khắp chốn giang hồ đều là thổ hào

Chương 3: Thiên Tai Hay Nhân Họa!

“Bích Tuyền đại thần hướng dẫn ngươi như vậy nào?” Tần Thiếu Vũ chất vấn.

Bạn đang xem: khắp chốn giang hồ đều là thổ hào

Tay cần Thiết Đầu Lão Tam tóm trở nên chặt quyền áp nhập ngực, tôn kính trình bày, “Nhìn ngân hà to lớn, loại bỏ đi không còn tạp niệm, buông vứt từng buộc ràng, nghênh tiếng dạy dỗ của thần.”

Đầu Thẩm Thiên Lăng kêu ong ong, đại ca ngươi có thể nói rằng khoa học tập một chút ít ko a.

Trong đôi mắt ám vệ lênh láng u ám, “Có ý gì?” Nghe thiếu hiểu biết nhiều thực sự thực hiện người tớ bức ruột, thì thầm thong dong chút cút a!

Tần Thiếu Vũ thản nhiên trình bày, “Chú ngữ.”

“Có vần thì với vần cơ, tuy nhiên nhưng mà ltinh tinh quá.” Ám vệ rung lắc đầu, “Nhưng còn xoàng xa cách quê tớ.”

“Quê ngươi cũng đều có chú ngữ?” Thẩm Thiên Lăng nghe vậy cảm nhận thấy thiệt kỳ tai quái.

“Tất nhiên, hồi cơ ngày nào thì cũng phát âm.” Ám vệ thanh thanh trong cổ họng, tiếp sau đó trôi chảy trình bày, “Hoa thảm cỏ xanh xao a hoa khoét nở, phu nhân của Vương Tam Mao xuất hiện ngựa, vẫn mặt mũi ngựa lại còn mặt mũi rỗ, rỗ nhiều cho tới kiểm đếm ko kết thúc, Vương Tam Mao a Vương Tam Mao, cưới phu nhân xuất hiện ngựa.”

“Phốc.” Thẩm Thiên Lăng phun nước, bị sặc cho tới mặt mũi cũng đỏ loét bừng.

Đáy đôi mắt Tần Thiếu Vũ đem theo đòi ý cười cợt, trả tay vỗ vỗ sườn lưng cho tới nó.

“Vương Tam Mao là láng giềng của tớ.” Ám vệ còn phân tích và lý giải.

“Đừng với trình bày bậy!” Sắc mặt mũi Thiết Đầu Lão Tam white bệch, “Bích Tuyền đại thần ko cái gì ko biết, sao ngươi hoàn toàn có thể sỉ nhục người như vậy.”

“Ta sỉ nhục cái gì?” Ám vệ kinh ngạc, “Phu nhân ngôi nhà tớ ham muốn nghe chú ngữ, thì tớ phát âm một quãng cho tới nó nghe, tương quan gì cho tới Bích tuyền đại thần ngôi nhà ngươi.” Nghĩ nhiều quá cút.

Thiết Đầu Lão Tam: …

“Ta chất vấn lại đợt tiếp nhữa, rốt viên ngươi được hướng dẫn cho tới trên đây như vậy nào?” Tần Thiếu Vũ giá buốt lùng nom hắn, “Nếu còn dám tái diễn bao nhiêu tiếng vừa phải rồi, ngươi hoàn toàn có thể thẳng cút bắt gặp Bích Tuyền đại thần.”

“Mỗi phen tớ không tìm kiếm thấy phương phía, thì sẽ tới trước hành lang cửa số thắp hương thơm, nhắm đôi mắt khẩn cầu thần linh dẫn đàng.” Thiết Đầu Lão Tam cực kỳ thức thời, “Đợi cho tới Lúc tàn một nén hương thơm, khi banh đôi mắt đi ra, hương thơm tro vẫn rơi trở nên hình một mũi thương hiệu, hướng dẫn phương phía nhằm tớ nối tiếp cút.”

Tâm tình của ám vệ và Thẩm Thiên Lăng thường rất phức tạp, vậy nhưng mà cũng khá được sao?

“Sau cơ hắn chỉ cho tới ngươi cho tới tòa tửu lâu này?” Tần Thiếu Vũ chất vấn.

“Không sai.” Thiết Đầu Lão Tam gật đầu.

“Chuyện khi nào?” Tần Thiếu Vũ rung lắc lắc chén trà.

