công lược tính phúc

                                    
                                              

Từ ngày Quý Hàn cho tới lượt ê, rất lâu khi vào ngày cuối tuần ko đi làm việc hắn đều chạy cho tới Diêu gia muốn tạo cảm xúc tồn bên trên, ko cần là cho tới phụ thân Diêu lá trà chất lượng, thìa là cho tới u Diêu nằm trong Diêu Vi ăn mặc quần áo nằm trong túi xách tay mới mẻ.

Thỉnh phảng phất còn phát minh cầu hít, thực hiện Diêu Vi dở khóc dở cười cợt, cô sở hữu cần nên cho tới Quý Hàn viên dung dịch an thần hoặc không? Thời gian tham lúc này cũng ko sai biệt lắm, vẹn toàn phái nữ mái ấm cũng nên cho tới thao tác ở khám đa khoa của Quý Hàn.

Bạn đang xem: công lược tính phúc

Đương nhiên, toàn bộ những gì Quý Hàn thực hiện, không còn thảy đều là mái ấm ý tới từ vị quân sư quạt mo Phương Hoành, mong muốn cưới phu nhân, domain authority mặt mày cần dày, còn cần lấy lòng nhạc phụ nhạc kiểu sau này.

Mấu chốt nhất vẫn chính là cầu hít mái ấm gái, Phương Hoành lấy một trăm chiêu cầu hít bên trên mạng toàn cỗ cho tới Quý Hàn, lại hiểu rằng tao phùng ngày ê của hắn, ko chút nể tình cười cợt nhạo một hồi, vì vậy thực hiện cho tới Quý Hàn nhì ngày mặt mày đều đen giòn.

Hôm ni, là nhập vẹn toàn tác vẹn toàn phái nữ mái ấm Lê Hiểu Hiểu ngày trước tiên cho tới khám đa khoa đi làm việc, lại chính vì tính cơ hội mơ hồ nước, ở một khám đa khoa lớn vì vậy bị lạc lối, tiếp sau đó bắt gặp bác bỏ sĩ y khoa ngoại Quý Hàn.

Mà Quý Hàn sau chung Lê Hiểu Hiểu bay ngoài khốn cảnh bị lạc lối, hắn lại sinh rời khỏi hảo cảm so với Lê Hiểu Hiểu đơn giản dễ thương và đáng yêu.

Chuyện này, Diêu Vi ko tỏ chủ ý gì, cô nên lên đường sát hoạch trở nên trái khoáy nhập thời hạn này, cô tin cậy tưởng 80% trọng trách tiếp tục thành công xuất sắc.

Còn sở hữu 20% ê là lực lượng của tình tiết, Diêu Vi không đủ can đảm lơ là cảnh giác.

Tới trước cửa ngõ y khoa ngoại của khám đa khoa, thăm dò một hộ sĩ căn vặn văn chống thao tác của Quý Hàn, Diêu Vi ngay tắp lự rằng cảm ơn rồi đi tìm kiếm hắn.

Đi cho tới hiên chạy dài bên trên tầng, xa xôi Diêu Vi ngay tắp lự thấy Quý Hàn khoác một cái áo blouse White lâu năm, đem bám theo đôi mắt kính gọng mạ vàng, ánh nhìn sắc bén hùng hổ nạt nộ người, tuy rằng rằng khuôn mặt mày tuấn tú đều đen giòn, tuy nhiên là một trong những đằm thắm đem tràn khá thở cấm dục như vậy nào thì cũng ko ngăn được.

Trên khu đất rơi rải rác rưởi một không nhiều khí cụ nó tế nằm trong dung dịch.

Mà đối lập Quý Hàn, là một trong những phái nữ hộ sĩ vóc dáng vẻ nhỏ xinh, cô hoang mang và sợ hãi rối loàn nhặt dụng cụ rơi bên trên sàn, không ngừng nghỉ khom sườn lưng xin xỏ lỗi với Quý Hàn: "Bác sĩ Quý, thực xin xỏ lỗi, tôi ko phải gắng ý... Tôi thực sự ko phải gắng ý....."

Quý Hàn đen giòn mặt mày giá thành giọng nói: "Hộ sĩ Lê Hiểu Hiểu, phía trên đang được là lượt loại bao nhiêu cô dụng nhập người không giống vậy? Nếu ko cần cô cố ý, điểm này là y khoa ngoại, nếu như tôi lưu giữ ko thiếu sót, cô cũng ko cần hộ sĩ của khoa chúng  tôi! Ba giờ trước cô còn căn vặn tôi lối đi cho tới nội khoa, việc này thực hiện cho tới tôi thực không tin cường độ có trách nhiệm của một hộ sĩ."

Đối diện với hộ sĩ dáng vẻ người nhỏ xinh, khuôn mặt mày thơ ngây bị sự độc mồm của Quý Hàn thực hiện cho tới khóc, thanh âm thút tha bổng thút thít nức nở, nghe mượt mềm mại và mượt mà mại, khôn cùng xứng đáng thương: "Bác sĩ Quý, thực xin xỏ lỗi, tôi ko phải gắng ý.... Anh bỏ qua cho tới tôi lên đường....."

