cô vợ trẻ con của lăng thiếu bá đạo

Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu chống Đạo - Chương 02 Lại Bị Thúc CướiĐiệu cỗ hung hãn ko khuất phục ấy khiến cho cô càng tăng tràn trề mức độ sinh sống và lòng tin vô nằm trong phấn chấn.Lúc này, rần rộ giờ bước đi chỉnh tề âm vang sở hữu lực vang lên kéo theo từng trận cát lớp bụi tung cất cánh."Úi….Ối…..Khụ khụ…..” Úc Tử Duyệt bị sặc cho tới cần ho khan vài tiếng đồng hồ.Một vị quân nhân đứng vị trí số 1 tiếp cận trước mặt mũi Lăng Bắc Hàn, cù mặt mũi hành lễ report với anh tớ, fake lên một cái túi phượt giao phó mang đến Lăng Bắc Hàn."Túi xách của tôi!""Dựa nhập cái túi xách tay của cô ý đang được ở nhập tay tôi!” Lăng Bắc Hàn giơ túi phượt lên rất cao. Cô nhóc này cũng thiệt suôn sẻ, túi phượt vậy nhưng mà ko hề bị cuốn cút, không chỉ có thế chừng như vẫn còn đấy nguyên lành ko mức độ mẻ gì, chỉ bị văng lên một không nhiều bùn khu đất."Này…..Quân nhân những ngươi là cường đạo hoặc sao? Trả tía lô lại mang đến tôi!” Úc Tử Duyệt bước lên hét rộng lớn mong muốn đoạt lại túi phượt nhập tay Lăng Bắc Hàn. Ai ngờ, Lăng Bắc Hàn tiếp tục đựng bước tiến nhanh chóng về phía quân doanh."Êh! Trả loại túi lại mang đến tôi!” Nhìn theo đòi bóng sườn lưng to lớn của Lăng Bắc Hàn cô rống lên thiệt vĩ đại, đang được mong muốn đựng bước xua đuổi theo đòi tuy nhiên vì như thế cần khom người nhặt miếng băng lau chùi và vệ sinh bên trên khu đất lên.Bởi vì như thế cô đó là một người công dân đảm bảo chất lượng biết lưu giữ gìn đảm bảo an toàn môi trường!

Nhưng Khi vực dậy thì tiếp tục không thể bắt gặp bóng hình của Lăng Bắc Hàn đâu nữa, cô chỉ đành chạy cút về phía quân doanh.Khi chạy cho tới điểm đóng góp quân dựng vị lều vải vóc quân dụng thì nhập quân doanh đang được sẵn sàng cơm trắng chiều. Nhóm group chiến sỹ đang được xếp mặt hàng chỉnh tề trở nên đội hình nhằm đợi lấy cơm trắng.Cặp đôi mắt đen kịt sáng sủa quắc của Úc Tử Duyệt linh loạt ngó sớn sác nhập đám người bọn họ một hồi lâu, tuy nhiên cũng không tìm kiếm đi ra được bóng hình của những người sĩ quan tiền kia!***"Cậu Lăng, bà cụ Tư mệnh lệnh mái ấm cậu thời điểm hôm nay tiếp tục gọi điện thoại thông minh mang đến cậu thật nhiều đợt rồi đó, nhanh nhanh gọi lại mang đến bà cụ ấy một cuộc điện thoại thông minh đi!” Lăng Bắc Hàn vừa phải mới nhất lao vào lều trại, chủ yếu trị viên Trương ngay tắp lự trầm tiếng nói với anh rồi chỉ chỉ cho tới điện thoại thông minh phía trên bàn."Bà cũng thiệt là, tôi tiếp tục tắt máy rồi vậy mà còn phải gọi đến tới đây!” Hai mặt hàng lông ngươi của Lăng Bắc Hàn chau lại, anh nhằm cái túi xuống nhận lấy điếu dung dịch lá kể từ chủ yếu trị viên Trương fake cho tới, tự động châm lửa rít vào một trong những tương đối nhả đi ra các mùa sương rồi trình bày,"Tôi trình bày