Thiết Đầu Lão Tam đạo, “Đêm qua chuyện.”

“Ngươi trọ ở đâu?” Tần Thiếu Vũ nối tiếp chất vấn.

“Khách sạn Đông Lai ở phố đối lập.” Thiết Đầu Lão Tam trả tay chỉ chỉ, “Cái hành lang cửa số red color cơ tề.”

“Rất đảm bảo chất lượng.” Tần Thiếu Vũ gật gật đầu, “Những gì ham muốn chất vấn đều vẫn chất vấn kết thúc, những hạ cứ cho tới Truy Hình ảnh Cung của tớ ở vài ba ngày cút.”

“Saon chứ?” Thiết Đầu Lão Tam nghe vậy bức ruột, “Rõ ràng trước khi vẫn hứa, nếu như tớ vấn đáp yếu tố của ngươi, ngươi tiếp tục thả tớ cút nhưng mà.”

“Đúng là tớ ham muốn thả ngươi.” Tần Thiếu Vũ buông chén trà, “Nhưng chỉ kinh hồn nếu như thả ngươi rồi, ngày mai nhập trở nên này sẽ sở hữu được thêm 1 khối tử thi.”

“…” Ánh đôi mắt Thiết Đầu Lão Tam lênh láng hồ nước nghi hoặc, “Ngươi với ý gì?”

“Đến Truy Hình ảnh Cung, đương nhiên sẽ sở hữu được người phân tích và lý giải với ngươi.” Tần Thiếu Vũ nhắn gửi thăm dò ám vệ, “Mang về.”

“Người Hán những ngươi ——” Thiết Đầu Lão Tam còn ko trình bày trọn vẹn một câu, đã biết thành tiến công cho 1 cú ngất xỉu.

Thẩm Thiên Lăng: …

Ám vệ phân tích và lý giải, “Sợ ồn cho tới phu nhân.”

Thẩm Thiên Lăng cực chẳng đã, “Vậy những ngươi cũng nên tiến công nhẹ nhàng một chút ít chứ.” Chỉ số mưu trí của hắn vốn liếng vẫn thấp rồi, lỡ tiến công ngu thì làm thế nào.

“Dạ!” Ám vệ vừa phải khênh Thiết Đầu Lão Tam ra đi ngoài, vừa phải cảm động – phu nhân ngôi nhà tớ quả tình vừa phải thiện lương lậu vừa phải giản đơn, trúng là 1 trong những đóa hoa white nhỏ bé nhỏ nở nhập u ly, khiến cho người tớ cực kỳ rất cực kỳ ham muốn chạm nhập.

“Sớm biết vậy thời điểm hôm nay đang không xuống núi.” Tần Thiếu Vũ trả cho tới nó một chén trà, “Ăn điểm tâm cũng trở nên làm phiền.”

“Ngươi toan nhúng tay nhập chuyện này?” Thẩm Thiên Lăng chất vấn.

“Không tính là nhúng tay.” Tần Thiếu Vũ trình bày, “Nhưng nếu như với người cố ý dẫn hắn sắp tới đây, thì cũng cần khảo sát rõ rệt vẹn toàn nhân.”

“Ngươi nghi ngại với người nhằm mục tiêu nhập Truy Hình ảnh Cung?” Thẩm Thiên Lăng khó khăn hiểu, “Nhưng nếu như tất cả chúng ta ko xuống núi tợp trà, chẳng cần sẽ không còn bám dáng vẻ nhập sao?”

“Nếu thời điểm hôm nay tất cả chúng ta ko sắp tới đây, ngươi nghĩ về coi tiếp tục xẩy ra chuyện gì?” Tần Thiếu Vũ chất vấn nó.

Thẩm Thiên Lăng nghĩ về nghĩ về, trình bày, “Thiết Đầu Lão Tam cơ nom cực kỳ nóng tính, chỉ vỏn vẹn cũng chính vì bọn họ của ông công ty Hoàng nhưng mà vẫn ham muốn tiến công ông, nếu như không tồn tại người răn dạy can, ko nói đến việc hoàn toàn có thể quậy cho tới khiến cho tai nạn ngoài ý muốn bị tiêu diệt người, thì đã và đang phá huỷ cho tới cái đái lâu này chó gà ko yên tĩnh.”

