trang hạo nhiên

Trang Hạo Nhiên cười cợt rộ lên, quan sát về phía Tiêu Hào Oánh nói: " Thật đi ra tôi không tồn tại chất lượng tốt tựa như cô suy nghĩ. Tôi đem thật nhiều lỗi, càng đem thật nhiều tính cơ hội tuy nhiên người tớ ko đơn giản dễ dàng buông bỏ, cũng ko nên từng người đều nguyện ý nằm trong tôi tiếp cận nằm trong. Việc gì cô nên vất vả như vậy?

Tiêu Hào Oánh quan sát về phía anh, cười cợt nói: "Tôi quí hàng phục ngựa hoang toàng, nhất là loại ngựa cuồng dã sau này lại dịu dàng êm ả."

Bạn đang xem: trang hạo nhiên

Trang Hạo Nhiên cực chẳng đã xúc động thở lâu năm một tương đối nói: " Cô bỏ dở mang đến tôi lên đường, phóng viên báo chí Tiêu, sự liên minh của nhị tất cả chúng ta, trải qua một tuyến đường không giống, được không?"

"Đến chống tôi tu ly rượu, trở ngại như thế sao? Cũng đơn giản tu ly rượu, nhiều lắm khi nhạc Jazz vang lên, nhảy nằm trong tôi một điệu." Tiêu Hào Oánh quan sát về phía anh, đem chút yêu thương kiều phát biểu.

Trang Hạo Nhiên coi cô một lần tiếp nữa, cười cợt.

Tiêu Hào Oánh lòi ra bao nhiêu phần ôn nhu nói: "Thật sự chỉ việc như thế thôi. Nếu ko được, coi như tôi ko phát biểu gì, tôi mệt mỏi rồi”.

Trang Hạo Nhiên nghe điều này, chỉ cảm thán thở lâu năm một tương đối, nói: "Được rồi! Tối ni tôi cho tới chống cô!"

"Choang!!"

Phía sau lại truyền cho tới tiếng động thủy tinh ranh rơi vỡ! !

"Có chuyện gì xẩy ra vậy? ?" Trong nháy đôi mắt, Trang Hạo Nhiên xoay người, lấy thân thích phận tổng giám đốc, giẫn dữ lưu giữ phát biểu với những người vừa vặn tới: "Hôm ni, bên trên chống ăn này đang được làm vỡ tung nhị bộ quần áo đựng công cụ bởi thủy tinh ranh rồi! !"

Anh coi người trước mặt mũi, sắc mặt mũi rét lạnh! !

Sắc mặt mũi Đường Khả Hinh tái mét nhợt, nhị đôi mắt ngấn lệ khẽ hoạt động, ngây ngốc đứng bên trên điểm, trước mặt mũi là chai rượu đỏ rực bị vỡ nát nhừ vụn, dịch rượu tràn đi ra từng bên trên mặt mũi khu đất, thậm chí còn đem miếng thủy tinh ranh còn xoẹt qua loa chân cô phát sinh một vết thái từng miếng nhỏ, đàng sau là nhân viên cấp dưới tạp dịch đẩy xe pháo đồ ăn theo gót, Từ đó là phụ vương chai rượu Cherry...

"À!" Trần Mạn Hồng vô nằm trong khẩn trương và lúng túng tiếp cận, khom người xuống vùng dưới Trang Hạo Nhiên nói: "Thật sự vô cùng van lỗi, tổng giám đốc, tôi ngay tức khắc xử lý."

Cả người Đường Khả Hinh tựa như rớt vào hầm băng giá rét, nhị đôi mắt vẫn như cũ run rẩy rẩy ngấn lệ, mong muốn xoay người ra đi ngoài, tuy nhiên vẫn còn đấy một ít tôn trọng nên làm những gì bây giờ?

Trang Hạo Nhiên chỉ giá buốt nhạt nhẽo coi cô một chiếc, ngay tắp lự xoay người coi Tiêu Hào Oánh cười cợt hỏi: "Cô không trở nên hoảng kinh hoảng chứ?"

"Không sao.." Tiêu Hào Oánh quan sát về phía anh, chỉ cười cợt nhấp lên xuống đầu.

"Thật sự vô cùng van lỗi, những vị..." Trần Mạn Hồng ngay tức khắc xoay người, nằm trong toàn cỗ nhân viên cấp dưới thao tác vô chống ăn, khom sườn lưng xuống nhắm đến những vị khách hàng đang được hoảng kinh hoảng, phát biểu điều van lỗi: "Hôm ni công ty chúng tôi đã thử phiền những vị người sử dụng bữa cho tới nhị chuyến, thiệt sự vô nằm trong van lỗi. Để giãi bày sự áy náy, công ty chúng tôi tiếp tục tặng thêm thắt 1 phần salad hoa quả trái cây, nằm trong mụn nhọt muối hạt hoàng kim! Xin những vị loại lỗi!"

