truyện giá như đừng gặp gỡ

1.

Bạn đang xem: truyện giá như đừng gặp gỡ

Lúc Triệu Miên Open, ngoài sảnh tiếp tục đứng một bóng người cao gầy nhom.

Là ông xã của chị ý Niệm Niệm.

Cũng ko biết anh tao tới từ lúc nào, bên trên người rơi một tầng sương mỏng mảnh, Khi bắt gặp cô lòi ra một nụ mỉm cười cứng ngắc, tựa như một con cái rối.

"Triệu tè thư."

"Có thể phiền cô dẫn tôi cho tới những khu vực cô ấy hoặc cho tới coi một ít được không?"

Triệu Miên ko rằng gì.

Cô ko quí người nam nhi này.

Chị Niệm Niệm vẫn luôn luôn lưu giữ kín bưng chuyện hôn nhân gia đình, cô chỉ rất có thể xa xăm căn vặn một ít chuyện yêu đương.

Tất nhiên là cô tò mò mẫm.

Có một ngày cô canh ty chị Niệm Niệm dọn dẹp vệ sinh chống, vô tình thực hiện rơi cuốn tuột tay bên trên bàn xuống khu đất, tuột ngỏ toang.

Cô quá nhận bản thân thiệt sự đặc biệt tò mò mẫm, quá cơ hội cúi đầu nhặt nhìn qua nội dung vô cơ một ít.

Cuốn nhật ký nhưng mà cô coi qua quýt, là nhật ký yêu thương thì thầm của Sầm Niệm.

Tên của Tống Tùy lắc rộng lớn phân nửa diện tích S.

Tuổi nhị mươi vẫn chính là thời gian trí tưởng tượng đa dạng và phong phú, cô kết phù hợp với những tiếng chị Niệm Niệm thông thường rằng, ghép lại trở nên một người thì thầm mến nhiều năm, sau này lại gả mang đến anh tao.

Quá khứ tiếc nuối của những người phụ phái nữ.

Mãi cho tới Khi người nam nhi cơ xuất hiện tại, bộp chộp vàng cho tới nhận di vật của chị ý Niệm Niệm, bên trên tay anh tao còn treo nhẫn cưới nằm trong loại với chị ấy, coi sự lưỡng lự của Tống Tùy khi ký thương hiệu.

Cô tự nhiên đem chút mơ hồ nước.

Nếu chị Niệm Niệm gả cho tất cả những người mình yêu thích lâu như thế, lại vì như thế sao nên 1 mình chạy cho tới khu vực này chậm chạp rãi ngóng ch.ết.

Lại vì như thế vật gì khiến cho chị ấy cho tới ch.ết cũng không thích tái ngộ người bản thân yêu?

Cô suy nghĩ ko rời khỏi.

Nhưng theo đòi bạn dạng năng cô ghét bỏ người nam nhi này.

Cô kể từ chối.

Nhưng sáng sủa sớm Open ngay lập tức bắt gặp anh tao đứng vô sảnh cho tới ngày loại năm, Triệu Miên thả lỏng.

Tống Tùy theo đòi Triệu Miên cho tới điểm Sầm Niệm hoặc cho tới.

Một khu vui chơi công viên luôn luôn đem không ít người, một quán cafe điểm góc phố, một tuyến phố vòng xung quanh hòn đảo và một bãi tắm biển.

Đến khu vui chơi công viên nghịch tặc với Niên Niên.

Buổi chiều cô thông thường ở vô quán cafe.

Đường vòng xung quanh hòn đảo tiếp cận viện chăm sóc lão, ko cần thiết xe pháo lăn lóc cô cũng rất có thể tự động bản thân cút.

Bãi biển lớn là điểm cô ở lại lâu nhất.

Cô ở cơ với Niên Niên.

Chơi mệt nhọc rồi, một người một chó ngồi cạnh nhau, phía đôi mắt rời khỏi biển lớn.

Yên tĩnh như nhị kiệt tác chạm trổ.

Tống Tùy cứ cút vòng xung quanh, không còn chuyến này cho tới chuyến không giống tưởng tượng.

Năm ngày sau anh lại gõ cửa ngõ căn nhà Triệu Miên.

Không hiểu sao đem chút sững sờ, anh bởi dự ngỏ miệng: "Triệu tè thư, cô có thể nói rằng mang đến tôi nghe một ít chuyện của Niệm Niệm không?"