này cậu Lăng, cậu trong năm này đã và đang 30 rồi, khó khăn trách cứ các cụ cụ oi ruột vì vậy, các cụ cụ đang được mong ngóng được bế con cháu đấy!” Chính trị viên Trương hít một tương đối dung dịch rồi trầm tiếng nói với Lăng Bắc Hàn đang được đứng trực tiếp tắp như cây tùng ở ở kề bên.Lăng Bắc Hàn đương nhiên hiểu điều của chủ yếu trị viên Trương vừa phải trình bày, cũng chính vì nhị vị mái ấm anh tiếp tục thao tác làm việc qua loa tư tưởng với anh rồi!Lăng Bắc Hàn liếc xéo chủ yếu trị viên Trương đang được ngồi ở cạnh mặt mũi, vừa phải ấn định hé mồm rỉ tai ngờ đâu một bài bác nhạc Rock\'n Roll rất là chói tai ko biết kể từ đâu vang lên.Chính trị viên Trương sững người ngó sớn sác một vòng nhập lều trại. Chợt thấy Lăng Bắc Hàn hé đi ra cái túi tía lô phượt bại liệt, hiếu động ở nhập bại liệt một hồi rồi móc đi ra một chiếc điện thoại thông minh địa hình.‘Tên khốn kiếp?’ Lăng Bắc Hàn coi thương hiệu cuộc gọi cho tới bên trên màn hình hiển thị điện thoại thông minh, còn tồn tại tấm hình gọi cho tới là 1 trong những khuôn mặt bị lưu lại chéo cánh đỏ ửng chói. Phía sau vệt gạch men chéo cánh red color ấy là khuôn mặt của một người thanh niên đang được mím môi lại còn tương đối nhíu ngươi.Úc Tử Duyệt đợt theo đòi giờ chuông gọi cho tới mang đến điện thoại thông minh địa hình của tôi nhưng mà tìm kiếm được Lăng Bắc Hàn, "Ôi! Điện thoại của tôi phía trên rồi!” Cô chẳng thèm nhằm ý cho tới hình tượng nhưng mà xông trực tiếp nhập vào lều, nhón chân lên mong muốn đoạt lấy chiếc Smartphone kể từ tay của Lăng Bắc Hàn."Ồ! Cô nhỏ xíu này ở đâu đi ra thế?” Chính trị viên Trương mỉm cười nhẹ nhõm căn vặn.Lúc này Lăng Bắc Hàn mới nhất trả điện thoại thông minh lại mang đến Úc Tử Duyệt, đứng coi cô sau thời điểm lấy được điện thoại thông minh rồi cuống quýt vàng chạy thoát khỏi lều."Vừa qua loa ngoài sông, thiếu thốn chút nữa đã trở nên thuồng luồng nuốt rồi bại liệt.”

Bạn đang xem: cô vợ trẻ con của lăng thiếu bá đạo

Xem thêm: chàng rể quyền thế truyện full

Ánh đôi mắt Lăng Bắc Hàn đang được coi ra phía bên ngoài kể từ phía sườn hành lang cửa số nhỏ của lều vải vóc, vừa phải hoặc bắt gặp Úc Tử Duyệt đang được gọi điện thoại thông minh, tiếng động của cô ý rất rộng, anh đứng bên trên địa điểm này nhưng mà vẫn rất có thể nghe được thoang thoáng, tiếp sau đó anh kể lại mẩu chuyện Khi nãy mang đến chủ yếu trị viên Trương nghe. "Vậy dựa trên những điều cậu trình bày thì đó là hero cứu giúp người đẹp rồi, đợt này con cái dâu của ngài Tư mệnh lệnh tiếp tục tìm được rồi, ha ha. . ..” Chính trị viên Trương vực dậy cười sung sướng thốt đi ra điều trêu giỡn, tiếp sau đó team nón lên cút thoát khỏi lều, sẵn sàng cút sử dụng cơm trắng chiều. Mỹ nhân? Đôi môi mỏng mảnh của Lăng Bắc Hàn tương đối khí nhếch lên, trọn vẹn coi điều