Mặc mặc dù những vị khách hàng đem chút ko phấn chấn, tuy nhiên bắt gặp Trần Mạn Hồng thành ý chân thành van lỗi như thế, ngay tắp lự coi như chưa tồn tại chuyện gì xẩy ra, nối tiếp người sử dụng bữa và rỉ tai phiếm.

"Mau dọn dẹp vệ sinh một chút!" Trần Mạn Hồng vội vàng nhỏ giọng nhắn thăm dò nhân viên cấp dưới dọn dẹp vệ sinh những miếng thủy tinh ranh vỡ nằm trong chút dịch rượu tràn ra bên ngoài.

Đường Khả Hinh sắc mặt mũi vẫn white bệch đứng bên trên điểm, khắp cơ thể nhịn nhường như ko tâm trí gì, càng tựa như không tồn tại vong linh, đơn giản vừa vặn nghe Trang Hạo Nhiên lời nói cơ, trái ngược tim đùng một cái giá rét...

"Khả Hinh? Cô đang khiến gì vậy? Còn ko mau qua loa phía trên." Trần Mạn Hồng khẩn trương tiếp cận trước mặt mũi Đường Khả Hinh, cẩn trọng giục giục.

"À..." Đường Khả Hinh tương đối xoay người, nhắn thăm dò người cùng cơ quan ở đàng sau, lòi ra vài ba phần yếu ớt ớt nằm trong vô lực nói: "Đến hầm chứa chấp rượu một lần tiếp nữa, lấy một chai rượu Henry Pinault năm 2000...Tôi ko lưu giữ rõ rệt thương hiệu mang đến lắm, tuy nhiên có lẽ rằng ở giá bán số phụ vương, tầng tối đa."

"Được." Đồng nghiệp cơ ngay tức khắc xoay người, tiếp cận hầm chứa chấp rượu.

Đường Khả Hinh vẫn thất thần đứng bên trên điểm, nhị tròng đôi mắt lưu đem mạnh mẽ, lưu giữ lại điều phát biểu của Trang Tĩnh Vũ: Khả Hinh, chú biết con cháu uất ức . Là một người thân phụ, chú thực hiện như thế đem chút ích kỷ, nhưng mà hãy tin yêu chú, so với nhị đứa nhỏ những con cháu, chú tự động đem tâm trí của riêng rẽ bản thân, cũng nhức tuy nhiên cũng yêu thương... Thế tuy nhiên nếu như con cháu đang được lựa lựa chọn lên đường bên trên tuyến đường này, đảm bảo đoạn tình yêu này, vô sau này nó sẽ bị không trở nên thương, con cháu tiếp tục nên gặm răng thiệt chặt!

Cô bé xíu này, suy nghĩ lại những điều này, ko phát biểu gì thêm thắt, đơn giản yếu ớt ớt tiếp cận trước mặt mũi nhị người Trang Hạo Nhiên, tương đối khom người áp bức xúc cảm mạnh mẽ đang được lên cao trong trái tim nói: "Xin lỗi, Tổng giám đốc, Tiêu tè thư, vừa vặn rồi... Là bởi tôi ko cẩn trọng..."

"Không sao." Tiêu Hào Oánh mỉm cười cợt quan sát về phía cô, đem chút phiền lòng hỏi: "Chân cô đem bị thương không?"

"Không đem... Cảm ơn cô đang được quan hoài." Sắc mặt mũi Đường Khả Hinh tái mét nhợt khẽ gật đầu. Sau Lúc phát biểu cám ơn, xoay người mong muốn lấy rượu Cherry đi ra trước, lại ko xem xét người cùng cơ quan vừa vặn bước qua loa kề bên bản thân, đang được bưng một tô canh rét, mong muốn tiếp cận những vị khách hàng bàn kề bên, cô lại thất thần theo gót thói thân quen vươn tay, mong muốn bưng tô canh rét cơ.

Một cánh tay, mạnh mẽ và tự tin tóm chặt cổ tay của cô ý, kéo thân thích thể của cô ý qua loa.

"A! !" Cả người Đường Khả Hinh trượt xuống ngồi bên trên đùi Trang Hạo Nhiên, nhị đôi mắt nghẹn ngào hốt hoảng coi anh.

Gương mặt mũi Trang Hạo Nhiên thể hiện vẻ ko phấn chấn, tức giẫn dữ tóm chặt cổ tay cô, tùy ý làm cho thân thích thể nhỏ nhắn của cô ý ngồi vô ngực của tôi, cúi đầu coi, lên giờ đồng hồ trách cứ cứ: "Nếu như em cảm nhận thấy, thời điểm ngày hôm nay tâm lý thao tác ko chất lượng tốt, cũng ko cần thiết hầu rượu nữa ! ! Không cần thiết ở phía trên giắt sai lầm không mong muốn ông xã hóa học, tác động cho tới kết quả của quản lý và vận hành Trần!"

