thân mật nguy hiểm

                                    
                                              

Vào ngày xuân, nhiệt độ phỏng dần dần tăng nhiều, cây trồng xanh xao tươi tắn khẽ đung fake, dễ dàng khiến cho người tao buồn ngủ ngay trong lúc nắng và nóng chiều vừa vặn lòi ra.

Giờ phút này Tống lộc Bách cũng ko cảm nhận thấy buồn ngủ, chỉ cảm nhận thấy mất mặt kiên trì.

Bạn đang xem: thân mật nguy hiểm

Lục Sương Kỳ đang được đứng trước mặt mày anh, bên trên mặt mày hiện nay rõ rệt vẽ bất lực nằm trong vô vọng, như thể cô tao bị hiểu nhầm rộng lớn và Chịu những điều bất công, đang được cực kỳ rét lòng mong muốn thực hiện rõ rệt với anh.

"Tống Thiếu, chuyện trước đó anh thiệt sự tiếp tục hiểu nhầm tôi. Mọi chuyện không giống như anh nghĩ về đâu. Tôi thực hiện những chuyện bại ko nên vì thế ác ý. Nếu đem chuyện gì khiến cho anh hiểu nhầm thì này cũng đơn giản chính vì tôi nhưng mà thôi."

"Lục tè thư."Cuối nằm trong anh cũng không còn kiên trì, hững hờ ngắt lời nói cô ta: "Cô ko cần thiết lý giải với tôi."

Nói hoàn thành, anh cù người trở về phía con xe đang được đậu mặt mày đàng của tôi, ko tấp tểnh kế tiếp nghe loại bàn bạc bất nghĩa này nữa. Nếu ko nên vừa vặn cho tới điểm này rồi bị Lục Sương Kỳ ko biết lấy thông tin ở đâu ngăn lại, anh vốn liếng dĩ chẳng mong muốn nghe cô tao trình bày gì cả.

"Tống thiếu!" Lục Sương Kỳ oi ruột hét lên, ko bị tiêu diệt tâm nhưng mà xua đuổi bám theo anh.

Tống Lộc Bách tạm ngưng bước đi, tuy nhiên ko nên vì thế tiếng động bại lưu giữ chân anh lại. Anh ngước đôi mắt nhìn vài ba cây cối ở kề bên tường ngăn, lòi ra cái váy xếp ly ở đằm thắm và một đôi bàn chân loạng choạng rung lắc lư.

Trên đôi bàn chân miếng khảnh mang trong mình một song vớ nhiều năm cho tới đầu gối, còn tồn tại một song giầy domain authority tinh ma xảo, ăn diện như 1 nữ giới sinh.

Xem thêm: công lược tra công kia

Bỗng một cơn bão táp thổi qua loa, nghiền lá bị bão táp thổi nhằm lộ khuôn mặt mày tươi tắn mỉm cười sáng ngời của thiếu thốn nữ giới. Cô đang được ngồi bên trên tường cẩn trọng sẵn sàng nhảy xuống, bên trên tay gắng một phong thư color hồng, lông mi và khóe môi đều đang được cong lên, như thể vô tư lự khêu gợi cho tất cả những người tao nghĩ về về khung trời ngày xuân nhập thông thoáng chốc, một khung trời nhập xanh xao.

"Tống thiếu thốn." Thấy anh nghỉ chân lại, Lục Sương Kỳ vội vã vàng lý giải tiếp: "Tôi thiệt sự tránh việc trình bày với anh những chuyện này, tuy nhiên sự hiểu nhầm của anh ấy tiếp tục tước đoạt chuồn thời cơ thanh minh của tôi với Diên Từ, cho nên vì vậy tôi mới mẻ nghĩ về cho tới việc nỗ lực thanh minh cho chính bản thân mình."

Cô tao không đủ can đảm trêu chọc người con trai trước mặt mày này, nên trong cả lời nói lên án ko ưng ý cô tao cũng trình bày vô nằm trong uyển fake.

"Cô vẫn kiên trì xác định là hiểu nhầm sao?" Tống Lộc Bách cù quý phái trình bày, đằm thắm cặp lông mi hiện thị vẻ mai mỉa, tuy nhiên càng thêm thắt sự giá buốt lùng ko cơ hội nào là tiếp cận.

Lục Sương Kỳ căng domain authority đầu nhưng mà cãi lại: "Tôi ko biết tại vì sao Tống thiếu thốn anh lại ko gật đầu tôi, tuy nhiên tấm lòng của tôi là thiệt, quí cũng chính là thiệt, tình thương là thiệt, cũng chẳng đem ngẫu nhiên tạp ý nào là. Nếu anh nguyện ý mang đến tôi một thời cơ chứ không buộc tôi nên đi ra chuồn, tôi nghĩ về thời hạn tiếp tục chứng tỏ toàn bộ..."

Xem thêm: đuôi hồ ly dưới sừng sơn dương

Vừa mới mẻ dứt câu, cơ hội nhì người ko xa thẳm đùng một phát vang lên một giờ đồng hồ kinh kinh hoảng xen lộn với động tĩnh loạng choạng té xuống khu đất.

Lục Sương Kỳ thăm hỏi dò xét nhìn qua loa, tức thời khó khăn nhưng mà tin tưởng được nói: "Chân Diểu? Khương Linh? Hai em sao lại ở đây?"

"Cô Lục..." Hai cô nàng nhỏ vừa vặn hoảng lại vừa vặn kinh hoảng, lúng túng mỉm cười.