Nhưng tuy nhiên Quý Hàn ko hề sở hữu tâm tư tình cảm thương hoa tiếc ngọc, câu nói. rằng giá thành nhạt nhẽo tàn ác thốt ra: "Xin lỗi có công năng thì còn cần thiết công an thực hiện gì? Nếu vừa phải rồi người cô đâm cần là một trong những người dịch đang được rộng lớn tuổi tác, hơn thế nữa bị cô đâm bị thương, cô xin xỏ lỗi có công năng sao? Cô xin xỏ lỗi thì người không giống chắc chắn cần bỏ qua cô? Cô nhận định rằng câu nói. xin xỏ lỗi của cô ấy rất rất đáng giá bán sao?"

Tâm tình lúc này của Quý Hàn khôn cùng ko chất lượng, hỏa khí bao nhiêu ngày này đều phân phát tiết bên trên người đái hộ sĩ xứng đáng thương này.

Lê Hiểu Hiểu bị hắn rằng thẳng khóc òa lên.

Có hộ sĩ nhìn ko được, tiến thủ lên nhẹ nhõm giọng yên ủi Lê Hiểu Hiểu, cũng không đủ can đảm chọc nhập hỏa khí bên trên người Quý Hàn.

Xem thêm: truyện xuyên không, nữ phụ

Diêu Vi cùng bất đắc dĩ, chỉ cần lại gần, rời khỏi vẻ nghi vấn, giật thột nói: "Đây là làm thế nào vậy?"

Quý Hàn thấy là Diêu Vi, sắc mặt mày thôi lại, thanh âm mượt nhẹ nhõm lên tiếng: "Sao em lại cho tới đây?"

Đối lập với hình hình ảnh răn dạy dỗ Lê Hiểu Hiểu khi nãy, trái khoáy thực là nhì thái vô cùng, thực hiện nhân viên cấp dưới ý tế xung xung quanh vây coi cả kinh đến mức độ cằm đều rớt bên trên khu đất.

Diêu Vi khẽ cười cợt nói: "Có chút việc."

"Làm sao vậy? Thân thể em ko tự do thoải mái sao?" Nghĩ cho tới phía trên, Quý Hàn tức thời khẩn trương lên, thẳng kéo Diêu Vi cho tới văn chống của mình: "Em ko tự do thoải mái ở đâu, anh đánh giá cho tới em!"

"Em....." Diêu Vi ko kịp phân tích ràng đã biết thành Quý Hàn kéo nhập văn chống của hắn, cửa nhà đóng góp lại, ngăn cơ hội toàn cỗ tầm bắt đang được chén bát quái quỷ ở phía bên ngoài.

"Thân thể em rất tuyệt." Ngồi bên trên ghế, Diêu cùng bất đắc dĩ ngăn chặn ống nghe của Quý Hàn đang được chạng lại phía trên.

"Vậy được, sao thời điểm hôm nay tự nhiên em lại cho tới đây?" Quý Hàn đành cần lấy ống nghe nhét quay về vào trong túi, ánh nhìn sáng sủa quắc nhìn Diêu Vi chằm chằm, đấy là lượt trước tiên Diêu Vi cho tới khám đa khoa thăm dò hắn!

"Em....." Diêu Vi bị ánh nhìn của hắn thực hiện cho tới khôn cùng ko ngẫu nhiên, hai con mắt nhìn chằm chằm tay bản thân đang được bịa đặt bên trên đùi: "Anh ko bận sao? Không sở hữu việc thì em ko thể cho tới thăm dò anh?"

Cô cũng ko thể rằng là cho tới coi trở nên trái khoáy trọng trách đi? Thoạt nhìn cũng ko tệ lắm.

"Vi Vi, em....." Quý Hàn vừa phải mừng vừa phải kinh hồn, ý của cô ấy ấy là......

Quý Hàn bổ sung cập nhật nói: " Anh thời điểm hôm nay ko bận, khám đa khoa còn tồn tại những bác bỏ sĩ không giống."

Diêu Vi vô ngữ, đấy là White trợn táo tợn rằng với cô, đi làm việc ko thao tác cũng rất được sao?

"Em cho tới cũng không tồn tại việc gì, đó là mong muốn căn vặn một ít ban đêm sau khoản thời gian hết giờ làm anh sở hữu rảnh hoặc không?"

Xem thêm: hai lần gặp gỡ

"Có! Đương nhiên là có! Buổi tối anh ko cần thiết trực ban!" Quý Hàn vừa phải nghe Diêu Vi căn vặn, sử dụng mức độ gật đầu, phu nhân bản thân chào sao rất có thể ko rảnh được?

"Vậy em ở phía trên đợi anh tan tầm?" Diêu Vi chớp chớp đôi mắt, dò la, tuồng như còn khoảng chừng một giờ nữa.

"Không trở nên vấn đề!" Khóe mồm tươi tỉnh cười cợt của Quý Hàn nhịn ko được banh càng ngày càng rộng lớn, coi thái chừng Diêu Vi so với hắn, coi rời khỏi nỗ lực của hắn nhập thời hạn này không tồn tại uổng phí.