bình minh màu đỏ

                                    
                                              

Diệp Phi lưu giữ lại ngày trước tiên cô bắt gặp Lê Tiện Nam, với thật nhiều cụ thể đều lưu giữ ko thể này lưu giữ rời khỏi nổi, cô cảnh giác tâm lý vẫn chính thức thế nào, tuy nhiên cũng chỉ lưu giữ được một nhị miếng ghép nhỏ ở vô đầu.

Cô lưu giữ cho tới thời điểm hôm nay GS với fake mang đến cô một cuốn sách của Wilde.

Bạn đang xem: bình minh màu đỏ

Trong cơ với trình bày là, các bạn mến toàn bộ người xem, tuy nhiên người xem đều lạnh lùng với các bạn.

Người con trai vẫn tiếp tục đứng ở góc cạnh lối như vậy, giá thành lùng và cô độc, như ngọc bích lạnh giá dìm vô hồ nước, như thể tấm lụa Trắng bị cháy trở thành tro Trắng như tuyết, xoay đầu lại nhận ra cô, cong môi mỉm cười rộ lên.

Lúc cơ với 1 vài ba cảm hứng ko rõ rệt, tựa như măng ngày xuân ngủ tấp nập, đùng một phát đâm thủng mùng tối mùa ướp lạnh thấu xương này.

Sau này còn lưu giữ cho tới một câu gì cơ nữa?

Đừng nhẹ dịu chìm vô mùng tối xinh xắn cơ.

—— Tháng một năm 2022.

Mạnh Ngũ Nguyệt.

——
Mùa tấp nập năm trước đó ở Yến Kinh lạnh giá cho tới kỳ kỳ lạ.

Cuộc sinh sống của Diệp Phi cũng rối tung lên.

Cô kéo theo gót vali đứng ở bên dưới trọ tại trường, vô tay còn cố theo gót sách một vừa hai phải mới nhất mượn kể từ tủ sách.

Tiết Như Ý khóc thút ân xá thút thít, "Phi Phi, cậu cứ fake lên đường như vậy này sao? Cậu chớ nhằm lời nói của nhị người cơ trình bày ở trong tâm địa...... Cậu lên đường rồi thì tớ biết làm thế nào bây giờ?"
"Không sao đâu, là tớ đi làm việc tăng vượt lên trên tất bật, làm cho những cậu ko thể ngon giấc được.

Dù sao thì cũng chỉ từ một học tập kỳ nữa là cần lên đường thực tập luyện rồi," Diệp Phi trầm trồ nhẹ dịu, "Cũng ko cần là ko bắt gặp nhau được nữa, giờ đây thuận tiện vì vậy, cậu nhắn tin tưởng mang đến tớ là được rồi tuy nhiên."

Tiết Như Ý là kẻ các bạn độc nhất của cô ấy ở TP. Hồ Chí Minh Yến Kinh này, cũng chính là các bạn nằm trong chống của cô ấy, là 1 cô nàng rất rất đơn giản.

Nghe cô trình bày vì vậy, Tiết Như Ý mới nhất thơ ngây gật đầu, "Cậu thăm dò chống thời gian nhanh vì vậy...... Có ổn định không?"

"Cũng tạm thời được, ở ngay lập tức vô ngõ Hòe Tam, ko xa vời," Chuông điện thoại cảm ứng thông minh Diệp Phi vang lên, là lái xe cho tới xe cộ hứa cho tới rồi, cô nhỏ tiếng nói với Tiết Như Ý, "Tự đỡ đần phiên bản thân thiết mang đến đảm bảo chất lượng, tất cả chúng ta còn rất có thể bắt gặp nhau, ko cần là còn ko đảm bảo chất lượng nghiệp sao."

Tiết Như Ý khóc thút ân xá thút thít đến mức độ nức nở, cô nàng nhỏ gầy nhom gầy nhom, cứ một nhị cần xách tư trang hùn cô, một vừa hai phải xách một vừa hai phải căn vặn, "Phi Phi, chi phí mướn ngôi nhà mặt mũi cơ chắc chắn là rất rất giắt, chính không? Cậu vất vả vì vậy, một vừa hai phải thực hiện tăng ở mặt mũi còn mong muốn một vừa hai phải chịu thương chịu khó học hành, nếu như vượt lên trên giắt, ngóng tớ tìm kiếm được việc làm thực tập luyện, tớ và cậu nằm trong mướn công cộng, tớ và cậu share với nhau!"

