tổng tài ở trên tôi ở dưới

Editor: Yuhina
"Ta biết Bob là đứa con trẻ ngoan ngoãn nhất."
Thời Tiểu Niệm nhận ra cỗ dáng vẻ này của hắn tuy nhiên đùng một cái cảm nhận thấy đặc biệt quan trọng nhức lòng, chính vì vậy nhập nháy đôi mắt, cô với cảm hứng khích động ham muốn thỏa mãn nhu cầu, hoàn toàn có thể là nhập tâm thức, cô cảm hứng bản thân càng tương thích bảo vệ đứa bé bỏng này rộng lớn đối với Đường Nghệ chuồn.
"Làm u con cái."
Bob chú ý siết ống tay áo của cô ấy.
Thời Tiểu Niệm đem lời nói thỏa mãn nhu cầu chuẩn bị nhảy thốt lên nuốt xuống, vẫn chính là bảo rằng, "Như vậy chuồn, Bob, ngóng sau đây u con cái cho tới đón con cái, nhị người nỗ lực thương lượng, nếu mà u con cái cũng đồng ý nhằm con cái ở lại trên đây, vậy a di tiếp tục thực hiện u của con cái, giành được không"
Khuôn mặt mày nhỏ của Bob đem theo đòi sự tuyệt vọng, vẫn gật gật đầu, "Tốt."
"Thật ngoan ngoãn."
Thời Tiểu Niệm mỉm cười cợt trình bày, ko hề trình bày mang đến Bob biết chuyện vẫn tìm kiếm ra Đường Nghệ, hiện trạng hiện nay của Đường Nghệ ko tương thích xuất hiện tại trước mặt mày nam nhi của tôi, chắc chắn cần cai được nghiện, với cùng một dung mạo khỏe khoắn mới mẻ hoàn toàn có thể xuất hiện tại.
Nhìn vóc dáng tuyệt vọng của Bob, Thời Tiểu Niệm fake tay sờ sờ khuôn mặt mày nhỏ của hắn, ôn nhu trình bày, "Được rồi, chớ buồn, coi tay nhỏ của con cái này, chuồn, a di dẫn con cái chuồn cọ tay."
Thời Tiểu Niệm dẫn hắn tiếp cận bể cọ tay, cầm tay nhỏ của hắn bịa đặt phía bên dưới vòi vĩnh nước, Bob đứng ở điểm này vẫn coi cô, ham muốn trình bày lại thôi.
Thời Tiểu Niệm ko nhịn được đặt ra những câu hỏi, "Tại sao con cái lại ham muốn tớ thực hiện u của con"
Bob tùy ý nhằm cô vệ sinh tay cho chính bản thân, coi cô rất mất thời gian mới mẻ trình bày, "Ngài, người chất lượng, con cái, con cái quí ngàii."
Hắn trình bày từng chữ từng chữ một, từng một chữ đều người sử dụng không còn khí lực nhằm trình bày.
Nói xong xuôi, mặt mày Bob lại đỏ loét.
Dễ thẹn thò thùng vì vậy.
Thời Tiểu Niệm nắn nắn khuôn mặt mày nhỏ của hắn, "Ta cũng quí con cái."
"…"
Mặt Bob càng đỏ loét rộng lớn, cô ôm hắn rời khỏi ngoài, "Đi thôi, con cái vẫn đùa được một khi lâu rồi, giờ đây trở về phòng ngủ ngở, tớ chuồn với con cái, giành được hoặc không"
"Ừ."
Bob người sử dụng mức độ tuy nhiên gật đầu, ngoan ngoãn ngoãn theo đòi cô tách chuồn.
Thời Tiểu Niệm ở đoạn này chiếu cố Bob, một phía không giống, Cung Âu rời khỏi kể từ chống nhốt Đường Nghệ, ra phía bên ngoài Sảnh, toàn bộ cơ thể đắm ngập trong ánh mặt mày trời, loại bóng được kéo thiệt lâu năm, mái đầu cộc black color được dát lên một tầng khả năng chiếu sáng vàng quyến rũ, hắn đứng ở điểm bại liệt, một tay đút ở vào trong túi quần, bên trên khuôn mặt mày với những lối đường nét thâm nám thúy ko hề với một chút ít xúc cảm gì, song con cái ngươi đen sạm rét lùng quan sát về phía đằng trước.
