to tình truyện full

Sáu giờ sáng sủa, con cái chim sẻ đậu bên trên cây cột năng lượng điện 'phành phạch' song cánh đập tan sự yên tĩnh tĩnh nhập ngõ. Do tối ngày hôm trước vừa phải mới mẻ sập một trận mưa nên hoa quế rơi lở tở xuống bên dưới tương tự vỏ hộp mật ong bị tiến công sập lênh láng lên bên trên mặt mũi khu đất ẩm ướt sũng. 

Không khí ẩm ướt luồn qua loa khe hành lang cửa số nhập phía bên trong, Hứa Tùy ở trườn bên trên bàn, bẫy vai bất giác teo rúm lại vì thế rét, cô nhấc đầu lên một cơ hội trở ngại, giơ tay xoa mặt mũi nhằm phiên bản thân thích tươi tắn rộng lớn một chút ít.

Bạn đang xem: to tình truyện full

Tối ngày qua Hứa Tùy vừa phải phẫu thuật kết thúc, thêm vào đó khi nửa tối cơ sở y tế tập trung cô với chuyện vội vàng, đợi cho tới khi bận kết thúc thì trời tiếp tục chuẩn bị sáng sủa rồi, cô ở trườn trực tiếp luôn luôn xuống bên dưới bàn chợp đôi mắt một khi, lông nheo đen thui lâu năm cũng chẳng phủ cất giấu được mệt rũ rời điểm mí đôi mắt.

Trong Tolet, Hứa Tùy ngậm nước súc mồm vị bạc hà nhập mồm, banh vòi vĩnh nước vốc một tóm nước lên vệ sinh nhằm sẵn sàng đi làm việc ca sáng sủa.

Bảy giờ năm mươi phút, người nhập khoa từ từ đông đúc lên, người xem kính chào buổi sáng sớm cùng nhau. Hứa Tùy tranh giành thủ thời hạn xử lý một trong những phần bánh sừng trườn, cafe đen thui đặt tại lân cận, với người nhấc lên thay cho nhập cơ một vỏ hộp sữa.

Hứa Tùy ngửng đầu, là bác bỏ sĩ thực tập luyện mới mẻ cho tới, chàng trai lo ngại ngùng nói: "Bác sĩ Hứa, chị xuyên suốt ngày nốc cafe ko chất lượng cho tới sức mạnh đâu ạ."

"Cảm ơn." Hứa Tùy mỉm cười cợt, cô nhìn thời hạn, "Đi thôi, cho tới giờ đánh giá chống dịch rồi."

Bệnh nhân của khu vực nội trú hầu hết ai ai cũng mến bác bỏ sĩ Hứa cho tới đánh giá chống, cô vừa phải êm ả dịu dàng vừa phải với tính kiên trì, lại còn đặc biệt biết lắng tai những tiếng oán thù trách móc thỉnh phảng phất của chúng ta.

Một vài ba bác bỏ sĩ thực tập luyện bám theo sau Hứa Tùy, cô đánh giá từng chống một, ống ống tay áo hất lên một góc, bám theo góc nhìn nhìn thanh lịch mặt mũi ngực ngược là bảng hiệu ghi nhận màu xanh lá cây lam: Hứa Tùy, bác bỏ sĩ nước ngoài khoa cơ sở y tế Phổ Nhân.

Lúc đánh giá cho tới một cô nàng, nhì thời điểm hôm nay người người bệnh này vừa phải mới mẻ phẫu thuật ruột quá, Hứa Tùy nhắn thám thính kỹ cô ấy cần ăn kiêng khem và kiểm soát và điều chỉnh lại giờ giấc sinh hoạt cho tới thích hợp.

Tuổi tác của cô nàng vẫn tồn tại nhỏ, phẫu thuật kết thúc không được bao lâu tiếp tục phục sinh lại dáng vóc thông minh như cũ, ngước hai con mắt vĩ đại tròn trặn lộng lẫy rằng phiên bản thân thích mà còn phải ăn những món ăn bừa bến bãi như vậy nữa thì loại gì cũng tiếp tục bị tiêu diệt.

