nam thành chờ trăng về

Chương 1: Giống Như Sợ Cô Bỏ Chạy Vậy


Đêm khuyaTrốn, hay là không trốn?Thẩm Vu Quy nhắm chặt đôi mắt phía trên chóng, cảm biến mức độ nặng trĩu của những người nam nhi đang được đè lên trên người bản thân, trong tâm cô liên tiếp lặp chuồn tái diễn tứ chữ này.Cô thiệt sự rất rất mong muốn trốn.

Bạn đang xem: nam thành chờ trăng về

Nhưng Lúc Thẩm Vu Quy toan đẩy người nam nhi tê liệt đi ra, đùng một phát cô lại ghi nhớ cho tới điều u luôn luôn mồm nhắn tìm hiểu trước lúc bản thân ra bên ngoài.

Đầu ngón tay cô tương đối run rẩy rẩy, sau cuối vẫn rụt về, phía trên cái chóng xa xôi kỳ lạ, đem cho những người nam nhi này mong muốn làm cái gi thì thực hiện.Một khi lâu tiếp sau đó, người nam nhi mới nhất tạm dừng, trở bản thân ở sang trọng một phía, không thể động tĩnh gì nữa.Cuối nằm trong Thẩm Vu Quy cũng cảm nhận thấy dễ dàng thở rộng lớn thật nhiều.

Cô thở cấp một hồi, mới nhất từ từ quay về thông thường.Cô tương đối động che, một cánh tay gầy guộc đùng một phát ôm chặt lấy eo cô.Thẩm Vu Quy hoảng e, cô kể từ từ banh đôi mắt đi ra, đập vô đôi mắt là khuôn mặt mũi say ngủ của những người nam nhi, tinh xảo, mắt chói, tựa như kiệt tác thẩm mỹ được Thượng Đế chạm trổ cẩn thận vậy.Thì đi ra anh đó là Phí Nam Thành vô truyền thuyết, ông quấn thương nghiệp lớn số 1 thành phố Hồ Chí Minh S, một tay gây dựng đế quốc thương nghiệp thuộc sở hữu chủ yếu anh, kiểm soát gân máu kinh tế tài chính của tất cả thành phố Hồ Chí Minh.

Người nam nhi như thế đó là đối tượng người sử dụng tuy nhiên toàn bộ phụ nữ giới nhẩy vào giành giành.Nhưng Thẩm Vu Quy cũng ko đắm chìm vượt lên lâu vô vẻ đẹp của những người nam nhi.

Xem thêm: đêm bên bờ biển

Cô test động che, cánh tay bên trên eo lại siết chặt rộng lớn một chút ít, tựa như e cô vứt chạy vậy.

Thẩm Vu Quy e thực hiện ồn cho tới anh, chỉ hoàn toàn có thể coi đèn treo sang chảnh bên trên đỉnh đầu cho tới ngẩn người.Hình như cũng không tồn tại gì nên khổ sở sở, cô vốn liếng vì như thế gả cho tới anh nên mới nhất cho tới.

Xem thêm: truyện cường đại chiến y

Bây giờ bọn họ vẫn xẩy ra mối quan hệ rồi, có lẽ rằng anh tiếp tục đính ước với cô nhỉ?Nhưng… ai ai cũng trình bày Phí Nam Thành ko ngay gần nữ giới sắc, sao ngày hôm nay phiên trước tiên gặp gỡ vẫn đụng chạm vô cô rồi? Là vì như thế nốc rượu ư?Thẩm Vu Quy ngẫm suy nghĩ, cơn buồn ngủ kéo cho tới, vô thức ngủ quên khi này ko biết.…Sáng sớm.Ánh sáng sủa mặt mũi trời lẻn vô kể từ khe hở của rèm hành lang cửa số.Phí Nam Thành banh đôi mắt đi ra, tối trước nốc say khiến cho anh tương đối làm cho đầu đau.Anh xoa huyệt Thái dương, đùng một phát suy nghĩ cho tới điều gì tê liệt ngay lập tức tảo phắt đầu sang trọng, ngay tức khắc trông thấy một cô nàng.

Mái tóc đen ngòm nhánh buông xõa xuống bao phủ chuồn khuôn mặt mũi cô, mơ hồ nước trông thấy ngũ quan lại thanh tú.Con ngươi Phí Nam Thanh teo rút lại, anh khẽ nỉ non: “Tiểu Ô?”Nhưng tức thì tiếp sau đó, tầm đôi mắt của anh ấy ngay tức khắc ngừng trên 2 bên má nên cô nàng.

Ở điểm tê liệt với cùng 1 vết hạ vĩ đại blue color kéo dãn kể từ lông nheo xuống bên dưới đôi mắt.Phí Nam Thành đột nhiên tươi tắn lại, tương đối giá buốt chính thức chứa đựng cả căn chống.Không nên cô ấy!Anh vẫn biết, từng chuyện tối qua loa chỉ là 1 niềm mơ ước tuy nhiên thôi!Lúc đang được ngủ say thì bị người tớ kéo thẳng thừng bản thân, Thẩm Vu Quy ngay tức khắc thức tỉnh.Cô ko vui vẻ banh vĩ đại đôi mắt, còn còn chưa kịp rất rõ nét tình tiền cảnh đôi mắt, vẫn với cùng 1 tiếng nói giá buốt như băng dội xuống kể từ bên trên đầu: “Cô là kẻ phụ nữ giới tuy nhiên bà nội trình bày à?”Thẩm Vu Quy nhíu ngươi, nâng đôi mắt coi lên, thấy Phí Nam Thành đang được coi cô, khuôn mặt mũi anh tuấn lạnh giá, ánh nhìn vô cảm, như chỉ hận ko thể giết thịt bị tiêu diệt cô vậy.Cô ko trình bày gì khiến cho anh càng tổn thất kiên trì hơn: “Đừng tưởng lấy lòng được bà nội, quá cơ trườn lên chóng của tôi rồi là hoàn toàn có thể kỳ vọng xa xôi vời cho tới danh phận gì đó!”Dứt điều, anh như không thích trông thấy cô nữa, thẳng xoay người trở lại chóng, vô chống tắm tắm cọ thay cho ăn mặc quần áo rồi tách chuồn.“Ầm!”Theo giờ cửa ngõ chống đóng góp sầm lại, Thẩm Vu Quy mới nhất nhìn thấy ý vô lời nói của anh ấy Lúc nãy.Nếu anh ko phụ trách, vậy chẳng nên cô phí công rồi sao?.