“Không sai.” Tần Thiếu Vũ gật đầu, “Như thế, ông công ty Hoàng chắc hẳn rằng sẽ không còn nhằm yên tĩnh, tám chín phần là tiếp tục cút báo quan tiền. Mà mươi bao nhiêu nha dịch cơ căn phiên bản ko cần là phe đối lập của Thiết Đầu Lão Tam, vì vậy quan tiền phủ chắc chắn tiếp tục van lơn Truy Hình ảnh Cung giúp sức, vậy thì việc này vẫn tiếp tục truyền cho tới tai tớ và ngươi.”

“Mục đích là gì?” Thẩm Thiên Lăng khẽ nhíu ngươi.

“Có người ham muốn khiến cho Truy Hình ảnh Cung nhúng tay nhập oán thù thân thiện Thất Tuyệt quốc và Hoàng Đại Tiên.” Tần Thiếu Vũ trình bày, “Về phần bắt nguồn từ ý tốt hoặc ác ý, thì cần tra kết thúc mới mẻ hiểu rằng.”

Thẩm Thiên Lăng thở lâu năm, “Mới yên tĩnh ôn ko bao lâu, sao lại xẩy ra chuyện nữa rồi.”

“Không ham muốn quản lí sao?” Tần Thiếu Vũ xoa xoa khuôn mặt mũi nó, “Vậy tất cả chúng ta cứ đem kệ cút.”

“Tất nhiên cần quản lí rồi, vì chưng ko chuyện này tiếp tục càng khiến cho càng rộng lớn.” Thẩm Thiên Lăng trình bày, “Điều tra rõ rệt cũng đảm bảo chất lượng, tối thiểu dân bọn chúng không có tội tiếp tục không xẩy ra sợ hãi.”

Xem thêm: đích nữ muốn hưu phu

“Có biết tớ mến ngươi ở điểm nào là không?” Tần Thiếu Vũ đùng một cái chất vấn.

“Hả?” Thẩm Thiên Lăng sửng bức.

Tần Thiếu Vũ mỉm cười cợt nom nó, “Nói.”

Thẩm Thiên Lăng khó chịu trình bày, “Bụng mỡ!” Nam nhân của nó quả tình biến hóa thái nhưng mà, lại cút mến loại này!

Tần Thiếu Vũ cười cợt to lớn, cúi đầu thơm mạnh một chiếc, “Xem như là vấn đề loại nhất, còn gì nữa?”

Đúng là phiền mà! Thẩm Thiên Lăng đẩy hắn đi ra, bao nhiêu chuyện như đái cúc hoa gì cơ tớ sẽ không còn trình bày đâu, thiếu hụt hiệp ngươi không còn kỳ vọng cút là vừa phải.

“Ta mến ngươi tâm địa thiện lương lậu.” Tần Thiếu Vũ ôm nó nhập trong trái tim, “Bất cứ khi nào là, nơi nào, ngươi cũng hoàn toàn có thể nghĩ về cho những người không giống, tự khắc hẳn với toàn bộ người xem nhập giang hồ nước.”

Thẩm Thiên Lăng: …

Ra là đáp án đứng đắn vậy sao.

Có vẻ tớ khá xứng đáng khinh thường thì cần, tuy nhiên kỳ thiệt cũng không tồn tại đâu nha.

“Đi thôi, cho tới bờ sông một chút ít.” Tần Thiếu Vũ kéo tay nó đứng lên, “Hiếm Lúc mới mẻ xuống núi, chớ vì thế chút chuyện cỏn con cái này nhưng mà thực hiện lỗi tâm lý.”

Thực khách hàng nhập đái lâu bắt gặp nhị người ra đi, ngay thức thì nồng hậu vỗ tay, tỏ vẻ tán thưởng với hành động vì thế dân trừ sợ hãi mới mẻ vừa phải rồi của Tần Thiếu Vũ, đương nhiên đa phần vẫn vỗ tay cho tới Thẩm Thiên Lăng, tuy rằng rằng Thẩm đái thụ thiệt đi ra ko hề làm những gì cả, vẫn ham muốn vỗ tay, trên đây đó là người hâm mộ óc tàn nhập truyền thuyết cơ.