Diệp Phi mỉm cười cố lấy tư trang vô tay cô ấy, Tiết Như Ý là cô nàng Giang Nam, thủ thỉ và ngọt ngào và mượt mà, "Cậu tự động đỡ đần phiên bản thân thiết mang đến đảm bảo chất lượng, chớ tranh cãi với những cậu ấy, ngóng về sau tớ chào cậu ăn cơm trắng."

Hốc đôi mắt Tiết Như Ý đỏ chót bừng gật gật đầu, nhìn theo gót Diệp Phi lên xe cộ.

Lúc này đã là rộng lớn năm giờ, ngày đông trời tối sớm, ở phía trên tiếng ồn náo sức nóng.

Ngõ nhỏ Hòe Tam mặt mũi này rất rất với thú vị.

Đúng là ở trung tâm TP. Hồ Chí Minh, một đường phố phía trái, là hotel sao lung linh, ở ngay lập tức ngã tư đường, với 1 khu vực vườn nhỏ yên tĩnh tĩnh —— đương nhiên này cũng ko cần là rừng hoa, là tế bào phỏng phong cách thiết kế ở Giang Nam, là khu vực dành riêng cho ngôi nhà nhiều số 1 ở nội địa, cái brand name một vừa hai phải nghe vẫn lưu giữ kín như bưng: Đàn Cung Tây Giao.

Bên phả, là những con cái ngõ nhỏ ụp nát nhừ, ngõ nhỏ Hòe Tam đó là một trong những số cơ, trình bày là ngõ nhỏ chật hẹp, với 1 vài ba căn tứ ăn ý viện.

Ngược lại cũng đều là tấc khu đất tấc vàng ở TP. Hồ Chí Minh Yến Kinh to lớn này, đơn thuần một chiếc phía trên trời, một chiếc bên dưới mặt mũi khu đất.

Diệp Phi kéo vali lên đường dọc con cái ngõ, bao nhiêu ngày ngày hôm trước vẫn cho tới nhìn qua vài ba phiên.

Diệp Phi đứng vô bão giá thành gõ cửa ngõ một khi lâu, bên phía trong rốt cuộc cũng đều có người ra đi Open, là 1 bà cụ rộng lớn tám mươi tuổi hạc, đem một chiếc áo lông thiệt dày, làn tóc hoa râm cộc, thời gian nhanh nhẹn, tuy nhiên giá thành lùng.

"Không cần vẫn trình bày là năm giờ cho tới sao? Đã là năm giờ chục lăm rồi." Bà cụ Open xong xuôi lại kháng trượng lên đường vô.

"Trên lối bị kẹt xe cộ ạ."

"Không với phiên sau." Bà cụ kháng trượng, tạm dừng ở thân thiết Sảnh, cố trượng lên chỉ vô ——

Chính là 1 căn tứ ăn ý viện rất rất thông thường, một vừa hai phải vô vào Sảnh hình chữ "Khẩu", cửa ngõ thực hiện được làm bằng gỗ, Sảnh rộng lớn khoảng tầm năm sáu mét vuông, trải gạch ốp color xám tro.

Phía bắc với tía căn chống, chủ yếu sảnh, nhị căn chống nhị mặt mũi là buồng ngủ, nhị căn chống phía tấp nập và tây theo lần lượt là chống nhà bếp và chống để đồ.

"Cháu ở căn chống mặt mũi tay cần phía bắc, vẫn trình bày với con cháu rồi, tôi khi năm giờ sáng sủa, ngủ vô bảy giờ tối, con cháu lên đường đâu thì về sớm, tiếng động nhỏ một ít, nghiêm cẩn cấm fake người không giống về ngôi nhà, phòng tiếp khách và chống nhà bếp của tôi cũng ko được sử dụng, con cháu quay trở lại ngủ là được, buổi ngày nếu như con cháu ở trong nhà, cũng chỉ được chấp nhận ở vô chống và Sảnh này, nếu như Tolet này bị lỗi rồi, thì lên đường Tolet công nằm trong ở phía bên ngoài, tôi ko tính công cộng cả chi phí điện và nước của con cháu, con cháu cần trả riêng biệt mang đến tôi."

