tổng tài câm sủng vợ

intro-logo

Blurb

Bạn đang xem: tổng tài câm sủng vợ

- Anh: Trong cuộc sống này điều anh ăn năn hận nhất là làm công việc tổn hại em. Điều anh niềm hạnh phúc nhất là được yêu thương em. Điều anh kiêu hãnh nhất là được em yêu thương.

- Cô: Gặp được anh, yêu thương anh là vấn đề tuyệt hảo nhất của cuộc sống em. Mà khoan! loại nhì thôi.

- Anh - thái phỏng như chuẩn bị bóp bị tiêu diệt ai đó: Ai, ai là loại nhất? kẻ nào là còn hơn hết anh?

- Cô mỉm cười toe: Suỵt! BÍ MẬT! còn ko rằng mang đến anh biết đâu.

chap-preview

Free preview

Chương 1. hung mộng

Xem thêm: đừng làm nũng với anh

Trương Tú Anh bị ném mạnh lên cái chóng mềm mịn, xung xung quanh chứa đựng nhập bóng tối. Toàn thân ái cô đau nhức, những khớp xương như mong muốn nứt rời khỏi. Cơ thể cô rét ran, ngứa ngáy khó chịu vặn vẹo không ngừng nghỉ, như với hàng nghìn ngọn lửa thiêu nhen nhập khung hình cô. Chút ý thức tù mù còn sót cô thấy giờ đồng hồ của 2 người con trai đang được trao thay đổi vĩ đại nhỏ “Con mặt hàng này ngon thiệt, tao chuẩn bị ko nhịn được rồi” hắn con trai vừa phải đựng giọng khàn khàn vừa phải vuốt đôi bàn chân thon lâu năm, láng mịn hở ra bên ngoài lớp váy của cô ấy, khiến cho body cô càng thêm thắt vặn vẹo. “Mày nhịn lên đường, mi với biết con cái mặt hàng này giá chỉ từng nào không? Mày tuy nhiên đụng chạm nhập nó thì đại ca tiếp tục mang đến mi ăn đạn cơ, lên đường thôi! Trong bar với bao nhiêu em ngon lắm nhằm tao mò mẫm mang đến mi một em giải sầu”. - hắn con trai còn sót lại vừa phải rằng vừa phải kéo tay đồng bọn tách lên đường. Tú Anh ko nhịn được xúc cảm thô rét nhập người, cái vuốt nhẹ nhõm của hắn con trai khi nãy khiến cho chút lý trí còn sót lại của cô ấy lưu ý sự nguy hại tuy nhiên khung hình cô lại tận hưởng ứng hành vi của hắn, càng khát khao nhiều hơn thế. Cô tù mù nhìn thấy chuyện gì đang được xẩy ra với bản thân, cô nỗ lực tươi tỉnh tuy nhiên càng ngày khung hình và càng ko nghe theo gót sự tinh chỉnh và điều khiển của cô ấy, cỗ váy bên trên người thiệt vướng víu Tú Anh chính thức khua tay múa chân mong muốn tháo dỡ phắt cái váy bên trên người, mò mẫm sự tự do thoải mái mang đến phiên bản thân ái. Cơ thể nhỏ nhỏ bé chìm nghỉm nhập cái chóng êm ả to lớn. Đúng khi cơ cửa ngõ chống lại cởi rời khỏi. Tiếng người con trai trộn láo nháo giờ đồng hồ mỉm cười “Chơi vui sướng nhé, các bạn tốt”, tất nhiên là giờ đồng hồ ngừng hoạt động. Sau cơ, một bóng đen thui to lớn sụp sập xuống chóng, khá thở lạnh buốt phả nhập khung hình mềm mịn của Tú Anh thực hiện cô càng thêm thắt ngứa ngáy khó chịu, tay cô vẫn không ngừng nghỉ mò mẫm cơ hội tháo dỡ váy. Vừa đụng chạm nhập Tú Anh, sau khoảnh tương khắc cứng đờ, hắn con trai ngày càng áp sát cô, thủ công chính thức sờ soạng bên trên khung hình cô từng khi một bạo dạn. Động tác nỗ lực tháo dỡ váy của Tú Anh tương tự như sự phản kháng yếu ớt ớt so với hắn đó là liều lĩnh dung dịch kích ứng khiến cho hắn càng hung hăng xé toạc cái váy mỏng dính manh bên trên người cô ném xuống khu đất. Gã nâng cằm cô lên, áp song môi rét rực lên môi cô nghiến ngấu gặm mút tận thưởng sự mềm mịn của cô ấy, cái lưỡi hắn chính thức xâm cướp vùng mồm cô khiến cho cô ko thở nổi. Nhưng  kích thích nhập khung hình cô theo gót những động tác của hắn bột phát trọn vẹn, lý trí mơ hồ nước hoảng sợ hãi kháng cự tuy nhiên khung hình lại căng rời khỏi mong muốn được lấp tràn. Bà tay vĩ đại rộng lớn của hắn chính thức vuốt ve sầu, xoa nắn những điểm nhạy bén nhất bên trên khung hình Tú Anh khiến cho cô hoảng hoảng sợ. Rồi hắn ko khách hàng khí xâm cướp trực tiếp nhập khung hình cô không còn chuyến này cho tới chuyến không giống. Miệng hắn lẩm nhẩm gì cơ Tú Anh ko nghe rõ ràng. Cứ như thế cô ngất lên đường khi nào là ko hoặc. Nửa tối Tú Anh tỉnh dậy, khung hình đau