truyện nếu không là tình yêu

Chương 1: Hôn Lễ

  • Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm
  • Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Ngược, sủng, Sắc, HE.
  • Nguồn: kites.vn
  • Độ dài: Mở đầu + 34 chương
  • Trạng thái: Full

Mục lục

Có lời nói, loài người vô cả một đời cho dù sao cũng cần thực hiện vài ba chuyện khiến cho phiên bản thân thích ăn năn hận, như vậy cuộc sống mới nhất hoàn hảo. Cho đến tới giờ đây, tôi chỉ thực hiện nhị việc chung cuộc sống bản thân hoàn hảo. Việc trước tiên là yêu thương anh. Một việc không giống, là gả mang đến anh.

Bạn đang xem: truyện nếu không là tình yêu

Có hụt hẫng vượt lên khứ cũng không bao giờ thay đổi. Tôi chỉ hoàn toàn có thể gói gọn, nén chặt và đựng lấp liếm thiệt sâu sắc vô ký ức. Nhưng vào một trong những thời tự khắc vô ý này ê, tôi vẫn ghi nhớ lại toàn bộ.

Trong tối trăng sáng sủa sao thưa, tôi phía trên chóng của anh ý, gối đầu lên chân anh, ngắm nhìn và thưởng thức khuôn mặt tương đối cúi xuống của anh ý bởi vì góc nhìn mong đợi. Váy ngủ mỏng tanh black color bị làn bão lạnh lẽo kể từ máy sấy khô tóc thổi tung, lối cong của body thiếu hụt phái đẹp mới nhất rộng lớn ẩn hiện tại mơ hồ nước. Cảnh Mạc Vũ nom lại tôi, ngón tay êm ả dịu dàng của anh ý nhẹ dịu vén làn tóc nhiều năm của tôi vô làn bão lạnh lẽo. Căn chống thông thoáng mùi hương mùi hương lạnh lẽo áp…

Tôi bắt được một tia lạnh lẽo phỏng vô hai con mắt đen sạm thẫm của anh ý.

Kể kể từ khi ê, tôi tin cậy dĩ nhiên anh cũng yêu thương tôi, anh chỉ ko thể vượt lên hố sâu sắc của mối quan hệ đồng đội, chính vì thế tôi nỗ lực bước chín mươi chín bước về phía anh, chờ đón anh hoàn toàn có thể triển khai xong bước ở đầu cuối về phía tôi.

Cho cho tới 2 năm rưỡi trước, tôi trở nên nàng dâu của anh ý như sở nguyện…

Đám cưới của tôi và anh được tổ chức triển khai ở một điểm trời biển cả xanh xao tiếp liền, điểm bùng cháy sang chảnh tột độ. Không thể ko thừa nhận, đám hỏi này kha khá “có thanh”, “có sắc”. Theo điều quan lại khách hàng, hít lễ của tôi ăn đứt đám hỏi đàn bà một ông mái ấm rộng lớn này ê vừa mới đây. Trên thực tiễn, phụ thân tôi ko cần là kẻ vô cùng phong phú. Chỉ sở hữu điều, tính ông quí khoe khoang vùng. Tôi gả mang đến Cảnh Mạc Vũ là một trong những thông tin khiến cho chấn động, tất yếu ông cần khoe khoang cho tất cả thiên hạ đều biết rõ. Vấn đề này phù phù hợp với tính cơ hội ông mái ấm Cảnh gia Cảnh Thiên Hạo.

Sau Khi kết đốc mùng tuyên thệ ko một ít mới nhất mẻ của mục sư, phụ thân tôi và những người dân đồng đội thân thích thiết của ông chính thức nâng ly truyện trò sẩy rả.

Đang ghi nhớ cho tới điều thề thốt trước mục sư khi nãy: “Dù là bị bệnh hoặc khốn cực, cho dù phong phú hoặc nghèo nàn khó khăn, em tiếp tục một đời trung thành với chủ với anh, ở mặt mũi anh cả đời, ko lúc nào tách xa xôi nhau”, tôi đùng một cái thấy một bóng hình cô độc và kiêu ngạo lên đường xuyên qua chuyện đám người, vô vùng đồi núi dừa phía đằng trước mặt mũi.