"Vâng ạ."

Diệp Phi đồng ý, bà cụ fake khóa xe mang đến cô, "Dọn dẹp một ít rồi lên đường ngủ lên đường."

Diệp Phi mím môi, bà cụ kháng trượng trở về chống.

Diệp Phi kéo vali lên đường quý phái phía bên phải hé khóa, vô chống thiệt sự trống rỗng trống rỗng, không tồn tại máy sưởi, chỉ tồn tại một nệm 1 bàn, nền được trại vị gạch ốp kể từ thế kỷ trước, chống thật sạch sẽ, vẫn chính là hành lang cửa số loại cũ.

Cô mua sắm tấm đệm và chăn năng lượng điện, đồ vật của cô ấy cũng tương đối không nhiều, dọn dẹp một ít, căn chống với khá lâu đời, tuy nhiên vậy là TP. Hồ Chí Minh Yến Kinh to lớn này còn có một địa điểm ở cũng đảm bảo chất lượng rồi.

Thật rời khỏi dọn ra phía bên ngoài là vạn bất đắc dĩ, không thích vì như thế cô tuy nhiên là mang đến quan hệ vô trọ tại trường xấu xa lên đường, cô cần thiết chi phí, do đó vào cuối tuần thông thường với thời hạn rảnh rỗi tiếp tục đi làm việc tăng, loại gì rồi cũng thực hiện, ko tránh khỏi chuyện ngủ sớm dậy sớm, giấc mộng của người tiêu dùng nằm trong chống ko thâm thúy, từng phiên đều cố ý ném đồ vật thể hiện nay sắc mặt mũi.

Tiết Như Ý với tranh cãi với các bạn nằm trong chống vài ba phiên nhằm bảo đảm an toàn cô, Diệp Phi rất rất không dễ chịu, cảm nhận thấy này đều là yếu tố của tớ, tự động bản thân dọn ra phía bên ngoài, có lẽ rằng rất có thể thực hiện mang đến quan hệ cứng nhắc ở trọ tại trường hoàn thành.

Giá nhà tại Yến Kinh giắt mong muốn bị tiêu diệt, tìm kiếm được bao nhiêu địa điểm thuận tiện, hoặc là xa vời, hoặc là những điểm kiến tạo vi phạm diện tích S.

Một ngày nọ, vô khi cô vô vọng nhất, nhận ra với thông tin mang đến mướn ngôi nhà được dán ngay lập tức đầu ngõ Hòe Tam, tự động viết lách vị cây viết lông, trình bày là mang đến mướn một chống ở vô tứ ăn ý viện, đó là bà Triệu này.

Lúc ấy cũng tưởng là người lừa hòn đảo, ngày cơ cô còn cố ý lựa chọn 1 ngày công ty nhật cho tới phía trên vô buổi ngày, bà cụ Triệu ngồi húp trà ở vô Sảnh, liếc đôi mắt nhìn cô một chiếc, giá thành lùng hững hờ, trình bày nhị ngàn đồng ko bao hàm điện và nước, căn chống thiệt sự rất rất tồi tàn tàn.

Xem thêm: sao đỉnh lưu chưa chia tay tôi

Bà cụ cạnh bên mách bảo cô trình bày, "Tính tình bà Triệu ko đảm bảo chất lượng lắm, con cháu gái cũng ko thông thường tiến thoái, mướn ngôi nhà là tất cả chúng ta răn dạy bà ấy thăm dò người thực hiện các bạn, con cháu chịu thương chịu khó một ít, bà Triệu ko cần là kẻ ko xấu xa, khi còn trẻ con cũng chính là người thực hiện việc làm văn hoá xem sách."

Lúc ấy quả tình Diệp Phi cũng tương đối vì thế dự —— chống ở vượt lên trên rách nát nát nhừ, tuy nhiên cũng may là ở trung tâm TP. Hồ Chí Minh, cơ hội ngôi trường học tập lên đường cũng chỉ mất mặt nhị mươi phút, ngõ nhỏ lại sở hữu vài ba quán cơm trắng, khoai tây sợi xào, tiện ngờ vực ngân sách hợp lý và phải chăng và thuận tiện, huống chi chỉ mất nhị ngàn đồng, ở vô thôn xa vời TP. Hồ Chí Minh thì ko trình bày, buồng ngủ một nhị tía mét vuông cũng cần tư năm ngàn.