"Thiếu gia."
Phong Đức tăng trưởng phía đằng trước, đứng đàng sau Cung Âu.
"Tạm thời ko cần thiết trình bày mang đến Thời Tiểu Niệm những gì Đường Nghệ một vừa hai phải mới mẻ trình bày." Cung Âu rét lùng phân phó.
"Minh bạch, thiếu thốn gia."
Phong Đức gật đầu, Cung Âu gửi mâu quan sát về phía ông, "Mặt không giống, chính thức kể từ thời điểm ngày hôm nay ông ko cần thiết sinh sống ở đoạn này, đi làm việc một chuyện mang đến tôi, lưu giữ kỹ, cần thần ko biết quỷ ko hoặc."
"Vâng, thiếu thốn gia." Phong Đức nhận mệnh lệnh.
Cung Âu ngoặc ngoắc tay, nhằm Phong Đức trở về phía đằng trước, hắn nghiêng mặt mày sang trọng mặt mày tai Phong Đức bảo nhỏ khẩu lệnh của tôi mang đến ông nghe, Phong Đức nghe được cảm nhận thấy sửng nóng bức vài ba giây, tiếp sau đó trình bày, "Tôi hiểu, tôi tiếp tục tuân theo."
"Đi thôi."
Cung Âu nhằm Phong Đức trở lại, chuồn 1 mình về phía bến bãi cỏ, trước mặt mày là 1 trong những mảng khả năng chiếu sáng bùng cháy, song con cái ngươi đen sạm thâm nám thúy ko nhận ra lòng, môi mỏng manh mím lại.
Rất lâu, Cung Âu mới mẻ xoay người tách chuồn, trở về phía cửa ngõ chủ yếu.
Hắn chuồn nhập thư chống, trà chiều, bánh ngọt và bánh bích quy đã và đang được sẵn sàng sẵn ở điểm bại liệt, tuy nhiên ko thấy bóng hình Thời Tiểu Niệm đâu, chuyến trước tiên Cugn Âu ko thèm quan hoài cho tới mỹ thực trước đôi mắt, tuy nhiên xoay người rời khỏi ngoài.
Thời Tiểu Niệm một vừa hai phải mới mẻ dỗ dành Bob ngủ, thời điểm hiện tại cô đang được nhẹ dịu ngừng hoạt động buồng ngủ lại, một vừa hai phải ngửng đầu lên vẫn thấy khuôn mặt mày âm trầm của Cung Âu kể từ đằng xa xôi tiếp cận.
"Thế này rồi"
Thời Tiểu Niệm chất vấn.
Cung Âu xa xôi xa tuy nhiên coi cô, tự nhiên tăng nhanh chóng bước đi lên, nhanh chóng chân trở về phía cô, ôm cô nhập trong tâm, bàn tay thon lâu năm đè phía trên sống lưng của cô ấy đặc biệt quan trọng chặt, thở với chút trầm trọng.
Hắn ôm thình lình thực hiện mang đến Thời Tiểu Niệm sửng nóng bức một chút ít, cô tùy ý nhằm hắn ôm, tay cứng nhập nhị giây rồi thổi lên vỗ vỗ sống lưng của hắn, "Làm sao vậy, Cung Âu"
Không cần chuồn chất vấn chuyện Đường Nghệ sao, vì sao về bên lại sở hữu cỗ dáng vẻ này.
"Đột nhiên ham muốn ôm em."
Cung Âu ôm cô trình bày, bàn tay xoa tóc của cô ấy, cúi đầu nhẹ dịu hít xuống, nhắm hai con mắt thâm nám thúy lại.
Thời Tiểu Niệm bị vóc dáng vì vậy của Cung Âu thực hiện mang đến ngạc nhiên, "Cung Âu, anh làm thế nào vậy, anh vẫn chất vấn được vật gì rồi à, cô tớ đều trình bày rồi à"
Cung Âu bao bọc lấy cô không nói.