"Bác sĩ Hứa, em rất có thể nốc trà sữa ko ạ?" Cô gái căn vặn một cơ hội dè dặt.

Hứa Tùy tóm chữ ký thương hiệu tạm dừng bên trên tập luyện tư liệu màu xanh lá cây, ngước đôi mắt đối lập với cặp đôi mắt lộng lẫy cơ, rằng nhẹ nhàng nhàng: "Một chút thôi."

"Tại sao ạ? Em mong muốn nốc Yihetang rộng lớn cơ." Cô gái thực hiện mặt mũi khổ cực.

"..."

Bác sĩ thực tập luyện đứng ở phía đằng sau ko nhịn được nhảy cười cợt trở nên giờ, Hứa Tùy mặt mũi ko xúc cảm, thanh âm còn đem bám theo chút tàn nhẫn: "Bây giờ tới cả 'một chút thôi'* em cũng ko được nốc nữa đâu."

*Trung Quốc với 1 hãng sản xuất trà sữa là 一点点: Yidiandian (một chút thôi)

Cô gái phản xạ lại một cơ hội muộn mằn, hối hận hận đáp: "Bác sĩ, em sai rồi!"

...

Kiểm tra chống kết thúc, Hứa Tùy đút nhì tay nhập vào biu áo trở lại chống thao tác, bên trên hiên chạy dọc đụng chạm cần giáo viên kiêm công ty nhiệm ngoại y khoa vẫn luôn luôn dẫn dắt bản thân.

Chủ nhiệm khoa cho tới với việc, đúng vào khi tóm được cô: "Tiểu Hứa, vừa phải đánh giá chống kết thúc à?"

"Vâng." Hứa Tùy gật đầu, nhìn công ty nhiệm khoa như với điều gì mong muốn rằng, cô dữ thế chủ động hỏi: "Thầy, thầy với chuyện gì vậy ạ?"

"Dạo mới đây em là kẻ liều mình nhất nhập khoa đấy, thực sự với dáng vóc của thầy năm xưa rồi." Bác sĩ Trương mỉm cười cợt, đường nét mặt mũi hiền lành, "Nhưng cũng cần lưu ý thay đổi hòa thích hợp, u em tiếp tục gọi điện thoại cảm ứng cho tới tới thầy rồi trên đây này, bảo thầy cần phiền lòng cho việc quan trọng của em."
Hứa Tùy ngẩn người, ko ngờ kết quả của không ít phiên kể từ chối lên đường coi đôi mắt là u lại tìm tới công ty nhiệm khoa nhằm tạo ra mức độ nghiền cho tới cô. Cô vựng lại tinh ma thần: "Thầy, thầy với biết ước mong sau thời điểm qua loa tuổi hạc trung niên của u em là gì ko ạ?"

"Là gì?"

"Là thực hiện bà mai nguyệt lão, lôi em đi ra rèn luyện trước." Hứa Tùy người sử dụng ngón tay chỉ nhập người không có tội là chủ yếu bản thân.

"Cái đứa nhóc này." Chủ nhiệm Trương nhảy cười cợt, ngữ khí bất lực, ngay lập tức tiếp sau đó gửi chủ thể, "Ở nhập đái khu vực địa điểm thầy ở với 1 chàng trai cũng rất được lắm, ĐK cũng chất lượng..."

Đôi đôi mắt của Hứa Tùy liếc điên hòn đảo lên trên người ông, tiến công lạc đề: "Thầy, sao em ngửi thấy hương thơm dung dịch lá phía trên người của thầy vậy? Nồng lắm ạ."

