xuyên thành quả tim nhỏ của lão đại

                                    
                                              

Edit: Ngô Diệp Tử

Beta: Trang

Bạn đang xem: xuyên thành quả tim nhỏ của lão đại

Nửa tối Cố Thâm rủ cô lên đường leo núi, Ôn Noãn cảm nhận thấy câu nói. chào này còn có khá đột ngột, chủ yếu bạn dạng đằm thắm cô còn cảm nhận thấy vô cùng khó khăn hiểu tuy nhiên cô biết, bản thân vô cùng ham muốn lên đường.

Cô ngay lập tức ngay tức thì đồng ý: "Được."

Cô vô cùng ham muốn lên đường leo núi.

Dù sao thì lúc này cô cũng hiện giờ đang bị rơi rụng ngủ, lên đường leo núi chắc chắn rằng tiếp tục vô cùng thú vị và thoải mái.

Cảm xúc thời điểm hiện nay của cô ý sở hữu chút ko trình diễn mô tả được, tuy nhiên cô biết  côbmuốn rời khỏi ngoài thư giãn và giải trí một hôm. Thực rời khỏi kể từ lúc cho tới trái đất này, cô vẫn trước đó chưa từng thưởng cho tới bạn dạng đằm thắm bản thân một kỳ nghỉ ngơi nào là.

Cố Thâm nhảy cười: "Vậy cậu đứng trước cổng ngôi trường đợi tôi nhé. À, lúc này vẫn đang được là nửa tối, cậu lưu giữ ko được chạy bừa bãi."

Suy suy nghĩ một khi, anh sửa lại câu nói: "Không được. Bây giờ rời khỏi ngoài 1 mình vô cùng gian nguy. Hay là cậu cứ đợi tôi cho tới cổng ngôi trường rồi mới nhất trở lại."

Ôn Noãn nghe thấy vậy, khóe môi của cô ý khẽ nhếch lên: "Được rồi, lúc này vẫn còn đó sớm nên cậu cứ kể từ từ sẵn sàng nhé."

"Ừ."

Xem thêm: truyện cực phẩm thần y

Sau Khi húi máy, Ôn Noãn đùng một cái lại cảm nhận thấy vô cùng hạnh phúc và hào hứng.

Cô ngay lập tức ngay tức thì leo xuống nệm, bật đèn sáng chống trọ tại trường lên, rồi bộp chộp vàng sửa biên soạn đồ vật. Lúc thay cho vật, sau đó 1 hồi lăn tăn và vì thế dự, cô ra quyết định lấy một cỗ ăn mặc quần áo mới nhất rời khỏi rồi khoác lên trên người.

Đêm khuya thanh u, thi đua phảng phất lại sở hữu cơn gió máy thổi qua chuyện càng tạo cho khí hậu trở thành thoáng mát. Có lẽ vì thế buổi ngày mặt mày trời quá lóa mắt, nên lúc này Khi nhìn lên khung trời lại cảm nhận thấy ánh trăng vô cùng nhẹ nhõm nhẹ nhàng và xinh rất đẹp.

Ôn Noãn đương nhiên sẽ không còn nghe câu nói. Cố Thâm nhắn. Cô ko ngồi đợi điện thoại cảm ứng của Cố Thâm tuy nhiên đang được treo túi ba lô rồi lên đường trực tiếp xuống bên dưới lầu.

Bây giờ vẫn còn đó đang được nhập kì nghỉ ngơi hè nên cả Sảnh ngôi trường ko một bóng người, huống hồ nước lúc này vẫn còn đó đang được là nửa tối nên cô rất có thể nghe rõ rệt được giờ đồng hồ lá cây xào xạc.

Ôn Noãn hé túi ba lô rời khỏi lấy một cái áo khoác bên ngoài gió máy mỏng dính rồi bộp chộp khoác lên trên người. Từng cơn gió máy thổi qua chuyện cuốn cất cánh những cái lá. Cô lên đường trực tiếp về phía cổng ngôi trường.

Đột nhiên cô lại cảm nhận thấy vô cùng đắc ý.

Đến trong cả bạn dạng đằm thắm cô cũng thiếu hiểu biết nhiều vì thế sao bản thân lại vì vậy. Rõ ràng vừa phải nãy cô còn thấy hoảng sợ hãi Khi cần ở 1 mình nhập trọ tại trường. Mà lúc này Khi cô lên đường 1 mình đằm thắm Sảnh ngôi trường, điều này còn kinh hãi rộng lớn thật nhiều tuy nhiên thiếu hiểu biết nhiều vì thế sao cô lại ko hề cảm nhận thấy hoảng sợ hãi.

Xem thêm: đấu phá hậu cung

Ôn Noãn ngước đầu lên nhìn cánh cổng trước mặt mày hiện giờ đang bị khóa chặt, cô ko nhịn được ngay lập tức nhảy mỉm cười.[1]

[1] Có cần quý khách cảm nhận thấy thể trạng của Noãn Noãn thời điểm hiện nay vô cùng khó khăn hiểu chính không? Đúng rồi, thể trạng của những cô nàng Khi sẵn sàng bắt gặp người bản thân yêu thương tiếp tục đều vì vậy.

Trước Khi nghỉ ngơi hè cô và được bảo đảm cho tới mượn chiếc chìa khóa, nên có thể cụ cắm cái khóa nhập chìa là cô rất có thể rời khỏi ngoài.