truyện hạnh phúc nhỏ của anh

Category Archives: Hạnh phúc nhỏ của anh

♥Ngoại truyện 2

Typer: Thuy Meo Meo – Beta: Thu Thủy

Hải đàng nhạt màu sắc, xuân vẫn ấm

Bạn đang xem: truyện hạnh phúc nhỏ của anh

Thật rời khỏi suy nghĩ cho tới việc này, Tùng Dung cũng khá bực bản thân. Cô trọn vẹn ko biết vẫn xẩy ra chuyện gì nhưng mà bất ngờ lại sở hữu tin cẩn tháp canh cô với Ôn Thiếu Khanh ly thân ái.

Hôm này là ngày kỷ niệm kết duyên của mình, nhị người đều nốc rượu rồi chẳng biết vì như thế sao và lại quấn lấy nhau tức thì bên trên sofa. Hứng thú của Ôn Thiếu Khanh tăng phin, xoa nắn khiến cho toàn thân ái cô nhũn rời khỏi, ôm chặt lấy cô ko tấp tểnh buông tha bổng. Luật sư Tùng xưa ni luôn luôn rét nhạt nhẽo, tỉnh bơ giờ trên đây chỉ rất có thể mượt giọng, ôm cổ ông xã thì thào cầu xin van mặt mũi tai anh. Đến chủ yếu cô muốn làm phỉ nhổ vóc dáng hấp dẫn mềm mịn và mượt mà ấy. Không van còn hứng, một vừa hai phải cầu xin van là ngọn lửa vô anh như bùng lên kinh hoàng rộng lớn, mạnh mẽ rộng lớn. Read the rest of this entry

Hạnh phúc nhỏ của anh ấy – NT1

♥Ngoại truyện 1

Typer: Thuy Meo Meo – Beta: Thu Thủy

Mừng được bắt gặp khanh, nhan sắc xinh tựa hoa đào

Kể kể từ sau khoản thời gian cầu thơm Tùng Dung, từng chuyến Ôn Thiếu Khanh nhìn thấy Chung Trinh đều sở hữu cảm xúc chướng đôi mắt. Nhưng Chung Trinh lại ko biết tự động giác, thầy đang không quí, cậu lại còn lên đường trêu chị bọn họ.

Sửa thanh lịch xong xuôi căn nhà mới nhất, Ôn Thiếu Khanh nằm trong Tùng Dung theo thứ tự dọn vật dụng vô vô, Chung Trinh xung phong chung việc. Read the rest of this entry

Hạnh phúc nhỏ của anh ấy – 16.3

♥Chương 16.3: Ba khoảng tầm thời hạn, thân phụ bức thư tình

Typer: Thuy Meo Meo – Beta: Thu Thủy

Đàn em Tùng, bên trên sách viết lách, hiền hòa khoan thai, năm mon bình yên. Chúng bản thân đó là một song trời sinh.

Một giờ đồng hồ động rộng lớn vang lên, Tiêu Tử Uyên té kể từ bên trên ghế xuống,

Ôn Thiếu Khanh nom Tiêu Tử Uyên lồm ngồm trườn dậy bên dưới mặt mũi khu đất, còn chưa kịp dựng ghế lên vẫn chạy tất tả ra bên ngoài, “Trông tề, bộ trưởng liên nghành Tiêu cũng đâu đem điềm tĩnh, điềm đạm như người tớ vẫn nói!”

Tiêu Tử Uyên không có gì tâm địa nào là nhưng mà nhằm ý cho tới anh. Read the rest of this entry

Hạnh phúc nhỏ của anh ấy – 7.2

♥Chương 7.2: Tung hoành đánh nhau, đảm bảo an toàn chu toàn

Typer: Thuy Meo Meo – Beta: Thu Thủy

Ôn Thiếu Khanh ko lúc nào suy nghĩ, bên trên trần gian này tiếp tục xuất hiện tại một người đàn bà tự tôn thưa với anh rằng, cô tiếp tục vẫy vùng đánh nhau vô nghành nghề của cô ấy, đảm bảo an toàn anh kiêm toàn.

Tùng Dung ko kìm lòng được, lại nom tay Ôn Thiếu Khanh, thời điểm này mới nhất chất vấn câu mong muốn chất vấn kể từ khi một vừa hai phải phi vào tháp canh cảnh sát: “Tay anh ko có gì chứ?”