Người nhập cơ sở y tế Phổ Nhân đều biết rõ hắn thuật trị bệnh tình của bác bỏ sĩ Trương vô nằm trong xuất xắc, đáng tin tưởng quang vinh mọi chỗ, tuy nhiên cũng là 1 trong những người kinh khủng phu nhân đúng thương hiệu. Vợ của bác bỏ sĩ Trương là hắn tá trưởng của khoa nhi, thông thường xuyên sắp tới đây đánh giá. Lần này bà ngửi thấy hương thơm dung dịch bên trên người thầy là lại tuyên thân phụ nếu như không cần kiêng khem dè nhì tay của ông vẫn tồn tại rất có thể dùng để làm trị dịch cứu giúp người, thì bà tiếp tục bẻ gãy tay của ông lên đường lâu rồi.
"Hôm ni thầy tiếp tục kịp mút hút điếu này đâu, chắc chắn là bị ám hương thơm kể từ người nhà đất của người bệnh." Bác sĩ Trương kéo phần cổ áo lên ngửi, khuôn mặt mũi băn khoăn lắng: "Thôi ko rằng với em nữa, thầy lên đường cọ tay tiếp tục."

...

Bận bịu một ngày dài trời, sau cuối Hứa Tùy cũng kết giục việc làm. Cô về căn nhà ngủ bù, ngủ cho tới khi trời khu đất tối sầm mới mẻ tỉnh dậy, phía xa vời xa là những ánh sáng của đèn neon sáng sủa lung linh.

Cô cứ tưởng thời hạn tiếp tục trôi lên đường rất mất thời gian rồi, tuy nhiên thiệt đi ra mới mẻ chỉ ngủ được với thân phụ giờ.

Hứa Tùy thờ thẫn một khi rồi ngồi dậy ngừng hoạt động tuột, người sử dụng bluetooth của địa hình liên kết với loa banh một phiên bản nhạc rock, khắp cơ thể giẫm lên bên trên thảm xoa bóp thư giãn giải trí.

Mọi người phần rộng lớn đều nhận định rằng đứng phía trên thảm xoa bóp tiếp tục đặc biệt nhức, tuy nhiên so với Hứa Tùy nhưng mà rằng, nó là 1 trong những loại công thức giải lan stress tốt nhất có thể. Di động kêu lên một giờ 'ding', bên trên trán Hứa Tùy sập một chút ít các giọt mồ hôi, cô thẳng ngồi phịch xuống bên dưới thảm xoa bóp tóm địa hình lên coi.
Mẹ Hứa gửi hàng loạt lời nhắn cho tới, ý tứ là mong muốn cô lên đường coi đôi mắt.

Gió thổi phơ phất, mây trôi lững lờ: [Chàng trai phiên này thiệt sự đặc biệt được, to hơn con cái nhì tuổi hạc, người tao còn là một công ty cai quản chống ban của một tập đoàn đấy, không chỉ là kẻ thành công, lại còn đẹp nhất trai, người ra mắt rằng cậu tao là 1 trong những chàng trai vừa phải xuất sắc ưu tú vừa phải với trách móc nhiệm.]

Gió thổi phơ phất, mây trôi lững lờ: [Ngày mai lên đường gặp gỡ nhé? Đừng viện cớ nữa, u biết tối mai con cái ko cần trực ban.]

'Gió thổi phơ phất, mây trôi lững lờ' gửi tiếp cho tới cô danh thiếp của một người, Hứa Tùy nhấn nhập hình ảnh thay mặt, phản bác: [Cái loại tự sướng khoanh nhì tay trước vùng ngực thế này, con cái thấy rất khác người thành công, như là nhiều cung cấp thì với.]

Mẹ Hứa thấy Hứa Tùy nói lảng là biết ngay lập tức cô lại mong muốn lừa bịp nhằm qua loa cửa ngõ như từng Lúc, thái phỏng chắc chắn rằng với yếu tố. Mẹ Hứa khá tức giận dỗi, bà ngán chả buồn gõ lời nhắn nữa, gửi luôn luôn hàng loạt voice chat xịn thân phụ qua loa cho tới cô.
Gió thổi phơ phất, mây trôi lững lờ: [Năm ni con cái chuẩn bị sửa 28 rồi, chuẩn bị trở nên bà cô già nua rồi đó, sao lại chẳng với tí gấp rút này thế hả?]

