đêm nay mạc gia chủ lại đến

Vẫn là khuôn mẩu truyện mò mẫm tía mới nhất à? Có biết ai đó đã thật lực dẫn đến con cái không? Đúng là ko biết ơn!

Nghe tía phát biểu vậy, Đường Đường ngay thức thì bức xúc ngay lập tức.

Bạn đang xem: đêm nay mạc gia chủ lại đến

- Ai bảo bên trên tía vứt đi biệt tăm bao nhiêu năm ko về? Ai bảo tía ko mang đến Đường Đường bắt gặp u. Lại còn bắt xay Đường Đường ko đã tạo ra ngoài dinh thự thự... Nên...

Mạc Hàn coi đứa nam nhi bé nhỏ nhỏ bại liệt chính thức chảy nước đôi mắt thì thở lâu năm.

Hắn vùng dậy, trở về phía của Đường Đường rồi coi xuống.

Thấy thằng bé nhỏ chuồn chân trần thì bất lực bao phủ lấy thằng bé nhỏ lên nhắm đến cỗ ghế sofa bại liệt ngồi xuống.

Mạc Hàn cũng đơn giản cùng bất đắc dĩ tuy nhiên thôi.

Chuyện hắn ngoài ý ham muốn sở hữu Đường Đường cũng ko nằm trong sự đo lường và tính toán của hắn.

Không nên là hắn cố ý ham muốn phân chia rẽ thằng bé nhỏ với u nó. Hắn thực hiện vậy cũng chỉ vì thế ham muốn chất lượng cho tất cả 2.

Mạc Hàn vươn tay nhẹ nhàng xoa đầu nam nhi rồi căn vặn.

- Muốn u ở lại cho tới vậy sao?

Đường Đường ko tự dự gật đầu ngay lập tức.

Mạc Hàn biết thế nào thì cũng sẽ có được ngày nay nên hắn cũng ko sửng sốt mang đến lắm.

Thằng ranh con cái này sẽ không biết như là ai nữa.

Nhìn vẻ ngoài thì dễ thương và đáng yêu đấy, tuy nhiên lại hành vi và sở hữu lối tâm trí ko không giống gì người rộng lớn.

Nhũ khuôn vừa phải mới nhất kể lại mang đến hắn nghe từng chuyện. Vị trí cai quản gia vốn liếng ko nên là của Tư Vân. Chính là thằng nhóc này sau khoản thời gian coi hình ảnh của những người dân ứng tuyển chọn kết thúc, nhân khi nhũ khuôn ko lưu ý ngay tắp lự tiến công tráo điểm bịa làm hồ sơ.

Thế là Tư Vân mới nhất phát triển thành cai quản gia của khuôn dinh thự thự này.

Đã là cai quản gia thì tiếp tục nên dọn cho tới dinh thự thự này ở luôn luôn. Còn những bảo khuôn bại liệt chỉ thao tác bám theo giờ rồi tiếp tục nên đi ra về.

Chỉ cần thiết coi qua loa tấm hình tuy nhiên Đường Đường đã nhận được đi ra u của chính nó rồi.

Cái năng lực này của thằng bé nhỏ ngược nhiên đang được dần dần thức tỉnh.

Nghĩ cho tới trên đây, Mạc Hàn lại búng 1 khuôn vô trán của Đường Đường.

- Con đấy, sau sườn lưng tao làm những gì chớ tưởng tao ko biết. Chính con cái ngược đối hồi sơ của u với bao nhiêu người bảo khuôn bám theo giờ bại liệt chính không?

Đường Đường chột dạ, lát sau ngay tắp lự chu khuôn mỏ lên thanh minh.

- Tại Đường Đường ham muốn ở với u lâu rộng lớn thôi...

- Con cũng gan liền lắm, không tồn tại tao ở trong nhà tuy nhiên dám lại ngay sát u. Con sở hữu biết sức khỏe của con cái hoàn toàn có thể sợ hãi c.h.ế.t u không?

- Đường Đường ko biết...

Là hậu nhân của huyết tộc thì việc trẻ con con cái vô thời kỳ này ko trấn áp được sức khỏe là chuyện thông thường.

Có điều, Đường Đường là tình huống cực kỳ đặc biệt quan trọng.

Cả hắn và thằng bé nhỏ đều là huyết hệ thuần chủng, đem vô bản thân mạch máu hậu nhân của Mạc Gia.

Chính vì vậy nhằm thằng bé nhỏ ko bột phát sức khỏe trên mức cần thiết, hắn tiếp tục nên tốn thật nhiều mức độ lực kiềm hãm lại.

