truyện bé con chú không thể chờ

"Chú Ba, chú...!Chú say rồi." Du Ánh Tuyết nom người nam nhi đang được ngăn trước người, góc nhìn khá hốt hoảng.
Vừa rồi cô đang được coi TV thì Kiều Phong Khang tự nhiên quay trở lại, cô còn chưa kịp lên lầu đã biết thành anh ngăn bên trên ghế salon làm tóc.
Kiều Phong Khang thông thường xuyên chuồn công tác làm việc, khan hiếm khi về căn nhà, tuy nhiên mỗi lúc anh xuất hiện nay ngay tắp lự khiến cho cô cảm nhận thấy lúng túng.
Kiều Phong Khang nom chằm chằm cô chẳng phát biểu chẳng rằng, khuôn mặt ko rõ ràng phấn chấn buồn.
Điều này càng khiến cho Du Ánh Tuyết thấp thỏm rộng lớn.
Bỗng nhiên, Kiều Phong Khang đựng tiếng.
"Cháu kinh tôi à?"
Du Ánh Tuyết rung lắc đầu nguầy nguậy: “Đâu đem, sao con cháu lại kinh chú Ba chứ."
Thật đi ra cô kinh lắm, tuy nhiên ko cần kinh Kiều Phong Khang tiếp tục tiến công cô nhưng tại vì khí thế của Kiều Phong Khang quá mức cho phép uy lực mới mẻ khiến cho cô bồn chồn kinh vẩn vơ.

"Bé thảo mai." Kiều Phong Khang nhéo nhẹ nhàng mũi cô, mỉm cười mắng một câu.

Bạn đang xem: truyện bé con chú không thể chờ

Truyện Khoa Huyễn
Du Ánh Tuyết bị hành vi của anh ý khiến cho trái khoáy tim đập rộn."Chú...!Chú Ba, chú say rồi, nhanh chóng lên lầu nghỉ dưỡng chuồn."
"Ừ, dìu tôi về chống."
"Vâng."
Du Ánh Tuyết gặm môi, vịn cánh tay của Kiều Phong Khang rồi loạng quạng nhấc từng bước lên lầu.
Kiều Phong Khang nhận ra khuôn mặt đỏ ửng bừng vì như thế mệt nhọc của cô ý, chợt hỏi: “Tôi nặng nề lắm à?"
Du Ánh Tuyết khẽ gật đầu, tuy nhiên nhanh gọn lẹ rung lắc đầu: “Không nặng nề, là mức độ con cháu vượt lên trên yếu ớt."
Kiều Phong Khang lẳng lặng nhếch môi, khá đứng ngay ngắn lên, ko kế tiếp cố ý sụp trọng lượng lên trên người cô nữa.
Du Ánh Tuyết vừa vặn tắm gội xong xuôi, tóc còn đầm đìa, hương thơm sữa tắm thông thoáng len nhập lồng mũi khiến cho đôi mắt anh càng ngày càng trầm lặng.
Sau khi nhập chống, Du Ánh Tuyết bịa Kiều Phong Khang lên chóng rồi sẵn sàng tách chuồn.
Nhưng ko ngờ, khi tiếp cận cửa ngõ chợt bị gọi lại.
"Nếu như tôi ghi nhớ ko lầm thì giờ đây con cháu chính thức ĐK nguyện vọng nhập ĐH."
Du Ánh Tuyết giới hạn bước, gật đầu trả lời: “Vâng, con cháu đang được lựa chọn xong xuôi rồi."
"Cháu quyết định nhập ngôi trường nào?"
"Đại học tập B."
Du Ánh Tuyết ko xem xét cho tới góc nhìn ko phấn chấn của Kiều Phong Khang, kế tiếp nói: “Cha của Minh Đức phát biểu ham muốn bọn chúng con cháu nhập và một ngôi trường ĐH nhằm xúc tiến tình thương.

Xem thêm: quân hôn mật sủng

Xem thêm: truyện cố tổng lại phát điên rồi

Sau khi chất lượng nghiệp ĐH xong xuôi thì bọn chúng con cháu tiếp tục kết duyên."
Sáu năm trước đó, thân phụ u của cô ý đều tổn thất, kể từ khi Kiều Phong Khang đem cô vào trong nhà bọn họ Kiều, Kiều Phong Khang lấy thân ái phận bố mẹ tuy nhiên chu cấp cho loại ăn loại ở cho tới cô, còn nuôi cô học tập.
Sau bại, như duyên trời mạng, cô trở nên con cái dâu nuôi kể từ nhỏ xíu của con cháu ruột của Kiều Phong Khang là Kiều Minh Đức, vậy nên cô mới mẻ gọi Kiều Phong Khang là chú Ba.
Bây giờ, vị thơm phu của cô ý là Kiều Minh Đức đang được học tập ĐH B.
Kiều Phong Khang cau mày: “Tốt nghiệp ĐH xong xuôi con cháu mới chỉ 22 tuổi hạc, ko cảm nhận thấy kết duyên vượt lên trên sớm sao?"
Sớm à! 22 tuổi hạc cô không được hưởng thụ gì không còn, đương nhiên là kết duyên vượt lên trên sớm rồi.
Nhưng...
Hiện bên trên cô không tồn tại tâm thuật nào là thảo luận chuyện này với anh, thuận mồm trả lời: “Cháu nghe theo dõi sự bố trí của thân phụ Minh Đức."
Kiều Phong Khang giương đôi mắt nom Du Ánh Tuyết một lúc, góc nhìn thâm thúy thẳm ko thấy lòng.
Bởi vì như thế góc nhìn lướt ngang của anh ý khiến cho cô hoảng kinh như nai con cái, lòng lo ngại do dự cúi đầu thiệt thấp.
"Cháu không tồn tại chủ ý hoặc sao?"

"Cháu…" Cảm cảm nhận được sự tức giận dỗi của Kiều Phong Khang, Du Ánh Tuyết khá u ám và mờ mịt, không hiểu nhiều tại vì sao anh đùng một phát tức giận dỗi.
Cô đương nhiên đem căn nhà kiến!
Trên thực tiễn, ý ham muốn nhập ĐH B cũng ko trọn vẹn vì như thế tâm lý của thân phụ Minh Đức, tuy nhiên chính vì nhập ĐH B luôn luôn là ước mơ lớn số 1 của cô ý, cũng chính là nguyện vọng của thân phụ ruột gửi gắm nhập cô bao nhiêu năm trước đó.
Ba trong năm này, những lúc học hành vất vả, chỉ việc nghĩ về cho tới nhập ĐH B là cô tiếp tục luôn luôn hạnh phúc Chịu đựng đựng...
Kiều Phong Khang giá tiền lùng nom cô, vừa vặn tắm gội xong xuôi, khuôn mặt mộc mạc càng thật sạch và sáng sủa lung linh.

Con ngươi nhập trẻo trong sáng đặc thù của tuổi hạc 18.
Nhưng nghĩ về cho tới bao nhiêu năm tiếp theo cô tiếp tục kết duyên với Minh Đức thì góc nhìn ngày càng đục, quý khách tản mác lệ khí.
Ngay khi Du Ánh Tuyết cảm nhận thấy phiên bản thân ái vì vậy tuy nhiên chuẩn bị bị tiêu diệt ngạt thì anh nói: "Tới đây!".