hôn đủ chưa

                                    
                                              

Một tay Tô Mộ Tinh khoác bên trên eo người con trai. 

Cảm xúc êm ấm cơ hội một tấm áo sơ-mi mỏng manh manh xuyên thấu cho tới tay rồi một đàng phía lên, từng chút từng chút lan dần dần lên song má cô, còn tồn tại giờ tim đập từng nhịp từng nhịp mạnh mẽ và tự tin hữu lực cơ được phóng đại cho tới vô hạn, bình bịch bình bịch, cực kỳ tương tự xe cộ tăng quân sự chiến lược xông trộn dọc ngang, tấn công đâu thắng cơ. 

Bạn đang xem: hôn đủ chưa

Hương thơm nức tươi tắn non của sữa tắm thanh nhàn nhạt nhẽo vương vãi vấn điểm chóp mũi cũng mượn thời cơ này rộng phủ từng khung hình, đem theo gót vị mải miết hoặc lòng người.

"Hồn lạc chỗ nào rồi?" Giọng rằng rầu rĩ lại vang lên đợt tiếp nhữa, kể từ đỉnh đầu vang vọng.

Lần này, cô triệt nhằm trả hồn.

Tô Mộ Tinh rút tay lại, thủ công với chút tợp cuống, thuận theo gót từng bậc lan can lùi về đàng sau, trực tiếp cho tới khi va vấp nhập tay vịn lan can được làm bằng gỗ, mạn sườn va vấp nhập tương đối nhức, nhị tay cô lưu giữ lấy eo, vô thức xoa xoa hỗ tương. 

"Xin lỗi." Tô Mộ Tinh nom xuống bên dưới, rất nhiều với tương đối chột dạ, "Sẽ không tồn tại lượt sau nữa."

Ánh đôi mắt Hứa Thanh Nhiên dừng ứ đọng, ko vấn đáp.

Tô Mộ Tinh thấy anh không tồn tại phản xạ gì thì tiếng nói cũng trở thành ngượng ngùng, ấp úng: "Em khẳng định."

Xem thêm: đệ nhất mỹ nhân

Hứa Thanh Nhiên híp đôi mắt, một tay vẫn luôn luôn đút nhập túi của áo, một tay không giống lại vân vê nửa điếu dung dịch cơ, đầu dung dịch bị vê cho tới đổi thay hình, sợi dung dịch lá đợt tiếp nhữa rụng lở tở kể từ nhập giấy tờ gói đang được rách rưới nát nhừ, bất tri bất giác hạ cánh tận nhị tầng lan can.

Đây ko nên dung dịch lá dành riêng cho phụ phái đẹp thông thường gặp gỡ tuy nhiên là dung dịch lá Giang Tô, loại mạnh mẽ nhất.

Anh ngước nom cô, độ sáng nhập hiên chạy dài ko được xem là tươi sáng, có duy nhất một cái đèn điện được treo cao, người đối lập tựa nhập tay vịn, tương đối cụp mí đôi mắt, vài ba sợi tóc rũ xuống sườn mặt mũi, khuôn mặt mũi nhỏ Trắng nõn giờ phía trên mẩn đỏ, khoang mũi khích động phập phồng, song môi đỏ gay mọng mím chặt, lòng đôi mắt hóa học chứa chấp sự hoảng loàn xen lẫn lộn với chút bất bất lực ko cơ hội nào là phủ vệt.

Hứa Thanh Nhiên khẽ gật đầu, giọng tương đối trầm: "Không với lượt sau." Anh chỉ nhắc nhở nhẹ dịu chứ cũng ko rằng thêm thắt điều gì.

Tô Mộ Tinh nháy đôi mắt, gật gật đầu.

Hứa Thanh Nhiên dời đôi mắt ngoài người Tô Mộ Tinh, nghiêng người xuống lan can.

Xem thêm: cuồng huyết thiên ma

Chờ người con trai ra đi một chút ít, Tô Mộ Tinh mới mẻ ngước đầu, đứng ngay người lên, ko biết kể từ lúc nào tuy nhiên lòng bàn tay đang được rịn một tầng các giọt mồ hôi mỏng manh, cô đá gót chân xuống bậc thềm bao nhiêu khuôn, âm thầm mắng trong tâm, bao nhiêu năm mới đây với tình cảnh nào là trước đó chưa từng trải qua quýt, làm thế nào lại đùng một phát tương tự một người không tồn tại óc thế này.

Cô không biết bản thân đang được stress vật gì nữa.

Ánh đôi mắt dõi theo gót Hứa Thanh Nhiên trở lại, nhịp chân từng bước từng bước rơi bên trên đá đá hoa sáng bóng loáng, giờ bước đi nhập hiên chạy dài tun hút đìu hiu lòi ra sự trống trải trống rỗng kỳ lạ thông thường, cực kỳ thời gian nhanh, người con trai vượt lên trước ngoài tầm đôi mắt cô, chỉ nhằm lại giờ vang vọng ko ở đâu trốn chạy nằm trong cơn bão táp tối long dong tàn đập bừa kho bãi mọi nơi.