truyện thống ngưỡng

pop

TRUYỆN: THỐNG NGƯỠNG (ĐAU)

TÁC GIẢ: HOÀNG TAM (HOÀNG -3-)

Bạn đang xem: truyện thống ngưỡng

EDITOR: ROSA

LINK ĐỌC: https://larajean1707.wordpress.com/2019/02/07/thong-nguong-hoang-tam/

Đây là 1 cỗ hoàn toàn có thể gọi là một cách thực tế phía. Tại sao đơn thuần “có thể gọi”? Tại vì như thế với mẫu anh hùng khá là hoàn hảo, tuy nhiên yếu tố hoàn cảnh và cơ hội hành vi, tâm trí của anh hùng đầy đủ cứng cáp và phù hợp Khi đặt tại xã hội thời điểm hiện tại bên phía ngoài. Đây cũng đó là chuyên mục mình yêu thích nhất, cho bản thân mình một xúc cảm tương tự động như Khi gọi “Quan Hệ Nguy Hiểm” – cảm biến được tình thân mạnh mẽ cho tới sinh sống bị tiêu diệt, tuy nhiên không xẩy ra quá lố.

Truyện kể về Nghê Già – nữ giới sinh 19 tuổi hạc yêu thương mị vô hạn quay trở lại ngôi trường học tập sau 3 năm biệt tăm thất lạc, trước lúc bặt tăm cô hay phải đi với những group côn vật, bọn côn vật này tiến công nam giới chủ yếu man rợ thực hiện cậu dần dần ít nói. Nam chủ yếu Trần Kính Sinh ở thời gian nhập truyện 17 tuổi hạc, nhỏ rộng lớn nữ giới chủ yếu 2 tuổi hạc, tính cơ hội kinh hoàng tuy nhiên ko mến thưa nhiều, Nghê Già là nỗi ám ảnh trong tâm cậu, cậu nửa hận nửa lại si mê cô. Lúc cô quay trở lại, cậu tiếp tục trả thù địch không còn những kẻ tiến công bản thân năm cơ, đem từng cô vẫn chính là gút giắt lớn số 1 trong tâm cậu, là nguyên vẹn nhân khiến cho cậu rất nhiều lần thân thuộc tối tỉnh giấc nhập cơn thô rét.

Truyện này thưa ngược thì cũng ko ngược lắm, loại bại liệt tê răng gọi thấy tiếp tục tiếp tục. Kiểu tiếp tục này cần ai khoái gọi ngược của Nhất Độ Quân Hoa mới mẻ hiểu: ngược ko cần vì như thế anh hùng chủ yếu xàm xí đú mến vẽ chuyện, nhưng mà vì như thế chúng ta đem yếu tố hoàn cảnh riêng biệt, yếu tố hoàn cảnh xung xung quanh khiến cho thực tiễn cần là như thế, yếu tố hoàn cảnh ngược tuy nhiên anh hùng không xẩy ra trượt theo đòi thế hệ nhưng mà vẫn đang còn chủ yếu loài kiến. Chính loài kiến cơ thực hiện chúng ta đau khổ, tuy nhiên cũng thực hiện chúng ta lan rời khỏi hào quang đãng anh hùng chủ yếu.

Nhân vật nữ giới chủ yếu Nghê Già là tầm nhìn chủ yếu của truyện, được mô tả vô nằm trong xinh đẹp nhất, mị nhãn như tơ, đẹp nhất loại lẳng lơ. Nghê Già rất rất ý thức về vẻ đẹp nhất của tôi, cũng dùng vẻ đẹp như 1 loại vũ trang nhằm tinh chỉnh và điều khiển xung xung quanh. Nhưng cô nàng này rất rất đem phép tắc, tính cơ hội trực tiếp thắn táo tợn, cũng ko dây dính tình thân gì với con trai. Ai chất lượng tốt với cô thiệt lòng, còn nếu không mong muốn thực hiện tình nhân, thì cô tiếp tục coi như bạn bè, đối đãi rất tuyệt. Nhưng Nghê Già cũng chẳng được bao nhiêu mống các bạn. Ban đầu xúc cảm của cô ấy với Trần Kính Sinh là xúc cảm đem lỗi, nên đem tương đối nhân nhượng cậu, từ từ dây dính càng ngày càng sâu sắc.

