thẩm mộ ngạn

Editor: Chim Ba Chân + LC

Sau Khi Sở Phàm dẫn Thẩm Mộ Ngạn và Cố Phán lên tầng nhì, sắc mặt mũi Sở Y Tình mới nhất từ từ trầm xuống.

Bạn đang xem: thẩm mộ ngạn

Nếu ko cần phiên bản thân thích còn đang được ở tiệc rượu, phỏng chừng tình trạng của cô ấy tớ còn tệ không chỉ có thế.

“Ông nội, người phụ nữ giới tuy nhiên Thẩm Mộ Ngạn mang tới tê liệt, ông thiệt sự ko biết sao ạ?!”

Mấy trong năm này cô tớ ở quốc tế, toàn bộ tư liệu về giới thượng lưu ở TP. Hồ Chí Minh S tuy nhiên cô tớ cầm vô tay đều là vì ông cụ Sở sai người khảo sát cẩn trọng rồi gửi mang đến cô tớ, tuy nhiên Cố Phán thực sự ko ở vô tê liệt.

Cô tớ vốn liếng cho rằng Cố Phán ko cần đái thư con cái ngôi nhà Gianh Giá, tuy nhiên coi thái phỏng vừa phải rồi của Thẩm Mộ Ngạn, chở che mang đến cô nàng tê liệt rõ rệt như thế…

Sở Y Tình ko tin cẩn với tính cơ hội thông thường ngày của Thẩm Mộ Ngạn, anh tớ tiếp tục u mê mệt như thế. Cho nên, cô tớ cảm nhận thấy yếu tố chắc chắn là là ở thân thích phận của Cố Phán.

Ông cụ Sở cũng đều có chút bởi dự, đem điều ông tớ điềm đạm rộng lớn một chút ít.

Vỗ vỗ mu bàn tay con cháu gái nhỏ, ông tớ khuyến khích nói: “Cháu trước tiên chớ oi ruột, trước lúc từng chuyện rõ rệt ko cần thiết tự động tạo ra áp lực nặng nề cho bản thân. Chúng tớ mặt mũi này, bọn họ Cố đem thân thích phận và vị thế chỉ mất bao nhiêu ngôi nhà, mặc dầu ông ko nói tới, tự động con cháu hẳn cũng biết rồi.”.

“Nhưng ông coi thái phỏng của Thẩm Mộ Ngạn so với cô tớ tề. Nếu trình bày anh tớ không tồn tại ý đồ vật gì với cô tớ, con cháu vô cùng ko tin cẩn.”

Ông cụ Sở ý tứ thâm thúy xa thẳm liếc coi con cháu gái nhỏ: “Vậy lỡ như… cậu tớ thực sự đem ý đồ vật với cô nàng tê liệt thì sao?”

Sở Y Tình ngẩn đi ra, cô tớ còn ko trình bày gì, ông cụ Sở lại hé miệng:

“Lát nữa ông nội sẽ hỗ trợ con cháu chi tiết tra coi cô nàng này còn có lai lịch gì, tất cả chúng ta sẵn sàng đảm bảo chất lượng nhì phương án. Nếu cô tớ thực sự xuất thân thích Gianh Giá, Thẩm Mộ Ngạn cũng đều có ý kết thân thích, vậy thì ông nội tiếp tục lại mò mẫm mang đến con cháu một côn trùng thơm sự đảm bảo chất lượng rộng lớn, ko quan trọng cần dồn không còn tâm tư tình cảm lên trên người anh tớ. Còn nếu như cô tớ đơn giản cô nàng của mái ấm gia đình thông thường thì dễ dàng giải quyết và xử lý rồi.”

Ông cụ Sở trình bày 1/2 vứt lại 1/2, tuy nhiên Sở Y Tình lại nghe được rõ rệt.

Giới thượng lưu này ko khi nào thiếu hụt chuyện “cô bé bỏng Lọ Lem”, tuy nhiên cô bé bỏng Lọ Lem rất có thể nhịn cho tới nằm trong, trở nên người cười cợt sau cùng lại kiểm điểm được bên trên đầu ngón tay.

Thẩm Mộ Ngạn xưa ni là loại thương nhân ngày tiết rét mướt vô đôi mắt chỉ mất quyền lợi, cô tớ ko tin cẩn anh tiếp tục vì như thế một cô nàng tuy nhiên thực hiện đi ra chuyện gì cút quá số lượng giới hạn.