trình bày của chủ yếu trị viên Trương đơn giản đùa mang đến phấn chấn. "Lệ Mộ Phàm! Cái thương hiệu khốn kiếp này!” Vừa thoát khỏi lều ngay tắp lự nghe được kể từ điểm ko xa cách truyền cho tới giờ rống khó tính chói tay của một cô nàng. Tôi Đau dạ Quá "Úc Tử Duyệt! Cậu hung hãn như vậy, mai này còn ai dám cưới cậu đây?” Trong loa điện thoại thông minh vang lên điều nhạo báng của Lệ Mộ Phàm cũng đó là oan gia đối đầu một tổn thất một còn với cô kể từ nhỏ cho tới rộng lớn, Úc Tử Duyệt tức phẫn uất cho tới khuôn mặt mũi nhỏ nhắn tiếp tục đỏ ửng sẵn giờ khắc đó lại càng đỏ ửng rộng lớn. "Lệ Mộ Phàm! Dù mang đến Úc Tử Duyệt tôi sở hữu thực hiện sư ni cút chăng nữa cũng sẽ không còn lúc nào lấy cậu đâu!” Úc Tử Duyệt tức vượt lên chỉ biết gào lên thiệt vĩ đại tiếp sau đó ngay tắp lự cụp điện thoại thông minh, suýt nữa dằn ko được nhưng mà toan vứt luôn luôn chiếc Smartphone địa hình. "Đồ khốn kiếp…..Đồ khốn kiếp xấu xa xa….” Một chân đang được đá liên tiếp lên phía trên mặt cỏ, miêng thì không ngừng nghỉ nhâm nhẩm mắng chửi, nghĩ về cho tới bản thân Khi nãy suýt chút nữa tiếp tục tổn thất mạng vậy nhưng mà ở nhập điện thoại thông minh còn bị cậu tớ giễu cợt, lồng ngực ngay tắp lự buồn phiền không dễ chịu, lại còn tủi thân thuộc, thiệt là rất khó chịu! Mình thực sự đáng ghét loại cảm xúc không dễ chịu này! Vẫn vắng lặng đứng sát một điểm sát bại liệt, Lăng Bắc Hàn nhịn nhường như tiếp tục hiểu đi ra được điều gì, té đi ra nhóc con cái này cũng có những lúc quạu quọ ko phấn chấn, đựng bước vững vàng vàng ổn định ấn định cút về phía cô. "Úc Tử Duyệt!" “Có mặt!” tình cờ đâu một tiếng nói hùng hậu vĩ đại rộng lớn tràn kể từ tính vang lên, trong tim vốn liếng đang được tủi thân thuộc không dễ chịu Úc Tử Duyệt ngay tắp lự tươi tắn lòng tin hẳn lên, bản năng sở hữu ĐK nhưng mà vấn đáp. Khi xoay người lại về hâu phương thì lại đối lập với khuôn mặt cương nghị của Lăng Bắc Hàn. Khuôn mặt mũi nhỏ nhắn chợt chốc xụ xuống, "Chú à, thực hiện ơn tha bổng mang đến tôi cút.......Hiện tôi không tồn tại tâm tình nhằm đấu võ mồm với chú đâu......” Bờ vai nhỏ nhắn cũng rụt lại, chẵng những người dân mệt rũ rời nhưng mà lòng cô cũng khá mệt rũ rời. Nhóc con cái đó lại gọi bản thân là chú? Nhưng Khi bắt gặp phong thái đơn giản buông xuôi ấy của cô ý Lăng Bắc Hàn ngược lại tương đối bất thần, "Tôi cũng không tồn tại thời hạn trình bày nhảm với cô, nhanh chóng cút cọ tay ăn cơm!” Lăng Bắc Hàn trình bày xong xuôi ngay tắp lự xoay người bước tiến về phía quân doanh. Hứ! Giọng điệu mồm lưỡi rỉ tai của những người này sao lại giống như hắn giống như phụ vương già nua thân thuộc yêu thương ở trong nhà của tôi vậy chứ? Trong lòng Úc Tử Duyệt thì thầm nghĩ về vậy tâm tình cũng cảm nhận thấy đảm bảo chất lượng rất nhiều. ***

