đọc truyện vụng trộm không thể giấu

Tang Diên nhắm đôi mắt lần tiếp nữa, đợt loại nhị tháo dỡ giầy đặt điều xuống. Anh tao bước nhanh chóng cho tới khu vực Tang Trĩ đứng, rung rinh lấy điện thoại cảm ứng thông minh địa hình của cô ý, mặt mũi ko thay đổi, tầm đôi mắt rủ xuống, ham muốn rước điện thoại cảm ứng thông minh húi tức thì và luôn luôn.

Bật màn hình hiển thị lên. Giao diện màn hình hiển thị lại ko cần như anh nghĩ về, bên trên ko cần skin cuộc gọi, nhưng mà là màn hình hiển thị chủ yếu. Căn phiên bản đó là không tồn tại cuộc gọi nào là cả. Truyện được Edit vày Sắc - Cấm Thành. Re-up vui mừng lòng xin xỏ luật lệ và up sau page 5 chương. Không up 10 chương cuối và nước ngoài truyện. Cám ơn.

Bạn đang xem: đọc truyện vụng trộm không thể giấu

Anh phản xạ kịp vô nháy đôi mắt, tức dỗi đến mức độ bao tử ẩn ẩn nhức nhối, cười cợt gằn: “Nhóc con cái, mi đùa bỡn anh mi ư?”

Tang Trĩ nhìn ông anh nhị mặt mũi đang được đen kịt lại thấy rõ ràng, không có tội chớp chớp mắt: “Em cũng đâu đem bảo em gọi năng lượng điện đâu.”

Ngữ khí Tang Diên lành lặn lạnh: “Vậy mi một vừa hai phải rỉ tai với ai?”

Tang Trĩ xoay người dò la một địa điểm tự do rộng lớn, lơ là biếng nói: “Em biểu diễn tập luyện một đợt thì thế nào?”

“...”

“Anh một vừa hai phải nỡ rằng nhằm đứa em gái có một không hai đói bị tiêu diệt, em cũng đâu đem rằng bậy. Hiện bên trên,” Tang Trĩ đùng một phát lưu giữ cho tới điện thoại cảm ứng thông minh hiện giờ đang bị ông anh bản thân rung rinh mất mặt, ham muốn cướp về, “Em biểu diễn tập luyện kết thúc, giờ gọi luôn luôn.”

Tang Diên nhìn con cái nhóc em bất trị chằm chằm nửa ngày, ko ngăn chặn, thuận theo dõi trả mang đến con cái bé bỏng.

“Được, xuất sắc thì gọi chuồn.”

Cái tình cảnh này ra mắt rất khác Tang Trĩ tưởng tượng lắm. Cô nhìn lão anh xảo quyệt của tớ một chút ít, đem tí xíu hồ nước ngờ, lại không thích bị lấn lướt khí thế, chỉ đành lờ đờ rãi phanh điện thoại cảm ứng thông minh, hùi hụi nhắn tin cậy.

Nhìn động đậy của cô ý, Tang Diên điềm nhiên nói: “Xong chưa? Đến phiên anh mi.”

“Em chẳng làm những gì sai.” Tang Trĩ nhíu mi, “Anh tấp tểnh rằng xấu xí gì em với thân phụ u.”

“Không rằng mang đến mi biết.” Tang Diên ngoài cười cợt tuy nhiên trong ko cười cợt nói: “Anh mi đó là ngứa tay, ham muốn lôi cái gì cơ đi ra tấn công mang đến vẫn.”

“...”

“Không sao, cứ méc thân phụ u chuồn.” Tang Diên vực dậy ngừng hoạt động bong, thuận tiện kéo tấm che lại, “muốn rằng vật gì thì cứ rằng không còn một lượt, rằng kết thúc thì cho tới lượt anh mi.”

Trong chống nháy đôi mắt tối om, tương tự khúc nhạc dạo bước cho 1 mùng đấm đá bạo lực đẫm huyết chuẩn bị ra mắt.

