bà xã anh vô cùng cưng chiều em

Q.2 - Chương 19: Buổi Sáng Vui Vẻ

K

Bạn đang xem: bà xã anh vô cùng cưng chiều em

ể kể từ xế chiều hôm bại chính thức hoan ái một ngày 1 tối, Hạ Tịch Nguyệt thiệt sự 3 tức thì ko xuống nệm.

Thời gian ngoan quay trở lại 3 ngày trước, Mạc Kỳ Thiên vừa phải về cho tới mái ấm tiếp tục phát hiện ra Vạn Tử Hồng đang được che đậy mặt mày nạ. Mạc Kỳ Thiên tức thì nhằm túi đeo xuống tiếp cận trước mặt mày Vạn Tử Hồng hỏiL

“Mẹ, rốt cuộc con cái liệu có phải là chị của Hạ Tịch Nguyệt không?”

“Đương nhiên là thiệt, u phát biểu nên là nên.”

Vạn Tử Hồng ko kiên trì phát biểu.

“Mẹ, ngày mai Hạ Tịch Nguyệt quyết định nằm trong con cái cho tới khám đa khoa thực hiện thẩm định DNA, u mau phát biểu thiệt mang đến con cái biết, con cái liệu có phải là chị của Hạ Tịch Nguyệt hoặc không?”

Giọng phát biểu chan chứa phiền lòng của Mạc Kỳ Thiên.

“Con không tồn tại việc gì sao nên đi làm việc DNA, đem nên con cái điên rồi không?”

Vạn Tử Hồng tức phẫn uất quát lác.

“Vì Hạ Tịch Nguyệt ko quá nhận con cái là chị của cô ý tao, cô tao kêu con cái đi làm việc thẩm định, u nghĩ về lên đường, nếu mà con cái thiệt sự là chị của Hạ Tịch Nguyệt, vậy con cái tiếp tục phát triển thành chị bà xã của Âu Dương Thụy, phát biểu thế nào là con cái cũng chính là người thân trong gia đình có một không hai của Hạ Tịch Nguyệt, Âu Dương Thụy sao hoàn toàn có thể khoác kệ con? Mẹ mau phát biểu mang đến con cái biết, con cái đem nên chị cô tao không?”

“Mẹ…mẹ cũng ko Chắn chắn.”

Vạn Tử Hồng ấp a ngắc ngứ.

“Cái gì? Sao lại là ko Chắn chắn chắn?”

“Khi bại ngủ nằm trong u không chỉ là đem 1 mình Hạ Nam Tùng, u làm thế nào biết là ai?”

“Có người thực hiện u như u sao? Ngay cả đàn bà bản thân là con cái của người nào cũng ko biết.”

“Mẹ….”

Vạn Tử Hồng bị Mạc Kỳ Thiên mắng không thể tiếng nào là nhằm phát biểu.

“Không được, con cái chắc chắn nên là chị gái của Hạ Tịch Nguyệt!”

Nói đoạn, ngay lập tức xách túi đeo của tớ ra đi ngoài.

Hạ Tịch Nguyệt tươi tỉnh trọn vẹn là vô buổi sớm ngày loại phụ vương, bao nhiêu thời buổi này cô đều mơ mơ tưởng màng ở ngủ phía trên nệm, đều vì thế Âu Dương Thụy lấy đồ ăn cho tới bón mang đến cô ăn, cô chỉ ăn qua quýt mang đến đem căn bạn dạng ko hề ngon mồm.

Hạ Tịch Nguyệt vừa phải tỉnh lại cảm hứng bộ khung của tớ như bị nghiền nhừ, nhức nhối vô nằm trong. Hạ Tịch Nguyệt sử dụng góc nhìn tàn ác nom chằm chằm hung phạm đang được ngồi phía trên ghế salon tóc phía xa xôi – Âu Dương Thụy.

Mấy thời buổi này Âu Dương Thụy đều trong nhà với Hạ Tịch Nguyệt, thời điểm này đang được sử dụng PC xử lí việc làm, cảm nhận thấy một luồng nhiệt độ truyền cho tới, ngửng đầu lên thấy Hạ Tịch Nguyệt đang được trợn to tướng nhị đôi mắt nom anh. Âu Dương Thụy biết cô đang được tức phẫn uất, anh nhanh gọn lẹ đựng PC tiếp cận mặt mày nệm, nhẹ dịu hỏi:

“Bà xã, em tỉnh rồi à?”

"Hừ ~."

Thấy Âu Dương Thụy bước cho tới, Hạ Tịch Nguyệt ko nhằm ý anh chất vấn gì, cô nhắm nhị đôi mắt lại, thực hiện ngơ. Âu Dương Thụy nom cô không thích thủ thỉ với anh, đứng lên ngay ngắn lên đường thoát khỏi buồng nghỉ.

