anh luôn ở bên em

Kiếp trước, anh cũng chính là người cho tới sau nhập chuyện tình này. Anh lấy lòng mến yêu và hàm ân cô nàng nhỏ Lục Uyển Ngọc, Khi cô tuẫn táng theo dõi lò, hồn phách tan biến, anh vẫn người sử dụng thất tình lục dục của tất cả đời bản thân nhằm đảm bảo cô gửi kiếp nhưng mà không trở nên ngốc


Thể loại: Hiện đại, ngọt, sủng, phái mạnh chủ yếu Chuyên Viên trang bị gốm sở hữu kí ức kiếp trước, tình thương mò mẫm tìm kiếm 1000 năm, rạm tình, cảm động, HE
Độ dài: 25 chương + 3 nước ngoài truyện
Tình trạng: Hoàn

Bạn đang xem: anh luôn ở bên em


Nghìn năm nhiều năm trôi qua quýt anh vẫn nhớ
Vẫn tương tư một người mãi ko quên
Một ngàn năm đợi hóng nhằm gặp gỡ gỡ
Nguyện mặt mũi em cho tới Khi bạc đầu...

Phó Bắc Thần – Chuyên Viên gốm sứ, một người nhưng mà ngay lập tức kể từ chuyến thứ nhất gặp mặt vẫn mang lại cho tất cả những người không giống cảm xúc “khoan bầu tỉnh bơ, phóng khoáng lại thanh nhàn”. Anh lịch sự và trang nhã tuy nhiên xa thẳm cơ hội, lễ phép tuy nhiên lạnh lẽo nhạt nhẽo. Tất cả quý khách đều suy nghĩ anh tuyệt đối, chỉ bản thân anh biết ngược tim anh sở hữu một lỗ hổng. Cảnh vật phía bên ngoài không ngừng nghỉ thay cho thay đổi mỗi ngày, nhưng mà anh chỉ như người khách hàng qua quýt đàng, ko biết bản thân đang được ở ở chỗ nào, chỉ biết đời này còn có một người chắc chắn nên gặp gỡ.

Đợi hóng bao lâu, mò mẫm tìm kiếm bao lâu, sau cuối anh vẫn gặp gỡ được người đàn bà cơ. Chỉ qua quýt một ánh nhìn, anh đã nhận được đi ra người nhưng mà anh truy mò mẫm xuyên suốt một ngàn năm. Người đàn bà vẫn trở chuồn quay về trong mỗi niềm mơ ước của anh ý, người đàn bà nhưng mà chỉ Khi gặp mặt, anh mới mẻ cảm nhận thấy tâm trạng bản thân thảnh thơi..

Trước Khi gặp gỡ cô, anh sinh sống nhập mơ hồ nước dằn lặt vặt. Những niềm mơ ước đem kí ức vụn lặt vặt kể từ xa tít, lửa hồng rực trời, một người đàn bà khiến cho tim anh nhói nhức. Anh mò mẫm tìm kiếm người ấy nhập tuyệt vọng, mò mẫm tìm kiếm miếng ghép cuộc sống tôi đã vô tình tiến công rơi. Anh cứ mò mẫm mãi, cho tới một ngày đột nhiên ngoảnh đầu vì như thế một tiếng nói thông thoáng qua quýt, cho tới một ngày ngược tim lập cập lên vì như thế một ánh nhìn, anh mới mẻ cảm nhận thấy thiệt như mong muốn, miếng ghép của cuộc sống tôi đã quay về rồi. 

Phó Bắc Thần gặp mặt Trình Viên Viên một cơ hội vô tình như duyên phận vẫn lăm le sẵn. Trình Viên Viên là cô SV mới mẻ đi ra ngôi trường, nhờ “đi cửa ngõ sau” nên phát triển thành chỉnh sửa viên của một toà biên soạn có tiếng. Nhiệm vụ thứ nhất của cô ấy là làm những công việc một kì đề chính về trang bị gốm, vị trí là trấn Cảnh Đức – thủ đô của nghề ngỗng gốm sứ. Tại phía trên, cô vẫn vô tình gặp gỡ được Chuyên Viên Phó mới mẻ về nước. Duyên phận của mình vẫn chính thức nhập tích tắc cơ.

Vì việc làm, nhị người dần dần xúc tiếp cùng nhau nhiều hơn thế nữa. Anh mò mẫm từng phương pháp để được lại gần cô, quan hoài cô. Trước sự quan hoài chu đáo của anh ý, trước những khăng khít đằm thắm thiết mỗi ngày, cô vẫn từ từ rung rinh động. Cô dần dần yêu thương anh, tuy nhiên lại luôn luôn suy nghĩ anh không tồn tại tình thân gì với bản thân. Cô không sở hữu và nhận đi ra rằng, với anh, kể từ chuyến thứ nhất gặp mặt, cô vẫn là kẻ anh thề bồi tiếp tục ở mặt mũi trọn vẹn đời.