Hồi lâu, Cung Âu mới mẻ thả Thời Tiểu Niệm rời khỏi, thấp mâu coi chằm chằm nhập cô, khóe môi ngoặc ngoặc, đắc ý trình bày, "Ai dám trình bày láo ở trước mặt mày anh, đương nhiên là vật gì cô tớ cũng đều khai báo."
"Đến nằm trong thì bảy năm trước đó vẫn xẩy ra chuyện gì"
Thời Tiểu Niệm chất vấn.
Đường Nghệ lý giải rõ ràng sao, Đường Nghệ vẫn biết chuyện loại cặp tóc bại liệt ko
Cung Âu giới hạn ở cô, môi mỏng manh khẽ nhếch, trình bày, "Bây giờ ko thể trình bày mang đến em hiểu rằng, em ngóng một thời hạn nữa."
"Tại sao" Thời Tiểu Niệm ko rõ ràng, sao giờ đây ko thể trình bày mang đến cô biết, " Đến nằm trong thì khi ấy vẫn xẩy ra chuyện gì"
"Chờ một thời hạn nữa."
"Chờ bao lâu"
"5, 6, 7, 8, 9, 10 ngày nữa chuồn."
"…"
Thời Tiểu Niệm coi rời khỏi, hắn là đang được cố ý đùa bỡn cô, cô coi nhập hai con mắt bại liệt của hắn, mím mím môi, vờ vịt ko nhằm ý trình bày, "Quên chuồn, kỳ thực em cũng không thật quan hoài Khi này đã xẩy ra chuyện gì, mặc dù sao người bị tổn thất lớn số 1 cũng ko cần là em."
"…"
Cung Âu coi cô một chút ít, ko trình bày gì, người phụ thuộc bức tường chắn ở bên cạnh.
Thời Tiểu Niệm tiếp cận, thấy hắn thiệt sự ko toan trình bày thì đành cần thôi, thiệt là, ngày hôm bại liệt là 1 trong những ngày đặc biệt quan trọng, đời nào người lên nệm Cung Âu ko cần là Đường Nghệ, còn tồn tại, bại liệt với cần là 1 trong những người phụ nữ? hắn ham muốn gạt cô? Hay là ngày hôm này đã xẩy ra chuyện gì tuy nhiên cô ko thể tiếp chiếm được.
Cung Âu fake tay rời khỏi kéo cô, đẩy cô lên bên trên tường, một tay nhấn phía trên đỉnh đầu của cô ấy, thấp mâu coi chằm chằm nhập cô.
"…"
Ạch, đột ngột người sử dụng kabedon(*) là với ý gì.
(*) Kabedon: Đó là lúc một người nghiêng người về phía người không giống đang được phụ thuộc tường, tay kháng lên tường (thường là 1 trong những tay) và rồi … DON (như là tiếng động tiến công vào một trong những mặt phẳng cứng), tạo thành một cảm hứng đặc biệt rộn ràng, yêu thích (thường là với những cô gái). Kabe-don chính thức trở thành có tiếng kể từ manga và phim “L-DK” trình hấp thụ vào tháng bốn năm năm trước.
Thời Tiểu Niệm nháy đôi mắt bao nhiêu loại, ngửng đầu lên quan sát về phía hắn, "Anh ham muốn thực hiện gì"
"Đột nhiên đặc biệt ham muốn coi em."
Cung Âu coi cô trình bày, khẩu ca trầm thấp kể từ tính, ánh nhìn trầm lặng.
"Anh làm thế nào vậy a" Thời Tiểu Niệm thiếu hiểu biết nhiều gì tuy nhiên coi hắn, đùng một cái với chút lo ngại, "Cung Âu, ko cần là vẫn xẩy ra chuyện gì rồi chứ, Đường Nghệ vẫn trình bày vật gì, nhằm em chuồn chất vấn cô tớ."