Bởi vì thế thân thiện phận nhị người cực kỳ khiến cho người lưu ý, lại trộn thêm thắt sắc thái thần túng, vì vậy chính thức kể từ vài ba năm trước đó, Lúc Tần Thiếu Vũ vừa phải đem Thẩm Thiên Lăng thoát khỏi Nhật Nguyệt Sơn Trang, sách truyện tương quan cho tới nhị người ngay thức thì tưng bừng khí thế xuất hiện nhập dân gian ngoan, người buôn bán sách vì thế con số hấp phụ nhưng mà sẵn sàng người sử dụng bất kể thủ đoạn tồi tàn nào là, trước tiên là trải qua những loại tình tiết kỳ kỳ lạ nhằm mê hoặc lực lưu ý, ví như trình bày Tần cung công ty hoàn toàn có thể bảy ngày bảy tối kim thương ko trượt, lại ví như trình bày Thẩm công tử mang bầu, cực kỳ điên loạn a. Nhưng theo đòi khẩu vị ngày càng nặng nề của quần chúng. # quần bọn chúng, chuyện dân gian ngoan giản dị và đơn giản vẫn không hề đầy đủ nhằm thỏa mãn nhu cầu, vì vậy người buôn bán sách lại tuôn đi ra bao nhiêu loại linh tinh ma như “Tần cung công ty Long dương thập chén bát thức” “Thẩm công tử kiều suyễn (*) túng tịch”, cải cách và phát triển cho tới lúc này đó là xuất hiện tại một đái tam ko biết ở đâu đi ra, bố trí cho 1 yêu quái tinh ma đua pháp câu dẫn Tần cung công ty, nhằm lại Thẩm công tử 1 mình rơi lệ, thiệt là khiến cho người nhức lòng. Nhưng mặc dầu chuyện xưa của nhị người dân có nhiều phiên phiên bản và khúc tách cho tới đâu, thì Thẩm Thiên Lăng vẫn luôn luôn được mô tả là 1 trong những đái hoa yêu thương với đuôi xù miếng mai trong sáng, trước đó chưa từng thay cho thay đổi —— về phần vì thế sao hoa yêu thương lại đâm chồi đuôi, thì trên đây phân biệt ko trực thuộc phạm vi suy xét của người hâm mộ óc tàn a.

(*) Kiều suyễn: rên rỉ, thở dốc.

Thẩm công tử như vậy là phù hợp, chớ với nhưng mà thiếu tín nhiệm.

Ừ, trúng vậy.

“Thẩm công tử ko ở lại người sử dụng cơm trắng chiều sao?” Ông công ty Hoàng cực kỳ luyến tiếc, “Ta vẫn nhắn gửi người nấu nướng thịt trườn ướp rượu Hoa điêu (*) rồi.”

“Không cần thiết, tớ ham muốn cho tới bờ sông giải phiền.” Thẩm Thiên Lăng cười cợt cười cợt, “Cảm ơn vẫn đón tiếp, điểm tâm ăn thật ngon.”

“Công tử khách hàng khí.” Ông công ty Hoàng vẫy tay liên tiếp, “Nếu mến, ngày mai tớ ngay thức thì trả sư phụ thực hiện điểm tâm lên núi.”

Ám vệ ở hâu phương buồn chán, “Vậy chẳng cần ủy khuất mệnh lệnh đàng rồi sao?” Nào với ai tùy tiện tặng thân mẫu cho những người không giống chứ.

Ông công ty Hoàng cười cợt rực rỡ trình bày, “Nương tớ cũng mến Thẩm công tử, tất yếu là vô nằm trong tự động nguyện.”

Thẩm Thiên Lăng: …

Ý đảm bảo chất lượng lòng van lơn nhận vẫn nên kể từ chối cút.

Ám vệ ưỡn ngực, phu nhân ngôi nhà tớ trái ngược nhiên là nam giới phái nữ yêu thương mến già nua trẻ con quý trọng, thiệt xứng đáng kiêu ngạo.

“Đa tạ.” Tần Thiếu Vũ dẫn theo đòi Thẩm Thiên Lăng tách cút, “Nếu ngày không giống Lăng nhi ham muốn ăn, tớ tiếp tục bố trí người cho tới đón lão phu nhân.”

“Nương tớ còn biết thực hiện mứt dưa nữa.” Hoàng lão phiên bản cực kỳ lực tăng nhanh hấp phụ.