Vừa suy nghĩ cho tới phía trên, trong tâm Sở Y Tình đảm bảo chất lượng rộng lớn một chút ít, càng tăng thì thầm kỳ vọng thân thích phận của Cố Phán ko cần phải có đồ vật gi ngược ngược.

__ __ __ __

So với đại sảnh của buổi tiệc, thực trạng tại tầng bên trên quả thực yên lặng tĩnh rộng lớn thật nhiều.

Cố Phán đem cánh tay Thẩm Mộ Ngạn, yên ắng bám theo lân cận anh vô hiên chạy.

Thật đi ra thời điểm hiện nay trong tâm cô cũng đều có chút tò mò mẫm.

Vốn nhận định rằng dựa vào tính cơ hội của Thẩm Mộ Ngạn, nhập cuộc tiệc rượu hoặc là vì anh đem mục tiêu xã phó thực tiễn, hoặc là mối liên hệ thân thích anh và người tổ chức triển khai buổi tiệc rất rất thân thích thiết.

Nhưng coi tình hình vừa phải nãy, nhì người tê liệt nhịn nhường như cũng ko cần là như vậy?

Trong khi cô ngôi nhà Cố miên man tâm trí, đoàn người đã từng đi cho tới lừa lọc chống bên trên lầu.

Chỗ này vốn liếng dĩ vẫn ngồi vài ba người chúng ta đem mối liên hệ ko tồi tệ với Sở Phàm, từng người chúng ta đều đem bám theo bạn nữ cho tới, Sở Phàm kinh hồn bản thân xuống lầu xã tiếp xúc đón chúng ta ko được chu đáo nên nhằm lại Hứa Tiếu phía trên lầu tiếp đãi.

Mặc cho dù lúc này Sở Phàm đem vô vàn bất mãn với Hứa Tiếu, tuy nhiên tối thiểu với bên phía ngoài cô tớ vẫn chính là phu nhân ko cưới của anh ý tớ, vụ tăm tiếng ở trong phòng bọn họ Hứa trước đôi mắt còn ko truyền cho tới TP. Hồ Chí Minh S, vẫn còn đó rất có thể tận dụng cô tớ thêm 1 thời hạn nữa.

Sau Khi Sở Phàm đem chúng ta tiến bộ vô thì năng nổ ra mắt với bao nhiêu người đang được ngồi tê liệt.

Cuối nằm trong, anh tớ gọi Hứa Tiếu đang được ở mặt mũi tê liệt chiêu mời khách nữ giới.

“Hứa Tiếu, em qua chuyện phía trên một lúc.”

Thật đi ra Sở Phàm cảm nhận thấy ra mắt hay là không ra mắt Hứa Tiếu với Thẩm Mộ Ngạn cũng không vấn đề gì, tuy nhiên anh tớ không thích vô lễ với những người bạn nữ cút nằm trong Thẩm Mộ Ngạn, lúc này gọi Hứa Tiếu qua chuyện phía trên, trình bày thân thích phận của cô ấy ấy là vị thơm thê của tôi, loại nhất giãi bày sự tôn trọng với Cố Phán, loại nhì cũng nhằm lát nữa tiện mang đến việc tiếp đãi.

Nhưng này ngờ, điều này của Sở Phàm vừa phải bay thoát ra khỏi trong cổ họng, biểu cảm của Cố Phán ngay tức thì cứng đờ.

Mà Hứa Tiếu nghe giờ đồng hồ xoay người lại, khoảnh tự khắc bắt gặp Cố Phán, động tác cũng khựng lại.

Cố Phán: “…”

Cả ngược tim của cô ấy đều chuẩn bị phụt lên trong cổ họng rồi, vì như thế không thích người nam nhi ở lân cận nhìn thấy điều phi lý, cô vẫn cần quyên sinh vờ vịt điềm đạm, tuy nhiên trong tâm sớm vẫn như đem xe pháo lửa vù vù chạy qua chuyện.

【Tốt lắm, thời điểm hôm nay lại được nữ giới thần căn số quan trọng đặc biệt chiếu cố một hôm rồi:) 】

Hứa Tiếu này thứ tự trước bị cô đập một miếng dưa đỏ vô mặt mũi, trở thành xấu xí xí như thế, lúc này ở trước mặt mũi vị thơm phu, lấy tính cơ hội ương ngạnh ko thể này cất giấu nổi của cô ấy tớ trong thời gian ngày thông thường …

Cố Phán cảm nhận thấy vỏ quấn nhỏ của tôi thời điểm hôm nay chuẩn bị lành lặn không nhiều dữ nhiều rồi.

