truyện thẩm tiên sinh biết cách chiều vợ

Chương 1:

Ở đầu từng chương đều phải sở hữu nút nằm trong trừ để thay thế thay đổi size chữ, chúng ta lưu giữ kiểm soát và điều chỉnh size chữ theo gót tầm đôi mắt của tớ nhé!

Bạn đang xem: truyện thẩm tiên sinh biết cách chiều vợ

——–

Trên trên phố tiếng ồn ào, ông lão công ty tiệm phân phối báo ven đàng đang được cởi radio mơ tưởng suýt ngủ thiếp chuồn.

Giọng phát biểu của những người phụ phái nữ dự đoán không khí bên trên radio vô cùng dịu dàng và nhẹ dịu, dự đoán tối ni hoàn toàn có thể tiếp tục mưa to tát.

Trước đôi mắt đang được là ngày thu, gold color kim của lá phong phủ kín trên phố, cũng may thành phố Hồ Chí Minh này nhập nhộn nhịp muộn, vậy nên, không khí ngày thu tuyệt hảo này vẫn hoàn toàn có thể kéo dãn thêm 1 thời hạn.

Lâm Tử Diên khoác một cỗ sườn xám color hoa lài giản dị, bên trên tay thay cho dù, khi trải qua đàng cô thiếu cẩn trọng bị một cái xe hơi chạy như cất cánh thực hiện phun bùn khu đất lên trên người.

Cô cúi đầu liếc coi, cặp lông mi nhẹ dịu nhíu lại, tiếp sau đó nhanh gọn phi vào nhập siêu thị.

Diên Vĩ.

Đây là siêu thị sườn xám cá nhân của cô ý, nhập siêu thị với bao nhiêu người học tập việc đang được canh ty việc. Thấy cô về bên, bọn họ chạy thời gian nhanh cho tới thay cho lấy cái dù nhập tay cô, thấy song giầy vốn liếng ko nhiễm một phân tử những vết bụi giờ đây lại bám bao nhiêu vết bùn khu đất thì nhức lòng nói: “Bên ngoài mưa vô cùng to tát ạ?”

“Không to tát, nghe phát biểu ban đêm mới mẻ mưa to tát.” Lâm Tử Diên thuận thế khom sống lưng chuồn nhập nhập, khung hình mỏng dính manh coi qua quýt với cùng 1 vẻ phong tình trọn vẹn khác lạ.

Cô một vừa hai phải chuồn nhập, sắc trời ở bên phía ngoài tức thời trầm xuống, như báo hiệu cho 1 trận mưa to tát tối ni.

Lâm Tử Diên xoay đầu liếc coi, chợt cảm nhận thấy như ‘Hoàng hoa đình viện, thanh đăng dạ vũ, bạch trị thu phong’*.

(*Câu cuối nhập bài bác thơ “Nhân nguyệt viên – Khách chùy hồng” của Trương Khả Cửu. Dịch nghĩa: Đình viện tràn ngập hoa cúc vàng, ánh đèn sáng xanh rì leo lắt nhập tối mưa, làn tóc White cất cánh nhập dông tố thu.)

Thật sự khiến cho người tao cảm nhận thấy khá buồn phiền.

Thành Nguyệt Linh lật cuốn tuột nhập tay, lẩm bẩm: “Tháng này nữ siêu mẫu cơ đang được đặt điều sườn xám design riêng biệt tại đoạn bản thân nhị chuyến rồi…”

Vệ Nhạc Dật ở lân cận cười cợt khẽ, trêu chọc: “Làm sao, giờ đây cô còn học tập được tật coi mặt mũi nhưng mà bắt mường tưởng nữa cơ à?”

“Nào với, đơn thuần vô cùng tò lần tại vì sao nữ siêu mẫu cơ lại sở hữu nhiều chi phí thế.” Thành Nguyệt Linh đỏ chót mặt mũi, nhanh gọn phân tích và lý giải.

Cửa sản phẩm sườn xám này của Lâm Tử Diên chuyên nghiệp thực hiện phục trang thời thượng được design riêng biệt, thông thường chỉ mất những vị phu nhân và thiên kim đái thư phổ biến nhập giới mái ấm nhiều mới mẻ quan hoài cho tới thực hiện những vật dụng design riêng biệt, hoặc là những người dân quan trọng quan hoài cho tới sườn xám.