Đường Khả Hinh áp lực thở hào hển, ngồi bên trên đùi Trang Hạo Nhiên, hai con mắt ngấn lệ, nhức nhối coi anh.

Xem thêm: giày thuỷ tinh nối duyên

Trang Hạo Nhiên liếc đôi mắt thấy sắc mặt mũi cô tái mét nhợt, đẩy khắp cơ thể cô xuống, vắt cái khăn ăn rơi xuống dưới đùi lên, mới mẻ nói: "Mau trở xuống lên đường. Không cần thiết em nữa ."

Đường Khả Hinh chỉ đứng bên trên điểm, chợt cảm nhận thấy trái ngược tim bản thân rỗng trống rỗng, coi Trang Hạo Nhiên thanh trang ngồi bên trên điểm, chủ yếu bản thân từng ngồi bên trên bắp đùi của anh ấy, nằm trong anh thâm nám tình ôm nhau, nằm trong anh ký thương hiệu lên những văn khiếu nại rộng lớn mươi triệu... Cô ngay tắp lự khẩn trương coi anh.

"Đi xuống!" Trang Hạo Nhiên vẻ mặt mũi giá buốt lùng dặn dò.

Đường Khả Hinh vẫn như cũ ko động đậy, coi anh.

Trần Mạn Hồng trị hiện nay nhị người chúng ta nhịn nhường như đem chuyện gì cơ, ngay tức khắc khẩn trương tiếp cận, nhanh gọn lẹ tóm chặt cổ tay Khả Hinh, cười cợt nói: "Khả Hinh, tôi thấy cô nhịn nhường như ko tự do thoải mái, cho tới phía trên, lên đường nghỉ dưỡng lên đường, tôi bảo Chuyên Viên hầu rượu không giống qua loa phía trên, không tồn tại việc gì cả …Đi thôi."

Đường Khả Hinh nghe điều này, nhị đôi mắt khích động dịch chuyển, quan sát về phía đường nét mặt mũi giá buốt lùng của Trang Hạo Nhiên, trái ngược tim cô nhức nhối vẫn lặng lẽ xoay người, từng bước một tách ngoài...

"Tôi thiệt sự vô cùng mong muốn biết... Cô gái cơ là ai?" Tiêu Hào Oánh thấy nhân viên cấp dưới đáp ứng đem đồ ăn lên cho chính bản thân mình, cô cũng nhẹ nhõm vắt tấm khăn ăn, bịa đặt bên trên đùi, mới mẻ mỉm cười cợt phát biểu với Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên coi bóng sườn lưng mệt rũ rời của Đường Khả Hinh ra đi dần dần.

"Tổng giám đốc Trang?" Tiêu Hào Oánh mỉm cười cợt gọi anh.

"Ừ !" Trang Hạo Nhiên ngay tức khắc mỉm cười cợt quan sát về phía cô, hỏi: "Thế nào?"

"Tôi thiệt sự vô cùng mong muốn biết... Cô gái cơ là ai ?..." Tiêu Hào Oánh mỉm cười cợt coi anh, phát biểu.

"Cô gái kia?" Trang Hạo Nhiên đem chút thất thần coi cô, cười cợt căn vặn.

"Chuyện cơ... Tại bữa tối hôm cơ, cô nàng cảm nhận được chai rượu đỏ rực kể từ tay người thanh niên thần túng cơ..." Tiêu Hào Oánh mỉm cười cợt nói: "Nếu như anh khảo sát được, chắc chắn nên phát biểu mang đến tôi biết một giờ đồng hồ, chính vì tôi thiệt sự vô cùng mong muốn coi một ít, cô nàng ra sao, đang được đảm bảo kín đáo của Hoàn Cầu, cứu vãn vớt tập đoàn lớn này..."

Trang Hạo Nhiên cười cợt rộ lên hỏi: "Làm sao cô biết, cô ấy đảm bảo kín đáo của Hoàn Cầu, cứu vãn vớt tập đoàn lớn này?"

"Bởi vì như thế... Hiện bên trên tập đoàn lớn Hoàn Cầu vẫn còn đấy sóng yên tĩnh hải dương lặng... Chứng tỏ... Chai rượu đỏ rực cơ không trở nên hé đi ra..." Tiêu Hào Oánh cười cợt phát biểu.

Trang Hạo Nhiên tâm trí một ít, đó cũng là một trong nguyên do thuyết phục, gật đầu cười cợt.

"Cô ấy thiệt là đại ân nhân của tập đoàn lớn Hoàn Cầu nha... Nếu như cô ấy rước kín đáo này và trao thay đổi với bất kể người nào là, đều phải có tài năng cảm nhận được vinh hoa phú quý hưởng trọn phúc xuyên suốt đời..." Tiêu Hào Oánh ko nên là kẻ tình yêu, cũng thiệt sự đem chút xúc động.