Đợi lát nữa lỡ như thực sự tấn công nhau thì cần làm thế nào đây? Cô là kẻ tuy nhiên Thẩm Mộ Ngạn mang tới, có lẽ rằng tiếp tục không xẩy ra thiệt, tuy nhiên sau khoản thời gian kết giục thì sao?

Thẩm Mộ Ngạn thiệt sự căn vặn cho tới, cô nên trình bày thế này đây?

Vừa suy nghĩ cho tới bao nhiêu yếu tố này, Cố Phán ngay tắp lự cảm nhận thấy đầu bản thân nặng nề đến mức độ chuẩn bị đè gãy cổ rồi.

Cô rõ rệt đơn giản mong muốn thực hiện một một kẻ “cuồng sắc đẹp” đem thương yêu về ngôi nhà tuy nhiên thôi, vì như thế sao tuyến đường phần bên trước lại gian truân vậy chứ?

Phán Phán thiệt tủi thân thích, Phán Phán mong muốn nhận thất bại.

Cố Phán càng suy nghĩ càng tủi thân thích, vô đầu đã và đang sẵn sàng sẵn sàng nhằm xin chào căn vặn Hứa Tiếu.

Nhưng bất thần đó là, đối phương ngoài năm đầu đời tương đối giật thột đi ra, bộc lộ sau này lại tương tự như bắt gặp được một người xa thẳm kỳ lạ.

Hứa Tiếu tự do thoải mái bất ngờ tiến bộ lên, trước tiên xin chào căn vặn Sở Phàm: “Sở Phàm.”.

Lúc rỉ tai góc nhìn cũng ko hề liếc về phía Cố Phán, ngược lại tương tự như thực sự là thứ tự thứ nhất họp mặt.

Sở Phàm gật gật đầu, ra mắt nhì người Thẩm Mộ Ngạn và Cố Phán với cô tớ.

“Vị này là tổng giám đốc Thẩm của Thẩm thị và chúng ta của anh ý ấy.”

Sở Phàm trình bày đoạn, Hứa Tiếu ngay tắp lự ngước đôi mắt lên xin chào căn vặn.

Hoàn toàn khác hoàn toàn dáng vóc tuy nhiên Cố Phán bắt gặp trước khi, bên trên người Hứa Tiếu thời điểm hôm nay nhận thêm một chút ít thái phỏng khiêm nhượng nằm trong ẩn nhẫn ko rõ ràng.

Đặc biệt là khi đối lập với cô, Hứa Tiếu thậm chí là còn khiến cho cỗ thực hiện tịch khách hàng khí mỉm cười cợt, điều này thực hiện mang đến Cố Phán vô nằm trong bất thần.

“Chào nhì vị, tôi là Hứa Tiếu.”

Thẩm Mộ Ngạn ko đáp lại, Cố Phán yên ắng chốc lát, ngược lại gật đầu với cô tớ.

Sở Phàm thấy một không khí ko tệ, ngay tắp lự lại đề nghị: “Tổng giám đốc Thẩm, Hay những tất cả chúng ta đùa bao nhiêu ván bài? Đúng khi bao nhiêu người chúng ta còn đang được lo sợ bàn này thiếu hụt một người đùa phía trên, anh còn nếu không chê thì đùa nằm trong công ty chúng tôi bao nhiêu ván?”

Lời này trình bày rất rất khách hàng sáo, ở phía trên nhiều người như thế, sao rất có thể thiếu hụt người đùa chứ? Nói như thế, minh bạch là vẫn mang đến Thẩm Mộ Ngạn đãi ngộ nằm trong sĩ diện lớn số 1.

Người ở vô chống đều nghe đi ra được, Hứa Tiếu cũng vậy.

Từ khi vừa phải chính thức cô tớ vẫn coi đi ra, Sở Phàm quan hoài cho tới Cố Phán và người nam nhi ở lân cận cô thế này, bao nhiêu ngày này chính vì chuyện vô ngôi nhà, thái phỏng của Sở Phàm so với cô tớ lao dốc ko phanh.

Ở bên phía ngoài có lẽ rằng hắn vẫn tiếp tục mang đến cô tớ nhì phần sĩ diện, tuy nhiên khi ở riêng rẽ hắn sớm vẫn không hề từng nào nâng niu mến yêu cô tớ. Thỉnh phảng phất ra bên ngoài húp nhiều rồi, hắn còn rất có thể đi ra tay với cô tớ.

