vợ cũ ngoan hiền thay đổi rồi full

“Ly hít đi”.

Sau phụ thân năm kết duyên, người nam nhi này vẫn kiệm lời như vàng, giá tiền lùng xa xôi cách tâm sự phụ thân chữ, ko chút tình cảm.

Bạn đang xem: vợ cũ ngoan hiền thay đổi rồi full

Nam Mẫn đứng phía sau Dụ Lâm Hải, nhìn chằm chằm vô bóng sườn lưng cao vĩ đại trực tiếp tắp như tùng của anh ý, lại nhìn khuôn mặt mày giá tiền lùng tàn nhẫn của anh ý phản chiếu bên trên hành lang cửa số sát đất, chỉ cảm nhận thấy trái khoáy tim nguội lạnh.

Hai bàn tay buông thõng mặt mày người lặng lẽ cuộn trở nên quả đấm, lập cập rẩy.

Câu nói mà cô hãi nhất sau cuối cũng cho tới.

Người nam nhi xoay người lại, các đường nét càng tăng rõ rệt, khuôn mặt mày anh tuấn góc cạnh hoàn hảo, cho dù phụ thân năm sớm tối chạm mặt nhau, vẫn khiến cho trái khoáy tim cô rung rinh động.

“Có thể ko ly hít không?”
Nam Mẫn cứng ngắc tâm sự những câu nói. này, ánh đôi mắt suy sụp, tuy nhiên vẫn hiện lên chút kỳ vọng.

Dụ Lâm Hải khẽ nhăn mày, song mắt giá tiền lùng nhìn đến khuôn mặt mày ko chút son phấn của người phụ nữ giới, sau đó nhìn đến hai con mắt đỏ tía ửng của cô ấy, đầu lông ngươi nhíu lại.

Dù để mặt mộc, tuy nhiên Nam Mẫn vẫn rất rất xinh đẹp, cô ko cần kiểu xinh đẹp kiều diễm, tuy nhiên nước domain authority white ngần, trong xanh ko chút tì vết, là kiểu dung mạo nhìn vào rất rất tự do thoải mái.

Cô cứ nhìn anh như vậy bằng song mắt vĩ đại trong xanh và hoảng hốt, vô đôi mắt giàn giụa khẩn cầu, một nốt loài ruồi lệ bên dưới khóe đôi mắt cần, làn tóc thẳng đen thui nhiều năm xõa xuống mặt mày tai, dịu hiền ko chút khí thế.

Trong đôi mắt nam nhi, đấy là một người phụ nữ giới vừa yếu mềm vừa hiền lành.

Là một người phu nhân, cô không tồn tại vấn đề gì, tuy nhiên anh ko yêu thương cô.

Ba năm vừa qua, anh bị tai nạn ngoài ý muốn xe cộ, liệt nửa người, bác bỏ sĩ thưa anh sở hữu tài năng sẽ không còn thể đứng lên được nữa, cũng tại thời điểm đó, anh và người phụ nữ giới anh yêu thương bị ép buộc phải chia ly, u anh bắt anh coi mặt, phải tìm một người vợ làm bác sĩ để siêng sóc mang lại anh cả đời, anh liền chọn một người “hộ lý” vô số những người ái mộ mình, chính là Lộ Nam Mẫn, bởi vì cô ko có gia thế, cũng bởi vì cô an tĩnh trầm mặc.

“Cô ở tôi phụ thân năm, cũng chở che tôi phụ thân năm, chục triệu coi như thể bù đắp mang lại cô”.

Lúc người nam nhi tâm sự những lời này, vô đôi mắt anh ko chút dao động, càng ko nhìn đi ra chút tình cảm gì giành cho cô: “Hay là, cô còn muốn thứ khác…”
“Tại sao?”
Lần trước tiên Nam Mẫn ngắt câu nói. anh, hai con mắt đỏ tía hoe hiện thị lên một tia chấp nệ, còn có…không cam lòng: “Tại sao cứ phải nói ly hít vào lúc này?”
Ngày mai chính là ngày kỷ niệm phụ thân năm ngày cưới của bọn bọn họ, cô đang được lên thật nhiều plan, thậm chí là cô còn nghĩ về, phụ thân năm rồi phụ thân năm, nhị mươi cái phụ thân năm chính là cả đời.

“Cô biết, người tôi yêu thương ko cần là cô”.

Câu nói giá tiền nhạt của những người nam nhi lòi ra vẻ hờ hững, anh thậm chí còn ko mang lại cô một tia hy vọng: “Huyên Huyên đã trở về, tôi phải cưới cô ấy”.

Nam Mẫn như bị sét đánh ngang tai, body gầy gò yếu hèn ko chịu đựng nổi đả kích khẽ lập cập rẩy.

Cô cố gắng đảm bảo an toàn cuộc hôn nhân gia đình phụ thân năm, tuy nhiên lại ko bằng một câu của những người tớ – “Em về rồi đây”.

“Ông chủ…”
Quản gia tất tả vàng chạy cho tới báo cáo: “Cô Trác vừa ăn liền ói đi ra, còn ói đi ra cả máu!”
Khuôn mặt mày trầm tĩnh của những người nam nhi khẽ thay cho đổi, vòng qua loa Nam Mẫn trở về phía chống dành mang lại khách hàng, trầm giọng nói: “Chuẩn bị xe cộ, lên đường bệnh dịch viện”.