Rừng cây rậm rì ẩn hiện tại hình bóng một Hotgirl. Tuy tôi ko rất rõ nét dung mạo của cô ý tớ, tuy nhiên tôi hoàn toàn có thể cảm biến được vẻ rất đẹp êm ả dịu dàng của cô ý tớ. Hình bóng cô tớ toát đi ra một vẻ u buồn khiến cho người không giống ko thể tách đôi mắt, chắc chắn rằng tôi trước đó chưa từng bắt gặp Hotgirl này. Nếu đang được bắt gặp, tôi chắc chắn sẽ không còn quên.

Cảnh Mạc Vũ tạm dừng mặt mũi cô nàng, bóng sống lưng anh thấm vào một sự bất lực…

Chả trách cứ Cảnh Mạc Vũ nhất quyết ko mang đến bất kể phóng viên báo chí này béng mảng cho tới ngay gần chống tổ chức triển khai đám hỏi, anh cũng kiến nghị khách hàng mời mọc ko tùy tiện tự sướng, nhằm tôn trọng chuyện riêng lẻ. Tôi còn tưởng anh ko quí phô trương, nhận định rằng đám hỏi là phạm trù cá thể. Hóa đi ra, anh kinh hoảng một chuyện riêng lẻ không giống của anh ý bị trình diện đi ra độ sáng.

Tôi nở nụ cười cợt châm biếm, thế ly champagne tiếp cận một gốc cây xù xì, chọn 1 góc nhìn ko nhận ra chúng ta, cũng ko nhằm chúng ta phát hiện rồi đứng tựa vô thân thích cây.

Tôi nâng ly rượu lên rất cao, để ý trời biển cả qua chuyện nước rượu champagne gold color nhạt nhẽo. Bầu trời và mặt mũi biển cả xanh xao qua chuyện ly rượu chỉ từ lại một color xám thong manh mịt.

“Ngôn Ngôn, anh chúc em và Cảnh Mạc Vũ “song hỉ lâm môn”, thân thích lại càng thân!”

Một giọng nam nhi trêu chọc đem giàn giụa ý cười cợt vọng cho tới. Tôi ko cần thiết xoay đầu cũng biết là ai, cảnh vật trước đôi mắt tôi càng thong manh mịt rộng lớn.

“Anh kể từ Italy xa xôi xôi về trên đây coi trò hề của tôi, tôi cũng chẳng bận tâm.” Tôi bất giác cười cợt khẽ: “Nhưng van nài anh hãy rời xa tôi một ít, chớ nhằm tôi nhận ra khuôn mặt xúi quẩy của anh ý trong thời gian ngày vui mừng này.”

“Em chớ hiểu nhầm, ko cần anh về nhằm coi trò hề của em. Anh sở hữu một chuyện suy nghĩ mãi cũng ko đi ra, nên mới nhất quan trọng đặc biệt về trên đây thỉnh giáo em.”

Tôi liếc mắt qua chuyện Tề Lâm, người nam nhi này thời điểm hôm nay ăn diện còn nổi trội rộng lớn chú rể. Anh tớ khá rất đẹp trai, đầy đủ xài chuẩn chỉnh thực hiện bạch mã hoàng tử. Nhưng vô đôi mắt tôi, anh tớ vẫn ghét bỏ như hồi nhỏ. Đôi đôi mắt “hoa đào” biết phóng năng lượng điện của anh ý tớ hoàn toàn có thể hấp dẫn thiếu phụ đàn bà ở từng điểm từng khi, nụ cười cợt bên trên khóe mồm anh tớ như chỉ chực hóng tôi thực hiện chuyện tổn thất mặt mũi nhằm chế nhạo tôi bất kể khi này.

Thấy Tề Lâm tiến thủ lên một bước, tôi cảnh giác tựa về đằng sau: “Anh chất vấn đi!”

“Em sử dụng thủ đoạn gì, hoàn toàn có thể trói được Mạc Vũ?”

Biết ngay lập tức anh tớ chẳng chất vấn câu gì đi ra hồn, tôi tùy tiện đáp: “Tôi kề dao vô cổ anh ấy, rồi rình rập đe dọa anh ấy: một là cưới tôi, nhị là xuống âm ti.”

Tề Lâm rung lắc đầu: “Anh ko tin cậy.”