Khí thế của Tang Trĩ nhanh gọn xẹp chuồn rộng lớn nửa, chính thức bất an: “...Anh tấn công em, thân phụ ba về tiếp tục tấn công bị tiêu diệt anh cơ.”

“Được.” Tang Diên bất cần thiết đáp: “Anh mi ngóng nè, chống đôi mắt lên ngóng cơ.”

“...”

Tang Diên ko nhìn cô, trở về phía phòng tiếp khách núm cái thanh hao lông gà treo cạnh TV xuống, yên lặng không nói quật quật vô bầu không khí nhằm demo chừng mềm mềm, lờ đờ rãi nói: “Tiểu quỷ, ham muốn anh qua loa hoặc mi tự động dẫn xác đi ra phía trên.”

Tang Trĩ nhìn dụng cụ mang ý nghĩa sát thương cao bên trên tay ông anh viên súc của tớ chằm chằm bao nhiêu giây, không nói. Tang Diên tựa hồ nước cũng ko cần thiết cô đáp lại: “Thôi nể em gái, anh tự động qua loa.”

Phát giác được tình cảnh vẫn cách tân và phát triển đến mức độ điên hòn đảo rồi, Tang Trĩ nhỏ giọng gọi: “Anh nhị à.”

Tang Diên thanh nhàn tản đáp lời: “Tốt, nhằm anh mi qua loa.”

Nhìn ông anh ko rằng lý một bước, nhị bước tiến lại gần, Tang Trĩ trầm đem nhị giây, một hai con mắt lớn tròn trĩnh chớp động thức thời nhận lỗi: “Em sai rồi.”

“...”

“Là em đem lỗi với anh nhị, đợt sau em sẽ không còn tái ngắt phạm nữa.”

“...”

Vẫn cực kỳ đem tư thế dông tố chiều nào là theo hướng ấy.

“Sớm biết điều thế này còn có cần rộng lớn không?” Tang Diên trước giờ ăn mượt ko ăn cứng, ném thanh hao lông gà sang trọng một phía, “Ngoan ngoãn chút, chớ tương đối tí thì đối nghịch tặc với anh mi, nghe câu nói. một chút ít, anh ngay lập tức trả mi chuồn tiêu hóa thường ngày, còn nếu không thì chỉ mất ăn đòn, biết chưa?”

Tang Trĩ ko phục nga một giờ.

Tang Diên: “Thôi, anh chuồn phía trên.”

Tang Trĩ nhìn anh một chiếc, đùng một phát hỏi: “Anh nhị, anh ra bên ngoài nghịch tặc với ai thế?”

Tang Diên xỏ giầy vô đợt loại 3, thuận mồm nói: “Bạn nằm trong chống.”

Tang Trĩ: “Ồ.”

“Sao? Tại mái ấm ngoan ngoãn ngoãn thực hiện bài bác tập luyện chuồn.” Tang Diên nói: “Đừng đem hứng trí chuồn vào trong nhà phòng bếp, tự ý nấu nướng món ăn đấy. Trong mái ấm đem thật nhiều món ăn, đói bụng thì tự động toan tính, ham muốn ra bên ngoài mua sắm gì thì cứ tự do, đem việc gì thì gọi anh.”

“...”

“Còn đem.” Tang Diên gãi gãi mặt mũi bổ sung cập nhật, “Đừng đem tùy tiện xuất hiện cho những người kỳ lạ.”

Tang Trĩ gật đầu.

Một lát sau, Tang Diên tách chuồn. Một giờ ngừng hoạt động thanh thúy vang lên, tiếp sau đó cả tòa nhà trọn vẹn chìm vô yên tĩnh tĩnh.

Tập phim phim hoạt hình bên trên TV một vừa hai phải không còn, công tác tiếp theo sau là ca nhạc. Tang Trĩ cảm nhận thấy toàn thân thiện mệt rũ rời, ném túi khoai tây rán lên bàn trà, tiếp sau đó tắt TV chuồn vào trong nhà lau chùi cọ tay.