Thẩm Thiên Lăng dở khóc dở cười cợt, trước lúc xuyên việt tiếp cận điểm nào là cũng đều có paparazzi, sau thời điểm xuyên việt lại chỉ mất rộng lớn chứ không cần xoàng.

Cũng ko biết là vận may hoặc tai ương.

Bên sông bão táp nhẹ nhàng, cực kỳ tự do. Tần Thiếu Vũ dẫn Thẩm Thiên Lăng cho tới một cái đình mặt mũi sông, ngồi nom cảnh quan.

Hiếm Lúc không tồn tại người làm phiền, Thẩm Thiên Lăng nhờ vào lan can, thuyền bên trên sông truyền cho tới giờ đàn như với như ko.

“Muốn nghe đàn hát sao?” Tần Thiếu Vũ chất vấn, “Muốn tớ đem ngươi cho tới thuyền hoa đối lập không?”

“Không cần thiết, nhiều người quá.” Thẩm Thiên Lăng rung lắc đầu, “Muốn yên tĩnh tĩnh ở đâu một lúc.”

Trong đình không tồn tại người, ám vệ thường rất thức thời tự động giác bặt tăm. Tần Thiếu Vũ ôm người nhập trong trái tim, câu với câu ko tâm tình với nó.

Không khí êm ấm và lắng đọng, Thẩm Thiên Lăng tóm tay hắn, đan từng ngón tay nhập nhau. Tần Thiếu Vũ cười cợt khẽ, cúi đầu nằm trong hắn khoanh tai và tóc mai chạm nhau, đôi mắt thấy nhị song môi chuẩn bị tương thiếp, xa cách xa lại ẩn ẩn truyền cho tới giờ hét rộng lớn.

“Cung công ty.” Ám vệ cũng chạy lên, “Hình như thuyền hoa cơ vẫn xẩy ra chuyện.”

Hai người đứng lên nom đi ra xa cách, chỉ thấy bên trên thuyền hoa bốc lên tầng tầng sương quánh, giờ thét chói tai không ngừng nghỉ vang lên, phân biệt là cháy rồi.

“Đi chung cút.” Tần Thiếu Vũ nhíu ngươi đi ra mệnh lệnh, “Tìm người cút báo cho tới quan tiền phủ.”

“Dạ!” Ám vệ thả người nhảy nhập thân thiện sông, đua triển khinh thường công xoát xoát bước qua chuyện mặt mũi sông, nhanh chóng tiếp cận thuyền hoa. Nhưng ko đợi người xem cho tới ngay gần, một giờ nổ cực mạnh chợt truyền cho tới, một trái ngược cầu lửa lao đi ra kể từ thuyền hoa dày quánh sương, nháy đôi mắt phân trở nên trăm miếng, hóa trở nên từng mảng rớt vào thân thiện sông, khiến cho các mùa sóng dưng cao lên bao nhiêu trượng.

“Cứu người sống!” Ám vệ rống to lớn.

Dân bọn chúng bên trên bờ đều trợn đôi mắt há mồm, phân biệt đều bị một mùng trước đôi mắt thực hiện cho tới thấp thỏm, nửa ngày mới mẻ than khóc hét rộng lớn đi ra thân thiện sông. Sắc mặt mũi Thẩm Thiên Lăng white bệch, trong cả tay cũng đi ra những giọt mồ hôi giá buốt.

Mấy năm hành tẩu bên trên giang hồ nước, nó cũng ko cần trước đó chưa từng thấy huyết tanh tưởi, tuy nhiên trên đây vẫn chính là phen trước tiên trải qua chuyện tai nạn ngoài ý muốn thảm thiết như vậy. Thuyền hoa cơ với diện tích S cực kỳ rộng lớn, chỉ tính bên trên đầu thuyền thơi đã và đang với rộng lớn trăm con người, ko biết còn ai hoàn toàn có thể như ý sinh sống sót hay là không.

“Đừng kinh hồn.” Tần Thiếu Vũ ôm siết lấy đầu vai nó, “Cần tớ trả ngươi về trước hoặc không?”

Xem thêm: xuyên nhanh boss phản diện đột kích

“Không cần thiết.” Thẩm Thiên Lăng lấy lại điềm tĩnh, “Chúng tớ thông qua đó coi cút.”

Hết

(*) Hoa điêu: đựng nhập chum sành với chạm trổ họa tiết, loại rượu quý của Thiệu Hưng, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc