tổng tài ác ma sủng thê

intro-logo

Blurb

Bạn đang xem: tổng tài ác ma sủng thê

Bữa tiệc mừng lâu bà cụ Tô ra mắt vô nằm trong chất lượng tốt đẹp mắt. Lâm Thành Nhân cũng lấy được CP doanh nghiệp lớn kể từ tay của bà cụ, tâm lý vô nằm trong chất lượng tốt.

Sau khi tách ngoài mái ấm bọn họ Tô, Lâm Thành Nhân tài xế đem Lưu Họa Y về mái ấm. Cô ngủ quên bên trên xe cộ, anh kéo một tấm thảm đậy lên trên người nhằm cô ngoài rét mướt. Phụ phái nữ vô thời kì mang thai khung người tiếp tục mẫn cảm và yếu đuối ớt rộng lớn thông thường ngày.

Về cho tới biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang, khi xe cộ tạm dừng, Lưu Họa Y mơ tưởng tỉnh giấc, Lâm Thành Nhân ko xuống xe cộ tuy nhiên thưa bản thân đem việc ham muốn ra bên ngoài. Cô gật đầu, xuất hiện xuống xe cộ cút vô vô. Chiếc xe cộ của Lâm Thành Nhân ngay tức khắc tách cút.

Ngoài ý ham muốn, Lâm Thành Công lại trong nhà.

"Chị dâu, sao lại sở hữu từng bản thân chị?”

"Ừ, Lâm Thành Nhân đem việc cần ra bên ngoài."

Lưu Họa Y mỉm cười cợt với Lâm Thành Công, tự nhiên cô nghĩ về cho tới một chuyện.

"Anh trai chị đâu? Đã bao nhiêu ngày ko thấy anh ấy, chị thiệt sự vô cùng phiền lòng."

Trên mặt mày cô hiện thị lên sự không yên tâm.

chap-preview

Xem thêm: ấm áp như xưa

Free preview

Chương 1: Từ quăng quật vẹn toàn tắc

Bữa tiệc mừng lâu bà cụ Tô ra mắt vô nằm trong chất lượng tốt đẹp mắt. Lâm Thành Nhân cũng lấy được CP doanh nghiệp lớn kể từ tay của bà cụ, tâm lý vô nằm trong chất lượng tốt. Sau khi tách ngoài mái ấm bọn họ Tô, Lâm Thành Nhân tài xế đem Lưu Họa Y về mái ấm. Cô ngủ quên bên trên xe cộ, anh kéo một tấm thảm đậy lên trên người nhằm cô ngoài rét mướt. Phụ phái nữ vô thời kì mang thai khung người tiếp tục mẫn cảm và yếu đuối ớt rộng lớn thông thường ngày. Về cho tới biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang, khi xe cộ tạm dừng, Lưu Họa Y mơ tưởng tỉnh giấc, Lâm Thành Nhân ko xuống xe cộ tuy nhiên thưa bản thân đem việc ham muốn ra bên ngoài. Cô gật đầu, xuất hiện xuống xe cộ cút vô vô. Chiếc xe cộ của Lâm Thành Nhân ngay tức khắc tách cút. Ngoài ý ham muốn, Lâm Thành Công lại trong nhà.  "Chị dâu, sao lại sở hữu từng bản thân chị?”  "Ừ, Lâm Thành Nhân đem việc cần ra bên ngoài." Lưu Họa Y mỉm cười cợt với Lâm Thành Công, tự nhiên cô nghĩ về cho tới một chuyện.  "Anh trai chị đâu? Đã bao nhiêu ngày ko thấy anh ấy, chị thiệt sự vô cùng phiền lòng." Trên mặt mày cô hiện thị lên sự không yên tâm.  "Em đang được cho những người đi tìm kiếm, chị cứ yên tĩnh tâm." Lâm Thành Công yên ủi, tuy nhiên chuyện này thiệt sự đem chút kỳ quặc. Trừ khi Lưu Tử Đằng thiệt sự bị người không giống bắt cút, nếu như không anh ấy ko thể kín tiếng mất tích như vậy.  Huống hồ nước, một phi công như anh ấy mất tích cũng khá khó khăn hiểu.  "Có thông tin gì chắc chắn cần báo cho tới chị biết." Lưu Họa Y vẫn phiền lòng, cô ko thể sinh sống vô tâm vì vậy được. Đó là anh trai của cô ấy. "Thật kỳ kỳ lạ, sao tự động dưng lại đổi mới mất…" Nói 50%, đùng một phát Lâm Thành Công thốt lên: " Chẳng lẽ là anh trai em?”  Lưu Họa Y ngỏ to tướng đôi mắt, một tia hoảng kiêng dè lướt qua chuyện. Về sự mất tích của Lưu Tử Đằng, cô đang được sớm nghĩ về cho tới đem cần Lâm Thành Nhân giở trò quỷ hay là không.  Rốt cuộc dường như không cần một nhị phen anh châm chọc cô quá quan hoài cho tới Lưu Tử Đằng.  Hơn nữa từng phen Lưu Tử Đằng xuất hiện tại đều tiếp tục cút cùng theo với Lâm Thành Nhân. Mà khi Lưu Tử Đằng mất tích, Lâm Thành Nhân lại điềm tĩnh cho tới ko ngờ, ko biết ngừa, lỡ như người ê quay trở lại thì sao? Nghĩ cho tới phía trên, bên trên trán Lưu Họa Y chính thức toát một tầng các giọt mồ hôi mỏng tanh.  "Nếu là Lâm Thành Nhân, vậy thì anh ấy quá thảm rồi!” Thành phố này rộng lớn vì vậy, người độc nhất hoàn toàn có thể kiểm soát Lưu Tử Đằng cũng chỉ mất Lâm Thành Nhân. Lưu Tử Đằng cũng ko cần ko biết thủ đoạn và dã tâm của anh ấy. “Chị chớ nghĩ về rất nhiều, bọn em tiếp tục cố rất là khảo sát chuyện này.” Lâm Thành Công thưa. "Lại thưa, anh trai em thực sự tàn nhẫn cho tới kinh sợ, lại còn tàn nhẫn một cơ hội trực tiếp thắn, vô cùng ko lúc nào nghe theo gót người không giống." Điểm này, Lưu Họa Y vô cùng đồng cảm, chính vì người ê quá tàn nhẫn nên mới nhất dễ gây nên oán chuốc oán thù cho tới vì vậy.  