Tối cho tới, cô được nhân viên cấp dưới cần thiết vụ bố trí mang đến ngủ lại ở một lều trướng nhập quân doanh. Cũng nhờ trải qua vị đồng chí nhân viên cấp dưới cần thiết vụ đảm bảo chất lượng bụng năng nổ mới nhất hiểu rằng, loại người doanh trưởng gì bại liệt thương hiệu là Lăng Bắc Hàn quân hàm là Trung tá. Doanh trại này của mình là được quân quần thể trong thời điểm tạm thời điều cho tới trợ hùn. "Lăng Bắc Hàn. . . .Trả lại cái túi mang đến tôi. . . . Tôi còn cần cút Lhasa đấy. . ..” Ngã xuống tấm ván nệm thô cứng, Úc Tử Duyệt mơ tơ tưởng màng trình bày tiếp sau đó từ từ chìm nhập giấc mộng. *** Sáng sớm ngày ngày tiếp theo, Úc Tử Duyệt mới nhất vừa phải tách nệm thì đã trở nên ban trưởng phòng ban sản xuất Lục Khải mách bảo lên xe cộ gửi vận nhằm chính thức xuất phân phát. "Anh nhị à! Này ông anh, tôi…..Tôi thiệt sự là 19 tuổi hạc rồi !” Úc Tử Duyệt ngồi nhập xe cộ, phút giây thì coi nhìn ra ngoài hành lang cửa số, phút giây thì quay trở lại coi Lục Khải đang được rất rất tráng lệ thường xuyên tâm tài xế oi ruột phân tích và lý giải. "Cô bé! Doanh trưởng Shop chúng tôi trình bày rồi, ko nên biết cô liệu có phải là thiếu niên hoặc ko, thời điểm hôm nay chắc chắn cô cần an toàn và tin cậy về cho tới nhà!” Lục Khải cũng không tồn tại coi thanh lịch cô nhưng mà chỉ trầm tiếng nói, có vẻ như như trình bày tuy nhiên ko cho những người tớ phản chưng lại. "Doanh trưởng Shop chúng tôi, doanh trưởng Shop chúng tôi, cỗ người này đó là phụ vương của anh ấy sao? Anh tin cậy anh tớ cho tới nỗi trong cả minh chứng thư của tôi cũng ko chịu đựng xem? Không nhận sự cầu van kể từ người không giống là tác phong quân nhân của những người sao?” Úc Tử Duyệt chuẩn bị bị đám quân nhân này thực hiện mang đến tức bị tiêu diệt rồi, trơ đôi mắt ngồi coi xe đua mỗi lúc càng xa cách, trong tim cô nhanh lẹ như lửa thiêu đốt! "Tất cả hành vi nghe theo đòi chỉ huy! Doanh trưởng trình bày thế này thì tôi ngay tắp lự tuân theo thế đó! Nhất ấn định cần nghe theo!” Lúc nghe Lục Khải rống vĩ đại hô một câu, đợt này Úc Tử Duyệt ko bịt lỗ tai nữa nhưng mà len lén vác cái túi tía lô của tôi lên. "Ây da…..Đau quá….." "Này! Cô nhỏ xíu, cô làm thế nào vậy?" "Anh nhị à, bụng của tôi, bụng tôi, nhức vượt lên. . . . Híc. . . .Tôi mong muốn, mong muốn cút toilet......” Hai tay Úc Tử Duyệt ôm chặt lấy bụng nhăn mặt mũi đau đớn sở trình bày. "Két…." Lục Khải ngay thật cuống quýt vàng giẫm xuống thắng xe cộ lo lắng coi thanh lịch cô căn vặn, "Cô….Cô không tồn tại lừa tôi phía trên chứ?" "Tôi van thề nguyền với Mao công ty tịch! Tuyệt đối ko có!” Úc Tử Duyệt rộng lớn giờ tuyên tía xong xuôi fake tay mò mẫm cho tới chốt cửa ngõ Open xe cộ nhảy xuống…… Kếp tiếp, Lục Khải cũng nhảy xuống theo đòi cô. Lại Gặp Mặt "Anh nhị à, tôi...Tôi cút ngoài nhưng mà anh muốn