Người trước đôi mắt lại thông thoáng dòng sản phẩm thay cho thay đổi sắc mặt mũi, cánh tay bắt tay bắt cửa ngõ lập cập lên.

Một khi lâu sau, anh mới mẻ nghe thấy cô ấy nói: "Không thể."

Cô gái luôn luôn giá tiền lùng với anh khi đó lại khích động đỏ ửng mắt: "Anh Tống trên đây ham muốn nghe dòng sản phẩm gì?"

"Nghe chị ấy thực hiện thế này 1 mình sản phẩm giụa vô căn bệnh tật--"

"Nghe khi chị ấy tắt hơi không tồn tại lấy một người thân trong gia đình, chỉ mất chó con cái bầu các bạn --"

"Hay là nghe chị ấy ko chịu đựng nỗi thống gian khổ nhưng mà ch.ết, bị ung thư quấy rầy đến mức độ ko rời khỏi hình người?"

Sầm Niệm trước đó chưa từng kêu nhức.

Nhưng Triệu Miên rất có thể bắt gặp gân xanh lơ và các giọt mồ hôi giá tiền bên trên trán cô.

Lúc cô ch.ết, Triệu Miên ko khóc.

Đưa Niên Niên cút, nghe rằng nó trong nhà người tao ko ăn ko húp, chỉ thu hẹp trở nên một viên nho nhỏ ở trong góc, Triệu Miên ko khóc.

Nhưng ở lân cận một người, coi sinh mệnh của cô ấy bị bị bệnh tàn đập, coi cô héo rũ từng chút một, coi cô đau tới ham muốn ch.ết vẫn êm ả dịu dàng thông thường, coi một người sinh sống trở thành tro cốt vô tay.

Làm sao cô ấy rất có thể ko khó khăn chịu?

Rõ ràng là 1 trong sinh mạng như thế, tuy nhiên tất cả lại ko thể cứu vãn vắng ngắt.

Nước đôi mắt Triệu Miên từng giọt từng giọt rơi xuống.

Khóc đến mức độ ko thể kìm giữ được, lại giơ tay vệ sinh cút nước đôi mắt.

Cô ấy đỏ ửng đôi mắt, tiếng nói giá tiền nhạt:

"Cho nên anh Tống."

"Lúc chị ấy sinh căn bệnh không dễ chịu, anh ở đâu?"

Anh ở đâu?

Tống Tùy Nghĩ.

Anh đang được đỡ đần Tô Đường.

2.

Tống Tùy phía trên hòn đảo nửa mon.

Anh mướn 1 căn căn nhà, rất nhiều lần đi tìm kiếm người nam nhi cơ ham muốn đón Niên Niên về.

Người nhận nuôi Niên Niên cũng là 1 trong người nam nhi dường như mặt mũi hung tợn.

Ngang ngược lại ko rằng lý lẽ.

Mặc kệ giá chỉ cao áp này, ông tao cũng ko nhằm ý cho tới, thậm chí còn còn chũm thanh hao bao nhiêu chuyến ham muốn xua anh ra bên ngoài.

Anh cũng ko chịu đựng kể từ vứt, thời điểm ngày hôm nay bị xua ra bên ngoài ngày tiếp theo lại cho tới.

Kéo lâu năm cho tới bảy tám ngày, người nam nhi cơ ko chịu đựng được, đứng ở cửa ngõ mắng anh, mắng đoạn lại hỏi: "Một con cái chó nhỏ, cậu rảnh quá hoặc gì nhưng mà chắc chắn nên nuôi nó mới mẻ được?"

Tống Tùy đứng cơ, tựa như học viên tè học tập yên ắng bị mắng đoạn, nghe được thắc mắc thì ngẩn người.

Không khí tĩnh mịch một khi lâu.

Người nam nhi cơ không thích nhằm ý cho tới anh, sẵn sàng vào trong nhà, tuy nhiên đùng một phát lại nghe thấy anh nói: "...... Là di vật của bà xã quá cố."

Người nam nhi cơ cứng ngắt xoay đầu lại, coi anh vài ba chuyến, tiếp sau đó cứ vậy cút trực tiếp vào trong nhà.

Tống Tùy trầm đem đứng ở cửa ngõ.

