tổng tài đừng nghịch ngợm

Thẩm Ngân Tinh cầm chặt nhị tay, hai con mắt lạnh lẽo lùng tương đối lóe.

"Anh lại phẫn nộ rồi."

Bạn đang xem: tổng tài đừng nghịch ngợm

"Những gì em trình bày đơn giản chuyện rất rất thông thường thôi, nếu như Vinh Vinh là con cái anh thì em ko thể cướp đoạt quyền thực hiện phụ vương của anh ý. Mẹ Vinh Vinh ko cần không hề bên trên đời nữa, cô ấy đang được vô ngục, nếu như sẽ vẫn sinh sống, vậy anh cần với trách móc nhiệm đỡ đần mang đến cô ấy. Em ko thể cướp đoạt người nam nhi của những người không giống, càng ko thể cướp phụ vương của một đứa nhỏ bé."

Điều cô hận nhất bên trên đời này đó là kẻ loại phụ thân hủy hoại mái ấm gia đình người không giống.

Cho nên trong cả cô cũng ko thể biến đổi chủ yếu bản thân trở nên người như thế.

Đôi đôi mắt Bạc Bẽo Hàn Xuyên tràn ngập băng giá bán.

Anh nom Thẩm Ngân Tinh thiệt lâu, tiếng nói lạnh giá vang lên: "Em cảm nhận thấy anh nhằm ý đặc điểm này sao?"

Thẩm Ngân Tinh lặng lên đường một lúc, bên dưới góc nhìn cơ trí của anh ý cô gần như là không tồn tại cơ hội nào là lấp cất giấu, cô hít sâu sắc một tương đối, khoát tay lên cửa ngõ xe pháo kháng trán, nom rời khỏi khung trời ngày càng tối ngoài hành lang cửa số.

"Em biết anh nghĩ về vật gì. Nhưng những câu nói. em vừa vặn trình bày cũng đó là nguyên nhân em ko thể nối tiếp ở mặt mũi anh. Điểm chủ chốt của em ko thể bị tấn công vỡ, còn nếu không từng chuyện tổn thất thăng bằng thì tiếp tục chỉ càng khó khăn xử lý. Anh đơn giản ko nghe nổi em tương đối chút là trình bày tiếp tục rời ngoài anh, tuy nhiên nếu như trường hợp xẩy ra như thế thì anh cảm nhận thấy thân thiện anh và đàn ông nằm trong người phụ phái nữ của anh ý, em cần lựa chọn làm sao? Em lựa chọn rời lên đường, tuy nhiên Bạc Bẽo Hàn Xuyên, việc này sẽ không đồng nghĩa tương quan với em ko thống khổ..."

Thẩm Ngân Tinh trở lại nom anh, vẫn chính là khuôn mặt vô trẻo lạnh lẽo nhạt nhẽo tê liệt bên dưới ánh đèn sáng xe pháo vẫn lộ vẻ mịn màng, cô nhếch môi cười cợt như mong muốn lấp cất giấu vật gì, tuy nhiên khuôn mặt tê liệt vẫn gian khổ sở tương tự ko thở nổi.

Đôi đôi mắt Bạc Bẽo Hàn Xuyên tạm dừng bên trên khuôn mặt điềm tĩnh lạnh lẽo nhạt nhẽo của cô ý, khí thế áp bách bên trên người dần dần bặt tăm, sự lạnh lẽo bạo vô đôi mắt cũng biến đổi.

Xem thêm: hậu ái bán tiệt bạch thái

"Anh trước đó chưa từng là 1 người dân có cũng rất được, không tồn tại cũng không vấn đề gì, anh xuất hiện nay ở thời tương khắc em khốn gian khổ nhất, khi em bất lực nhất anh tiếp tục cứu vớt rỗi em, vô thời hạn qua loa, những gì anh mang đến em rộng lớn xa xăm toàn bộ những người dân tiếp tục xuất hiện nay vô sinh mệnh em từ xưa cho tới giờ. Bạc Bẽo Hàn Xuyên, anh chớ coi em như 1 kẻ vô tâm ko biết đầy đủ, tàn nhẫn lại bội ơn bội nghĩa..."

Cảm giác lạnh giá cho tới xương bên trên người Bạc Bẽo Hàn Xuyên trọn vẹn bặt tăm, nom khuôn mặt tái ngắt nhợt của cô ý, anh vươn tay vén tóc mai mặt mũi trán cô lên, bàn tay thon lâu năm chứa đựng lên hai con mắt điềm tĩnh lại ăm ắp bi thương của cô ý.

Anh không đủ can đảm nom trực tiếp vô biểu cảm vô hai con mắt cô.

"Xin lỗi em..."

Giọng anh khàn khàn trầm thấp, hai con mắt nhấc lên vẻ u ám và mờ mịt nằm trong ko biết làm thế nào.

Đôi đôi mắt Thẩm Ngân Tinh bị Bạc Bẽo Hàn Xuyên lấp lại, cô tương đối chớp vài ba cái, mi lâu năm quét dọn nhẹ nhõm lên lòng bàn tay anh tương đối ngứa.

"Anh chấp nhất cường thế xông vô cuộc sống em, ngay lập tức từ trên đầu được xem là yếu tố em ko hề Dự kiến được, ko thể ngăn chặn, càng ko thể đưa ra quyết định, cho nên vì thế em kinh hồn, anh hoàn toàn có thể uy lực cho tới, cũng hoàn toàn có thể dứt khoát rời lên đường... Giống những người dân không giống quăng quật em lên đường... nước ngoài trừ khiến cho bạn dạng thân thiện sẵn sàng sẵn sàng tiếp nhận em còn hoàn toàn có thể làm những gì nữa chứ..."

"Không đâu." Bạc Bẽo Hàn Xuyên cường thế kéo cô vô lòng, tiếng nói khàn khàn xen láo nháo hoảng loạn và hoảng loạn: "Anh sẽ không còn rời lên đường."

Xem thêm: lâu vũ tình

"Em biết em nên tin cẩn anh. Bạc Bẽo Hàn Xuyên, em đúng ra nên tin cẩn anh..."

Nhưng cô ko thể đưa ra quyết định sau này, sau này tràn ngập biến đổi cố.

"Xin lỗi em, là anh quá vội vã vàng."