Nhưng nữ siêu mẫu cơ coi không tồn tại vẻ năng nổ gì mang lại lắm, chuyến trước với cho tới phía trên một chuyến, kỹ năng về sườn xám chỉ như thùng trống rỗng kêu to tát, thực sự loại chỉ ham phấn khởi.

Thành Nguyệt Linh chửi thì thầm trong tim.

Cô người mẫu chân dài thương hiệu Trình Tâm cơ rõ rệt còn năng nổ với bà công ty siêu thị rộng lớn.

Từ cơ đến giờ, cô tao đang được dạo bước qua quýt hòn đảo lại bên trên người cô bao nhiêu vòng rồi, phân minh ko hề quan hoài cho tới việc thực hiện sườn xám.

Trong khi cô ấy đang được tâm lý bừa bãi, giờ điện thoại thông minh của Lâm Tử Diên vang lên.

Người gọi điện thoại thông minh cho tới là Cố Dịch Diệp, bạn tri kỷ nhiều năm của cô ý.

Người nọ liên tiếp oanh kích nhập điện thoại thông minh, sau khoản thời gian bùng phát không còn xúc cảm mới mẻ đùng một cái xem sét đầu chạc mặt mũi này không tồn tại động tĩnh.

“Này, Tử Diên, cậu với nghe ko đấy?”

“Tớ phía trên.”

Nghe thấy tiếng nói của doanh nghiệp thân thuộc vẫn coi như điềm đạm, Cố Dịch Diệp mới mẻ thở phào thoải mái, “Tớ vốn liếng ko lăm le thì thầm này mang lại cậu nghe sớm như vậy, tuy nhiên thông tin này đang được lan rộng ra nhập giới rồi, tớ thiệt sự ko thể nhịn được nữa…”

“Diệp Tử, tớ biết rồi.”

Lần này cho tới phiên Cố Dịch Diệp á khẩu cạn câu nói..

“Cậu biết?”

“Đúng thế.”

“Từ khi nào?”

“Ba ngày trước.”

Nghĩ chuồn nghĩ về lại, Cố Dịch Diệp vẫn cởi mồm hỏi: “Vậy cậu tính sao?”

Thẩm Lương Châu cũng rất được xem như là một phú nhị đại xuất sắc ưu tú nhập giới, vóc dáng tuấn tú chững chàng, là du học viên về nước được nhiều cô nàng yêu thương mến. Nhưng bao nhiêu trong năm này Thẩm Lương Châu lưu giữ bản thân khá trong trắng, không tồn tại tăm tiếng gì phao đồn bừa bãi.

Ngay khi quý khách nhận định rằng đôi bạn trẻ này tiếp tục tu trở nên chủ yếu ngược, chuyện Thẩm Lương Châu cặp đập với nữ siêu mẫu cơ lại lòi ra.

Người trước tiên truyền thông tin này ra bên ngoài đó là Điền Phi Văn, anh ấy là đối thủ cạnh tranh một rơi rụng một còn của Thẩm Lương Châu.

Hôm cơ, anh ấy đang được chụp lén được cảnh nhị người thuê chống ở hotel năm sao. Anh ấy tức thời gửi hình họa nhập vào group chat, còn trêu chọc: “Cậu Thẩm biết nghịch ngợm thiệt, bội phục.”

Trong giới này gần như là ko thể cất giấu giếm được tin yêu gì, truyền cho tới kể tháo lui, gần như là ai ai cũng biết.

Dù sao mái ấm bọn họ Lâm cũng là một trong những mái ấm gia đình với đáng tin tưởng và danh dự, cứ rối loạn vì vậy cả nhị mặt mũi đều tiếp tục rơi rụng mặt mũi.

Lúc Lâm Tử Diên gọi năng lượng điện mang lại Thẩm Lương Châu, anh tao còn đang được ở quốc tế. Giọng điệu của đối phương vô cùng vội vàng vàng, “Tử Diên, em nghe anh phân tích và lý giải chuồn.”

Lâm Tử Diên thì thầm vô cùng bình tĩnh: “Không cần thiết phân tích và lý giải, nếu như ko khảo sát rõ rệt thì tôi cũng sẽ không còn dữ thế chủ động gọi mang lại anh.”

Thẩm Lương Châu lạng lẽ một khi lâu, rồi trước lúc cụp điện thoại thông minh anh tao mới mẻ cắm răng phát biểu một câu, “Em hóng anh về, ngay lập tức tức thời.”