Có điều một thời gian sau ông tao lại rời khỏi, còn ôm con cái chó nhỏ white color cơ.

Người nam nhi trả Niên Niên mang đến anh: "Chăm sóc mang đến chất lượng, bởi vì ko sau đây tái ngộ cô ấy tiếp tục trách móc cậu."

Xem thêm: văn phòng ẩn hôn review

3.

Niên Niên cũng ko đằm thắm thiết với anh.

Tống Tùy đem nó về căn nhà, ổ và đồ dùng nghịch tặc của chính nó vẫn còn đấy vô căn nhà, tuy nhiên Niên Niên chỉ ở vô căn chống Sầm Niệm từng ở.

Tống Tùy biết, chính vì bên phía trong đều là hương thơm hương thơm của cô ấy.

Chó con cái thu nhỏ lại trở nên một viên, vùi nguồn vào gối của cô ấy.

Không ồn cũng ko náo, đặc biệt ngoan ngoãn.

Mỗi ngày trôi qua quýt nhịn nhường như cũng không tồn tại gì thay cho thay đổi đối với trước đó.

Tống Tùy vẫn đi làm việc như thông thường, hết giờ làm, ăn cơm trắng, sinh hoạt, thời buổi này qua quýt ngày không giống.

Chẳng qua quýt là thiếu hụt cút Sầm Niệm.

Anh là kẻ cứng cáp, đói thì ăn, khát thì húp, buồn ngủ thì ngủ.

Có một buổi sớm Niên Niên quá khi anh Open cũng lẻn ra bên ngoài.

Vừa chạy cút tiếp tục mất tích ko thấy bóng hình.

Anh vội vàng mò mẫm mò mẫm.

Cuối nằm trong cho tới tối nó cũng quay về, anh thấy nó ngồi xổm trước cửa ngõ căn nhà.

Đôi đôi mắt đen ngòm nhánh coi anh, tiếp sau đó cúi đầu kêu nhị giờ.

Tống Tùy ôm nó lên, ôm vô lòng, tương tự như trước cơ Sầm Niệm ôm nó.

Trong căn nhà ko bật đèn sáng, vô bóng tối, Tống Tùy ôm Niên Niên thiệt lâu, thiệt lâu mới mẻ thở dài: "Mẹ sẽ không còn trách móc tía."

Nhưng cô không thích tái ngộ anh nữa.

4.

Người của doanh nghiệp rằng Tống tổng tiếp tục thay cho thay đổi.

Thay vì như thế giá tiền lùng rộng lớn, anh lại trở thành êm ả dịu dàng rộng lớn.

Tống tổng trước cơ tích chữ như vàng, cũng luôn luôn giá tiền mặt mũi.

Gần trên đây thiếu hiểu biết nhiều sao lại quí mỉm cười, nhiều Khi đơn giản chút chuyện nhỏ, anh ấy cũng tiếp tục êm ả dịu dàng ca ngợi các bạn vài ba câu.

Mọi người vô doanh nghiệp buôn dưa lê sôi sục.

"Nếu Tống tổng ko kết duyên, nụ mỉm cười cơ, thiệt sự ham muốn đem cả hồn tôi cút."

"Tống tổng bị làm thế nào vậy, bị người tao đoạt xá? Sao bất ngờ lại trở thành người khác?"

"Không đem đâu." Cô gái chũm ly cafe cười: "Tống tổng bị phu nhân đồng hóa cơ."

Phu nhân Tống tổng, là 1 trong phụ phái nữ đặc biệt xinh đẹp mắt, khi gặp gỡ được những cô luôn luôn mỉm cười, nhẹ nhõm êm ả dịu dàng dàng, lại rất tuyệt giang.

Đôi Khi cô cho tới, chúng ta cũng tiếp tục nịnh thần nọt một ít, tuy nhiên cô cũng ko lên trên bề mặt.

"Lại rằng tiếp, chị Niệm Niệm lâu rồi ko cho tới."

Tống Tùy đi qua chống trà, nghe được chính câu này.

Thời lừa lọc tựa như tức thì thời đặc điểm đó đùng một phát bị nhấn nút tạm ngưng.

Tống Tùy đứng trước cửa ngõ, ko bước tiếp được.

Cô sẽ không còn lúc nào cho tới nữa.

5.

Niên Niên cũng chạy ra bên ngoài thường ngày.