Nhớ cho tới câu nói. Tang Diên khi nãy “Bạn nằm trong chống.”

Đáy lòng Tang Trĩ như bị ai cấu một phân phát một vừa hai phải nhói nhói, lại ngưa ngứa. Cảm giác thời cơ giáp ranh vô gan góc tấc, một chiếc với tay ngay lập tức bắt được, lại ko với cho tới, xúc cảm cũng Từ đó tăng lên và giảm xuống thất thông thường, đem chút sung sướng, lại sở hữu chút tiếc nuối, nghèn nghẹn.

Cô núm bình nước đuối ở bên trong tủ mức giá nốc từng ngụm rồi suy tư quay trở lại chống.

Đúng khi Ân Thực Như gọi mang đến cô: “Tang Trĩ!”

Tang Trĩ: “Sao thế?”

“Cuối tuần sinh nhật Phó Chính Sơ.” Ân Thực Như nói: “Bọn anh ham muốn rủ bọn chúng bản thân chuồn hát Karaoke, nhờ bản thân căn vặn cậu ham muốn chuồn nằm trong không?”

“Cuối tuần nào?”

“Tuần ở đầu cuối của mon này.”

“À.” Tang Trĩ rằng, “Để bản thân coi vẫn.”

“Cậu tấp tểnh tặng Phó Chính Sơ cái gì?”

“Còn cần sẵn sàng đá quý ư?” Tang Trĩ nghĩ về nghĩ về, “vậy bản thân ko rảnh.”

“...” Ân Thực Sơ yên lặng rằng, “Cũng ko nhất thiết cần đem đá quý. Nhưng chẳng cần đó là sinh nhật người tao sao? Cũng cần sẵn sàng chút đá quý chứ, nếu như cứ thế tay ko cho tới chẳng cần thiếu thẩm mỹ hổ à?”

“Uh tôi cũng thấy thế.” Tang Trĩ thật tình rằng, “nên mới mẻ ko chuồn.”

“Nhưng cũng ko dĩ nhiên người xem đều đem đá quý theo!” Ân Thực Như như không thích chuồn 1 mình, chắc chắn cần kéo theo dõi Tang Trĩ, tất tả nói: “Nhưng cậu cũng ko cần thiết nhằm ý quá cho tới việc này, nằm trong lắm đến thời điểm đấy bản thân rằng, đá quý của tớ là của cộng đồng nhị đứa.”

Tang Trĩ cho tới mặt mũi giá bán sách, rút một quyển manga xuống, “Đến khi cơ tính sau, cậu ko cần ham muốn cho tới ngôi trường luyện ganh đua sao?”

“Ừ ha!” Ân Thực Như ngay tức thì gấp rút, “Mình quên mất! Không rằng với cậu nữa, bản thân chuồn phía trên.”

Nói rồi, ngay lập tức húi điện thoại cảm ứng thông minh.

Tang Trĩ ở úp sấp bên trên chóng, lại lật danh bạ điện thoại cảm ứng thông minh. Nhìn thấy số liên hệ của “Đoàn xx”, vì thế dự ấn phanh tin cậy nanh. Ngón tay của cô ý rung rinh giật rồi dừng lại. Nếu gọi thì cần rằng gì, nanh tin cậy thì nanh vật gì bây giờ?

Chúc ngày mới mẻ chất lượng tốt lành?

Gần phía trên nhất đem ngày nghỉ lễ nào là ko nhỉ? À ngày xây dựng quân group.

Vậy ngay lập tức _ Chúc ngày xây dựng quân group sung sướng chuồn.

“...”

Xem thêm: tiệm bánh bao âm dương

Nghe thực sự đem chút bí ẩn. Hay là vờ vịt gửi sai tin cậy nanh.

Không quá thất bại. Không được.

Hay là cứ gọi thẳng mang đến Tang Diên chuồn, rằng ham muốn qua loa dò la anh nhị đem việc? Không chừng hoàn toàn có thể họp mặt anh.