Đương nhiên Lâm Tử Diên ko rảnh đợi anh tao về phân tích và lý giải, đơn độc phương chia ly với Thẩm Lương Châu, rồi block không còn những công thức tương tác của anh ấy tao.

Cho nên, trận đánh này còn chưa kịp chính thức đang được kết cổ động rồi.

Lâm Tử Diên cười cợt nhạt nhẽo một giờ, “Chia tay rồi.”

Nghe thấy câu vấn đáp này, Cố Dịch Diệp mới mẻ yên ổn tâm, “Thế mới mẻ đích, một chuyến phản bội là vứt cả đời, tách ngoài người như Thẩm Lương Châu, cậu chắc chắn là tiếp tục tìm ra người đảm bảo chất lượng không dừng lại ở đó.”

Bây giờ nghe thấy cái thương hiệu này, Lâm Tử Diên cũng cảm nhận thấy với chút ngán ghét bỏ theo gót bản năng tâm sinh lý.

Cô cực chẳng đã thở nhiều năm, trả lời: “Được rồi, chớ nói đến việc anh tao, từng chuyện chấm hết cả rồi.”

Đến ban đêm.

Lâm Tử Diên đang được về mái ấm kể từ sớm, tách tình huống bị mưa to tát cần nấn ná lại nhập siêu thị.

Vừa mới mẻ sáu giờ, một trận mưa to tát đang được hạnh phúc sụp đổ xuống.

Thành phố bị bầu không khí đầm đìa bủa vây, lá phong rơi xuống, hóng năm mới tết đến cho tới với việc sinh sôi và thay cho thay đổi, như đang được chờ mong một cuộc sống thường ngày mới mẻ.

Cô về cho tới mái ấm không được bao lâu thì ngoài cửa ngõ chợt vang lên giờ gõ cửa ngõ với khá thô bạo.

Tuy ko chuồn coi tuy nhiên trong tim cô cũng đoán được phần nào là.

Quả nhiên, một vừa hai phải Open đang được thấy Thẩm Lương Châu bị bám mưa cho tới đầm đìa nhẹp.

Anh tao một vừa hai phải kể từ quốc tế về bên đang được vội vàng gọi năng lượng điện mang lại Lâm Tử Diên, tuy nhiên thực hiện thế nào thì cũng ko thể liên hệ được.

Sau cơ anh tao lại nhờ một người các bạn cộng đồng chuồn thương lượng giảng hòa. Không ngờ, Lâm Tử Diên ko hề nể mặt mũi, chỉ tuyên phụ vương là bản thân và Thẩm Lương Châu đang được chia ly kể từ lâu rồi.

Thẩm Lương Châu khôn cùng vô vọng, thời điểm ngày hôm nay tu nhiều thêm thắt bao nhiêu ly rượu nên lại ko nhịn được chạy cho tới điểm cô.

Thấy Thẩm Lương Châu bị mưa xối đầm đìa nhẹp, vóc dáng xứng đáng thương nó như 1 con cái chó nhỏ, Lâm Tử Diên ko nhịn được nghĩ về cho tới năm cơ anh tao cũng đứng trước cửa ngõ mái ấm cô với cỗ dạng vì vậy.

Lúc cơ cô bắt gặp tai nạn đáng tiếc xe pháo, nhập mái ấm cũng bắt gặp một số trong những phiền nhiễu, vận may bất ổn 1 chút nào.

Thẩm Lương Châu đã từng đi xuyên suốt tối lên miếu van một lá bùa hộ mệnh mang lại cô, còn bị kẹt xe pháo bên trên đàng, anh tao dứt khoát chạy trực tiếp cho tới mái ấm cô, khuôn mặt tuấn tú ngây ngơ đem theo gót một ít ngượng ngùng, khi quan sát về phía Lâm Tử Diên nhập con cái ngươi tràn ngập hình bóng cô.

“Tử Diên, anh nguyện cầu với Phật, với anh đảm bảo lân cận em, hòng em cả đời thuận buồm xuôi dông tố.”

Lời hứa năm cơ nghe khôn cùng thực tình, giờ đây lưu giữ lại chỉ mất cảm xúc vả mặt mũi bốp bốp không ngừng nghỉ.