Thậm chí còn tồn tại loại loại tầng hầm dưới đất ở lòng đất, một vừa hai phải không khô ráo một vừa hai phải giá thành một vừa hai phải giắt —— hầu hết là ko mướn nổi.

Diệp Phi đo lường cẩn thận ra quyết định mướn, thành phẩm bà Triệu lại tiếp cận địa điểm trạm bảo đảm an toàn ở đầu ngõ, kéo ông bảo đảm an toàn cho tới, cảnh giác đánh giá thẻ SV và thẻ căn cước công dân của của Diệp Phi, gửi một phiên bản sao mang đến bảo đảm an toàn, "Đừng trình bày là con cháu kinh hoàng, một bà già nua sinh sống 1 mình như tôi còn kinh hoàng con cháu ko cần là kẻ đảm bảo chất lượng nữa cơ."

"Sinh viên khoa Văn học tập Đại học tập Yến Kinh?" Ông bảo đảm an toàn cũng lên đường lại gần nhìn thông thoáng qua chuyện, khen ngợi ngợi, "Học sinh đảm bảo chất lượng."

"Học sinh đảm bảo chất lượng cũng là 1 học viên túng bấn." Bà cụ vẫn sẵn sàng một ăn ý đồng đơn giản và giản dị trước, treo kính cho tất cả những người già nua bảo Diệp Phi ký thương hiệu.

—— Cứ vì vậy mướn xong xuôi, tía mon trả một phiên.

Diệp Phi xoa xoa mặt mũi, hé PC gửi phiên bản thảo mang đến tổng chỉnh sửa ở vị trí bản thân thực hiện tăng, sau khoản thời gian gửi bài xích xong xuôi quyết định tiếp cận đầu ngõ ăn một giở cơm trắng, thành phẩm một vừa hai phải mới nhất tắt PC, lời nhắn thông tin trừ chi phí vô điện thoại cảm ứng thông minh vang lên, chi phí tiết kiệm ngân sách và chi phí vô thẻ ngân hàng gần như là bị trừ không còn tinh khiết.

Vừa mới nhất tiếp cận đầu ngõ, điện thoại cảm ứng thông minh vào trong túi cô liên tiếp lúc lắc lên thật nhiều phiên.

Mở rời khỏi coi, nhắc nhở thông tin khấu trừ chi phí tiền học phí của Đại học tập Yến Kinh, lời nhắn của tổng chỉnh sửa —— Bản thảo một vừa hai phải rồi của cô ấy đã trở nên gạch ốp không còn, cần viết lách lại.

Diệp Phi lên đường vô tiệm cơm trắng nhỏ ở đầu ngõ, menu dán bên trên tường có mức giá cả hợp lý và phải chăng, khoai tây sợi xào tám đồng 1 phần, thành phẩm khoai tây sợi xào không thể, thịt kho tàu cà tím cũng không tồn tại, chỉ từ canh sườn và thịt kho tàu.

Diệp Phi thăm dò tìm tòi bên trên phiên bản vật, cạnh bên với 1 cửa hàng tiện lợi, cô theo gót, có lẽ rằng là cũng chính vì địa điểm, Brand Name mì ăn ngay tắp lự cũng giắt, cô lại tiếp cận địa điểm chào bán đồ ăn thời gian nhanh mặt mũi cơ, lựa chọn 1 số được rời giá chỉ, nhờ nhân viên cấp dưới cửa hàng thực hiện rét mướt một ít, cửa hàng tiện lợi không tồn tại số chỗ ngồi, cô kinh hoàng sau khoản thời gian quay trở lại có khả năng sẽ bị nguội, dứt khoát đứng ở cửa ngõ cửa hàng tiện lợi xử lý nhanh gọn lẹ.