Hứa Tùy trả lời: [Mẹ, lúc này con cái vẫn ko mong muốn kết duyên lắm.]

Chí không nhiều thì tâm trí trước đôi mắt là vì vậy, 1 mình vừa phải tự do vừa phải tự tại tự động bên trên, thêm vào đó việc làm của Hứa Tùy lại bận, kỳ thực không có gì mức độ lực nhằm suy nghĩ cho tới chuyện này nữa.

Gió thôi phơ phất, mây trôi lững lờ: [Vậy con cái mong muốn thực hiện gì?]

Hứa Tùy còn còn chưa kịp vấn đáp, 'gió thổi phơ phất, mây trôi lững lờ' tiếp tục lại gửi tiếp một lời nhắn nữa đến: [Có cần con cái mong muốn đi làm việc ni sư không?]

Hứa Tùy phì cười cợt, đang được mong muốn vấn đáp thì màn hình hiển thị đùng một phát nhảy đi ra một lời nhắn nhắc nhở, cô nhấp nhập, cơ hội nhiều năm vậy rồi nhưng mà vẫn đang còn người nhấn mến comment cơ của cô ý, lại còn vấn đáp lại nữa.
Câu căn vặn cơ là: Việc hài hước nhất nhưng mà chúng ta đã từng nhập thời kỳ yêu thương thì thầm lúc còn là học viên là gì?

Lúc cơ Hứa Tùy hăng hái tăng trào nên tiếp tục vấn đáp ẩn danh:

"Năm lớp chục một, với 1 tập phim năng lượng điện hình ảnh quốc tế được trình chiếu, tôi vô cũng thích nó, thế là tiếp tục mua sắm một cái áo T-shirt màu xanh lá cây lam ở sát rạp chiếu phim.

Ngày thứ nhất khoác nó tới trường, bỗng nhiên trừng trị hiện tại cậu ấy cũng khoác cái áo T-shirt màu xanh lá cây lam cơ, tuy nhiên áo nhưng mà cậu ấy khoác đơn thuần loại thông thường đến mức độ ko thể thông thường rộng lớn, tuy nhiên tim tôi lại đập lên thình thịch một cơ hội rõ rệt, lặng lẽ nhận định rằng chúng tôi khoác đồ vật song cùng nhau.

Có lẽ ông trời thấy tôi yêu thương thì thầm cực vượt lên, nên tiếp tục cố ý tặng tôi một sự trùng khớp và ngọt ngào.

Xem thêm: đại tra công và tiểu mỹ nhân

Từ cơ về sau, tôi thông thường xuyên khoác cái áo cơ. Thậm chí nhập tối ngày hôm trước tôi còn hoang toàng tưởng liệu cậu ấy với khoác cái áo T-shirt cơ vào trong ngày loại nhì hay là không. Cậu ấy ngồi ở sản phẩm loại nhì kể từ bên dưới lên, còn tôi ngồi sản phẩm nhì kể từ bên trên xuống. Hàng ngày lên lớp vì thế sẽ được nhìn cậu ấy nhiều một chút ít, tôi còn cố ý lên đường nhập kể từ cửa ngõ sau, vờ vịt ko nhằm ý lên đường lướt qua loa người cậu ấy, thỉnh phảng phất lòng đôi mắt tiếp tục liếc thấy cậu ấy chây lười biếng tựa nhập khuỷu tay, mái đầu rối tung, Lúc nhưng mà loại nhô thoát khỏi xương bẫy vai miếng khảnh là bóng hình màu xanh lá cây lam ấy, tim tôi tiếp tục đập thời gian nhanh một cách tiếp theo thông thường, thiếu hiểu biết sao lại hạnh phúc xuyên suốt cả một ngày trời.
Kết ngược về sau tôi hiểu rằng cái áo này là cái áo T-shirt 9,9 tệ nhưng mà nữ giới cậu ấy khi lên đường cửa hàng mua sắm đồ vật tính hóa đơn tiếp tục tiện tay mua sắm thêm thắt. Một chàng trai bất cần thiết vì vậy và lại ngày ngày khoác nó ko hề nhằm ý một chút nào.