Hình như bên trên đàng cho tới phía trên Thẩm Lương Châu đã biết thành té, vóc dáng thanh lịch thời trước rơi rụng sạch sẽ, bên trên quần cũng trở nên bám chút bùn khu đất, khi quan sát về phía Lâm Tử Diên, bên phía trong con cái ngươi chỉ mất sự hối hận hận vô vàn, “Tử Diên, em thiệt sự ko thể thì thầm hẳn hoi với anh được sao?”

“Không thể.”

Thẩm Lương Châu bất lực giải thích: “Buổi tối hôm cơ là vì anh vượt lên trước chén… Nếu ko cần vì thế vượt lên trước chén thì anh sẽ không còn thực hiện đi ra việc khốn nàn vì vậy, anh không tồn tại chút tình thân nào là với cô tao.”

Xem thêm: hối hận muộn màng truyện

“Uống vượt lên trước chén?” Lâm Tử Diên nhẹ nhõm giọng nói lại câu nói. anh tao, dường như thấy vô cùng thú vị, “Sau Khi tu say anh thực hiện được rất nhiều việc khiếp nhỉ? Còn trả được chi phí mang lại nhị cỗ sườn xám độ quý hiếm kếch xù nữa?”

Nghe sắp tới đây, sắc mặt mũi Thẩm Lương Châu cực kỳ khó khăn coi.

Lâm Tử Diên không thích phí câu nói. với anh tao nữa, vẻ mặt mũi cũng lạnh lẽo nhạt nhẽo rộng lớn.

“Thẩm Lương Châu, khi anh đưa ra quyết định điều này Có nghĩa là anh và tôi không hề sau này nữa. Nếu anh còn mong muốn níu lại mặt mũi mũi, vậy thì sau đây chớ dây dính với tôi, vì vậy nhị tất cả chúng ta mới mẻ hoàn toàn có thể đẹp mắt mặt mũi.”

Cô tạm dừng hoạt động lại, trận mưa ở ngoài thiên nhiên nhường nhịn như thêm thắt nặng nề phân tử.

Lâm Tử Diên vệ sinh sạch sẽ bao nhiêu giọt nước mưa mới mẻ tưới lên cổ tay, sẵn sàng trở về phía đằng trước.

Trên điểm lan can tầng nhị, dường như Cao Mộng Vân cũng nghe thấy giờ động, hỏi: “Người một vừa hai phải rồi ở ngoài cửa ngõ mái ấm liệu có phải là Lương Châu không?”

Lâm Tử Diên: “Đúng vậy.”

Cao Mộng Vân: “Nghe phát biểu nhị người chia ly rồi à?”

Lâm Tử Diên khẽ cười cợt một tiếng: “Tin tức của dì cũng thời gian nhanh thiệt đấy.”

Cao Mộng Vân cau mi, coi dường như ko phấn khởi mừng mang lại lắm: “Con cũng hành vi cảm tính vượt lên trước, một người nam nhi xuất sắc ưu tú như Lương Châu sau đây rất khó kiếm đâu ra. Không nói đến việc chuyện bao nhiêu trong năm này cậu tao đang được góp sức từng nào mang lại mái ấm gia đình bản thân, nhưng mà cậu tao cũng nhiệt tình tận tuỵ với con cái, con cái thực hiện vì vậy với quan tâm đến cho tới mái ấm gia đình bản thân chưa?”

Giọng điệu của Lâm Tử Diên vô cùng điềm đạm, chỉ đơn vấn đáp lại, “Anh tao ở mặt mũi một người phụ phái nữ không giống rồi.”

Cao Mộng Vân bồn chồn, chỉ phát biểu một câu, “Vậy doanh nghiệp lớn của phụ vương con cái cũng khoác kệ à?”

Nói kết thúc câu này, bà tao tỏ vẻ rơi rụng kiên trì rồi tách chuồn.

Lâm Tử Diên coi theo gót bà tao.

Cô hoàn toàn có thể hiểu sự ko phấn khởi của Cao Mộng Vân, tựa như việc cô trọn vẹn hoàn toàn có thể đồng ý kiểu dáng liên hệ cứng nhắc của mái ấm gia đình bản thân.

Mấy trong năm này nếu mà không tồn tại Thẩm Lương Châu tương hỗ, doanh nghiệp lớn của phụ vương cô hoàn toàn có thể đang không kiên trì được cho tới giờ đây.