đớn như vừa phải trải qua quýt một trận đòn tra tấn, thắt sườn lưng mong muốn gãy thực hiện song, phần bụng bên dưới dồn lên từng đợt đau đớn trước đó chưa từng với. Những hình hình họa kinh hoàng từ từ ùa về. Gã con trai to lớn đang được ở cạnh bên cô, vùi mặt mũi nhập vào chăn, qua quýt bóng tối lù mù mờ rất có thể thấy hắn là 1 trong người cao vĩ đại, cứng rắn và còn cực kỳ trẻ con. Hắn ko ngủ say, thở ngăn cách, thỉnh phảng phất thủ công vật qua quýt vật lại nhập ko trung, từng căn chống tràn ngập hương thơm nam giới phái đẹp khuất tất của sự việc khoái lạc. Sợ hắn tỉnh dậy, Tú Anh nhẹ dịu chuyến mò mẫm nhập bóng tối mò mẫm ăn mặc quần áo tuy nhiên cỗ váy của cô ấy bên dưới sàn chỉ với là 1 trong miếng vải vóc bị xé rách nát te tua, trong những lúc vô vọng cô nhặt được cái áo sơ-mi của hắn con trai, ko nghĩ về ngợi nhiều Tú Anh vơ hấp tấp cái áo khoác lên trên người, mặc dù sao hắn cũng to lớn nên áo sơ-mi của hắn khoác lên trên người Tú Anh cũng tương tự một cái váy ngang đùi, chuyến mò mẫm mò túi đeo, cũng may túi đeo của cô ấy vẫn tồn tại trên đây tuy nhiên điện thoại cảm ứng đã trở nên lấy lên đường. Không nghĩ về ngợi nhiều Tú Anh Open lao thoát ra khỏi điểm khiếp sợ cơ. Mặc những góc nhìn xung xung quanh đang được nom cô chỉ trỏ. Giọng rằng nhẹ dịu êm ả của tiếp viên mặt hàng ko thông tin máy cất cánh chuẩn bị hạ cánh khiến cho Tú Anh thức tỉnh ngoài cơn ác mơ theo gót cô trong cả bao năm. Vậy tuy nhiên cô vẫn ngủ trong cả quãng thời hạn lâu năm bên trên đàng về bên TP.HCM điểm cô sinh rời khỏi sau bao năm xa cách cơ hội. Người đàn treo kính đen thui ngồi cạnh bên nhăn mặt mũi đem mang đến Tú Anh tờ khăn giấy tờ, Tú Anh ngớ người tiếp sau đó mới nhất nhằm ý cho tới cỗ dạng nhếch nhác của tớ các giọt mồ hôi rịn rời khỏi ẩm ướt váy đầm bên trên trán khiến cho tóc cô xệp nhập nhau, khuôn mặt lợt lạt không tồn tại mức độ sinh sống. Cô nhi nhí cảm ơn, tuy nhiên nhận lại là khuôn mặt rét tanh tưởi và thái phỏng tương tự như cô là con cái côn trùng nhỏ thực hiện không sạch đôi mắt anh tao vậy. Tú Anh thì thầm thở lâu năm, ko nên anh tao ga lăng chất lượng tốt bụng tuy nhiên chẳng qua quýt sự nhếch nhác của cô ấy khiến cho anh tao không dễ chịu “mặt mũi thì ko cho tới nỗi nào là tuy nhiên tính cách không dễ chịu, mất mặt lịch sự” - Tú Anh lẩm nhẩm. Đã lâu rồi cô mới nhất bay thoát ra khỏi được cơn ác mơ kinh hoàng cơ, cô tưởng tôi đã gạt bỏ được phần nào là. Nhưng khi quay về TP.HCM này, nỗi ám ảnh vẫn tồn tại nhập cô. Tú Anh, ngồi nhập quán cafe cạnh trường bay, gọi một ly cafe đen thui ko đàng, ngóng xe cộ cho tới đón. Tú Linh, em gái tuy vậy sinh của cô ấy vừa phải gọi cho tới van lỗi vì như thế tắc đàng tiếp tục cho tới trễ một phần hai tiếng, bảo cô mò mẫm quán cafe nào là cơ ngồi đợi.  Tú Anh ừ hữ, mò mẫm cho bản thân một số chỗ ngồi có  khuông hành lang cửa số nom rời khỏi thảm thảm cỏ mướt, mặc dù sao thì cô cũng ko vội vàng gặp gỡ ai nhập mái ấm gia đình bản thân cả. Cô với dự cảm cuộc sum họp mái ấm gia đình này chẳng với gì sung sướng. Cô chỉ ngóng coi, cô em gái “yêu quý” của tớ tiếp tục giở những trò gì khi nằng nặc van thân phụ gọi cô về bên sau chừng ấy năm chúng ta coi cô là nỗi dù nhục, ko mang đến cô quyền được về bên. Cũng chất lượng tốt, nếu như chúng ta ko gọi thì cô cũng tiếp tục về bên sớm thôi. Cô nên về bên nhằm lấy lại danh dự của cô ấy mọi người chúng ta Trương, là đái thư khuê những hàng đầu Ninh Thành. Trở về nhằm trả lại mang đến những người dân vẫn hoảng sợ cô cái giá chỉ mà người ta xứng đáng nên nhận. 

editor-pick

Dreame-Editor's pick

bc

Cứ tưởng đơn giản gặp gỡ gỡ

bc

Cô Vợ Lo Xa Của Doãn Tổng

bc

Hoa Hồng Và Quái Vật

bc

Xem thêm: dai mong chu

Nợ Em Ngàn Lời Xin Lỗi

bc

Sugar Baby Của Tổng Tài

bc

Mùa hoa gạo nở

bc

Khẽ đụng chạm nhập anh