"Cô gái này rốt cuộc là ai? Không biết cô ấy lưu giữ chai này rượu đỏ rực, rốt cuộc có nguy hiểm đến tính mạng hay là không..." Trang Hạo Nhiên nói đến việc phía trên, lòng lòng lại xúc động thâm thúy, tựa như đem kim đâm, đâm vô trái ngược tim bản thân.

"Sẽ tìm kiếm ra ... Nếu như anh tìm kiếm ra trước... Nhất ấn định nên xử sự thiệt chất lượng tốt với cô ấy..." Tiêu Hào Oánh vắt ly rượu tuy nhiên nhân viên cấp dưới đáp ứng đang được xối cho chính bản thân mình góc nhìn sáng sủa ngời quan sát về phía Trang Hạo Nhiên, cười cợt nói: "Loại rượu Henry Pinault này thiệt ko tệ, vô nằm trong thơm

mát, mang trong mình 1 loại cảm xúc khiến cho cho những người tớ điềm đạm, nằm trong tâm trí đem hiệu suất cao, nhịn nhường như Chuyên Viên hầu rượu làm rõ tâm tư nhị người tất cả chúng ta ko điềm đạm... Loại cảm xúc này, tương tự như sáng sủa sớm vô rừng rườm, những tia nắng nóng sớm mai êm ấm chiếu xuống, nhẹ nhõm thảnh thơi rộng phủ mùi thơm lên đường từng những thôn thôn... Rất thoải mái. Đường tè thư đích là một trong Chuyên Viên hầu rượu khéo."

Trang Hạo Nhiên cũng cười cợt, lại xoay đầu quan sát về phía hải dương cả to lớn bên phía ngoài hành lang cửa số, rớt vào trầm tư tâm trí.

Đằng sau rừng hoa, ánh mặt mũi trời chiếu xuống bùng cháy rực rỡ.

Đường Khả Hinh yếu ớt không tồn tại mức độ lực đem tay vịn vô tường ngăn của hotel, từng bước một ra đi ở phía đằng sau rừng hoa, đón tia nắng mặt mũi trời chói sáng, suy nghĩ tới sự giá buốt lùng của Trang Hạo Nhiên vừa vặn rồi, đùng một cái cô cảm nhận thấy vô nằm trong mệt rũ rời ở xuống cái ghế được design ở thân thích bến bãi cỏ xanh xao, tuy nhiên một ít mức độ lực cũng không tồn tại, ngay tắp lự thẳng trượt phía trên bến bãi cỏ, nhị đôi mắt nghẹn ngào coi phương trời trước đôi mắt, tay tóm chặt những ngọn cỏ xanh xao, lồng ngực như chuẩn bị nổ tung, một câu cũng phát biểu tránh việc điều...

Trang Hạo Nhiên, thời điểm ngày hôm nay anh so với em như thế, phía trên đó là báo ứng của em...

Cô khổ cực cúi đầu, nhị đôi mắt ngấn lệ, coi phía những chỗ bị thương đang được rách nát đi ra bên trên đùi, tuy nhiên cô ko cảm nhận thấy nhức nhối một chút nào.

Một song giầy domain authority gray clolor kể từ từ tiếp cận, giẫm nhẹ nhõm lên bàn tay nhỏ bé xíu đang được nhằm bên trên mặt mũi cỏ.

Đường Khả Hinh tức thời sửng sờ, nhanh gọn lẹ ngấc đầu, lại bắt gặp Tưởng Văn Phong khoác cái áo sơ-mi ngắn tay white color, cái quần nằm trong màu sắc, khoác cái áo len ấm kẻ ca rô white color xanh lơ, làn tóc cụt xoăn theo gót kiểu mốt lan đi ra mức độ hấp dẫn, tương đối quét dọn qua loa hai con mắt, vắt vô tay một gí gì cơ coi bí ẩn, kể từ phía bên trong lôi ra một cái gì cơ, rước cho vô vô mồm của tôi..

Xem thêm: điểm hoa đăng nơi cuối chân mày nàng

"Anh…Tại sao anh lại giẫm lên tay tôi?" Đường Khả Hinh ngay tức khắc rút tay đi ra, vội vã vàng vệ sinh thô nước đôi mắt, hít hít mũi tiếp sau đó đứng lên.

Tưởng Văn Phong lại kể từ vào bên trong túi lôi ra một không nhiều sợi mỳ cho vô vô mồm của tôi, chậm rãi rãi nhai, vừa vặn nhai vừa vặn lãnh đạm coi Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh cũng ngấc đầu, hé to tướng hai con mắt quan sát về phía Tưởng Văn Phong! !