Tôi lấy một nguyên nhân sở hữu tính thuyết phục hơn: “Tôi thưa với anh ấy, tôi yêu thương anh ấy mà đến mức ko thể sinh sống thiếu hụt anh ấy. Nếu anh ấy ko cưới tôi, tôi tiếp tục nhảy lầu tự động tử.”

“Anh ko tin cậy.” Tề Lâm vẫn rung lắc đầu.

“Ba tôi đi ra mệnh lệnh, nếu như Cảnh Mạc Vũ ko Chịu đựng cưới tôi, ông tiếp tục xua đuổi anh ấy đi ra lối, mang đến anh ấy white tay.”

Tề Lâm kế tiếp rung lắc đầu: “Đừng lừa anh, mau thưa mang đến anh biết thực sự lên đường.”

Xem thêm: truyện dụ hôn

Sự thiệt ư? Tôi cúi xuống húp một ngụm champagne. Rượu tương đối đắng, nhắm nháp kỹ sở hữu vị sâu cay.

“Tôi mang bầu người con của anh ý ấy.”

Nụ cười cợt bên trên khóe mồm Tề Lâm cứng đờ, góc nhìn quá bất ngờ của anh ý tớ tạm dừng ở một cái bụng bằng phẳng lỳ của tôi: “Thật à?”

Tôi không còn thưa nổi, trừng đôi mắt với anh ta: “Anh học tập vẽ ở Italy, học tập mà đến mức trở thành kẻ ngốc rồi? Một nguyên nhân ngớ ngẩn nhưng mà anh cũng tin cậy.”

“Anh cảm thấy… sử dụng thủ đoạn này nhằm trói Cảnh Mạc Vũ, vô cùng uy tín.” Tề Lâm sờ cằm, đi ra chiều suy tư, góc nhìn anh tớ bất giác tạm dừng ở một cái bụng vô cùng bằng vận của tôi: “Có điều, anh vẫn suy nghĩ ko thông, em thực hiện thế này nhằm chống bức anh tớ vậy?”

“Hờ, hờ!” Tôi cười cợt khan nhị tiếng: “Anh ko cảm nhận thấy, yếu tố này nên chất vấn ngược lại hoặc sao?”

“Anh tớ chống bức em… Hờ, hờ!” Tề Lâm làm theo tôi cười cợt khan: “Anh thân quen biết Cảnh Mạc Vũ nhị mươi trong năm này, anh tớ nhưng mà thực hiện chuyện ê, anh rước đầu của anh ý mang đến em thực hiện bô lên đường tè tối.”

“Trong chống tôi sở hữu bể cầu tự động hóa, cám ơn anh!”

Tôi thế ly rượu lên đường vòng qua chuyện Tề Lâm, sẵn sàng tách ngoài khu vực ê. Anh tớ đùng một cái nói: “Em sở hữu dám tấn công cược với anh không?”

Tất nhiên là tôi sở hữu hào hứng với trò cá cược của Tề Lâm, một người được xem như là vua bài bạc tấn công đâu thắng đó: “Anh ham muốn cá cược loại gì?”

“Cá em và Cảnh Mạc Vũ tiếp tục ly hít trong tầm 1 năm.”

“Nói vớ vẩn.” Nếu ko cần đang diện cỗ váy cưới thánh thiện, chắc chắn rằng tôi tiếp tục tung một cước vô chính khu vực hiểm của Tề Lâm.

“Nếu hôn nhân gia đình của nhị người hoàn toàn có thể giữ lại 1 năm trở lên trên, em bắt anh làm những gì anh cũng thực hiện. Nếu gần đầy 1 năm đang được ly hít, đến thời điểm ê em hãy gả mang đến anh. Em thấy thế nào?

“Tề Lâm, nhân khi còn ko muộn anh hãy quên ngay lập tức phát minh ê mang đến tôi. Tôi và anh ấy vô cùng ko ly hít. Chúng tôi tiếp tục yêu thương nhau trọn vẹn đời, đến thời điểm đầu bạc răng long.”

“Ờ, nhị tình nhân nhau như vậy đó…” Tề Lâm giơ ngón trỏ, chỉ về phương đàng sau sống lưng tôi. Tôi xoay đầu, ngay tắp lự nhận ra Hotgirl ôm chặt Cảnh Mạc Vũ, còn anh ko cự tuyệt.

“Đám cưới còn ko kết đốc, anh tớ đang được vội vàng lên đường ôm “tiểu tam”[1] rồi. Ngôn Ngôn, em xác lập hôn nhân gia đình của em hoàn toàn có thể giữ lại một năm?”

