quân môn sủng hôn

Số chương: 134

Nhóm đọc/download: 0 / 1

Bạn đang xem: quân môn sủng hôn

Số chuyến đọc/download: 535 / 2

Cập nhật: 2017-09-24 23:48:15 +0700

Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem vấn đề ebook

Chương 33: Sử Tử Nhỏ Được Trang Bị Đầy Đủ

K

hông đợi đứa ở đầu chão mặt mày cơ vấn đáp, cô thẳng rời đứt cuộc chat chit, tịch thu Smartphone địa hình, ngước đôi mắt lên đón lấy bóng hình đang được nghiêng người nhìn cô, lúng túng lắc giật khóe mồm, "Éc...... Là Lam Mộ Duy."

Giống như nhập tâm trí, Dịch Khiêm đùng một cái gật đầu, "Là hứa hẹn cô ăn cơm trắng sao?"

Thấy cô gật đầu một chiếc, tuy nhiên dáng vóc như người không thích, anh khẽ mỉm cười một giờ, xoay đầu liếc nhìn Văn Khâm tiếp tục chạy xe cộ cút, "Đi cút, những người dân cũng rất mất thời gian ko gặp gỡ nhau, ôn lại chuyện cũ là sự nên thực hiện."

"......" Việc được cỗ vũ là ngoài Dự kiến, tức thời khiến cho cô ngước đầu lên, vốn liếng nghĩ rằng anh tiếp tục khuyên nhủ cô tránh việc cút, khiến cho cô không có gì tâm trí gì khi hội ngộ anh tớ, tuy nhiên cô ko lúc nào cho là anh lại đồng ý.

Chống lại hai con mắt lưu ly đem theo đuổi vẻ quá bất ngờ của cô ấy, Dịch Khiêm nở nụ mỉm cười nhạt nhẽo, khuôn mặt tuấn tú vẫn là việc nhã nhặn và thâm thúy, tròng đôi mắt thâm thăm hỏi thẳm xuất hiện tại vài ba phần trấn an: "Trốn rời ko cần là cơ hội rất có thể xử lý yếu tố."

Không trình bày gì thêm thắt, anh xoay người, xuất hiện xe cộ đi ra và ngồi xuống, con xe khá color bạc lừ đừ rãi lái đi ra đàng rộng lớn.

Nhìn con xe cút một quãng xa thẳm, cô hít một khá thiệt sâu sắc, xoay đầu ngay lập tức thấy Lam Mộ Duy trở về phía bản thân, nhập đầu thông thoáng qua loa những tiếng Dịch Khiêm vừa vặn trình bày, trốn rời ko xử lý được yếu tố, thiệt sự là đích như vậy.

Càng rời né, càng khiến cho Lam Mộ Duy cảm xúc khắc sâu vào tâm trí được tình cũ, thời điểm hôm nay cô tiếp tục kết duyên, với vài ba tiếng thiệt sự rất cần phải tâm sự.

"Ân Ân! Cẩn thận!" Cách thời gian nhanh về phần bên trước, Lam Mộ Duy đột lưu giữ chặt cổ tay của cô ấy kéo cô lại kể từ nhập tâm trí về bên thực bên trên, đúng lúc né thời gian nhanh qua loa group người vận đem Ϲɑmerɑ và thợ chụp ảnh chạy như cất cánh.

Thiếu chút nữa đụng chạm nhập người cô, người thợ chụp ảnh cơ hối hả tạm dừng cúi thấp đầu trình bày xin xỏ lỗi, khẽ vặn lông ngươi, Lam Mộ Duy khoát ống tay áo, "Không với việc gì, cẩn trọng một chút!"

Xem thêm: truyện ngạo thế đan thần

Cúi đầu, nhìn cô nàng nhỏ đang được sững sờ trước vùng ngực, nhượng bộ như cô vẫn ko trả hồn, phiền lòng chất vấn thăm: "Không sao chứ? Có bị thương hoặc không?"

"Tôi ko có gì......" Bừng tỉnh, Úc Tử Ân ko nhằm lại vết tích, nỗ lực đẩy tay của anh ấy đi ra, nghiêng người sang trọng rời bay ngoài lồng ngực của anh ấy, thái phỏng nhàn rỗi nhạt nhẽo, tương tự như tiếp tục nổ lực thật nhiều nhằm đương đầu với anh.