Chẳng mấy chốc, Dụ Lâm Hải ôm một người phụ nữ bước thoát khỏi chống dành mang lại khách hàng, cơ thể người phụ nữ giới gầy gò chói yếu hèn, bên trên người còn đậy điệm một cái chăn mỏng manh thêu hoa mà tự tay Nam Mẫn thêu.

Xem thêm: trọng sinh quay về bù đắp cho anh

Sắc mặt mày cô tớ tái ngắt nhợt, lộ rõ vẻ bệnh tật, giống như như tiếp tục mất tích ngoài trái đất này bất kể khi này, cả người teo rúc vô vòng tay của Dụ Lâm Hải, giọng nói yếu ớt: “Anh Hải, cô Lộ cô ấy…”
Dụ Lâm Hải tạm dừng ở chỗ rẽ của bậc thang, xoay đầu lại thưa với Nam Mẫn: “Luật sư tiếp tục tìm cô thưa chi tiết về việc ly hít, trong khoảng phụ thân ngày hãy dọn thoát khỏi biệt thự”.

Sau cơ, anh nâng người phụ nữ giới trong tâm lên, ôm lấy cô tớ lên đường thẳng xuống tầng.

Nam Mẫn đứng ở lối rẽ bậc thang, Trác Huyên ở trong khoảng tay Dụ Lâm Hải ngẩng đầu nhìn Nam Mẫn, vô đôi mắt tràn trề thắng lợi.

Chỉ một giờ trước, người phụ nữ giới bị bệnh dịch cười thưa với cô: “Tôi có thể ngông nghênh bước vào phòng rồi, cô trả anh ấy lại mang lại tôi đi”.

Cho cho tới Khi bóng hình của bọn bọn họ mất tích trọn vẹn, cả người Nam Mẫn trượt xuống giống như như mất hết sức lực, nước đôi mắt lặng lẽ rơi, cô ôm lấy bản thân, chỉ cảm thấy vô cùng lạnh giá.

Mười năm.

Kể kể từ khi anh cứu vãn cô bay ngoài địa ngục đó, đến giờ, cô đang được âm thầm lặng lẽ quan hoài anh chục năm, cũng yêu thương anh chục năm, đời người có mấy cái mười năm chứ.

Nhưng ko yêu thương chính là ko yêu thương, mang lại dù hèn mọn đến mức nào, cô cũng ko thể làm người nam nhi này cảm động, khiến cho anh yêu thương cô.

“Anh Hải, đấy là lượt sau cuối em khóc vì như thế anh”.

Nam Mẫn vươn tay vệ sinh lên đường vệt nước đôi mắt lạnh giá, kể từ bên dưới khu đất đứng lên, người phụ nữ giới vốn điềm đạm yếu đuối, liền trở thành vô nằm trong giá tiền lùng, vô đôi mắt hiện thị lên một tia cứng rắn.

Đã đến thời điểm cần rời lên đường rồi.

Thỏa thuận ly hít bịa bên trên tủ đầu nệm vô buồng ngủ chủ yếu, rất đơn giản thấy.

Nam Mẫn lật thẳng đến trang sau cuối, nhận ra chữ ký không xa lạ, góc nhìn cô lóe lên, cẩn thận vuốt ve sầu cái thương hiệu “Dụ Lâm Hải”, sống mũi cay cay.

Cô sụt sịt, kìm nén những giọt nước đôi mắt đang được sắp trào đi ra, ko mang lại phép bản thân thuộc tự dự, vắt chữ ký thương hiệu mình xuống kề bên – Lộ Nam Mẫn.

Nếu đã chính thức với cái thương hiệu này, vậy kết đôn đốc vì chưng cái thương hiệu này lên đường.

Nam Mẫn bịa một con cái vết bên trên đầu nệm, cô thất lạc sát 1 năm từ lựa chọn vật liệu, mua sắm ngọc, đến lúc tự khắc xong xuôi, đấy là phần quà kỷ niệm phụ thân năm cô cẩn thận sẵn sàng mang lại anh.

Thật đi ra vô phụ thân năm vừa qua, cô đang được tặng anh thật nhiều vàng, toàn bộ đều được sẵn sàng kỹ lưỡng, tuy nhiên sau cuối đều đậy vô tủ, hoặc vứt vô sọt rác rến, cũng tương tự sự thật tâm của cô ấy so với anh.

Vừa bước thoát khỏi biệt thự nghỉ dưỡng, một con xe sang trọng và quý phái black color giới hạn mặt mày đàng, Nam Mẫn lên xe cộ, nhàn nhạt nói: “Tôi ly hít rồi”.

Xem thêm: cá voi trắng và hòn đảo nhỏ

Trên ghế lái, người nam nhi treo kính mát màu sắc trà mỉm cười xấu xa xa: “Chúc mừng cô trở về cuộc sống tự do”.

Anh tớ fake PC cầm tay mang lại Nam Mẫn: “Đã đến thời điểm trở lại là chủ yếu bản thân.

Tất cả Shop chúng tôi đều đang được đợi sự trở lại của cô”.