Mà kiềm hãm lại quá tiếp tục tạo nên thằng bé nhỏ bị nội thương. Chính vì vậy tuy nhiên Mạc Hàn mới nhất làm cho Đường Đường ở lại dinh thự thự này cũng như với nhũ khuôn che chở.

Xem thêm: boss thần bí đừng trêu chọc lung tung

Một mặt mũi nhằm đảm bảo an toàn thằng bé nhỏ, mang đến thằng bé nhỏ không khí nhằm bay sức khỏe ra phía bên ngoài, mặt mũi không giống nhằm thằng bé nhỏ không xẩy ra vỡ lở đằm thắm phận.

Do không dễ chịu vô người và sức khỏe quá rộng nên mới nhất tạo nên Đường Đường ngày nào thì cũng phá huỷ thiết bị lộn xộn.

Chỉ sợ hãi hắn thường ngày chi cả triệu đô nhằm rinh lại đồ đạc và vật dụng vô dinh thự thự thường ngày.

Quả nhiên là Đường Đường đó là trường hợp hi hữu ngoài ý ham muốn của hắn.

Hắn cũng ko ngờ nuôi 1 người con tuy nhiên tốn kém cỏi cho tới như thế.

Mạc Hàn ko phát biểu gì thêm thắt, hắn giơ ngón tay trỏ, va nhẹ nhàng lên đằm thắm trán của Đường Đường.

Một luồng khả năng chiếu sáng đỏ au cứ thế xuất hiện nay.

Tất cả những ô cửa chính thức đóng góp chặt lại. Đèn năng lượng điện lấp láy liên tiếp.

Mà Đường Đường cực kỳ ngoan ngoãn ngoãn nhắm đôi mắt lại nhằm tía kiểm soát sức khỏe của tôi.

Không biết qua loa bao lâu, Mạc Hàn mới nhất thu tay lại. Lúc này Đường Đường phanh đôi mắt, thằng bé nhỏ thấy khung hình tự do thoải mái và thoải mái rộng lớn thật nhiều.

Khoé mồm nở nụ cười cợt cực kỳ tươi tỉnh.

Trái ngược với thằng bé nhỏ, Mạc Hàn sụp thật nhiều các giọt mồ hôi.

Tuy nhiên, cực kỳ thời gian nhanh tiếp sau đó hắn thu lại cỗ dáng vẻ mệt rũ rời của phiên bản đằm thắm, nhẹ nhàng vỗ vỗ nhập vai của Đường Đường.

- Ta tiếp tục được chấp nhận con cái được ở cạnh u.

- Thật sao ạ?

- Ừ.

Đang mừng rỡ, Đường Đường như lưu giữ đi ra chuyện gì bại liệt rồi coi Mạc Hàn vày ánh nhìn nghi vấn.

- Sao khi đầu tía bảo bại liệt ko nên là u Đường Đường?

Mạc Hàn cứng họng.

Thằng nhóc đó lại dán trả trêu với hắn nữa. Đầu óc lưu giữ mềm như đỉa, nghịch tặc như tướng tá cướp. Không biết nó như là ai nữa!

- Mẹ Đường Đường bị tổn thất trí lưu giữ. Vậy nên, trong thời điểm tạm thời con cái chớ khích động cô ấy. Cô ấy tiếp tục ở lại với đằm thắm phận là cai quản gia.

- Nhưng u ko Chịu thì sao?

Bất giác Mạc Hàn nhếch mồm. Hắn xoa xoa đầu của Đường Đường.

- Ta sở hữu cơ hội, ko không có tác dụng như con cái đâu.

- Đường Đường ko vô dụng!

- Không không có tác dụng tuy nhiên ko biết thay cho ăn mặc quần áo mới nhất ra?

Nghe tía phát biểu, Đường Đường ngay tắp lự cúi xuống coi vô áo của tôi. Thấy cái áo hiện đang có 1 khuôn lỗ khá rộng, chắc chắn là bị giắt vô nơi nào đó.

Mạc Hàn kế tiếp giảng giải.

Xem thêm: ngây ngốc làm ruộng

- Ta tiếp tục bảo với con cái làm sao? Cái gì chất lượng thì rước đi ra dùng. Còn khuôn cũ nên vứt chuồn, nhằm lại vũng chỉ vướng chân vướng tay thôi.

Thế là Đường Đường phanh đồ sộ hai con mắt, chớp chớp tỏ vẻ ngây ngô căn vặn.

- Vậy là cũng tương tự tía chất lượng thì đưa về, còn tía xấu xí thì rước quăng quật đúng không nhỉ ạ?