Đối diện cửa hàng tiện lợi đó là cửa ngõ chủ yếu của Đàn Cung Tây Giao, ở điểm tấc khu đất tấc vàng này, trước cơ từng nhận ra ở truyện mỉm cười bên trên mạng, trình bày giá chỉ ngôi nhà khởi điểm ở tè khu vực này vẫn chính là sáu số lượng, còn rất cần được xác minh, người rất có thể sinh sống ở đẫy đều là kẻ ở giới thượng lưu ko phú thì quý.

Khi cơ Diệp Phi còn đang có ít tâm lý vì vậy, một vừa hai phải gặm một miếng sandwich ấm cúng, một vừa hai phải nhìn bức tường chắn đá color xám xanh rớt tế bào phỏng Giang Nam.

Một con xe chạy cho tới phía trên, theo gót phiên bản năng cô nhìn quý phái, con xe thể thao black color chạy lại gần Đàn Cung Tây Giao thì tạm dừng, một cô nàng trẻ con bước kể từ bên trên xe cộ xuống, ngày đông ở Yến Kinh vẫn xuống âm chừng, cô nàng này lại nhằm chân trần, chỉ đem một chiếc váy có kiểu dáng ngắn, phía bên ngoài đem một chiếc áo khoác bên ngoài lông thú, cô nàng hít bão với những người ngồi bên trên xe cộ, rồi tiếp sau đó vẫy vẫy tay, xe đua vô.

Diệp Phi cụp đôi mắt, người này đó là các bạn nằm trong chống của cô ấy, trước cơ mối liên hệ cũng ko tệ lắm, nhị người đều là kẻ tới từ tỉnh phía bắc, thương hiệu là Lư Nhân, vốn là một cô nàng không tồn tại gì nổi trội, cũng chính là phụ thuộc kết quả đua đậu Đại học tập Yến Kinh, tiếp sau đó với vài ba phiên tối ko về ngủ, tiếp sau đó tái ngộ, cô tao như thể được tái ngắt sinh.

Có một cái Audi A8 black color thông thường đậu ở bên dưới trọ tại trường của ngôi trường.

Khi với một trong những người đang được buôn chuyện, Lư Nhân đã nhận được được lời nói chào lên đường thực tập luyện ở một doanh nghiệp phổ biến.

Có hâm mộ không? Hay là ghen tị ghét? Hay là ko cam lòng?

Lúc cơ cô nghe được Lư Nhân gọi điện thoại cảm ứng thông minh, cô tao đứng phía trên ban công thuốc lá, trình bày, nếu như với 1 cái xế hộp giới hạn ở bên dưới lầu, cậu bước lên, sau khoản thời gian xuống lấy được số chi phí tuy nhiên cậu không đủ can đảm suy nghĩ cho tới, tăng trưởng một con phố tắt tuy nhiên chục năm học hành khó khăn cũng ko sờ cho tới được, cậu với bước lên con xe này hoặc không?
Diệp Phi ăn sandwich, bị nghẹn lại.

Cô xoay đầu lại thăm dò người, thành phẩm tầm đôi mắt tạm dừng.

Bên cạnh quán cafe ngoài thiên nhiên, với 1 người con trai đang được đứng 1 mình, bóng hình tù mù, mơ hồ nước tuy nhiên dáng vẻ người ưu việt.

Dáng người người con trai to lớn phụ thuộc cột đèn ở mặt mũi lối, quay đầu sang một bên châm dung dịch, góc nghiêng khuôn mặt mũi giá thành lùng, cái áo khoác bên ngoài nỉ được rời may cẩn thận, anh chỉ gặm điếu dung dịch, tay còn sót lại cố cái nhảy lửa thực hiện vị sắt kẽm kim loại, nhẹ dịu châm lửa, sợi vonfram sắt kẽm kim loại sáng sủa lên, anh fake điếu dung dịch lại gần nhảy lửa, rồi tiếp sau đó thu lại, đơn thuần động tác vô vài ba giây, tuy nhiên lại tựa như cảnh vô một phim Hồng Kông.

Trời xuống âm chừng, anh đem rất rất không nhiều, nhằm lòi ra cổ trắng tay nõn, ánh đèn sáng lập lòe, đúng vào khi anh quay đầu sang một bên nhìn cô một chiếc, động tác gặm điếu dung dịch khựng lại một ít, anh cong môi mỉm cười.