Tang Trĩ vứt điện thoại cảm ứng thông minh xuống, đôi mắt nhìn manga tuy nhiên trí nhớ đã đi được đến tới đâu rồi. Một khi sau, cô ném cuốn truyện xuống, đưa vào vô chăn, chính thức cảm nhận thấy tương đối buồn ngủ.

Vậy bên trên sao? Tại sao lại ham muốn họp mặt.

Ở nằm trong anh tương tự chẳng đem chuyện gì chất lượng tốt, luôn luôn trực tiếp bị anh nô đùa, tuổi thọ cũng chênh nhau nhiều vì vậy, nằm trong anh rỉ tai cảm nhận thấy sự cách quãng mới rõ nét, trọn vẹn không tồn tại khẩu ca cộng đồng.

Còn ko vày trong nhà ngủ một giấc.

Đúng.

Anh ấy thì tính là vật gì.

ANH! ẤY! TÍNH! LÀ! CÁI! GÌ! CHỨ. Đi chuồn âm hồn bất nghiền nhằm bổn cô nương ngủ.

Tang Trĩ vực dậy nốc máy ngụm nước, tiện thể vốc nước tắm mang đến tươi tỉnh. Cô vừa lòng phía trên chóng, nhìn chằm chằm xà nhà, đùng một phát chính thức lảm nhảm 1 mình, nhằm mục đích tự động thôi miên phiên bản thân: “Không tính là gì cả! Không tính là gì cả!”

“Chỉ vì thế hình dáng đẹp mắt mặt mũi một chút ít, bên trên lối đi cũng vô tình thú vị vài ba thân phụ góc nhìn, cũng chỉ tương tự một chú cún nhỏ xinh đẹp một tẹo, người chuồn đàng trải qua ngay lập tức ham muốn sờ một chiếc thôi.”

Không khí tấp nập cứng một thời gian.

Tang Trĩ thở hắt đi ra, kế tiếp thôi miên phiên bản thân: “Khả năng cũng chỉ mất điểm này đó là tạm thời gật đầu, tuy nhiên cũng chỉ hoàn toàn có thể, nếu như bản thân gặp gỡ một siêu mẫu trai rộng lớn, ngay lập tức quí người cơ.”

“Tỉ như lúc này, ko họp mặt, tôi cũng ko quan trọng ham muốn gặp gỡ.” Tang Trĩ gật đầu, kế tiếp tẩy não: “Cái này minh chứng, tình yêu dạng này đơn thuần thông thoáng qua loa, chẳng là gì cả.”

Nói kết thúc câu nói. này, tâm tình của cô ý thông thoáng thả lỏng, một lần tiếp nữa cô lại kế tiếp điềm đạm ở xuống coi manga.

Bất tri bất giác ngủ thiếp chuồn khi nào là ko biết.

Không biết qua loa bao lâu, địa hình ở đầu chóng vang lên, thức tỉnh Tang Trĩ. Cô mơ mòng thức dậy, ngờ ngạc mất mặt bao nhiêu giây, tiếp sau đó núm điện thoại cảm ứng thông minh, thẳng tắt.

Lại một hồi chuông nữa vang lên. Tang Trĩ ở ngốc bên trên chóng một khi, cho tới khi hồi chuông loại thân phụ vang lên, mới mẻ lờ đờ bắt máy: “Alo?”

Đầu chạc mặt mũi cơ vang lên tiếng nói ko kiên trì của Tang Diên: “Em đang khiến gì? Sao ko nghe máy thế hả?”

“Em đang được ngủ.” Tang Trĩ quạu quọ vấn đáp, “Em gọi lại mang đến anh, tuy nhiên máy bận, tiếp sau đó anh gọi tiếp lần tiếp nữa nè.”

Tang Diên xùy một tiếng: “Không nguyên nhân. Nhanh dậy chuồn, anh mi đang được tấp tểnh chuồn ăn bên phía ngoài với chúng ta, mi ham muốn chuồn ko, hoặc chút anh mua sắm về mang đến mày?”