Lúc cơ tôi như thức tỉnh, dường như tiếp tục hiểu đi ra được một chuyện: Có lẽ cậu ấy vĩnh viễn cũng sẽ không còn trông thấy tôi."

...

Số lượt mến comment của Hướng Dụ được xếp loại nhất, thậm chí là còn tồn tại không ít người nhằm lại tiếng nhắn: Chẳng hài hước một chút nào cả, sao tôi lại thấy đau xót thế nhỉ. Ôm ôm cô nàng nhỏ xíu nhỏ.

Hứa Tùy ngẩn người, nhìn lại nhập comment nhiều năm vừa qua trên đây của chủ yếu bản thân, khi đang được sẵn sàng ẩn lên đường thì với 1 comment mới mẻ nhảy ra: Vậy lúc này chúng ta còn mến người cơ không?
Đáy đôi mắt tối dần dần lên đường, Hứa Tùy ngồi bên trên thảm xoa bóp, cũng chẳng biết bị sao nhưng mà người xem truyền cho tới đợt đau nhức bại liệt đần độn kể từ thủ công, cô thay đổi với chút trở ngại.

Hứa Tùy ko vấn đáp, bay ngoài ứng dụng, cô vấn đáp lại lời nhắn của mẹ: [Vâng.]

...

Hôm sau, Hứa Tùy make up qua loa một chút ít, cô bám theo vị trí nhưng mà u gửi xuất hiện tại ở nhập một quán ăn, đối phương tiếp tục ở cơ đợi kể từ lâu.

Đối phương thương hiệu là Lâm Văn Thâm, hiện vẫn đang thao tác bên trên một doanh nghiệp lớn mạng, tuyệt vời nhằm lại cho tới Hứa Tùy đối với nhập hình ảnh chất lượng rộng lớn thật nhiều, ngũ quan liêu vẫn coi như đứng đắn, đối nhân xử thế cũng nhã nhặn nhã nhặn.

Hai người nói chuyện cũng ko cho tới nỗi này, sau thời điểm ăn cơm trắng kết thúc, Lâm Văn Thâm kiến nghị lên đường đi dạo ở sát cơ, Hứa Tùy thì thầm suy nghĩ cho dù sao cũng đã đi đến coi đôi mắt rồi, không nhất thiết phải đi ra vẻ làm những gì nữa, sau cuối cô gật đầu đồng ý.
Mười giờ tối, ánh trăng sáng sủa ngời. Hứa Tùy và Lâm Văn Thâm vai kề vai lên đường sát cùng nhau, nhì người chốc chốc lại rằng song thân phụ câu, một không khí cũng tương đối tự do, lên đường mãi lên đường mãi lên đường đến tới tận đường phố phân phối tràn món ăn lặt vặt.

Trên phố ăn lặt vặt, những tấm tấm che xanh lơ đỏ au xen kẹt cho nhau xếp trở nên một sản phẩm, bên trên vỉ nướng người sử dụng giấy tờ bạc nhằm đựng cà tím, ông công ty phết một tờ bột thìa là, nướng bên dưới lớp lửa dầu trừng trị đi ra những tiếng động 'tí tách', cá thu đao nướng than vãn ở lân cận sắc tố vàng ruộm, hương thơm thơm tho tươi tắn ngon cất cánh đi ra từng xung xung quanh.

Bóng đèn treo bên trên đỉnh đầu hắt xuống bên dưới những tia sáng sủa nhòa ảo nhỏ vụn.

Thành Vưu bưng một đĩa xiên nướng cho tới ngồi xuống trước mặt mũi người con trai, nhì người nốc chút rượu, chính thức nói chuyện câu được câu chăng cùng nhau. Thành Vưu mang đến anh một xiên thịt trườn, ngữ khí với phần dè dặt: "Lão đại, anh chớ với áp lực đè nén vượt lên, phiên này... anh coi như thể nghỉ dưỡng lên đường."
Châu Kinh Trạch đang được nhai thịt xiên, nghe vậy, nâng mí đôi mắt lên nhìn anh tao, thấp giọng cười cợt khẽ: "Anh thì với áp lực đè nén gì."

"Không với thì chất lượng rồi." Thành Vưu thở hắt đi ra một khá.

Châu Kinh Trạch ngồi đối lập Thành Vưu, chân giẫm bừa lên bên trên thanh xà bên dưới bàn, anh mới mẻ ngồi xuống không được bao lâu tiếp tục lôi cuốn thật nhiều góc nhìn của những cô nàng ở bao nhiêu bàn lân cận.

Nhưng anh cũng chẳng buồn nâng mí đôi mắt lên, kẽ ngón tay cặp điếu dung dịch, sương dung dịch chầm chậm rãi cất cánh lên rất cao, vừa khít trai vừa phải lãnh đạm.

Thành Vưu ngồi nằm trong anh tiếp tục cảm biến được vô số góc nhìn để ý kể từ tứ phương tám phía, kiêu hãnh ko thôi, thêm vào đó anh tao hễ rượu nhập là tiếng đi ra, bao nhiêu tiếng nhảm nhí tràn cả một đống: "Haiz, lão đại, bao nhiêu trong năm này thực hiện phi công phía trên trời cất cánh lên đường từng trái đất, thiệt sự vẫn ko cảnh giác ngắm nhìn và thưởng thức, nếu như tính điểm nhiều người đẹp tuyệt vời nhất thì có lẽ rằng vẫn chính là ở TP.HCM Bắc Kinh của tất cả chúng ta."
"Uầy, anh nhìn siêu mẫu người mẫu cơ lên đường." Thành Vưu cảm thán.

Châu Kinh Trạch ko nhìn, cười cợt rét một tiếng: "Còn nhìn nữa anh tiếp tục rằng với phu nhân em."

Thành Vưu hậm hực thu lại góc nhìn, thân thích chừng, con cái ngươi như trừng trị quang quẻ, đẩy cánh tay của anh: "Lão đại, anh nhìn người phụ nữ xinh đẹp nhất phía đối lập lên đường, vừa phải nhìn tướng tá mạo là biết ngay lập tức người phương Nam."

Nghe thấy nhì chữ 'phương Nam', Châu Kinh Trạch bám theo phiên bản năng ngửng đầu, hai con mắt đen thui sâu sắc mút hút xem qua, tiếp sau đó với phần sửng oi. Tướng mạo của đối phương quả thực là kẻ phương Nam điển hình nổi bật, domain authority White, đôi mắt hạnh lộng lẫy, khoác một cái váy ngay lập tức color mơ, nhì quai váy nhỏ xíu nhỏ nhằm lòi ra bẫy vai White ngần.

"Có chúng ta trai rồi, tuy nhiên nhìn nhì người này vừa phải nhìn là biết ngay lập tức vừa phải mới mẻ thân quen, có lẽ rằng là đang được coi đôi mắt, với điều khí hóa học của nhì người thường rất nhã nhặn văn hóa truyền thống, cũng thích hợp lắm." Thành Vưu thể hiện Review.
Thành Vưu rằng kết thúc câu cơ, cảm nhận thấy bầu không khí xung xung quanh chớp đôi mắt rét hẳn lên đường, anh tao với khá hốt hoảng, vừa phải liếc nhìn thì thấy anh trai của anh ấy tao ko rằng tiếng này tay ko bẻ gãy một thanh tre.