Thời Tiểu Niệm xoay người ham muốn chuồn, lại bị Cung Âu kéo quay về, Cung Âu coi chằm chằm nhập cô, "Em cấp vật gì, vẫn trình bày là bao nhiêu ngày nữa tiếp tục trình bày mang đến em biết rồi tuy nhiên, yên tĩnh tâm, anh tiếp tục trình bày mang đến em biết."
"Qua bao nhiêu ngày nữa và lúc này trình bày mang đến em biết thì không giống nhau ở ở đâu à" kín vật gì tuy nhiên kín.
"Có, công thức rất khác nhau."
Cung Âu trầm thấp trình bày.
"…"
Nói thì còn tồn tại loại công thức gì.
"Em ko cần thiết mò mẫm Đường Nghệ, anh đã mang cô tớ chuồn cai nghiện." Cung Âu trầm thấp trình bày, vẻ mặt mày của Thời Tiểu Niệm hoang mang và sợ hãi tuy nhiên coi hắn, "Nhanh vì vậy, cô tớ nghiện đặc biệt nặng nề à"
"Theo một người nam nhi nghiện những tư năm, em demo trình bày xem"
Cung Âu chất vấn ngược lại.
Thời Tiểu Niệm coi hắn, đắng cay trình bày, "Thật ko biết với nên trình bày là Đường Nghệ xứng đáng thương hay là không, Cung Âu, với chuyện em ham muốn thương lượng với anh một hồi."
Cô sẵn sàng ham muốn thủ thỉ Bob ham muốn nhận cô là u rời khỏi, nghe chủ kiến của Cung Âu một chút ít.
"Nói cho tới trên đây, anh cũng có thể có sự khiếu nại cần trình bày với em."
Cung Âu đứng trước mặt mày cô trình bày.
"Chuyện gì"
"Đường Nghệ trình bày chỉ việc anh kí thác con cái mang đến cô tớ, buông tha bổng mang đến cô tớ, cô tớ ngay tắp lự phân tích từng chuyện xẩy ra bên trên tàu nhập bảy năm trước đó rời khỏi mang đến anh biết." Cung Âu trình bày, khẩu ca trầm thấp.
"Vậy anh"
Thời Tiểu Niệm ngay tắp lự trở thành khẩn trương.
"Đương nhiên là anh đồng ý rồi." Cung Âu câu môi, "Đây là cọc kinh doanh cực tốt so với anh, anh hiểu rằng chuyện anh ham muốn biết, càng giải quyết và xử lý được chuyện của người con ghẻ này, vì sao anh ko đồng ý"
"…"
Thời Tiểu Niệm ngạc nhiên tuy nhiên coi hắn, "Bob ko cần là con cái ghẻ, hắn vẫn bảo đảm mang đến tè Quỳ."
"Hắn ko cần thì có lẽ ai phải" Cung Âu ôm chầm lấy bờ vai của cô ấy, "Ai nên phụ trách chăm sóc dục người con ghẻ này thì người ấy nên phụ trách, mặc dù em với bận tâm ra sao chuồn chăng nữa thì cũng ko cần là u ruột của hắn, không chỉ có thế hắn còn tước đoạt đoạt thời hạn em giành cho anh. Anh chịu đựng canh ty u hắn cai nghiện vẫn chính là tận tình quan hoài hỗ trợ rồi, coi như thể đáp lại việc hắn vẫn bảo đảm tè Qùy."
"…"
Cai nghiện, ko cần là chính vì hắn chỉ tưởng tượng rời khỏi loại loại thống gian khổ bại liệt thôi là vẫn hưng phấn rồi sao, sao giờ đây lại rời khỏi vẻ đạo đức nghề nghiệp vì vậy.
"Còn em nên rời xa loại người con ghẻ dễ dàng thực hiện thương tổn người không giống càng xa xôi càng tốt"
"…"
"Đúng rồi, một vừa hai phải nãy em ham muốn trình bày gì"
Cung Âu ôm cô chất vấn, trở về phía thư chống.
Thời Tiểu Niệm nhấp lên xuống đầu một chiếc, "Không với gì."
