tổng tài daddy không thể trêu truyện full

“Được thôi! Chúng tao vừa phải tài xế vừa phải đùa dọc đàng. Em đem hẳn cả kỳ nghỉ ngơi hè kìal”

“Được.”

Bạn đang xem: tổng tài daddy không thể trêu truyện full

Ôn Lương Diệu đồng ý với cô.

“Yeah!”

Hình Nhất Nặc giơ vết V lên.

Ôn Lương Diệu mỉm cười tuy nhiên rung lắc đầu. Quả nhiên vẫn chính là tính con trẻ con cái.

Đang còn tham lam quan tiền thì nghe thấy sau sườn lưng mang trong mình 1 giờ phái nữ vô nằm trong ngọt ngòa vang lên: “Ôn nhị thiếu hụt gia.”

Ôn Lương Diệu cộc người, xoay đầu lại.

Chỉ thấy Từ Dương ở hâu phương đang được mỉm mỉm cười tuy nhiên trở về phía họ: “Lâu rồi ko 94p.

“Từ tè thư, lâu rồi ko bắt gặp.”

Ôn Lương Diệu nhã nhặn tuy nhiên kính chào một giờ.

Hình Nhất Nặc coi Từ Dương, vô ánh nhìn vô trong cả xẹt qua quýt tia cố ý ngầm. Cô mang trong mình 1 loại xúc cảm, Từ Dương này còn có thiện cảm với Ôn Lương Diệu.

“Mọi người là cho tới thăm hỏi chị Tô sao?”

Từ Dương tò mò mẫm chất vấn.

“Đúng vậy, cũng tiện đàng qua quýt đùa.”

Ôn Lương Diệu gật đầu.

“Nhất Nặc, đem lưu giữ chị không?”

Từ Dương kính chào Hình Nhất Nặc.

Hình Nhất Nặc mỉm cười tươi: “Nhớ chứ! Chị Từ mài”

Từ Dương mỉm cười với cô một chiếc, ánh nhìn lại sở hữu chút khát vọng tuy nhiên coi Ôn Lương Diệu, vô ánh nhìn đem máy tia xâu hỗ tuy nhiên ko tiện tâm sự.

Xem thêm: không phải duy nhất

Ôn Lương Diệu cảm biến được loại vô đôi mắt Từ Dương. Anh vờ vịt ko thấy, vươn tay đi ra vỗ nhẹ nhàng lên vai Hình Nhất Nặc một cái: “Nên đi kiếm cậu nhóc rồi.”

“Vâng!”

Hình Nhất Nặc cũng hiểu ý, đem tay anh: “Đi thôi! Chúng tao đi kiếm anh trai.”

Lúc Ôn Lương Diệu tấp tểnh tách cút thì Từ Dương đùng một cái đem chút mạo muội tuy nhiên hỏi: “Ôn nhị thiếu hụt gia, tôi biết một quán ăn thật tuyệt vời, van chất vấn nhị ngày này anh đem thời hạn không? Tôi đem người xem cút an.

Ôn Lương Diệu xoay đầu mỉm cười nói: “Xem tình hình đi! Lần này tôi phụ trách cứ coi coi nhị đứa nhỏ, cũng ko chắc chắn đem thời hạn rảnh.”

Hình Nhất Nặc đứng sát bên anh, ngay tắp lự ko phục. Hai đứa nhỏ?

Hình Dĩ Hi thực sự nhỏ, tuy nhiên lẽ nào vô đôi mắt anh cô cũng chính là con trẻ nhỏ?

“Được! Vậy hứa sau vậy.”

Từ Dương đè sự tuyệt vọng trong trái tim xuống, coi chúng ta tách cút.

Vừa cút vô chống trưng bày âu phục, Hình Nhất Nặc tức dỗi tuy nhiên cút nhanh chóng về trước. Ôn Lương Diệu thấy cô cút nhanh chóng ngay tắp lự kinh ngạc: “Nhất Nặc, cút chậm trễ chút.”

Hình Nhất Nặc tấp tểnh ko nhằm ý cho tới anh.

“Nhất Nặc, em sao vậy?”

Ôn Lương Diệu mang trong mình 1 loại trực quan, anh đang được chọc dỗi cô rồi.

Ở vô một góc không giống, đem nhị nhân viên cấp dưới đang được khênh rương rộng lớn vượt lên, suýt chút đụng chạm vô Hình Nhất Nặc. Ôn Lương Diệu hâu phương chạy qua quýt ngay tắp lự kéo cô một chiếc, bảo đảm an toàn cô mặt mày người. Góc này còn có chút yên tĩnh tĩnh, sát bên Ôn Lương Diệu đó là một góc, tuy nhiên khung người to lớn của anh ý rọi bóng xuống quấn lên trên người cô nàng ở vô góc.

Sau Lúc nhị nhân viên cấp dưới trải qua, Hình Nhất Nặc ngắng đầu lên còn Ôn Lương Diệu cúi đầu xuống, vô phút chốc nhị khuôn mặt mày sát sát nhau. Hô hấp của Hình Nhất Nặc đem chút dừng trệ, khuôn mặt mày nhỏ nhắn của cô ý đỏ chót au. Ôn Lương Diệu nhanh gọn lẹ đứng trực tiếp và lùi lại một bước.

“Em thế này rồi?”

Xem thêm: tổng tài không nhận ra vợ mình truyện full

Ôn Lương Diệu êm ả dịu dàng quan sát về phía cô.

“Ở vô đôi mắt anh vốn liếng dĩ em là 1 trong những đứa con trẻ đem cần không?”

Hình Nhất Nặc chính thức hóa học vần.