Hứa Tuỳ ko lưu ý cho tới động tĩnh ở mặt mũi này, cô sát vai Lâm Văn Thâm trải qua đường phố ăn lặt vặt, đôi mắt trông thấy tới đây trạm dừng thì ở đầu ngõ truyền cho tới giờ tranh giành chấp.

Có một bà lão phân phối kẹo bị một đám côn đồ vật nát nhừ rượu vây hãm, bọn bọn chúng lấy nguyên nhân kẹo khó khăn nuốt nên mong muốn đập nát nhừ sạp sản phẩm của bà lão. Hứa Tuỳ vốn liếng dĩ chẳng mong muốn băn khoăn chuyện bao đồng, tuy nhiên giờ kêu cứu giúp khốn cực của bà lão vang lên chớp đôi mắt y hệt như bà nội của cô ý vậy.

Hứa Tuỳ đang được mong muốn trải qua cơ, Lâm Văn Thâm lưu giữ cô lại, ngữ khí tỉnh táo: "Cô ngàn vạn phiên chớ với trải qua cơ nhập thời điểm này, lỡ như bị đám côn đồ vật hoặc bà lão cơ lừa bịp thì thảm đấy."
"Tôi mến bị người không giống lừa." Hứa Tuỳ cong khoé môi, tiếp sau đó nhìn nhập cánh tay đang được lưu giữ bản thân lại của Lâm Văn Thâm, đối phương ngượng nghịu buông tay đi ra.

Bà lão bị thương hiệu đứng đầu đẩy té xuống bên dưới khu đất, Hứa Tuỳ tiếp cận hứng bà dậy, thanh âm bình thản: "Bao nhiêu chi phí, tôi đền rồng."

Mắt của thương hiệu côn đồ vật đổi màu tóc đỏ au trông thấy Hứa Tuỳ thì sáng sủa rực lên, một cánh tay gác lên bên trên phần domain authority thịt bị lòi ra ở bẫy vai của cô: "Nếu em gái tiếp tục cầu van lơn thì vấn đề này coi như loại bỏ đi, nốc rượu với anh trên đây, thế nào?"

"Anh chớ với... chớ với thực hiện bừa, với chuyện gì thì kể từ từ rằng... anh... anh buông đi ra..." Lâm Văn Thâm đẩy gọng kính, mệt mỏi cho tới nấc ko tâm sự được một câu hoàn hảo.

Mấy thương hiệu côn đồ vật thấy Lâm Văn Thâm chỉ là 1 trong những thương hiệu yếu đuối ớt, khua khua cây gậy gộc Fe nhập tay, hỏi: "Sao hả, mong muốn tiến công nhau à?"
Lâm Văn Thâm lùi đi ra sau đó 1 bước, liếc nhìn Hứa Tuỳ, anh tao thế và lại cắm răng chạy mất hút thiệt.

Tay của thương hiệu côn đồ vật bịa bên trên vai Hướng Dụ còn cố ý vuốt ve sầu rờ mó. Không cho tới một giây, Hứa Tuỳ vặn ngược tay của hắn tao đi ra ở phía đằng sau, trừng trị đi ra giờ kêu 'rắc rắc'.

"Con u... căn nhà ngươi nữa..." Tên tóc đỏ au nhức nhối bộp chộp buông tay, mặt mũi tối sầm lại, hắn tao nâng cánh tay lên mong muốn tát nhập mặt mũi Hứa Tuỳ, thì đùng một phát nhập ko trung với 1 cánh tay thon lâu năm, từng gân máu từng khớp xương rõ rệt lưu giữ chặt lại quả đấm của hắn tao.

Là Châu Kinh Trạch.

"Ông trên đây lại còn tưởng là tay của phụ phái nữ, vừa phải mượt vừa phải không tồn tại tí mức độ lực này."