Không đợi Tang Trĩ vấn đáp. Đầu giây mặt mũi cơ vang lên thanh âm của một người khác: “Ài, Đoàn Gia Hứa nghe đâu thực hiện gia sư ở mới gần đây, hoặc gọi cậu ấy chuồn nằm trong luôn?”

Tang Diên: “Okie.”

“Vậy nhằm tôi alo luôn luôn.”

Tang Trĩ mấp máy môi, tịch thu những câu nói. ham muốn rằng lại, thấp giọng nói: “Em chuồn ăn lẫn những anh.”

Tang Diên: “Chắc canh?”

“Ừm” Tang Trĩ đứng lên, dò la một nguyên nhân hợp lý và phải chăng, “em đói bụng rồi, ngóng anh về dĩ nhiên bị tiêu diệt đói mất mặt thôi.”

‘Được, thay cho ăn mặc quần áo chuồn.” Tang Diên nói: “Khi nào là anh gọi lại thì xuống.”

Cúp điện thoại cảm ứng thông minh, Tang Trĩ tiếp cận trước tủ ăn mặc quần áo, nhìn vô bên phía trong, núm toàn bộ phần chân váy ướm demo. Xong xuôi Tang Trĩ tiếp cận Tolet tắm, đúng vào lúc Tang Diên gọi năng lượng điện cho tới, cô thân phụ chân tứ cẳng chạy trực tiếp đi ra cửa ngõ.

Tang Trĩ chuồn vô cầu thang máy.

Không biết đem cần ngủ rất nhiều hay là không, nhưng mà sau thời điểm tỉnh lại cô luôn luôn cảm nhận thấy toàn thân thiện không dễ chịu, nhất là phần bụng.

Tang Trĩ nghĩ về hoàn toàn có thể là bị tiêu xài chảy, đem chút ăn năn hận một vừa hai phải rồi ko chuồn lau chùi trước.

Tang Trĩ xuất hiện, lên ghế sau xe cộ.

Anh chàng ngồi ghế phụ xoay đầu, nhìn cô cười cợt nói: “Em gái, còn lưu giữ anh không?”

Là Tiền Phi, chúng ta nằm trong chống Tang Diên.

Tang Trĩ gật đầu.

Tang Diên quay trở lại nhìn cô một chút: “Thắt chạc tin cậy vô.”

Nhìn Tang Trĩ thắt chạc tin cậy khoan thai rồi, Tang Diên mới mẻ phát động xe cộ.

Bởi vì thế ra đi ngoài nằm trong Tang Diên nên Tang Trĩ ko đem theo dõi vật gì, ngoài điện thoại cảm ứng thông minh. Cô nhìn điện thoại cảm ứng thông minh, tiếp sau đó nhìn đi ra phía ngoài cửa ngõ kính, hỏi: “Bây giờ tất cả chúng ta chuồn đâu?”

Tiền Phi: “Đi đón một anh nữa.”

Tang Trĩ nga một giờ, ko rằng gì thêm thắt.

Tang Diên liếc nhìn Tiền Phi: “Cậu gọi mang đến cậu tao một cuộc chuồn coi thanh niên đang được ở đâu.”

“Gia Hứa rằng đang được ở trạm xe buýt Đông Nghiễm” nói đến việc phía trên Tiền Phi chỉ chỉ địa điểm cơ hội cơ ko xa cách, “Ài, đem cần là nơi cơ không?”

Nghe vậy Tang Diên ngay lập tức thuận theo dõi tay Tiền Phi nhìn sang trọng, tiếp sau đó tấn công tay lái.

Xe tạm dừng. Thuận theo phía hành lang cửa số, Tang Trĩ trông thấy Đoàn Gia Hứa đang di chuyển về phía bao nhiêu người chúng ta, tiếp sau đó xuất hiện tởm sau, ngồi vô lân cận cô. Cô vô thức rủ đôi mắt xuống, nhìn chuồn nơi khác.