Bây giờ bên trên eo Hứa Tiếu vẫn còn đó một mảng bầm tím rộng lớn, đó là bị Sở Phàm say rượu lỡ tay đẩy té, vấp vô bàn trà tạo nên.

Thật đi ra phiên bản thân thích Hứa Tiếu cũng khá không dễ chịu, rõ rệt trước tê liệt toàn bộ thường rất tiện lợi, thế này tuy nhiên sau đó 1 tối toàn bộ đều thay cho thay đổi rồi?

Chuyện phụ thân cô tớ đem con cái riêng rẽ ở bên phía ngoài cô tớ vốn liếng cũng biết một chút ít, tuy nhiên ông ấy trước đó chưa từng đem tâm trí đem đứa bé bỏng tê liệt về ngôi nhà bọn họ Hứa, cô tớ vẫn như cũ là đứa trẻ em tuyệt nhất ở trong phòng bọn họ Hứa, vì thế cô tớ căn phiên bản ko quan hoài.

Sao sau này lại đùng một cái công khai minh bạch ồn ào, thậm chí là còn nhằm ông nội cô tớ biết được?

Ông nội luôn luôn trọng nam giới khinh thường nữ giới, trước tê liệt rất nhiều thứ tự mai mỉa cô tớ, tuy nhiên nề hà vô ngôi nhà có duy nhất một đứa đàn bà là cô tớ, dù cho có mai mỉa ra làm sao cút nữa cô tớ cũng trọn vẹn thực hiện ngơ, ko hề kinh hồn hãi.

Nhưng tự nhiên ông nội trị hình thành phụ thân cô tớ còn tồn tại một người con, còn là 1 đứa nam nhi...

Hứa Tiếu không thích ghi nhớ cho tới những hồi ức trước đó nữa, giờ cẩn trọng suy nghĩ lại, nhịn nhường như toàn bộ từng chuyện đột biến sau trận ồn ào của cô ấy tớ với Cố Phán.

Cô tớ không đủ can đảm xác định thủ đoạn nằm trong năng lượng của Cố Phán, tuy nhiên cũng ko thể ko phòng ngừa.

Vậy nên, mặc dầu chuyện vô ngôi nhà cô tớ đem cần bởi Cố Phán thực hiện đi ra hay là không, thời điểm hiện nay Hứa Tiếu cũng không đủ can đảm hành vi thiếu hụt tâm trí nữa.

Canh bạc vẫn sớm chính thức rồi, bên trên bàn cũng vung vãi bao nhiêu thẻ bài xích.

Sau Khi Sở Phàm tâm sự điều chào Thẩm Mộ Ngạn nằm trong đùa bài xích thì lại bảo Hứa Tiếu cút bố trí lại bàn bài xích.

Anh tớ ở trước mặt mũi Thẩm Mộ Ngạn luôn luôn ăn trình bày cẩn trọng, dáng vóc cho dù ko cần nịnh thần nọt tuy nhiên cũng rất rõ ràng ràng là đang được lấy lòng.

Cố Phán ở lân cận để ý, thiệt lâu cũng ko lấy lại ý thức.

Chuyện ngày thời điểm hôm nay quá kì quái rồi, cô luôn luôn cảm nhận thấy chẳng hiểu đi ra làm thế nào. điều đặc biệt là lúc này còn ở công cộng vô 1 căn chống với Hứa Tiếu, thiệt tương tự như bị người đặt điều một ngược bom hứa giờ vô lồng ngực.

Nhưng cô chỉ là 1 hero nhỏ bé bỏng thế này, cũng ko tiện trình bày lại với Thẩm Mộ Ngạn đi?

Sớm biết vậy vừa phải nãy khi anh cúi đầu căn vặn cô, cô trình bày không thích lên lầu là được rồi.

Không đích thị, loại trường hợp vừa phải rồi, vì như thế sao anh lại đùng một cái căn vặn chủ ý của cô ấy chứ?

Hơn nữa lúc này suy nghĩ lại, vẻ mặt mũi của anh ý tức thì khi tê liệt nhịn nhường như... đem rạm ý khác?

Ý tưởng này vừa phải xuất hiện tại, vô nháy đôi mắt Cố Phán cảm nhận thấy không còn hồn, cô vô thức quay đầu sang một bên coi thanh lịch người nam nhi ở lân cận.