Còn Trần Kính Sinh thì thể hiện tại không thiếu hình hình ảnh giá buốt lùng boi nhập chuyện tranh. Bạo lực, tư tưởng phức tạp, không nhiều thưa, tuy nhiên lại khôn cùng mưu trí. Nhưng cậu mến Nghê Già. Đây là vấn đề tương phản chí mạng khiến cho người hâm mộ không ngừng nghỉ yêu thương mến cậu trai này: rõ rệt là tàn bạo giá buốt lùng, thưa năng xịn phụ thân tuy nhiên hành vi đều thiên về cô ấy, góc nhìn luôn luôn dõi theo đòi cô ấy, tự động dày vò tôi cũng vì như thế cô ấy. Cái này nhập manga gọi là Tsundere. =))

Thường chuyên mục tình thân này hoặc bắt gặp trong số truyện mang ý nghĩa sinh tồn: công an tội phạm hoặc phiêu lưu nguy hiểm, hiếm khi bắt gặp nhập bao nhiêu truyện thanh xuân. Nhưng phía trên lại là truyện thanh xuân, nghiệm nghiệm hồi lại khêu gợi bản thân lưu giữ cho tới quyển “Thời TX Thanh Xuân Ấy Không Thể Quay Trở Lại” của Đồng Hoa. Nêu rời khỏi nhì cái brand name rất rất to lớn nhập xã ngôn tình này sẽ không cần nhằm thưa truyện này cũng hoặc như vậy, đem điểm yếu đấy: hành văn mờ mịt, hành vi anh hùng quá tối giản, nhiều đoạn khiến cho bản thân đem xúc cảm tương đối thời gian nhanh. Nhưng tựu cộng đồng xúc cảm lưu lại vẫn rất rất khéo, chuyện yêu đương đầy đủ cảm động, cũng đầy đủ chấp nệ và cứng cáp.

Gần 2/3 quyển là vờn nhau, khúc sau cho tới cùng nhau rất rất dứt khoát. phần lớn người đánh giá đoạn sau thời gian nhanh tuy nhiên bản thân ko suy nghĩ vậy, bản thân thấy biểu diễn biến hóa và kết cổ động rất rất tròn xoe trịa. Về cơ phiên bản Nghê Già kể từ khi tái ngộ Trần Kính Sinh thì ko dây dính tình thân với ai nữa. Trần Kính Sinh thì từ trên đầu cho tới cuối chỉ mất bản thân cô nên nhì người cho tới cùng nhau là thuận lý trở thành chương, không tồn tại gì là lẹ không còn đem hiểu ko, hiểu không?

Bộ này nam giới nữ giới chủ yếu ko tinh khiết. Ủa tại vì sao tui lại nhắc cho tới yếu tố này? Tại vì như thế tui mong muốn lấn các bạn cơ bao nhiêu các bạn. =)) Ủa hổng hiểu sao có rất nhiều các bạn đòi hỏi cần nam giới nữ giới tinh khiết vậy? Nhất là bao nhiêu truyện một cách thực tế phía loại thảm khốc như vọc, nếu như tinh khiết thì không thể gọi là một cách thực tế phía nữa đâu nhưng mà là hỏng cấu cơ ó ó ó. Mấy truyện ngọt thì tinh khiết thực sự mừng thiệt, tuy nhiên nếu như nam giới nữ giới chủ yếu đem quá khứ thì nên tùy yếu tố hoàn cảnh nhưng mà reviews nhé.

Trích đoạn tui mến nhất truyện:

[…]

“Trần Kính Sinh, cậu ko biết hít đích thị không? Chỉ biết cắm tôi.” Cô bị cậu cố định và thắt chặt nhì tay, nửa người bên trên ko thể động, ngoài mồm lại ko buông ân xá người, “Mấy cô bạn nữ cũ của cậu đều là truất phế vật hả?”