Ôn Thiếu Khanh tấp tểnh vấn đáp là ko có gì. Vốn là ko có gì thiệt, chẳng qua quýt là ở phần tử này có tương đối nhiều gân máu nên lượng ngày tiết chảy rời khỏi khá nhiều, nom khá kinh hãi nhưng mà thôi. Nhưng một vừa hai phải bắt gặp vẻ oi sắng vô đôi mắt Tùng Dung, lời nói vẫn rời khỏi cho tới mồm lại ngừng lại. Anh cúi xuống nom tay bản thân, vờ vĩnh phiền lòng thưa dối: “Ừ, hoảng hồn là tương đối cay nghiệt trọng…” Read the rest of this entry

Hạnh phúc nhỏ của anh ấy – 7.1

♥Chương 7.1: Tung hoành đánh nhau, đảm bảo an toàn chu toàn

Typer: Thuy Meo Meo – Beta: Thu Thủy

“Bố u những em nuôi những em rộng lớn cho tới chừng này, những em vất vả học tập nó bao năm vì vậy ko nên là nhằm đứng trên đây cho những người tớ sỉ nhục.

Chuyện xẩy ra vượt lên trên đột ngột. Sáng ngày sau Chung Trinh một vừa hai phải thay cho xong xuôi ăn mặc quần áo rời khỏi thì nghe thấy giờ đồng hồ đấu khẩu, còn tồn tại giọng phụ phái nữ thuyết phục nhẹ dịu, tức thì tiếp sau đó là tiếng động cái gì cơ bị đập xuống khu đất.

Vẫn còn sớm, người bệnh ko dậy, cũng ko cho tới giờ phú ban, hiên nhà tĩnh lặng nên tiếng động cơ nghe rất đáng để hoảng hồn. Chung Trinh trở về phía vạc rời khỏi giờ đồng hồ, thấy bao nhiêu người con trai domain authority ngăm đen ngòm, toàn thân vạm vỡ và một người phụ phái nữ trung niên đang được vây xung quanh nhị cô nó tá thưa gì cơ, vẻ mặt mũi rất là dữ tợn, thỉnh phảng phất còn hất vật dụng bên trên bàn xuống khu đất. Read the rest of this entry

Hạnh phúc nhỏ của anh ấy – 16.2

♥Chương 16.2: Ba khoảng tầm thời hạn, thân phụ bức thư tình

Xem thêm: em tính dễ thương chết anh hả

Typer: Thuy Meo Meo – Beta: Thu Thủy

“Hình như phu nhân anh có bầu.”

Tùng Dung nổi khùng…

Nửa giờ đồng hồ sau, Tùng Dung chở Ôn Thiếu Khanh về. Anh nhàn hạ nhã huýt sáo nghịch ngợm với Nhường Chút. Rồi chẳng bận tâm cho tới vẻ lạnh ngắt của cô ấy, anh huýt một bài bác thiếu thốn nhi như khuyến khích.

Ánh nắng và nóng rực rỡ, mặt mũi tai là điệu nhạc vui sướng tươi tắn, Tùng Dung ghé nom giỏ xe cộ, trong số những cành bách hợp ý đem bao nhiêu cây hành lá, nom cũng không thực sự chướng đôi mắt.

Read the rest of this entry

Hạnh phúc nhỏ của anh ấy – 16.1

♥Chương 16.1: Ba khoảng tầm thời hạn, thân phụ bức thư tình

Typer: Thuy Meo Meo – Beta: Thu Thủy

“Nếu mang trong mình một người con trai vô khi tách lên đường rất có thể cố khăn giấy má, ly giấy má nhưng mà cô vẫn sử dụng vứt vô thùng rác rưởi nhưng mà ko cảm nhận thấy ghét bỏ rắc chút nào là, là tôi thì tôi sẽ không còn nỡ vứt anh ấy đâu.”

Sáng sớm ngày sau Ôn Thiếu Khanh lên đường tập dượt thể dục thể thao về, thấy cũng cho tới giờ rồi ngay lập tức vô nhà bếp sẵn sàng bữa sáng sủa, lại phú việc mang lại Nhường Chút, “Đi gọi Tùng Dung dậy, chớ thực hiện cô ấy hoảng hồn.”