Cô đâu hiểu được, duyên phận của mình ko nên chính thức kể từ phía trên. Mà tơ duyên của mình và được chính thức kết nên kể từ ngàn năm vừa qua, Khi anh còn là một chàng thiếu thốn niên tài hoa ngay thật Phó Nguyên Tranh, còn cô là nường thiếu thốn nữ giới hiền lành Lục Uyển Ngọc. 

Cô là thiên kim đái thư con cái ngôi nhà quyền quý và cao sang, thân phụ là chưởng cai quản toàn bộ trang bị sứ cho tới hoàng cung, còn anh là con cháu trai của hàn lâm học tập sĩ, tài hoa rộng lớn người. Những tưởng phía trên tiếp tục là một trong chuyện tơ duyên đẹp nhất, anh vẫn hứa với cô rằng “ngày thương hiệu đề bảng vàng cũng chính là ngày fake sính lễ”, vậy nhưng mà cuộc tình đó lại hóa ngược ngang.

Anh ganh đua đỗ bảng vàng, được công chúa nhằm đôi mắt cho tới, bị lựa chọn thực hiện phò mã. Hoàng thượng mong muốn luyện đi ra được loại trang bị gốm sở hữu red color đẹp nhất như ráng chiều, hạ mệnh lệnh cho tới thân phụ cô nên thực hiện đi ra bởi vì được, nếu như vượt lên hạn tiếp tục tội phạm Khi quân. Cô mong muốn quăng quật trốn nằm trong anh, chỉ việc anh còn tình thân với cô, mặc dù nên phiêu bạt cho tới chân mây góc bể, cho tới dù là tội phạm bất hiếu, cô cũng tiếp tục ở mặt mũi anh.

Nhưng, anh ko hề đáp lại lá thư của cô ấy. Anh còn trách móc nhiệm nên gánh vác, anh ko hề biết tai ương ở trong nhà cô. Anh chỉ cho là sẽ không còn thể được ở mặt mũi cô chứ không cần hề suy nghĩ cho tới chuyện tiếp tục thất lạc cô mãi mãi. Cô vì như thế chữ hiếu nhưng mà đưa ra quyết định tuẫn táng theo dõi lò, người sử dụng đằm thắm bản thân nhằm nung đi ra được loại trang bị gốm red color ấy. 

Cô đi ra chuồn, nhằm lại cho tới anh bao thống khổ, bao ăn năn hận, bao nhung lưu giữ. Anh người sử dụng cả phần đời còn sót lại của tôi nhằm đi tìm kiếm mò mẫm người canh ty anh lưu níu lại tình thương, mặc dù nên tiến công thay đổi toàn bộ kí ức, toàn bộ niềm hạnh phúc muôn kiếp của tôi, anh cũng ko hề ăn năn hận.

“Một ngàn năm trôi qua quýt anh vẫn đang di chuyển mò mẫm cô.
Anh vượt lên muôn trùng cho tới mặt mũi cô, ngược tim cô vẫn chưa xuất hiện công ty, chuyện này thực hiện anh cảm nhận thấy như mong muốn rộng lớn toàn bộ từng thứ…” 

Xem thêm: trở về năm 1988

"Anh luôn luôn ở mặt mũi em" là một trong mẩu truyện nhẹ dịu, êm ấm, là mẩu truyện một người đợi hóng một người một ngàn năm. Gặp lại nhau ở kiếp này, mò mẫm nắm rõ toàn cỗ kí ức, hiểu được bản thân ko phản bội cô, ko cưới công chúa, cô độc cả một đời nhằm tưởng niệm cô, anh vẫn mừng rỡ mừng cho tới nhượng bộ nào là. 

Thì đi ra, cả kiếp trước hoặc kiếp này, tình thân của anh ý vẫn vẹn nguyên vẹn. Thì đi ra, một ngàn năm vừa qua, người trong thâm tâm anh mãi chỉ tồn tại một người nhưng mà thôi. Anh nguyện người sử dụng cả phần đời còn sót lại của tôi nhằm chở che cho tới cô, nguyện người sử dụng toàn bộ mức độ lực của tôi nhằm gánh vác từng tai ương thay cho cô, nguyện người sử dụng toàn bộ tấm tấm lòng của tôi nhằm mến yêu cô, ở mặt mũi cô mãi ko tách xa thẳm.