Lời này của anh ấy không khác gì đang được khiêu khích, đối phương quơ một cánh tay qua loa, Châu Kinh Trạch nghiêng người tóm gọn gàng cánh tay của thương hiệu tóc đỏ au, quật khắp cơ thể hắn xuống bên dưới khu đất, thương hiệu tóc đỏ au gào lên một giờ kêu nhức nhối thảm thiết.
Mấy người vây lại một địa điểm, chính thức bớt túi lớp bụi.

Hứa Tùy ngồi xổm xuống hứng bà lão dậy, gom bà dọn dẹp đồ đạc và vật dụng, ko rằng giờ này đem bà tách ngoài cơ.

Một trận tiến công nhau lộn xộn cho tới thời gian nhanh nhưng mà lên đường cũng thời gian nhanh, Châu Kinh Trạch phụ thuộc vào một tiến công tứ, bao nhiêu thương hiệu côn đồ vật kinh khủng hãi chạy mất hút dạng. Châu Kinh Trạch đứng bên dưới đèn lối, bóng anh kéo dãn cho tới tận trước mặt mũi cô.

Bấy giờ Hứa Tùy mới mẻ ngước đôi mắt chi tiết để ý anh.

Châu Kinh Trạch khoác một cái áo khoác bên ngoài bomber phi công, vóc dáng thon cao rộng lớn, cái cổ trực tiếp tắp mang 1 loại xúc cảm áp bức, đôi mắt một mí, tóc ngắn ngủn, lối cong khuôn mặt sắc đường nét phân biệt rõ rệt, bên dưới cằm vẫn tồn tại khắc ghi một vệt huyết đỏ au, cặp đôi mắt đen thui sắc bén đang được nhìn chằm chằm nhập cô.

Hứa Tùy bị Châu Kinh Trạch nhìn đến mức độ ngược tim teo rụt lại, vô thức lùi đi ra sau đó 1 bước. Ngay giờ khắc này còn có một cơn bão thổi qua loa, lá cây mặt mũi vệ lối nằm trong túi rác rưởi bị thổi cất cánh lên thân thích ko trung.
Châu Kinh Trạch nhìn dáng vóc không xa lạ cơ của cô ý, khóe môi rướn lên nhảy đi ra một giờ cười cợt.

Người con trai quay đầu sang một bên nhổ một bến bãi huyết nhập vào thùng rác rưởi, khi xoay người anh rút một điếu dung dịch kể từ nhập bao dung dịch đi ra, kẽ ngón tay thon lâu năm của anh ấy cặp lấy đầu thanh lọc dung dịch, cúi đầu ngậm điếu dung dịch nhập vào mồm, cái nhảy lửa bởi vì bạc trừng trị đi ra giờ 'tách'.

Vẫn là cỗ dạng cợt nhả, thong dong thản nhiên như thuở này.

Anh đang được đợi Hứa Tùy lên giờ trước.

Hứa Tùy dịch rời góc nhìn, ngữ khí ko ngờ lại trở thành xa vời cách: "Tối ni cảm ơn nhé, bản thân lên đường trước đó."

Nói kết thúc trong tâm Hứa Tùy tự động sửng oi, cô từng tưởng tượng đi ra vô số quang cảnh hội ngộ của nhì người bọn họ, tuy nhiên ko ngờ Lúc thiệt sự xẩy ra, chúng ta tới cả một câu tâm tình cũng chẳng tâm sự được.
Hứa Tùy xoay người mong muốn tách lên đường, Châu Kinh Trạch nghiền cho tới sát, hương thơm dung dịch lá bên trên người anh rất rõ ràng, khá thở giá rét khiến cho người tao ko thể động che nổi.

Xem thêm: ma đạo tổ sư chap 1

Nhìn kể từ bên dưới khu đất, bóng của anh ấy phút chốc vây kín lấy cô. Anh cụp đôi mắt xuống, bên dưới ánh sáng của đèn chiếu rọi trải đi ra một khoảng tầm nhòa, giọng điệu như nghiến răng nghiến lợi:

"Cậu đang được coi đôi mắt sao?"

~Hết chương 1~