Buổi chiều lại ở cửa ngõ căn nhà ngóng Tống Tùy, ngóng anh về rồi lại chạy lên lầu, vô chống Sầm Niệm.

Tống Tùy tự nhiên tò mò mẫm.

Nó làm cái gi bên phía ngoài thường ngày.

Anh theo đòi nó, coi nó chạy một vòng xung quanh khu vui chơi công viên, nó nhìn thấy một hố cát, khoét một hồi lại tách theo đòi tuyến phố thuở đầu.

Đi nhị vòng tè khu vực tiếp sau đó về căn nhà, ngồi xổm ở cửa ngõ ngóng anh về.

Lúc đầu Tống Tùy ko rõ ràng.

Cho cho tới một ngày, vô khu vui chơi công viên mang trong mình 1 cô nàng sờ đầu nó, nhẹ nhõm giọng nói: "Niên Niên, u nhóc đâu?"

Niên Niên cũng kêu nhị giờ, tiếp sau đó trầm đem.

Anh đùng một phát nắm rõ.

Đây là tuyến phố nhưng mà Sầm Niệm thường ngày đều đem nó cút.

Sầm Niệm không hề nữa.

Nó vẫn nối tiếp cút.

6.

Hôm cơ về căn nhà, Tống Tùy theo đòi Niên Niên vô chống Sầm Niệm.

Chó nhỏ đưa vào bên dưới bàn thao tác, gặm một chiếc lọ trống rỗng.

Tống Tùy chũm dòng sản phẩm lọ trống rỗng lên coi một ít, bên trên cơ in vỏ hộp dung dịch ngủ.

Anh đùng một phát lưu giữ cho tới dòng sản phẩm chữ bị gạch men cút.

"Tôi sẽ không còn thể cút biển lớn hòn đảo được nữa.

Tạm biệt, Tống Tùy

Sầm Niệm ch.ết vào trong ngày này.

Nhưng Niên Niên lại cứu vãn cô."

Lọ dung dịch ngủ rỗng tuếch trống rỗng, vết cào bên trên cửa ngõ, chữ viết lách tay bị nước đôi mắt thực hiện nhòe, không sở hữu và nhận được lời nhắn vấn đáp.

Và Sầm Niệm vốn liếng toan ch.ết vào trong ngày cơ.

Những bi thương áp chế trong tâm địa tức khắc hóa trở nên sóng thần, đập diệt anh.

Hối hận như 1 con cái tai quái vật to con, gặm nuốt anh, nhai nát nhừ rồi nhả rời khỏi, nhai cút nhai lại.

Tống Tùy thả người ngồi bên trên nền khu đất, không còn chuyến này cho tới chuyến không giống lưu giữ lại cụ thể ngày cơ.

Nghĩ lại rất nhiều lần tựa như tự động ngược.

Rốt cuộc, anh đã trải vật gì vậy..

7.

Ba ngày sau Chu Dục rốt viên cho tới gõ cửa ngõ căn nhà bạn tri kỷ bản thân.

Tô Đường nhắn tin cậy mang đến Tống Tùy, gọi điện thoại cảm ứng thông minh anh ko vấn đáp, cùng bất đắc dĩ mới mẻ nhờ Chu Dục giúp sức.

Chu Dục đứng trước cửa ngõ căn nhà anh gõ cửa ngõ chừng tía giờ đồng hồ đeo tay.

Tống Tùy chỉ mang trong mình 1 cái áo sơ-mi White, mặt mũi bên trên bám tràn hóa học lỏng của những loại rượu, khi Open khiến cho Chu Dục hoảng kinh sợ.

Xem thêm: hảo nhân nan vi

Mùi rượu ngút trời khiến cho anh tao chỉ ham muốn trớ, cũng may Tống Tùy coi qua quýt chỉ tương đối thảm, hương thơm rượu tương đối buồn nuôn tuy nhiên tâm tình vẫn kha khá ổn định toan.

Khuôn mặt mũi vẫn giá tiền băng như thông thường, coi qua quýt vẫn khó khăn lại ngay gần.

Bạn đằm thắm ko rằng tiếng này cút trực tiếp vô chống, Chu Dục theo đòi đàng sau anh, vô nháy đôi mắt thấy rõ ràng tất cả vô chống anh khiến cho anh tao thiếu hụt chút nữa chửi ầm lên.