làm theo đòi hả?” Úc Tử Duyệt vừa phải ấn định chạy trốn tuy nhiên thấy Lục Khải cứ xua đuổi theo đòi bản thân, cô nhanh chóng nhẹn núp ở hâu phương một tảng đá rộng lớn thực hiện cỗ mong muốn tháo dỡ quần đi ra, chỉ ló lên khuôn mặt mũi nhỏ nhắn coi về phía Lục Khải hét rộng lớn. "Tôi, tôi ko bắt gặp gì đâu!” Lục Khải ngay thật cuống quýt vàng xoay người fake sườn lưng về phía cô. Úc Tử Duyệt bao phủ mồm mỉm cười trộm, anh binh này thiệt là đáng yêu và dễ thương nha, “Vậy, vậy anh ko được coi lén đâu đó!” Cô lại rộng lớn giờ quát lác lên, tiếp sau đó rụt đầu nhỏ xuống, nhị đôi mắt ngó sớn sác công cộng xung quanh thôn quê hoang sơ một vòng, ngay lập tức tiếp sau đó cong chân vứt chạy thiệt nhanh chóng. Năm phút đồng hồ đeo tay trôi qua…… "Cô nhỏ xíu, xong xuôi ko vậy?” Lục Khải thông thoáng coi xuống đồng hồ đeo tay bên trên tay bản thân, vẫn đứng fake sườn lưng về phía khối đá rộng lớn bại liệt la rộng lớn. "......" Không sở hữu ai đáp lại. "Cô nhỏ xíu à?" "......" Lúc này, điện thoại thông minh địa hình vào trong túi Lục Khải chợt lắc lên. "Lục Khải!" "Dạ, doanh trưởng!" "Úc…..Úc Tử Duyệt đâu?" "Cô ấy, cô ấy đang di chuyển lau chùi và vệ sinh ạ!" Lăng Bắc Hàn ở đầu điện thoại thông minh mặt mũi bại liệt vừa phải nghe Lục Khải trình bày xong xuôi tức thời biết ngay lập tức Úc Tử Duyệt tiếp tục vứt trốn. Thật là rất khó lòng chống bị! Anh Dự kiến được Úc Tử Duyệt tiếp tục vứt trốn nên cố ý gọi điện thoại thông minh nhằm nhắc nhở Lục Khải, ko ngờ cô nàng nhỏ bại liệt còn hành vi nhanh chóng rộng lớn bản thân tưởng! *** Thành công chạy trốn, Úc Tử Duyệt lại đợt nữa nối tiếp cuộc hành trình dài, đợt này khi tới sát những phần đường sở hữu quân doanh đóng góp quân thì cô gửi thanh lịch cút lối vòng. Dù biết là bọn họ cũng vì như thế mong muốn đảm bảo chất lượng cho bản thân mình, tuy nhiên điểm nhưng mà Úc Tử Duyệt này tiếp tục mong muốn cút thì chắc chắn cần cần cho tới mang đến vị được. Tuy nhiên, kể từ bài học kinh nghiệm đợt trước, cô tiếp tục rất rất cảnh giác, rất rất cảnh giác, ko khiến cho bản thân xẩy ra nguy nan là được rồi. Nhớ cho tới loại người quân nhân thương hiệu Lăng Bắc Hàn này đã cứu giúp bản thân một mạng, thực sự nhưng mà trình bày thì trong tim cô vẫn thấy rất rất cảm kích anh tớ. Trời thời điểm hiện tại đang được nhập tối, lại tăng sụp xuống trận mưa vĩ đại, cũng may, cô và bao nhiêu người chúng ta sát cánh đồng hành không giống tiếp tục tìm kiếm được một mái ấm trọ nhằm ngủ lại. Đợi ngày mai mưa giảm sút rồi nối tiếp lên lối. "Nè! Mọi người nghe tin cậy gì chưa? Tại phía đằng trước sở hữu một quần thể ngôi trường tè học tập vừa phải mới phát sụt lún, bị sụp sụp nát nhừ bét không còn. Cạnh nhập này còn bị giắt kẹt rộng lớn mươi đứa con trẻ cơ đấy!” Trên lối đi sở hữu chúng ta sát