Nếu như chia ly, Thẩm Lương Châu chắc chắn là sẽ không còn hỗ trợ Lâm thị nữa, hoặc xui xẻo rộng lớn là anh tao còn cố ý khiến cho khó khăn dễ dàng thêm thắt một ít. Đến khi cơ đương nhiên vị thế của Lâm thị cũng bắt gặp nguy nan.

Không cần Lâm Tử Diên trước đó chưa từng nghĩ về cho tới kết quả, tuy nhiên Khi thể hiện đưa ra quyết định chia ly, cô ko hề hối hận hận.

Quả nhiên.

Chỉ bao nhiêu ngày sau, cô sẽ có được lời nhắn từ là 1 sản phẩm số xa cách kỳ lạ.

Trông dường như là số điện thoại thông minh mới mẻ của Thẩm Lương Châu.

“Tử Diên, tách ngoài anh rồi em sẽ không còn tìm ra người nào là phù hợp rộng lớn đâu.”

Lâm Tử Diên ko vấn đáp anh tao.

Cô nghĩ về, từ xưa đến giờ tình thân luôn luôn là loại nhưng mà trái đất ko thể sở hữu được, như tình thương nhưng mà Thẩm Lương Châu đang được thể sinh ra nhập thời hạn qua quýt, giờ đó cũng như đám bọt hải dương cơ, toàn cỗ đều biến hóa mất; tương tự câu nói. Thẩm Lương Châu đang được phát biểu, hoàn toàn có thể cô thiệt sự sẽ không còn tìm ra người phù hợp nào là nữa.

Nhưng cô cũng ko lăm le sinh sống tạm thời bợ với Thẩm Lương Châu.

Tình cảm như mây sương, chỉ việc một làn dông tố thổi qua quýt là tan biến hóa, cô cũng ko kỳ vọng gì cả.

Những tháng ngày yên ổn ả lại trôi thêm 1 tuần.

Lúc Lâm Tử Diên đang được ăn cơm trắng ở nhập mái ấm, lái xe cung cấp thông tin phát biểu người thân cần nhập viện, ko thể chuồn đón quản trị Lâm được. Người cơ thì thầm điện thoại thông minh vô cùng ngượng ngùng, còn thường xuyên van lỗi phụ vương chuyến.

Cao Mộng Vân đáp một giờ, cụp điện thoại thông minh rồi phát biểu với Lâm Tử Diên: “Hôm ni con cái tài xế sắp tới đây à?”

“Đúng vậy.”

“Bên lái xe đang được xẩy ra chút chuyện, hoặc con cái chuồn đón phụ vương bản thân một chuyến nhé?”

Lâm Tử Diên thấy đã và đang khá no nên gật đầu trả lời: “Được, con cái chuồn đón ông ấy.”

Lâm Vĩ Diệp hoàn toàn có thể coi là kẻ xây đắp sự nghiệp vì chưng nhị bàn trắng tay, đương nhiên ko thể đối chiếu với những gia tộc đang được nỗ lực bao nhiêu mới, tuy nhiên bao nhiêu năm mới gần đây đang được tại vị, doanh nghiệp lớn cũng ngày 1 vững mạnh rộng lớn.

Thế tuy nhiên những chuyện cần thiết ông tự động bản thân xử lý vẫn nhiều như lúc trước, những buổi tiệc rượu cũng ko thấy không nhiều chuồn.

Lâm Tử Diên tài xế khoảng chừng chừng nhị mươi phút thì cho tới trước một cửa ngõ tiệm cơm trắng.

Lúc này sắc trời đang được đen kịt nhánh, cửa nhà mộc rộng lớn red color được chạm trổ hình họa tinh anh xảo phức tạp, coi vô nằm trong sang chảnh.

Bên nhập với người đáp ứng tiếp đón, Lâm Tử Diên nhẹ dịu gật đầu rồi chuồn nhập nhập.

Phòng bao ở phía trên được design tinh xảo, chống nào thì cũng là song lập, nhị mặt mũi với hoa tươi tắn vây xung quanh, nhập sự cổ kính còn xen lộn hương thơm mộc nhẹ dịu hấp dẫn.

Lâm Tử Diên một vừa hai phải gọi điện thoại thông minh mang lại phụ vương bản thân kết thúc, khoảng chừng năm phút sau ông tiếp tục đi ra, vậy cho nên cô đứng ở phía trên hóng một lúc.

