bác sĩ thú y truyện

                                    
                                              

Chaeyoung ngủ đến tới tận chiều bữa sau mới nhất tỉnh.

Trong chống sức nóng chừng máy sưởi nhảy một vừa hai phải đầy đủ, nường kháng tay ngồi dậy run rẩy rẩy trở xuống chóng, một vừa hai phải cho tới cửa ngõ toilet, ngay lập tức thấy Lisa đang được trần truồng ra đi kể từ vô cơ.

Bạn đang xem: bác sĩ thú y truyện

Trên người cô sở hữu thật nhiều hình xăm black color, kể từ cổ trở xuống, dọc từ cánh tay lâu năm trải rộng rãi khung người, trong cả song người mẫu chân dài cũng tủ kín hình xăm.

Trong tay cô đang được ráng khăn lông, dường như một vừa hai phải mới nhất tắm cọ kết thúc, bên trên mặt mũi còn tồn tại lớp bọt do nước tạo ra, trượt xuống mặt hàng lông ngươi um tùm, lướt qua loa hai con mắt đen ngòm và sinh sống mũi cao trực tiếp, cô nhấp song môi mỏng dính, giọt nước cơ lưu lại bên trên yết hầu cô.

Lỗ tai Chaeyoung giá bừng, nường hoảng loàn tủ khung người lại hấp tấp vàng chạy chuồn, tuy nhiên bị cánh tay của Lisa níu lại, ôm vô trong tim.

Cô cúi đầu hít lên xương bướm xinh đẹp mắt của nường, mặt mũi tai còn nghe được giờ đồng hồ rên nhẹ nhàng của nường, cô mỉm cười nhẹ nhàng, mặt mũi đương đầu ôm nường vô vào ngực, cằm bịa đặt bên trên hõm vai nường, tiếng nói trầm khàn dịu dàng êm ả nói: “Chạy đồ vật gi.”

“…Không sở hữu khoác ăn mặc quần áo.” Chaeyoung bị domain authority thịt giá rộp của cô ý thực hiện mang lại giọng tương đối run rẩy rẩy, khung người nhì người một vừa hai phải mới nhất vấp nhau, điểm cơ của cô ý ngay lập tức nổi phản xạ, côn thịt cương cứng áp vô bụng nường, nường ko ngoài rùng bản thân một chiếc, ham muốn lùi về hâu phương, lại bị cô ôm càng chặt rộng lớn.

“Bác sĩ La…” Nàng bịa đặt bàn tay nhỏ của tớ lên ngực cô, yếu ớt ớt đẩy cô đi ra, tiếng nói tương đối run rẩy.

“Có đói bụng không?” Lisa vén tóc nường lên, hít dọc từ cần thiết cổ tinh xảo, vị giác lướt một lối kể từ vai cho tới vòng tai, môi mỏng dính của cô ý khẽ nhếch, ngậm lấy toàn cỗ vòng tai nường, tương đối thở êm ấm phả vô vô, giá đến mức độ khắp cơ thể nường nhão nhoẹt, trong cổ họng nức nở trở thành tiếng: “A…”

“Tối trong ngày hôm qua bác bỏ sĩ La ăn ko đầy đủ no.”

Hông cô đẩy nhì hình mẫu, răng nanh ray nghiến vòng tai, Chaeyoung túm lấy cánh cô xứng đáng thương nói: “Đừng mà…”

Bàn tay Lisa trượt xuống, cầm lấy cỗ ngực của nường xoa nắn, cô cúi đầu ngậm lấy một phía núm vú của nường, nhẹ dịu liếm cắm đầu vú phấn nộn.

Tay Chaeyoung người sử dụng mức độ đẩy cô đi ra, nước đôi mắt bị thích thú xay ra phía bên ngoài, nức nở kêu cứu giúp.

Lisa mỉm cười nhẹ nhàng trở thành giờ đồng hồ, môi mỏng dính ngậm lấy đầu vú, nhì má người sử dụng lực, mút một chiếc thiệt mạnh, khắp cơ thể nường khẽ run rẩy, nước từ nửa nhì chân chảy đi ra.

Xem thêm: ngốc bẩm sinh

Cô bế nường về lại chóng, tách nhì chân nường đi ra, cắm vào một trong những nhen nhóm ngón tay, nhì cánh hoa cơ vẫn còn đó sưng phù, ngón tay một vừa hai phải mới nhất đâm vô, Chaeyoung ngay lập tức nhảy khóc: “Đau…”

“Còn nhức sao?” Lisa cúi đầu tiến thủ lại ngay sát, há mồm ngậm lấy thịt môi đang được sưng đỏ hỏn chảy nước, vị giác liếm láp vách thịt non mượt, cô đè nhì chân đang được giãy nảy giụa của nường xuống, mặt mũi trở xuống áp môi mỏng dính ngậm lấy viên thịt nhỏ nhô lên, răng nanh khẽ cắm.

Âm thanh mút non khiến cho domain authority đầu Chaeyoung bại dại dột, bụng nhỏ một vừa hai phải bại một vừa hai phải trướng, thích thú ngập đầu như thủy triều ập tới.

Nàng vực lên đẩy Lisa đi ra, bên trên mặt mũi toàn là nước đôi mắt, khắp cơ thể nường run rẩy rẩy kịch liệt, giờ đồng hồ khóc còn đem theo dõi vài ba phần kinh sợ hãi: “Không cần…bác sĩ La…hức hức…đừng mà…em…muốn chuồn tiểu…a a a…”

Bụng bên dưới của Chaeyoung run rẩy rẩy vài ba hình mẫu, nường thiệt sự đã đi được tè.

Lisa ráng khăn lông vắt bên trên vai vệ sinh mặt mũi, cô mỉm cười hít lên bụng nhỏ của nường, hít một lối kể từ bụng lên đến mức môi, nường khóc nức nở đâm vào vô chăn.

Cô lôi người kể từ chăn đi ra, cô nàng nhỏ khóc cho tới nút khắp cơ thể run rẩy rẩy.

Lisa hít nhẹ nhàng mu bàn tay nường, nhẹ dịu hỏi: “Làm sao vậy?”

Chaeyoung khóc càng to ra hơn, ko thèm nhằm ý cho tới cô.

Lisa đoán được nguyên do vì như thế sao, cô mỉm cười nhẹ nhàng lấy tay nường đi ra, vệ sinh chuồn nước đôi mắt bên trên mặt mũi nàng: “Bác sĩ La ko thấy đồ vật gi cả.”

Chaeyoung rúc ráy vô lòng cô khóc, hốc đôi mắt và lỗ tai đều ửng đỏ hỏn.

Xem thêm: một đồng tiền xu

Lisa giạng tay khảy khảy vòng tai nường, môi mỏng dính dán lên gáy nường dịu dàng êm ả chăm sóc, tiếng nói khàn khàn đem theo dõi ý cười: “Lúc quay trở lại cần mua sắm thêm thắt xoài nhằm ăn, một vừa hai phải thơm sực một vừa hai phải ngọt, nước cũng nhiều nữa.”

Chaeyoung khẽ nức nở nhì giờ đồng hồ, tủ tai lại ham muốn chạy xuống chóng.

Lisa mỉm cười tủm tỉm nâng người dậy, bế nường vô vào chống tắm: “Tắm bên nhau chuồn.”