Trần Kính Sinh nom trực tiếp cô, ko thì thầm, đợi cô thưa tiếp.

Nghê Già nhíu mi, “Muốn tôi dạy dỗ cậu không?”

Cô giãy giụa dụa, “Cậu thả tôi rời khỏi.”

Trần Kính Sinh bất tỉnh.

Cô nâng đôi mắt, “Trần Kính Sinh, tôi mong muốn hít cậu.”

Lúc Trần Kính Sinh buông tay, Nghê Già thẳng vòng nhì tay qua quýt, ôm siết lấy cổ cậu.

Đôi môi đỏ lòm rực của cô ấy rút không còn oxi nhập phổi cậu, mút lấy lưỡi cậu, liếm khóe môi cậu, đem tiến bộ đem lùi, thực hiện cậu ko bắt được cô.

Tay cũng chính thức ko thật thà, trượt xuống ngoài vai cậu, lần mẫm cho tới nhì đòn xương quai xanh rờn thiệt sâu sắc cơ.

Cô bắt chặt phần cổ áo cậu, tiếp sau đó kéo về phía bản thân, Trần Kính Sinh bị tóm gọn khom người, chiều theo đòi phỏng cao của cô ấy.

Cô dữ thế chủ động, quả tình là vấn đề khiến cho cậu dễ dàng rơi rụng lên đường lý trí.

Như một nữ giới cao bồi trải đời.

Nhưng ko hề thấp thông thường, nhưng mà chan chứa phong tình hấp dẫn.

[Một khi sau]

“Còn phẫn uất sao?” Cô căn vặn.

Trần Kính Sinh gạt tay cô rời khỏi, đôi mắt nom thanh lịch nơi khác. Cậu ko nom cô, chỉ mất giờ thay đổi ẩn nhẫn.

Nghê Già vịn vai cậu, “Người anh em?”

Cậu cứng người, nhanh gọn bắt lấy cổ tay cô, “Đừng va nhập tôi.”

Giọng cậu rất rất khàn.

Nhiệt phỏng kể từ lòng bàn tay cậu truyền cho tới đem chút khiếp sợ.

Nghê Già biết chuyện gì đang được xẩy ra, mừng sướng Khi người bắt gặp họa nhưng mà nhéo nhập đai tai đỏ lòm bừng của cậu.

Người này cũng dễ dàng trêu chọc quá tuyệt vời rồi.

Trần Kính Sinh đè tay cô, rời khỏi mức độ nhéo lại, nhập nháy đôi mắt, Nghê Già đau tới nỗi ngũ quan lại nhăn lại một khu vực.

Trần Kính Sinh bẻ tay cô, một chút ít lực cũng ko rời, “Đừng trêu chọc tôi.”

“Tôi trêu chọc ai chứ?”

Nghê Già trừng đôi mắt, trọn vẹn ko biết cải hối, Trần Kính Sinh gia tăng lực, thời điểm này cô mới mẻ xúc cảm xương cốt của tôi chuẩn bị vỡ.

Cậu rũ đôi mắt, góc nhìn một vừa hai phải sâu sắc một vừa hai phải tối, “Cô trêu chọc tôi.”

WTF?

Giọng điệu này cứ như đang được uất ức vậy.

Xem thêm: ông trùm giải trí bí mật cưng chiều cô vợ ngốc ngọt ngào

Nghê Già hít một tương đối giá buốt, khí thế hạ thấp, ngoan ngoãn ngoãn lại, “Đau.”

Trần Kính Sinh sau cùng cũng buông rời khỏi.

Quả nhiên người này ăn mượt ko ăn cứng.

Nghê Già sờ tay, domain authority cô white, cổ tay bị cậu bóp đỏ lòm lên, phát hiện ra nhưng mà giật thột.

Cô nhức lòng thổi thổi nhì khuôn.

“Nghê Già.”

Trần Kính Sinh gọi.