Tiền Phi ở đăng trước thì thầm: “Cậu dạy dỗ phụ đạo mang đến học viên cấp cho 3 sao?”

Đoàn Gia Hứa miễn chống lên giờ, về sau cũng ko rằng thêm thắt gì nữa.

Tang Trĩ vụng trộm trộm nhìn nhìn qua anh.

Anh tựa hồ nước đem chút mệt rũ rời, một vừa hai phải lên xe cộ ngay lập tức ngả người phụ thuộc ghế, hai con mắt khép hờ, bên trên trán bao nhiêu lọn tóc nghiền loàn, nhìn qua loa dường như hốc hác. Sắc đèn đàng lờ mờ nhạt nhẽo rọi vô người anh qua loa dù cửa ngõ kính, lờ mờ mờ ảo ảo, đen kịt vàng giao phó bôi khiến cho Tang Trĩ thất thần.

Qua nửa ngày. Đoàn Gia Hứa đùng một phát phanh đôi mắt, tương tự phân phát xuất hiện ánh nhìn của người nào cơ, lại phảng phất như ham muốn bắt lấy ánh nhìn cô.

Mọi loại xẩy ra quá nhanh chóng khiến cho Tang Trĩ còn chưa kịp sẵn sàng. Cô vô thức bắt lấy vạt áo, hoảng hãi gửi dời ánh nhìn như chột dạ. Cô ham muốn trốn. Hai người nhìn nhau bao nhiêu giây, tiếp sau đó cô cúi đầu xuống, đi ra vẻ trấn tấp tểnh thong dong nhìn màn hình hiển thị điện thoại cảm ứng thông minh coi như ko đột biến bất kì điều gì vô sát mãng cầu một vừa hai phải rồi. Truyện được Edit vày Sắc - Cấm Thành. Re-up vui mừng lòng xin xỏ luật lệ và up sau page 5 chương. Không up 10 chương cuối và nước ngoài truyện. Cám ơn.

Thấy thế, Đoàn Gia Hứa thông thoáng nghiền ngẫm biểu lộ của đứa bé bỏng này. Cũng ko biết bản thân rốt viên đã thử gì chọc cho tới cô bé bỏng kì quặc này nữa, anh ngồi trực tiếp dậy, chống khuỷu tay lên hành lang cửa số, cười cợt nhẹ nhõm hỏi: “Nhóc con cái, sao ko xin chào anh?”

Tang Trĩ liếc nhìn anh một chiếc, ngoan ngoãn ngoãn nói: “Anh ạ.”

Tiền Phi xoay đầu, không can tâm nói: “Ài thế vì sao khi nãy em ko xin chào anh?”

Tang Trĩ ngừng lại, hô một tiếng: “Anh trai tốt!”

Phảng phất ko nghe thấy giờ Tiền Phi, Đoàn Gia Hứa nhìn chằm chằm Tang Trĩ, một hai con mắt hoa bới câu hồn, nằm trong song con cái ngươi trong veo như mã óc, tương tự say mê người đối lập vô lại tương tự loại gì rồi cũng ko nhằm ý.

Anh tương tự ko nghe rõ ràng, đùng một phát hỏi: “Anh trai chất lượng tốt là cái gì?”

Tang Trĩ thiếu hiểu biết nhiều nói: “Thì đó là anh trai chất lượng tốt lành lặn.”

Xem thêm: tu tiên tại đô thị

Nghe vậy, Đoàn Gia Hứa khẽ cười cợt, thanh âm cố ý kéo dãn đi ra. Lần này anh phiên phiến là nghe rõ ràng, quay đầu sang một bên một chút ít, thong dong lặp lại: “Anh trai cực kỳ đẹp mắt trai à?”

“...”

“Trách ko được_” Đoàn Gia Hứa đùng một phát xích lại ngay sát Tang Trĩ, nhíu mi cười cợt nói: “Vừa trông thấy anh trai ngay lập tức đỏ gay mặt mũi.”