Nếu Cung Âu vẫn thỏa mãn nhu cầu Đường Nghệ, Đường Nghệ cũng trở nên mang theo cai nghiện, vậy thì vấn đề này cũng ko thể cứu vớt vắng tanh được nữa, thôi cứ vì vậy chuồn.
Tình trạng của Đường Nghệ vì vậy tuy nhiên vẫn còn đó ham muốn Bob, trình bày thế này thì cũng coi như thể với một chút ít lộc tâm của những người thực hiện u, chỉ cần phải có thể cai nghiện thành công xuất sắc hẳn là sẽ không còn ngược đãi đứa bé bỏng.
Thời Tiểu Niệm chỉ hoàn toàn có thể nghĩ về vì vậy, một vừa hai phải lưu giữ cho tới ánh nhìn thiết tha mong đợi của Bob Khi coi cô, thì cô lại sở hữu chút nhức lòng.
Cô được Cung Âu ôm về phía đằng trước, nhị người đặc biệt nhanh chóng chuyển sang những chủ đề không giống.
Cách bại liệt ko xa xôi, cửa ngõ chống vẫn được đóng góp chặt giờ khắc này bị hé rời khỏi một chút ít, một thân thiện hình họa nho nhỏ đứng ở cửa ngõ, hai con mắt kể từ nhập khe cửa ngõ coi bóng sống lưng chúng ta tách chuồn, khóe môi ở teo quắp, hàm răng gặm đặc biệt chặt, nhập hai con mắt tối tăm kể từ từ nổi lên khả năng chiếu sáng tàn bạo, tràn trề địch ý.
Tay nhỏ ở bên cạnh người cầm chặt trở thành quyền, cầm thiệt chặt.
Cung Âu ko khi nào cần lo ngại về hiệu suất thao tác làm việc của Phong Đức, duy nhất tuần cộc ngủi, Phong Đức vẫn hoàn thành xong chuyện tuy nhiên Cung Âu phó thác.
"Người đã và đang tụ tập"
Trên tuyến đường nhỏ cách điệu của đế quốc pháo đài trang nghiêm, Cung Âu thay cho một trong những phần tập luyện tin cậy kí thương hiệu, ký xong xuôi kí thác mang đến Phong Đức ở bên cạnh, Phong Đức nhận lấy trình bày, "Đúng, đã và đang tụ tập luyện."
"Lúc này thì có thể bắt đầu"
Cung Âu chất vấn.
"Có bao nhiêu người còn đang được phía trên phi cơ, chuyến này hoàn toàn có thể tụ họp được rất nhiều người vì vậy thực sự ko cần là chuyện đơn giản, không chỉ có thế với bao nhiêu người đã và đang chết thật, tất cả chúng ta cần tìm  người tương tự động đóng góp thế." Phong Đức theo đòi đàng sau Cung Âu trình bày.
"Vậy thì nhanh chóng." Cung Âu trình bày, 1 mình trở về phía đằng trước, "Mấy thời nay, chỉ cần phải có thời cơ là Thời Tiểu Niệm lại chất vấn sầm uất chất vấn tây, cứ tiếp tục như thế, trước sau gì cô ấy cũng tiếp tục tức giận dỗi với tôi."
Bởi vì thế hắn ko trình bày mang đến cô nghe biết nằm trong thì bảy năm trước đó vẫn xẩy ra chuyện gì.
Nghe vậy, Phong Đức cười cợt cười cợt, "Đều là vì vậy, trước tiên cần áp dụng, mới mẻ hoàn toàn có thể mang tới hiệu suất cao cực tốt."
"Đã áp dụng đầy đủ rồi, ông mau chòng hoàn thành xong từng chuyện chuồn, chớ nối tiếp nhằm công ty chúng tôi ngóng nữa"
Cung Âu trình bày một cơ hội rét lùng.
"Vâng, thiếu thốn gia."
Hai người chuồn bên trên lối nhỏ, tự nhiên nghe cho tới một trận tiếng động lo ngại truyền cho tới, "Holy thiếu thốn gia, cậu chạy lờ lững một chút ít, ngóng tôi."
Bạn đang được phát âm truyện bên trên NetTruyen.com.vn