Trình Viên Viên là một trong nữ giới chủ yếu khiến cho tôi đặc biệt tuyệt hảo. Dù kiếp trước là Lục Uyển Ngọc hoặc kiếp này là Trình Viên Viên, cô vẫn giữ vị sự hiền lành ngay thật như thuở lúc đầu. Cô là cô nàng sở hữu ngược tim nhân ái lênh láng tình người, khi nhỏ mặc dù túng khó khăn vẫn lấy chi phí mừng tuổi tác gửi cho tới trẻ nhỏ miền núi, dù là bị bà nội ghét bỏ quăng quật vẫn luôn luôn sáng sủa yêu thương đời. Cô sinh sống thiệt với chủ yếu tình thân của tôi, yêu thương ghét bỏ rõ nét, là kẻ xứng danh với việc mong chờ ngàn năm của Phó Bắc Thần.

Tuy nhiên, nhập mẩu truyện này, người nhưng mà tôi tuyệt hảo hơn hết lại là phái mạnh phụ Trình Bạch. Anh là chúng ta thanh mai trúc mã của Trình Viên Viên, là kẻ Viên Viên trao toàn bộ tình thân thuở thiếu thốn thời. Nhưng ngày ấy, anh ko hề rung rinh động, ko hề sở hữu bất kể tình thân gì với cô, chỉ cho tới Khi cô tìm kiếm ra tình thương thực thụ của đời bản thân, anh mới mẻ nắm rõ tình ái, mới mẻ chính thức cảm nhận thấy yêu thương cô, mong muốn sở hữu cô. 

Tôi từng tự động chất vấn rằng, hợp lý anh cũng tương tự với khá nhiều phái mạnh phụ không giống, Khi người tớ đi ra chuồn, không hề yêu thương bản thân nữa mới mẻ xem sét tình thân của tôi, mới mẻ cảm nhận thấy ăn năn hận lúc không biết trân trọng tình thân của những người không giống. Nhưng tôi phân phát hiện tại tôi đã lầm. Anh ko nên không thích yêu thương, nhưng mà là ko được yêu thương. 

Kiếp trước, anh cũng chính là người cho tới sau nhập chuyện tình này. Anh lấy lòng mến yêu và hàm ân cô nàng nhỏ Lục Uyển Ngọc, Khi cô tuẫn táng theo dõi lò, hồn phách tan biến, anh vẫn người sử dụng thất tình lục dục của tất cả đời bản thân nhằm đảm bảo cô gửi kiếp nhưng mà không trở nên ngốc nghếch. 

Vì cô, anh gật đầu đồng ý hình trị đời đời kiếp kiếp không hiểu biết được tình ái, kiếp kiếp đều đơn độc cho tới già cả. Chỉ cho tới Khi cô tìm kiếm ra tình thương thực thụ, anh mới mẻ lấy lại được một phách nọ, mới mẻ nắm rõ thế nào là là yêu thương. Vì vậy, anh ở sát bên cô bao năm nhưng mà ko hề rung rinh động, cho tới Khi nắm rõ rồi, thì anh mãi đơn giản người đứng phía sau cô nhưng mà thôi…

“Anh thực sự quí em, nên là tự nguyện người sử dụng thất tình lục dục của phiên bản đằm thắm nhằm đảm bảo em kiếp kiếp tươi tắn. Anh thực sự quí em, nên là tuy rằng biết em tiếp tục yêu thương người không giống vẫn đảm bảo em trước lúc gặp gỡ người cơ ngoài đơn độc. Anh thực sự quí em, kể từ cơ cho tới giờ, từng giây, từng phút…”

Phật vẫn dạy dỗ rằng: “Kiếp trước nên sở hữu năm trăm chuyến ngoái đầu nhìn lại mới mẻ thay đổi được một chút ít gặp gỡ thông thoáng qua quýt nhập kiếp này”. Gặp nhau là duyên, yêu thương nhau là phận, suy cho tới nằm trong, kiếp này được gặp gỡ nhau, không còn thảy là duyên phận, ý trời. Bởi vậy, hãy trân trọng người nhưng mà chúng ta gặp gỡ ngày hôm nay, chính vì biết đâu này lại là kẻ nhưng mà ngàn năm vừa qua chúng ta không thích quăng quật lỡ…

“Trái tim anh sở hữu một lỗ hổng, lấy ngàn năm đợi em nhằm lấp đầy…”
_____________

Xem thêm: phó ngàn tư của kỷ hàn trình

" ": Trích kể từ truyện

Review by #Phong Tú Nữ - facebook.com/ReviewNgonTinh0105
Bìa: #Lệ Tần

*Hình hình ảnh chỉ mang tính chất hóa học minh họa.
Cre: Google/Huaban