cánh đồng hành thấy được loại thông tin này bên trên Microblogging trải qua điện thoại thông minh địa hình. "Trường tè học? Tại đâu vậy?” Đang cút ở đằng trước Úc Tử Duyệt nghe được tin cậy này tức thời chạy quay về căn vặn thăm hỏi. "Đợi tôi hiểu xem…..” Người phái mạnh sinh bại liệt coi nhập điện thoại thông minh địa hình, cảnh giác coi rồi trình bày lại mang đến cô biết. Vừa nghe phái mạnh sinh bại liệt thổ lộ địa điểm thì Úc Tử Duyệt cũng ngay tắp lự cuống quýt lấy điện thoại thông minh địa hình đi ra, hé đi ra bạn dạng đồ gia dụng, tiếp sau đó ko do dự cô treo túi tía lô lên Cấp Tốc chạy về phương phía bị nàn. Khi Úc Tử Duyệt chạy cho tới địa điểm ngôi trường học tập bị núi lỡ sạt rún bại liệt thì cô bị cảnh tượng trước đôi mắt thực hiện mang đến sững sờ. Nhóm chiến sỹ sở hữu người thì đang được khoét đụn sụp nát nhừ, sở hữu người thì đang được khênh đi ra những người dân tiếp tục bị tiêu diệt, hoặc có khá nhiều đứa nhỏ xíu bị thương rất rất nặng trĩu, còn tồn tại nhiều khối đá vẫn đang được sụp xuống. . . .Cũng sở hữu tốp cha mẹ đang làm việc cho tới, bọn họ đều là kẻ dân Tạng túng khó khăn, bị group chiến sỹ hạn chế lại đứng thanh lịch một phía. "Báo cáo Doanh trưởng! Phát hiện tại sở hữu một đứa nhỏ xíu tại phần này, bị xà mái ấm chắn ngang đè lên trên một chân!" "Để lặng đó! Đừng khoét nữa!” Lăng Bắc Hàn ngay tắp lự cuống quýt vàng tiến bộ lên, quỳ xuống men theo đòi khe hở mỏm đá đợt mò mẫm tìm hiểu kiếm ở phía bên dưới, ngay lập tức tiếp sau đó sử dụng nhị tay hướng đến từng khối đá lên. Nhóm chiến sỹ còn sót lại thấy anh sử dụng tay khoét cũng rối rít quỳ xuống theo đòi, động tác khoét rất rất nhanh chóng tuy nhiên cũng ko xoàng xĩnh phần cảnh giác, chỉ mất vì vậy mới nhất rất có thể tách mang đến những đứa nhỏ xíu ở bên phía trong bị thương thêm nữa. "Híc. . . . Sao lại vì vậy. . . .phường bọn chúng . . . .Thật, thiệt xứng đáng thương vượt lên. . ..” Úc Tử Duyệt coi cho tới đám trẻ con bị tiêu diệt đi ra bị tiêu diệt, bị thương đi ra bị thương nhưng mà bụm mồm khóc nấc lên, nước đôi mắt không ngừng nghỉ lăn lộn xuống. trong chốc lát, cô như ghi nhớ cho tới đồ vật gi, móc bao nhiêu lọ nước suối nhập tía lô treo sườn lưng của tôi đi ra, "Cho, mang đến nó hấp thụ nước đi…..” Nhìn nhị người chiến sỹ khênh nhỏ xíu trai đã trở nên thương cả khuôn mặt mũi đều là lớp bụi không sạch và vết huyết tươi tắn ra phía bên ngoài, cô tiến bộ thi công tía thi công bắp trình bày. Ánh đôi mắt đau nhức của đứa con trẻ bại liệt thực hiện cô gần như là tan nát nhừ cõi lòng. Từ nhỏ cho tới rộng lớn cô được ăn sung khoác sướng, đợt trước tiên bắt gặp chuyện bi thảm thế này. Chỉ phút giây sau, cô lại xông về đụn hoang phí tàn sụp nát nhừ, nằm trong group chiến sỹ bại liệt chính thức hướng đến lên đụn phế truất tích.