Hạ Tịch Nguyệt nghe giờ ngừng hoạt động thì tất tả há đôi mắt rời khỏi, thấy Âu Dương Thụy đã từng đi ra bên ngoài. Hạ Tịch Nguyệt càng tăng phẫn uất, cô thì thầm nghĩ:

‘Anh được lắm, Âu Dương Thụy! Thấy em tức phẫn uất anh cũng ko gạ. Nhất quyết định là còn phẫn uất chuyện của Quan Hi Triết, tuy nhiên tôi chỉ vô tình bắt gặp anh tao thôi tuy nhiên, vì sao anh lại ko tin cẩn chứ.’

Càng nghĩ về Hạ Tịch Nguyệt càng bất mãn, càng uất ức, nước đôi mắt lại chảy xuống.

Âu Dương Thụy kể từ bên dưới lầu tăng trưởng vừa phải vô cửa ngõ tiếp tục thấy Hạ Tịch Nguyệt khóc, anh kiêng dè cho tới lục thần vô công ty, bịa đặt tất tả bữa sáng sủa bên trên bàn make up, tức thì tiếp cận trước mặt mày cô, ôn nhu hỏi:

“Bà xã, sao vậy? Người nào là chọc phẫn uất bà xã anh?”

Vừa phát biểu vừa phải vệ sinh nước đôi mắt mang đến cô, Hạ Tịch Nguyệt tách né tay của anh ý, đứng lên quát:

“Chính là anh, chủ yếu anh chọc phẫn uất em, anh ra đi ngoài quăng quật khoác em, quay về thực hiện gì?”

Nghe vậy, Âu Dương Thụy tiếp tục hiểu chuyện gì rồi, té ra cô nàng nhỏ này khóc vì như thế bản thân không tồn tại dỗ ngon dỗ ngọt cô.

Âu Dương Thụy ngồi lên nệm kéo Hạ Tịch Nguyệt đang được giãy giụa giụa lại ngay gần bản thân, êm ả dịu dàng nói:

“Anh người nào cũng hoàn toàn có thể khoác kệ tuy nhiên sẽ không còn quăng quật khoác bà xã mình?”

“Hừ, anh gạt ai chứ, vậy mới nhất vừa phải rồi anh đã từng đi đâu?”

Hạ Tịch Nguyệt nằm trong ngực của Âu Dương Thụy bất mãn phát biểu.

“Bà xã, em nghĩ về oan mang đến anh rồi, anh thấy em vừa phải tỉnh lại kiêng dè em đói bụng nên xuống lầu lấy bữa sáng sủa lên, bao nhiêu ngày qua loa em phía trên nệm ăn cơm trắng ko chất lượng, anh kiêng dè em đói bụng mà!”

“Anh còn phát biểu, ko nom lên đường là ai kiêng dè em phía trên nệm phụ vương ngày ko xuống khu đất.”

“Vâng, vâng, vâng, là lỗi của ông chồng, phiên cho tới ông chồng không đủ can đảm thế nữa.”

“Cái gì, anh còn tồn tại phiên cho tới sao?”

Xem thêm: cường mãi cường mại

"Không đem, không tồn tại."

Âu Dương Thụy nở nụ mỉm cười đảm bảo an toàn, ở trong thâm tâm lại bổ sung cập nhật thêm: với ĐK em ko phạm sai lầm không mong muốn nữa.

“Biểu hiện tại của ngươi cũng ko tệ, ai gia buông bỏ mang đến ngươi!”

“Tiểu Thụy tử, tạ công ty long ân, chào lão bụt gia sử dụng bữa,”

"Ha ha ha ha, Âu Dương Thụy, anh thiệt biết phương pháp phát biểu đùa."

Hạ Tịch Nguyệt nghe đoạn tiếng của Âu Dương Thụy thì ôm bụng mỉm cười nghiêng nghả.

“Được rồi vk, chớ mỉm cười nữa, mỉm cười lạc cả giọng rồi. hốc sáng sủa lên đường rồi kế tiếp mỉm cười.”

Âu Dương Thụy bưng bữa sáng sủa kể từ bàn make up qua loa mang đến trước mặt mày cô.

Ăn điểm tâm đoạn, Âu Dương Thụy ngay lập tức cảnh giác chất vấn test Hạ Tịch Nguyệt:

“Bà xa xôi, anh ham muốn ứng phó với Quan Hi Triết?”

“Ừ, anh ứng phó với Quan Hi Triết thì hoàn toàn có thể tuy nhiên không thích anh động vô công ty lớn Hạ thị, ông chồng à, anh cũng biết công ty lớn là tận tâm cả đời của phụ thân em, em ko thể nhằm nó bị bỏ vô tay em.”