“Gì?” Lực xem xét của cô ấy còn phía trên vết hằn.

“Không đem đợt sau.”

Cô nom thanh lịch, nghe thiếu hiểu biết nhiều, “Cái gì?”

“Tôi Chịu đựng ko nổi.”

Lông mi của Nghê Già run rẩy lên.

Trần Kính Sinh xoay đầu, nói: “Nếu đem đợt sau, tôi thiệt sự Chịu đựng ko nổi.”

(hự, phỏng xinh tươi vượt lên ngưỡng rồi ư hỏng hư)

[…]

Cô ko mến những người dân quá cơ bắp, như Trần Kính Sinh là vừa khít.

Màu domain authority bên trên người anh tối rộng lớn domain authority mặt mày, nom càng quyến rũ rộng lớn.

Nghê Già mặt mày ko biểu cảm dời đôi mắt.

Trần Kính Sinh ko bỏ lỡ một chút ít biến đổi nào là bên trên mặt mày cô, thấp giọng hỏi: “Thế nào là, ko thích?”

“…”

Nghê Già thay đổi như thông thường, “Anh mong muốn thay cho vật gì?”

Trần Kính Sinh nom chằm chằm cô, nhất quyết ko ân xá, “Yêu người không giống rồi?”

Nghê Già mang ra một cỗ ở bên trong tủ ăn mặc quần áo, “Chơi golf nên khoác vật thể thao.”

Trần Kính Sinh nối tiếp nói: “Tên trạng sư cơ sao? Hắn chất lượng tốt rộng lớn tôi ư?”

Nghê Già ko thể nhịn được nữa, “Trần Kính Sinh!”

Anh mặt mày ko thay đổi sắc, còn cong môi, “Không cần gọi tôi là Trần tiên sinh sao?”

“Anh từng nào tuổi hạc rồi hả? Nói vớ vẩn vật gì đó?” Nghê Già cảm nhận thấy từng sự kìm giữ thời điểm hôm nay của tôi tiếp tục rơi rụng không còn, vì như thế một cú tiến công của anh ấy nhưng mà bùng phát.

“Vậy cô vấn đáp lên đường.”

“Tôi cần vấn đáp thế nào?” Nghê Già không thở được, mở miệng to thưa, “Tôi và Sở Lê, anh mến ai?”

“Cô.” Trần Kính Sinh ko hề tự dự, nhì đôi mắt nom chằm chằm nhập cỗ ngực no đầy đủ của cô ấy, “Cô tớ ko rộng lớn vị cô.”

“…”

Điên rồi.

Nghê Già mặt mày đỏ lòm bừng, ném bộ quần áo thể thao nhập người anh, “Cmn, anh tự động thay cho đi!”

Trần Kính Sinh khẽ mỉm cười.

[…]

Cô lăm le chạy, tuy nhiên còn ko xoay người thì đã trở nên Trần Kính Sinh trả tay kéo về.

Một tay anh ghì chặt vai cô khiến cho cô ko thể động che, một tay bắt lấy cằm cô, ngón tay sử dụng mức độ, đẩy song môi đang được mím chặt của cô ấy lên, cứ như mong muốn nặn mang lại cô một khuôn mặt mày tươi tỉnh mỉm cười vậy.

“Nghê đái thư, mong muốn câu kim công ty thì chớ bày rời khỏi vẻ mặt mày này.”

Nghê Già phun rời khỏi một câu kể từ nhập kẽ răng, “Câu con cái m* anh.”

Xem thêm: nắm lấy tay em

“Đừng câu u tôi.” Trần Kính Sinh khom người, tấp vào tai cô, “Câu tôi này.”

(Trích lời nói một các bạn comment bên trên wattpad: “Liêm sỉ anh ơi =))))))))”, cần gọi từ trên đầu giúp thấy một Trần Kính Sinh không nhiều thưa tiến bộ hóa trở thành Trần tổng mồm mồm sát trừng trị như này, mới mẻ thấy phê như con cái bại liệt tê =)) )

Review by Hidari