"Không cần là ăn cơm trắng sao, cho tới điểm này thực hiện gì?!" Chau ngươi, cô ngước đôi mắt nhìn anh, tiếng nói bén nhọn tuy nhiên mức giá lùng, khắp cơ thể tương tự như con cái nhím xù lông, chuẩn bị đầu đầy đủ võ thuật

Sắc mặt mày đổi khác thời gian nhanh như vậy, Lam Mộ Duy nhìn cô nàng nhỏ đang được đem nanh vuốt sư tử đi ra, khẽ mỉm cười một giờ, quật cường và vờ vịt kiêu ngạo như thế, thiệt tạo nên anh cảm nhận thấy tương tự một đứa bé nhỏ.

Vẫn là một trong đứa bé nhỏ, rất rất hoặc dỗi dỗi?

"Hôm ni mong muốn ăn vật gì, món ăn Trung Quốc hoặc người sử dụng khoản Tây?" Nhìn cô như thế, anh lại ghi nhớ về trong những năm mon vẫn tồn tại ở kề bên nhau, tuy vậy bạn dạng thân mật cô hoặc phân phát gắt, anh vẫn hạnh phúc chịu đựng đựng.

Anh biết, khoác kệ cô so với anh tùy hứng ra sao, giá rét đi ra sao, trình bày tự kiêu cũng khá càn rỡ, ngày loại nhì cô lại mỉm cười rực rỡ tỏa nắng kéo kéo anh tay, coi như không tồn tại chuyện gì.

Cô đó là như vậy, chẳng lúc nào đem oán nhập người cả

Cho nên khoác kệ cô cư xử với anh ra sao, anh cũng ko tức dỗi, đứa bé nhỏ phân phát gắt, qua loa rồi thì thôi.

Theo dõi khuôn mặt nữ tính của anh ấy, cô cắm răng nghiến lợi xoay đầu đi ra nói: "Ăn cơm trắng Tây!"

Cô với chút nhỏ nhen cũng chẳng qua loa mặt mày được anh; anh cũng hạnh phúc, khoan khoái gật đầu một cái: "Được, cút thôi, tất cả chúng ta cút lấy xe cộ."

Một quyền đập nhập vải vóc bông, không tồn tại tức dỗi, Úc Tử Ân cũng quá lười nối tiếp xôn xao, cút giầy gót cao xua theo đuổi bước đi của anh ấy.

Khách sạn Bách Duyệt, tầng lầu 66.

Biết tâm tư nguyện vọng thức ăn túng thiếu nàn của cô ấy, Lam Mộ Duy đem cô cho tới một nhà hàng quán ăn thức ăn tuy nhiên cô quí, ngồi xuống thì vẫn lưu giữ phong thái của một người đàn ông, thay cho cô kéo ghế đi ra, cô từng mải miết luyến những hành vi này của anh ấy, thời điểm hôm nay chỉ cảm nhận thấy với chút dư quá.

Xem thêm: vương gia cuồng ghen tuông

Chỗ ngồi sát hành lang cửa số, phỏng cao tầng liền kề 66 đầy đủ nhằm rước cả TP. Hồ Chí Minh phồn vinh đập nhập lòng đôi mắt, bên phía trong chống là những đèn lồng design theo đuổi phong thái Trung Quốc, truyền thống lịch sử cũng ko lâu đời, vòi vĩnh phun nước vòng xung quanh, ngược lại rất rất khác lạ.

Tuy là sự lựa chọn điểm tốn quá nhiều tâm tư nguyện vọng của anh ấy, tuy nhiên khi nên chọn thức ăn, cô cũng chẳng thèm lên giờ, cứ như ăn một giở cơm trắng thông thường, cũng chẳng thèm reviews phong thái chống hoặc ngân sách thức ăn.

Khép menu lại, Lam Mộ Duy nửa mỉm cười quan sát về phía gò má của cô ấy, thời điểm hôm nay cô make up nhẹ dịu, xinh đẹp nhất cũng ko dung tục, nhàn rỗi nhạt nhẽo tuy nhiên thoáng mát rất rất quí phù hợp với cô, áo sơ-mi white vô nằm trong kín mít, mặc dầu là mức giá lùng, tuy nhiên nhất cử nhất động của cô ấy vẫn khiến cho tâm tư của anh ấy rậm rịch.