Hạ Tịch Nguyệt ko phản đối anh ứng phó với Quan Hi Triết, Âu Dương Thụy trong thâm tâm lại hạnh phúc, vì vậy tiếp tục phát biểu lên Hạ Tịch Nguyệt sớm không thể yêu thương hắn tao nữa. Âu Dương Thụy mỉm cười nói:

“Được, anh sẽ không còn động cho tới Hạ thị, tuy nhiên ko dễ dàng và đơn giản bỏ lỡ mang đến Quan Hi Triết.”

Âu Dương Thụy trang nghiêm phát biểu với cô.

“Được, chỉ việc ko động cho tới công ty lớn, anh ham muốn làm những gì Quan Hi Triết em cũng ko phản đối.”

Rửa mặt mày đoạn Hạ Tịch Nguyệt ra đi ngoài, thấy Âu Dương Thụy đang được ngồi bên trên ghế thao tác làm việc. Cô quyết định chất vấn chuyện của Đông Phương Húc một chút ít tuy nhiên lại thấy Âu Dương Thụy dành hết thời gian quá nên cô ko đành lòng phiền phức anh.

Âu Dương Thụy ngửng đầu nom Hạ Tịch Nguyệt thấy cô đem ý gì ham muốn phát biểu rồi lại thôi, anh buông PC rời khỏi vỗ vỗ tay xuống số ghế lân cận ý bảo Hạ Tịch Nguyệt lại phía trên ngồi. Hạ Tịch Nguyệt đặt chân vào, Âu Dương Thụy nhanh gọn lẹ ôm chầm lấy cô, góc nhìn kính yêu nom cô:

“Thế nào là, đem chuyện ham muốn chất vấn anh à?”

“Thật đem chút chuyện ham muốn chất vấn anh.”

“Em phát biểu đi!”

“Anh và Đông Phương Húc, nhị người bên cạnh nhau vững mạnh à?”

"Ừ."

Âu Dương Thụy chú ý nom Hạ Tịch Nguyệt mong chờ phần sau.

“Vậy anh rất rất hiểu anh tao đem nên không?”

“Ừ, nói theo cách khác là vì vậy. Sao em lại chất vấn vậy?”

Âu Dương Thụy đem chút ko sướng, anh ko sướng vì như thế kể từ mồm của Hạ Tịch Nguyệt lại chất vấn về người con trai không giống. Hạ Tịch Nguyệt thấy Âu Dương Thụy vì vậy, ngay lập tức nói:

“Anh chớ tổn thất hứng, là vì Vân Nặc ham muốn kết duyên nằm trong Đông Phương Húc, em chỉ ham muốn thấu hiểu rộng lớn về anh tao thôi.”

“Bà xã, em phát biểu Vân Nặc kết duyên với Đông Phương Húc, vậy thì Vân Nặc là bà xã của cậu tao, cô ấy là bà xã tuy nhiên không thích hiểu về Đông Phương Húc, em là bà xã anh, vì sao em nên hiểu Đông Phương Húc, em nên hiểu ông chồng em lên đường thì rộng lớn.”

Âu Dương Thụy ăn dấm chua của thương hiệu bạn tri kỷ.

“Âu Dương Thụy anh đem lầm ko, loại dấm chua này tuy nhiên anh cũng ăn được à?”

Hạ Tịch Nguyệt liếc Âu Dương Thụy một chiếc.

“Đương nhiên được, bà xã anh vô đôi mắt hoặc trong thâm tâm trong cả mồm thổ lộ thương hiệu tuổi hạc chỉ hoàn toàn có thể là Âu Dương Thụy anh tuy nhiên thôi.”

“Âu Dương Thụy, anh thiệt bá đạo!”

“Anh bá đạo với bà xã anh thì tương quan gì?”

"Không thèm nhằm ý cho tới anh nữa."

Hạ Tịch Nguyệt thấy Âu Dương Thụy thiệt căm ghét. Âu Dương Thụy biết cô lại tức phẫn uất, mỉm cười nói:

“Vốn là anh thấy bà xã anh bao nhiêu thời buổi này trong nhà buồn ngán, bữa tối ham muốn trả cô ấy ra bên ngoài ăn cơm trắng, tuy nhiên bà xã anh lại tức phẫn uất không thích theo dõi anh ra bên ngoài, thì thực hiện làm sao? Aizzz”

Âu Dương Thụy vờ vịt than vãn.

“Thật sao? Buổi tối anh dẫn em ra bên ngoài ăn cơm?”

Xem thêm: nữ phụ không trộn lẫn

“Ừ, chỉ việc bà xã anh ko phẫn uất, em ham muốn anh trả em lên cung trăng ăn cơm trắng anh cũng mang theo.”

“Haha, anh thiệt nói điêu.”

Hạ Tịch Nguyệt mỉm cười với Âu Dương Thụy, buổi sớm này cô thiệt sự mỉm cười thật nhiều.