Đèn lối lập loè, toàn bộ tất cả tựa như trở thành hoạt động chậm trễ.

Anh mỉm cười, làn sương xanh rớt Trắng tản rời khỏi xung xung quanh, một hai con mắt hấp dẫn, tựa như ngọc bích lạnh giá dìm vô hồ nước, phủ một tầng sương quáng gà thâm thúy thẳm, mỉm cười rộ lên lại sở hữu loại áo giác làm cho ngược tim của những người không giống nhất thời phiến loạn nhịp.

Cái mùa ướp lạnh lẽo này như trở nên hậu thuẫn của anh ý, còn anh tựa như vật gì.

Giống như thể tấm lụa Trắng bị cháy trở thành tro Trắng như tuyết, trống rỗng vắng tanh, lạnh giá.

Diệp Phi hấp tấp vàng tịch thu tầm đôi mắt, cúi đầu kế tiếp ăn sandwich của tớ.

Điện thoại lại lúc lắc lên một lần tiếp nữa, tổng chỉnh sửa gửi mang đến cô một lời nhắn, là lời nhắn thoại, ngón tay của cô ấy lạnh giá đến mức độ tấp nập cứng lại, nhấn hé tiếng nói ——

"Phi Phi, công ty chúng tôi gọi cafe, tuy nhiên lại ko phó được, cô lên đường lấy mang lại phía trên lên đường."

Sau này lại gửi cho tới một chuỗi vị trí, là 1 quán ăn cá nhân, phía trên vốn liếng dĩ ko cần là việc làm của cô ấy, tuy nhiên cũng trở thành người tao sai trở thành thân quen, cảnh giác tiến công chữ vấn đáp lại vâng.

Cô tốc chiến tốc thắng, bị sandwich thực hiện mang đến nghẹn một ít, ho khan vài tiếng đồng hồ.

Đang quyết định ném giấy tờ gói vô thùng rác rưởi, đùng một phát trước mặt mũi xuất hiện nay 1 bàn tay.

Bàn tay này chỉ bưng một ly cafe rét mướt, khớp xương rõ rệt, miếng khảnh tuy nhiên mạnh mẽ và uy lực, một vừa hai phải thấy vẫn biết đó là bàn tay sinh sống vô nhung lụa.

Trong không gian tràn ngập hương thơm dung dịch lá nhất nhạt nhẽo và hương thơm tuyết sam hòa vô nhau, tĩnh lặng, vô vắng tanh và lạnh giá, cô ngước đôi mắt lên, đụng chạm cần hai con mắt mỉm cười thâm thúy thẳm của những người con trai,

"Bị sặc rồi? Chậm một ít."

"......"

"Mới một vừa hai phải mua sắm, cố lên đường, nếu như giá thành, lên đường vô bên phía trong húp xong xuôi rồi lên đường," Trong tay anh đang được cố khóa xe xe cộ, "Đi phía trên."

—— Cô căn phiên bản lạ lẫm biết anh, ko biết ma mãnh xui quỷ khiến cho lại cố lấy.

Xem thêm: nhật kí phấn đấu của mẹ phản diện

Một cái black color xe cộ giới hạn ở ven lối, khóa xe xe cộ với nhị chữ R, anh lên xe cộ, hành lang cửa số xe cộ kéo xuống 50%, nhằm lộ góc mặt mũi nghiêng của những người con trai rõ rệt, nhìn cô ở phía bên ngoài, ý mỉm cười êm ả tuy nhiên xa vời cơ hội, giống như một nhành hoa tấp nập bị cứng vô khối băng vẫn tan rời khỏi, phân giã trở thành làn nước tinh ranh khiết.

Đó đó là anh tiện tay ném rời khỏi một ít lòng đảm bảo chất lượng, giống như so với ai ai cũng đều quan hoài, tương tự như mỉm mỉm cười tuy nhiên lại ko thiệt sự là vậy.

Cô đứng ở vô bão giá thành, nhìn theo gót cơ cái Rolls-Royce black color bặt tăm ở đầu phố, đầu ngón tay còn còn sót lại một ít một xíu hương thơm mùi hương nhàn hạ nhạt nhẽo, tim đập thình thịch như thủy triều, rất rất lâu sau vẫn ko thể thông thường lại được.