Tùng Dung đang được ngon giấc, đùng một phát cảm nhận thấy một loại ăm ắp lông cọ vô lòng bàn tay, mơ tưởng tỉnh lại, thấy loại vật trước đôi mắt thì lúc lắc nảy bản thân, là Nhường Chút? Cô thờ thẫn một lúc rồi ngồi dậy, thời điểm này mới nhất vạc hiện tại bản thân đang được phía trên nệm. Hôm qua quýt rõ rệt cô trằn trọc bên trên ghế sofa, vậy nhưng mà ngủ thiếp lên đường khi nào là ko biết? Lại còn ngủ bên trên nệm Ôn Thiếu Khanh? Read the rest of this entry

Hạnh phúc nhỏ của anh ấy – 15.2

♥Chương 15.2: Hạnh phúc nhỏ của anh

Typer: Thuy Meo Meo – Beta: Thu Thủy

Bên em nửa đời, niềm hạnh phúc của anh ấy.
Tình anh đậm đà, niềm hạnh phúc của em.

Ôn Thiếu Khanh đang được cù sống lưng về phía cô nghe điện thoại cảm ứng, dáng vẻ sống lưng trực tiếp tắp. Cô chợt lên giờ đồng hồ gọi: “Ôn Thiếu Khanh!”

Giữa giờ đồng hồ tiếng ồn huyên náo, anh vẫn nghe được giọng cô, ngay lập tức xoay người nom, thưa vô địa hình một câu rồi nhanh chóng quắp máy tiếp cận, “Sao vậy?” Read the rest of this entry

Hạnh phúc nhỏ của anh ấy – 15.1

♥Chương 15.1: Hạnh phúc nhỏ của anh

Typer: Thuy Meo Meo – Beta: Thu Thủy

“Thật rời khỏi con cháu với Tùng Dung thân quen nhau nhiều năm rồi, tuy nhiên mới gần đây mới nhất hò hẹn, tuy nhiên cô ấy vẫn yêu thương âm thầm con cháu bao năm nhưng mà con cháu ko biết, thế cho nên cô ấy mới nhất sầu óc buồn phiền, hội tụ nhiều ngày trở nên tật.”

Hôm Giao quá Ôn Thiếu Khanh bị gọi cho tới khám đa khoa, mãi cho tới chiều mới nhất tài xế về, anh đem Tùng Dung, Chung Trinh và Nhường Chút cho tới căn nhà tổ ở Thành Nam. Suốt đoạn đường, Chung Trinh liên tiếp nom Tùng Dung mỉm cười phấn chấn.

Tùng Dung lườm cậu, “Nhìn chị mãi thế thực hiện gì?” Read the rest of this entry

Hạnh phúc nhỏ của anh ấy – 14.2

♥Chương 14.2: Hôn lễ xúc động

Typer: Thuy Meo Meo – Beta: Thu Thủy

“Ơ, con cháu ko biết à? Đính cúc áo vẫn chính là gì, nó thêu mới nhất xuất sắc chứ! Hồi xưa nó vẫn thêu cả bức Thanh minh thượng hà đồ đấy! Để hôm nào là bảo nó thêu mang lại cô bức Bạch thủ uyên ương đồ nhé.”

Xem thêm: long huyết chiến thần

Lúc xuống xe cộ, Tiêu Tử Uyên lấy nhị cái vỏ hộp quấn kín vô cốp xe cộ rời khỏi đem mang lại Lâm Thần.

Lâm Thần nhận lấy, một vừa hai phải nom vẫn vô nằm trong cảm động, “Tiêu Tử Uyên, cậu chất lượng tốt với tôi vượt lên trên, vẫn lưu giữ tôi quí nên ăn gì. Tại quốc tế đem chi phí cũng ko mua sắm được những loại này! Ngày nào thì cũng nên ăn món ăn quốc tế, tôi chuẩn bị ói rời khỏi rồi đây!”

Tiêu Tử Uyên thưa giọng nhẹ nhàng bẫng: “Không nên tôi mang lại cậu, không đủ can đảm nhận lời nói cảm ơn đâu. Tôi được người tớ nhờ đem mang lại cậu thôi.” Read the rest of this entry