tình yêu trên mạng của giáo bá lật xe rồi

Người lớp một đang được lấp liếm mặt mũi sau hành lang cửa số đều bị nạt nộ kinh hoảng, yên tĩnh bặt.

Các loại góc nhìn kinh hoảng hãi, ngờ vực, khinh thường thông thường rơi xuống bên trên người Úc Dương.

Bạn đang xem: tình yêu trên mạng của giáo bá lật xe rồi

Nhưng Úc Dương vẫn như cũ, đứng ngay ngắn, mỉm cười nhạt nhẽo nói: "Đúng vậy, ko sai. Người ngu ko xứng đến lớp."

Tôn Hầu Tử vẻ mặt mũi lúng túng, ko ngờ cho tới Úc Dương vậy và lại thẳng thổ lộ một câu như vậy.

"Tôn Hậu, sau khoản thời gian thằng đại ca cặn buồn bực của ngươi tách cút, từng chuyến khai trường ngươi đều thám thính cho tới phiền phức tao, căn vặn tao đem đại ca ngươi cút ở đâu vậy." Úc Dương tiến bộ lên phần bên trước một bước, cho tới ngay sát Tôn Hậu, rằng, "Hôm ni tao phân tích ràng mang lại ngươi."

"Đại ca ngươi năm cơ mặt mũi mũi bầm dập, nước đôi mắt nước mũi giàn giụa chạy cút, là vì tao tấn công. Đại ca ngươi thôi học tập, là bị tao nạt nộ kinh hoảng. Cơ nhưng mà, đại ca ngươi năm cơ than khóc quỳ xuống với tao, là vì nó tự động nguyện. Vậy nên, tao ko nên người sử dụng rất nhiều mức độ nhằm khiến cho nó rơi rụng mặt mũi cho tới nấc ấy."

Mặt Tôn Hậu đỏ ối lên, ham muốn vung tay mang lại Úc Dương một đấm, lại bị Trần Phi ở cạnh bên lao cho tới người sử dụng một chân đá.

"Mày cũng ko nom lại ngươi, chưa tồn tại tấn công nhau, nhưng mà ngươi vẫn không thể thắng rồi. Mạnh mồm lắm à? Chanh chua một ít thì thắng à?" Trần Phi thò tay chỉ trực tiếp hắn căn vặn, "Mẹ ngươi đẹp nhất lắm chính không? Toàn trái đất này hẳn đều là u ngươi, u nó vậy thì ngươi liều mạng đấy."

Tôn Hầu Tử mặt mũi lộ vẻ dữ tợn: "Mày cũng đơn giản con cái chó mặt mũi người Úc Dương thôi, làm cái gi cho tới phần ngươi..."

Úc Dương ngắt lời nói hắn, ấn mồi nhử vai Trần Phi xuống nói: "Sai, đó là các bạn tao. Mày thực hiện chó bên dưới chân thằng không giống, tao ko cai quản, tuy nhiên các bạn tao thế nào là, ko cần thiết ngươi tại vị trí này nhiều lời nói."

"Đại ca ngươi bị tao tấn công khóc, ngươi lại thường ngày như là con cái chó lạc thấy tao thì gâu gâu nhị giờ, ko rơi rụng mặt? Đầu óc cực kỳ hữu dụng đấy, không mong muốn ngươi không tồn tại."

Úc Dương rằng kết thúc, túm cổ Trần Phi trở về lớp.

Trần Phi kêu la: "Anh Dương, em còn ko giáo dục nó đâu. Anh so với nó vượt lên trước nhân ngãi, ngày nào là nó cũng ngăn lối, tung tin cậy trạm gác về anh, tuy nhiên giờ đây anh mới mẻ tấn công nó, mới mẻ nhằm nó điếm nhục một phen."

"Được rồi, tất cả chúng ta cho tới ngôi trường học tập là nhằm tấn công nhau sao?" Úc Dương ngừng bước đi, tấn công lên ngực Trần Phi một chiếc, dạy dỗ lại Trần Phi "Chúng tao cho tới nhằm học tập mang lại đảm bảo chất lượng, biết không? Giải tam giác, lăm le lý sin, hiểu không còn chưa? Cả ngày chỉ biết kêu tấn công kêu giết thịt, còn rời khỏi thể thống gì."

Toàn cỗ học viên lớp một ngồi yên tĩnh trở thành tượng chạm trổ.

Học tập dượt mang lại đảm bảo chất lượng, loại lời nói này phân phát rời khỏi kể từ mồm thương hiệu tấn công người cho tới nấc nhằm người tao than khóc quỳ xuống, ko cảm nhận thấy quỷ dị sao?

"Ở điểm này làm cái gi đấy?" Một giọng nữ giới nghiêm nghị xung khắc kể từ ngoài hiên nhà truyền cho tới, người xung xung quanh nhanh gọn lẹ phì lẹ.

Sau khi người xem quay về địa điểm của tớ, một người phụ nữ giới ước đạt 40 tuổi hạc, mày mặt trang nghiêm, chau ngươi bước lên bục giảng, u ám đặt điều giáo án xuống bàn, dẫn đến giờ động rộng lớn.

Bàn không được vệ sinh, những vết bụi nhanh gọn lẹ cất cánh lên, học viên ngồi mặt hàng trước bao phủ mồm chắn mũi đau khổ sở rời né.

Nữ nhà giáo xấu xa hổ, cúi mặt mũi xuống trách cứ cứ: "Học học tập học tập, học tập cho tới ngu tối rồi à? Không thấy được những lớp không giống đang được dọn dọn dẹp sao? Chỗ không sạch như này nhưng mà cũng ngồi xuống học tập được, một đám đều là con cái ông tơ sách hả?"

Người ngồi phía bên dưới không đủ can đảm rỉ răng rằng nửa lời nói, người ngồi đằng trước bị những vết bụi cất cánh vô sặc cho tới ho khan, người sử dụng mức độ nghẹn lại, trong tâm từng người đều là tức giận dỗi bất bình.

Bọn bọn họ ngày thông thường học tập vô cùng xuất sắc, cha mẹ thầy cô đều mến, cũng tương đối kiêu ngạo. Bình thông thường bao nhiêu lớp thông thường rộng lớn người tao rằng vài ba câu gọi là con cái ông tơ sách, thì cứ đem kệ vậy, tuy nhiên giờ là công ty nhiệm lớp 2 năm tiếp đến đối đãi với lớp vì như thế thái phỏng này...

Cả lớp đều thấy bao nhiêu trong năm này kiên cố sẽ không còn yên tĩnh ổn định được.

Loại nhà giáo với loại tính này đối với bao nhiêu thương hiệu giáo bá hoàn toàn có thể còn kinh hãi rộng lớn, bao nhiêu thương hiệu ấy ko vui mừng còn tồn tại nguyên do, loại nhà giáo này được xem là loại, học viên quét tước tước đoạt dọn dẹp lớp thì nhận định rằng ko quan hoài học tập, học viên ko dọn dọn dẹp lớp thì bị cô gọi là con cái ông tơ sách, tâm trí thiếu thốn tâm lý, trong tâm chỉ sinh tức giận.

Úc Dương tựa sườn lưng vô ghế ngồi, ko hề kinh hoảng hãi nhưng mà nom nhà giáo bên trên bục giảng, chỉ cảm nhận thấy hài hước.

Xem thêm: truyện đốt cháy lãng mạn

Nữ nhà giáo này thương hiệu là Diêm Tinh Tinh, tính cách không ổn định phổ biến. Bây giờ cô còn đang được rằng group người này là con cái ông tơ sách, chớ tin cậy, hóng vô năm học tập chính thức với kết quả, tiếp tục chạy cho tới chống nhà giáo phô kết quả lớp bản thân đảm bảo chất lượng, nhân tiện rằng móc lớp thông thường rộng lớn, bao nhiêu lời nói khó khăn nghe đều rằng được, tới cả chủ yếu bạn dạng thân thích cổ cũng ko cảm nhận thấy bản thân như thế đơn giản đang được đắc tội với những người không giống.

"Úc Dương! Em mỉm cười loại gì?" Diêm Tinh Tinh nom quét tước lớp một vòng, đang được mở cờ trong bụng vô bụng vì như thế uy nghiêm nghị của tớ thực hiện đám học tập bá này kinh hoảng teo người, đùng một phát thấy với cùng 1 người ko hề kinh hoảng, lửa giận dỗi vô nháy đôi mắt bùng cháy rực rỡ.

Úc Dương không thể tinh được sờ sờ mồm bạn dạng thân thích, bản thân mỉm cười á?

Cả lớp đều biết rõ người này là nhà giáo có tiếng ở ngôi trường Nhất Trung TP.HCM Miên, cả lớp chỉ nghĩ về cho tới chuyện hoàn toàn có thể ko chọc cho tới cô thì vô cùng ko chọc cho tới, trong cả Trần Phi trước giờ là tên gọi tục tằn cũng trở thành thật thà thiệt cúi đầu, thiên về phía u sư tử cơ tỏ vẻ đã biết thành thuần phục.

Chỉ với Úc Dương, cứ vậy ngửng đầu lên, tương tự như hạc vô lũ gà, quả tình vô cùng mắt chói.

Đối diện với góc nhìn tàn nhẫn của Diêm Tinh Tinh, Úc Dương thở lâu năm. Vậy mới mẻ bảo, tân quan liêu nhiệm kỳ trước tía đốm lửa*, còn ham muốn giết thịt gà nạt nộ khỉ.

Không nghĩ về cho tới, trên đây không chỉ là với lửa thôi đâu, còn tính thịt gà, là ham muốn nướng cậu rồi.

Không khí lớp học tập quỷ dị nhưng mà trầm đem, thấy Diêm Tinh Tinh còn tức giận dỗi nom chằm chằm bản thân, Úc Dương càng cảm nhận thấy bản thân lúc này hiện nay đang bị nướng chín, còn thơm ngát ngạt ngào, lan rời khỏi sương ngùn ngụt.

A, bản thân là 1 nhỏ bé gà nướng, dưng mồm Tinh Tinh lập uy danh, gà nhỏ khả năng rộng lớn ~

Úc Dương trong tâm hát một câu nhạc thiếu thốn nhi tự động sáng sủa tác, bên dưới áp lực đè nén, lừ đừ rãi nhấc tay: "Báo cáo cô, thật thà xin xỏ lỗi. Vừa rồi em rơi rụng kiểm soát biểu cảm."

"......"

Cả lớp vẫn giữ lại im thin thít vô một giây, khi sau lại đùng một phát phân phát rời khỏi một trận mỉm cười rộng lớn.

Nhạc Hoàn dấm dúi đem tay rời khỏi sau, nhấn tặng nút lượt thích.

Bản lĩnh của nam giới sinh gan lì rộng lớn cơ lại đợt nữa được phân phát huy: "Đỉnh, u nó, đỉnh vc."

Diêm Tinh Tinh sắc mặt mũi xanh xao rồi lại tím, sau cuối đóng góp giáo án, há mồm rằng thực hiện cất cánh cả đụn bụi: "Em! Biến rời khỏi ngoài! Nhanh!"

Bốn mươi bao nhiêu loại đầu, dấm dúi, tò mò mẫm ngửng lên một ít, ham muốn nom xem như là ai xui xẻo cho tới vậy, lại bị xua đuổi cút.

Úc Dương ngồi ở mặt hàng sau nằm trong, coi núi này ngó núi nọ, như là quân vương vãi đứng bên trên cao tuần tra giang tô, tận dụng sự ưu thế về địa lý, ngay lập tức tức tốc vẫn biết ngươi Diêm Tinh Tinh đơn giản đứa nào là.

Sự im thin thít bị giờ quát lác của Diêm Tinh Tinh phá vỡ, một nam giới sinh gập sách giáo khoa lại, đứng lên, choàng nón, tay cắm túi quần ngông nghênh rời khỏi ngoài.

Úc Dương huýt sáo một giờ, tiễn đưa vị huynh đệ này cút.

Ai ngờ, một vừa hai phải mới mẻ huýt sáo, góc nhìn Diêm Tinh Tinh tương tự như súng laser phun phá huỷ bên trên mặt mũi Úc Dương.

Tiếng huýt sáo tạm dừng, Úc Dương đứng lên, đá văng ghế vì như thế một chân, Bàng Anh Tài ngồi phần bên trước mỗi lúc càng lập cập lẩy bẩy, bước tiến thiên về phía bục giảng.

Xem thêm: truyện thần mộ

Diêm Tinh Tinh trừng nhị đôi mắt, nom chằm chằm Úc Dương ngày càng cho tới ngay sát, thanh âm với phần khá tất tả vã: "Em ham muốn thực hiện gì?"

______

190922