[1] Tiểu tam: kể từ thân thuộc vô ngôn tình, chỉ người loại phụ thân.

Thật đi ra, tôi ko hề bận tâm cho tới chuyện một người móc hoa như Cảnh Mạc Vũ ôm kể từ biệt hồng nhan tri kỷ trước ê của anh ý. Thế nhưng… chúng ta ôm nhau ngay lập tức trước mặt mũi Tề Lâm, demo chất vấn mặt mũi mũi tôi quẳng lên đường đâu? Thế là tôi nhét ly rượu vô tay Tề Lâm, kéo gấu váy cưới white lên rất cao, nhất quyết lên đường đảm bảo sĩ diện của tôi.

“Khụ…” Tôi cố ý hắng giọng. Sau Khi xác lập Cảnh Mạc Vũ đang được trừng trị xuất hiện tôi, kéo tay Hotgirl ngoài người anh, tôi mới nhất ngỏ miệng: “Nếu anh không thích phụ thân ném cô tớ xuống biển cả nuôi cá, cực tốt anh nên dò la một điểm không người nào nhận ra kế tiếp dây dính với cô tớ.”

Cảnh Mạc Vũ chỉnh lại cỗ ple tương đối nhàu rồi nhướng đôi mắt nom tôi. Bầu trời ngày thu trong veo, bóng mát rậm rì đang được thua cuộc khuôn mặt điển trai với ý cười cợt rét lùng của anh ý, tuy nhiên ko thể phủ lấp liếm sự ngông cuồng ko một người này hoàn toàn có thể trói buộc trong tâm thức đôi mắt anh: “Ờ, đề xuất của em ko tồi tàn, tôi tiếp tục trang nghiêm suy nghĩ!”

Tôi hít một tương đối sâu sắc, cố ko bận tâm cho tới ngụ ý vô lời nói của Cảnh Mạc Vũ. Tôi để ý Hotgirl trước mặt mũi. Cô tớ thực sự anh hùng phái đẹp chủ yếu xài chuẩn chỉnh vô ngôn tình, body miếng mai, khuôn mặt thanh tao, rất đẹp nhưng mà ko tục. Từ người cô tớ lan đi ra một vẻ u buồn mê hồn. Cảnh Mạc Vũ thực sự sở hữu đôi mắt nom người, cho dù tôi sở hữu bại, cũng bại một cơ hội oanh liệt.

“Ngôn Ngôn? Ngôn Ngôn!”

Nghe giờ phụ thân tôi gọi, tôi khoác tay Cảnh Mạc Vũ, kéo váy cưới white color được may tay chân tinh xảo, chậm rì rì rãi trải qua Hotgirl đôi mắt ngấn lệ, trải qua Tề Lâm đang được nhếch mồm cười cợt, trải qua đám khách hàng mời mọc vô ưu tư.

Những phân tử vàng bên trên áo cưới lấp lánh lung linh bên dưới ánh mặt mũi trời thực hiện tôi nhức đôi mắt.

Vào tích tắc ê, tôi đùng một cái tỉnh ngộ. Nếu đấy là tình tiết vô đái thuyết ngôn tình, không thể ngờ vực gì nữa, tôi đó là phái đẹp phụ ghét bỏ bị người xem nguyền rủa. Tôi tưởng tôi sở hữu chút vẻ đẹp là hoàn toàn có thể kiểm soát anh. Quan trọng rộng lớn, tôi tưởng tôi sở hữu một người thân phụ lợi sợ hãi, chuyện gì rồi cũng hoàn toàn có thể giải quyết và xử lý lại rất mực mến yêu yêu thương tôi, là tôi hoàn toàn có thể thành công xuất sắc trong những việc sở hữu anh hùng nam giới chủ yếu, người khiến cho phái phái đẹp điên hòn đảo. Tôi còn tưởng, hoàn toàn có thể chờ đón một tình thương nhưng mà tôi nhận định rằng trước sau cũng tiếp tục cho tới với tôi…

Xem thêm: cả đế quốc nạp tiền nuôi tôi

Chỉ sở hữu điều, chờ đón tôi ở phía đằng trước, liệu liệu có phải là tình yêu?

Mở đầu ⟸

⟹ Chương 2