Ngay khi tất cả đang được khôn cùng yên ổn tĩnh, căn chống cơ hội vách đùng một cái vang lên giờ động.

Thì đi ra là với người rời khỏi.

Lâm Tử Diên vô thức xoay đầu coi.

Người nam nhi với ngũ quan tiền vô cùng tuyệt vời và hoàn hảo nhất, lạnh lẽo lùng anh tuấn.

Thân hình anh cao ráo thon còm, nhường nhịn như trời sinh đang được đem theo gót khí hóa học cao ngạo.

Có vẻ anh ra bên ngoài nhằm thay đổi thông khí, khẽ châm lửa mang lại điếu dung dịch lá, ngón tay thon nhiều năm thay cho lấy điếu dung dịch coi như 1 kiệt tác thẩm mỹ, động tác chểnh mảng biếng tuy nhiên coi khôn cùng xinh tươi.

Thậm chí Lâm Tử Diên đang được thất thần nhập phút giây.

Lúc trước cô tưởng Thẩm Lương Châu đã và đang được xem như là đẹp mắt trai.

Nhưng giờ đây lấy đi ra đối chiếu, vẻ bề ngoài thông thoáng của Thẩm Lương Châu vẫn thông thường người nam nhi ở trước mặt mũi quá nhiều.

Dù anh ko phát biểu câu nói. nào là tuy nhiên chỉ đứng cơ thôi cũng đầy đủ thấy áp bách.

Làn sương White lượn lờ bay đi ra kể từ kẽ môi, lấp nhòa khuôn mặt mũi tuấn tú của những người nam nhi.

Trong Sảnh chỉ mất 1 mình Lâm Tử Diên.

Có vẻ anh cũng lưu ý cho tới cô.

Tầm đôi mắt của những người nam nhi nhẹ dịu nhìn qua, ko phát biểu nhiều câu nói., chỉ khẽ động đậy ngón tay nhập làn sương nhòa ảo.

Lâm Tử Diên ko nhịn được bắt chặt tay lại.

Đúng khi này…

Cô nghe được giọng của phụ vương bản thân.

Lâm Vĩ Diệp vốn liếng lăm le thì thầm với Lâm Tử Diên bao nhiêu câu, sản phẩm ông một vừa hai phải liếc đôi mắt đang được thấy Thẩm Tư Viễn đang được đứng thuốc lá mặt mũi cơ.

Ánh đôi mắt của ông tức thời lóe lên sự hạnh phúc và quá bất ngờ, tiếp sau đó nhanh gọn bước quý phái, với phần thân thiện nói: “Chào cậu Thẩm.”

“Sao thời điểm ngày hôm nay cậu lại ở đây?”

Thẩm Tư Viễn đang được vùng vẫy nhập giới marketing nhiều năm, mặc dầu bắt gặp ai anh cũng vô nằm trong lịch sự và trang nhã và tự do.

Lúc trông thấy Lâm Vĩ Diệp, song môi anh khẽ cong lên, dập tắt điếu dung dịch nhập tay rồi trầm giọng nói: “Tôi bàn chuyện thực hiện ăn, ra bên ngoài thay đổi bầu không khí.”

Lâm Vĩ Diệp nhanh gọn kéo Lâm Tử Diên cho tới, nói: “Tử Diên, lại phía trên kính chào căn vặn cậu Thẩm chuồn.”

Lâm Tử Diên khẽ mấp máy môi, tuy nhiên cô vẫn nghe câu nói. phụ vương bản thân bước lên trước vài ba bước.

Lâm Tử Diên khá cúi mặt mũi xuống, lễ quy tắc kính chào hỏi: “Xin kính chào anh Thẩm.”

Xem thêm: xuyên thư chi nghịch chuyển nhân sinh

Không biết Thẩm Tư Viễn với lưu ý cho tới câu nói. kính chào của cô ý ko, những ngón tay với khớp xương rõ rệt thả lỏng khuy măng sét bên trên ống tay áo sơ-mi, động tác tùy tiện tuy nhiên vô nằm trong cấm dục.

Anh khá hạ đôi mắt quan sát về phía Lâm Vĩ Diệp, mặt mũi ko thay đổi sắc thể hiện câu nói. mời: “Chú Lâm vẫn muốn chuồn nhập vào nằm trong Cửa Hàng chúng tôi không?”

——Hết chương 1 ——