Vấn đề này, cô cảm nhận thấy tránh việc thực hiện khó khăn Lâm Thành Công.  Đều đứng ở khía cạnh của chủ yếu anh trai bản thân thì hoàn toàn có thể khảo sát rời khỏi đồ vật gi đây?  Lưu Họa Y gật đầu, đùng một phát cô nghĩ về cho tới một người. Tiêu Minh Cảnh. Có lẽ Tiêu Minh Cảnh hoàn toàn có thể chung cô điều gì ê.  Nói chuyện với Lâm Thành Công hoàn thành, tâm lý Lưu Họa Y đem chút ko kìm nén được ham muốn đi tìm kiếm Tiêu Minh Cảnh. Không cần vì như thế ham muốn gặp gỡ anh tớ tuy nhiên là kẻ này thiệt sự hoàn toàn có thể chung cô.  Mạng của cô ấy nằm trong toàn bộ những trở ngại vô quá khứ, nếu như không tồn tại Tiêu Minh Cảnh, đang được không tồn tại cô ngày thời điểm ngày hôm nay.  "Chị dâu phiền lòng à?”  "Không đem, chị lưu giữ rời khỏi Tiêu Thanh Lạc đem loại ham muốn đem chị, đang được hứa hẹn trước rồi, chị cần cút ngay lập tức giờ đây." Lưu Họa Y giả dối, tuy nhiên cũng vì như thế nhằm xử lý chuyện này. “Hay nhằm em đem chị đi?” Lâm Thành Công chất vấn. "Không cần thiết, chị sẽ tới doanh nghiệp lớn Hinh Vũ thăm dò cô ấy." Nói hoàn thành, cô ngay lập tức tách ngoài biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang.  Tới doanh nghiệp lớn Hinh Vũ, Lưu Họa Y nhanh gọn tìm về văn chống của Tiêu Minh Cảnh, tuy nhiên anh vẫn còn đấy đang được họp, ko hề ra bên ngoài.  "Thưa cô, tôi hoàn toàn có thể chung cô đem điều không?” Thư ký ngỏ mồm chất vấn thấy lúc Lưu Họa Y đang được đợi ở phía trên nửa giờ đồng hồ.  "Không cần thiết, tôi đợi tăng một ít là được." Lòng kiên trì của cô ấy đang được nhanh gọn đợi được người ê.  Dáng người Tiêu Minh Cảnh trực tiếp tắp, không dừng lại ở đó chân cũng khá lâu năm, mang 1 cỗ phục trang color xám, từ đầu đến chân hiện hữu lên vẻ mới mẻ.  Nghiêm trang và thận trọng, không giống xa xôi cỗ dáng vẻ trước ê.  Lưu Họa Y ngơ ngẩn nom, chẳng bao nhiêu chốc người này đã càng ngày càng tiến thủ ngay gần cô. “Đợi lâu rồi à?” Khóe mồm anh tớ khẽ cong lên, khuôn mặt trở thành rõ rệt. "Không sao, nom anh dường như ko vui sướng. Anh Minh Cảnh, doanh nghiệp lớn xẩy ra yếu tố sao?”  Lưu Họa Y nom nhị mắt mỏi mệt mệt mỏi của Tiêu Minh Cảnh, xác định là mới gần đây quá bận nên anh tớ không tồn tại thời hạn nhằm ngủ. “Ừ, thăm dò tôi đem việc gì?” Tiêu Minh Cảnh cười cợt ngồi xuống, tiếp sau đó Lưu Họa Y cũng ngồi xuống. “Một việc vô cùng cần thiết.” Lưu Họa Y đem chút ậm ừ ngỏ mồm. Cô không thích cầu nài bất kì ai, cho dù là là Lâm Thành Nhân cô cũng sẽ không còn cầu nài người ê.  Nhưng vì như thế anh trai, cô rất cần phải kể từ quăng quật lý lẽ của chủ yếu bản thân. "Nói cút, nếu như chung được thì tôi sẽ hỗ trợ.” Tiêu Minh Cảnh ko thoái thác một chút nào thưa. “Là thế này, anh trai Lưu Tử Đằng của tôi thất lạc đang được lâu, tôi mãi vẫn không tìm kiếm thấy anh ấy!” Trong lòng Lưu Họa Y vang lên những tiếng động lộp độp. Giống như đem dự cảm xấu xí.  "Vì sao cô ko nhờ Lâm Thành Nhân giúp?” Mặc cho dù đang được vấn đáp tuy nhiên giọng điệu của Tiêu Minh Cảnh ko khiến cho người tớ không dễ chịu như Lâm Thành Nhân và lại vô cùng tự do thoải mái. “Ngoại trừ chuyện này.” Lưu Họa Y không thích phân tích và lý giải rất nhiều. "Chẳng lẽ cô nhận định rằng việc anh trai cô thất lạc đem tương quan cho tới anh ta?” Đột nhiên góc nhìn Tiêu Minh Cảnh như bị một tầng sương thong manh chứa đựng, khó khăn nom rời khỏi được rốt cuộc anh tớ đang được tâm trí đồ vật gi. "Tôi ko chắc chắn, tuy nhiên anh ấy ko quí anh trai tôi. Hai người chúng ta vừa phải gặp gỡ đang được ham muốn choảng nhau, cho nên vì thế chuyện này chỉ hoàn toàn có thể quấy nhiễu anh Minh Cảnh.” Lưu Họa Y uyển đem thưa. “Được, tôi chung cô!” Tiêu Minh Cảnh Gọn gàng dứt khoát đáp.  “Thật sao? Tốt quá!” Lưu Họa Y cười cợt thưa, khích động cho tới nỗi ham muốn nhảy dựng lên. Tiêu Minh Cảnh mỉm cười cợt nom cô nàng trước đôi mắt, chính vì bên trên người Lưu Họa Y mang 1 loại thơ ngây hóa học phác hoạ, không dừng lại ở đó bạn dạng thân thiện lại là 1 cô nàng dường như ngoài khôn xiết điềm đạm, cho nên vì thế có những lúc nom cô như 1 đứa trẻ con. “Tôi thưa rồi, chỉ việc năng lực của tôi được chấp nhận, chắc chắn sẽ hỗ trợ cô bởi vì từng cơ hội.” Biểu cảm Tiêu Minh Cảnh dứt khoát và kiên tấp tểnh. Có vẻ như chuyện này và đã được xác lập. "Có manh côn trùng gì nhằm thăm dò anh trai cô không?”  Tiêu Minh Cảnh chất vấn. "Phương tiện dịch rời thông thường ngày của anh ấy ấy là máy cất cánh trực thăng. Dường như, anh ấy mang 1 ngôi nhà tại ven bờ biển, tuy nhiên giờ đây thì ko, chỉ với 1 căn bên trên núi. Về sau còn tồn tại những tòa nhà không giống tuy nhiên đều là những điểm tôi không tới." Lưu Họa Y đùng một phát nghĩ về cho tới chuyện trước khi Lâm Thành Nhân từng tấn công bom nhà đất của Lưu Tử Đằng.  Vì vậy, thực sự đem năng lực là anh. Loại chuyện này liên tiếp nhắc nhở bạn dạng thân thiện cô rằng người ê vô sau này chắc chắn tiếp tục trốn càng xa xôi càng chất lượng tốt. “Được, tôi tiếp tục kiểm tra những manh côn trùng tuy nhiên cô hỗ trợ, đem điều, những thời buổi này cô nên nghỉ dưỡng thiệt chất lượng tốt, đang được có bầu tuy nhiên.” Tiêu Minh Cảnh nom sắc trời, đã và đang muộn rồi. “Đúng vậy!”  "Tôi đem cô về." Vừa thưa, anh vừa phải chũm áo khoác bên ngoài sau ghế rồi đưa lên vai. “Không cần thiết đâu!” Lưu Họa Y kiêng dè chạm cần Lâm Thành Nhân, người nam nhi âm hiểm ê nếu mà phát hiện ra cô ngồi vô xe cộ Tiêu Minh Cảnh, chỉ kiêng dè lại xẩy ra chuyện xui xẻo. “Không cần thiết nơm nớp, lúc này cô đang được có bầu, Lâm Thành Nhân dù là phát hiện ra tôi đem cô về mái ấm cũng tiếp tục hiểu thôi. Chẳng lẽ cô còn ham muốn tự động bản thân trở về?” Tiêu Minh Cảnh chất vấn lại. Lưu Họa Y ko tìm kiếm được nguyên do kể từ chối, đành cần gật đầu đồng ý.  “Vậy cút thôi!” Thời điểm cô ra đi vừa đẹp ko phát hiện Lâm Thành Nhân, lúc này ngay lập tức nguyện cầu người ê ko quay trở lại. Nhưng vì sao cô lại kiêng dè anh? Vốn dĩ không tồn tại chuyện gì, vì sao cần tâm trí nhiều?

editor-pick

Dreame-Editor's pick

bc

Hoa Hồng Và Quái Vật

bc

Nợ Em Ngàn Lời Xin Lỗi

bc

Cô Vợ Lo Xa Của Doãn Tổng

Cứ tưởng đơn giản gặp gỡ gỡ

bc

Sugar Baby Của Tổng Tài

bc

Mùa hoa gạo nở

bc

Khẽ chạm vô anh