um sùm vô miếu cũng trơ như phỗng, sớm đã trở nên giờ đồng hồ nổ rộng lớn và luồng sáng sủa Trắng ê dọa dẫm đứng hình.

"..."

Tạ Liên ngấc đầu nhìn miếu Phong Thủy bị tổn thất nóc, đoạn cúi đầu nhìn tay bản thân, ở đầu cuối kể từ từ xoay đầu lại, quan sát về phía Hoa Thành sau sườn lưng bản thân. Hoa Thành mỉm cười tủm tỉm căn vặn y: "Nhiêu trên đây đầy đủ không?"

"..."

Tạ Liên ấp úng: "Đủ rồi. Thật đi ra... thiệt sự thì, một ít thôi, là được rồi."

Hoa Thành đáp: "Thì một ít đấy. Còn cần thiết nữa không? Muốn từng nào đem từng ấy."

Tạ Liên vội vàng rung lắc đầu. Trước trên đây, nó cũng từng mượn pháp lực Sư Thanh Huyền và Nam Phong, chúng ta cho tới mượn cũng khoáng đạt lăm, tuy nhiên Tạ Liên ko lúc nào thưởng thức cảm hứng như thể huyết toàn thân mật đều trở thành dòng sản phẩm năng lượng điện, tuôn ồ ạt vô khung hình của tôi. Nếu rằng pháp lực trước đó nó mượn cần ăn xài tiết kiệm ngân sách và chi phí, ăn một miếng là một trong miếng, không đủ can đảm tiêu tốn lãng phí, vậy thì cảm hứng của nó giờ đây đó là ăn một chén sụp đổ mươi chén cũng ko trở thành yếu tố.

Pháp lực tuy nhiên Hoa Thành truyền cho tới quá nặng, lấp đẫy toàn thân mật, vậy nên Tạ Liên gần như là không đủ can đảm lộn xộn, cực kỳ hãi bản thân vung tay một chiếc thì kề bên lại sở hữu loại nổ tung. Thừa cơ hội tư phía trong thời điểm tạm thời yên tĩnh tĩnh lại, Tạ Liên tất bật rằng vô Thông Linh trận: "Phong Sư đại nhân, ngươi đang được ở đâu? Ta thoát khỏi miếu rồi tuy nhiên ko trông thấy ngươi."

Sư Thanh Huyền đáp vô trận: "Ôi u ơi... Thái tử năng lượng điện hạ sao tự động dưng giọng huynh rỉ tai nghe oang oảng thế? Ta cũng thoát khỏi miếu Phong Thuỷ rồi."

Tạ Liên bèn thu pháp lực lại một ít, hỏi: "Ngại quá, tương đối tổn thất trấn áp tí. Ngươi đi ra bằng phương pháp nào? Có ổn định không?" Bây giờ Sư Thanh Huyền đang được bịt tai nhắm đôi mắt tuy nhiên.

Sư Thanh Huyền trả lời: "Hây, còn đi ra bằng phương pháp nào là nữa, Minh huynh kéo tao đi ra chứ đâu. May là khồng hề bị đám người ê giẫm bị tiêu diệt ê."

Xem thêm: đọc truyện tru tiên

Ngay tiếp sau đó, giọng Minh Nghi cũng vang lên vô Thông Linh trận. Tuy nhiên, tiếng hắn rằng lại khiến cho nụ mỉm cười chực hé mặt mũi môi Tạ Liên cứng lại. Hắn quát: "Không cần ta!"

Không phải?!

Nguy rồi! Tạ Liên cù phắt đầu lại, hỏi: "Phong Sư đại nhân! Rốt cuộc kẻ kéo ngươi chuồn là ai?!"