Lầu nhì đèn đuốc sáng sủa trưng, làn domain authority của những người nam nhi tương tự như miếng ngọc, vừa phải White vừa phải đuối rét mướt. Dáng ngươi lối đường nét rõ rệt, mí đôi mắt tương đối cụp xuống, góc nhìn vẫn như cũ ko đem bám theo sức nóng phỏng.

Cố Phán coi Thẩm Mộ Ngạn, còn còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, anh vẫn ở lân cận hé mồm trình bày.

“Được.”

Lời này là trình bày với Sở Phàm, vấn đáp chuyện vừa phải rồi Sở Phàm căn vặn cũng muốn nằm trong đùa bài xích hay là không.

Sở Phàm vừa phải nghe “ông lớn” này đồng ý, tức thời sung sướng mừng đi ra mặt mũi.

Trên sòng bạc là nơi rỉ tai tốt nhất có thể, lát nữa anh tớ nỗ lực nhường nhịn bài xích, nhằm vị này thắng tăng bao nhiêu ván, tiếp sau đó mới nhất nói tới chuyện liên minh, đến thời điểm tê liệt mặc dầu ko thể ngay tức thì đồng ý, biết đâu cũng rất có thể nể mặt mũi mang đến anh tớ thời cơ đem tư liệu.

Dự án mới nhất tuy nhiên anh tớ mang tới rất rất đem triển vọng, anh tớ ko tin cẩn sau khoản thời gian Thẩm Mộ Ngạn coi đoạn tiếp tục vứt vứt thời cơ mò mẫm chi phí.

Nội cỗ ngôi nhà bọn họ Sở bị anh cả của anh ý tớ cầm chặt, khoáng sản nằm trong tài sản tuy nhiên anh tớ được phân tách không nhiều nếu không muốn nói là rất ít lắm, vẫn vậy thì chi vày nhân thời cơ mò mẫm một cây đại thụ rất có thể nhờ vào.

Một Khi chuyện thứ tự này thành công xuất sắc, vị thế của anh ý tớ ở trong nhà bọn họ Sở tiếp tục gia tăng một bậc nữa, đến thời điểm tê liệt cũng đều có năng lượng vô cùng, rất có thể ngăn chặn chúng ta.

Vừa suy nghĩ cho tới những loại này, Sở Phàm cảm nhận thấy phiên bản thân thích hưng phấn đến mức độ sức nóng phỏng khung người cũng tăng ngày một nhiều.

Còn lại nhì người mong muốn nhập bàn đó là cậu rét mướt của gia tộc đem ngày tiết mặt mũi vô TP. Hồ Chí Minh S. Tuy gia tộc chúng ta đem toàn cảnh rất tuyệt, tuy nhiên phiên bản thân thích chúng ta lại ko cần người nhiệt huyết giành giật giành.

Vì lẽ tê liệt thời điểm hiện nay bắt gặp được Thẩm Mộ Ngạn, cũng không tồn tại ý suy nghĩ dính vào, tuy nhiên Khi bắt gặp Cố Phán ở lân cận anh, tâm địa lừa lọc xảo ngược lại sinh đi ra rất nhiều.

Một vô nhì người cố một quân mạt chược, như cười cợt như ko gõ bài xích bên trên bàn.

“Sở Nhị à, thời điểm hôm nay tất cả chúng ta đùa loại không giống cút, trước giờ chỉ xếp bao nhiêu quân cờ này thiệt nhàm ngán, vô vị”.

Lúc này tâm lý Sở Phàm rất tuyệt, anh tớ cũng ko suy nghĩ nhiều ngay tắp lự hỏi: “Vậy cậu mong muốn đùa cái gì?”

“Ê, như thế cút, tất cả chúng ta đùa bao nhiêu ván, ai thất bại thì trị bạn nữ anh tớ húp rượu, ra sao? Tôi thấy mặt mũi tê liệt cậu vẫn sẵn sàng thật nhiều rượu Tây, một thứ tự nửa ly cút.”.

Hắn tớ vừa phải trình bày đoạn, sắc mặt mũi Cố Phán sầm trước tiên.

Trước phía trên Cố An Nam vì như thế mong muốn cô khi thông thường long dong ở bên phía ngoài cảnh giác một chút ít vẫn thông dụng mang đến cô rất nhiều kỹ năng về bao nhiêu hung tin xa thẳm dơ dơ vô giới. điều đặc biệt khi nói đến việc bao nhiêu tên công tử bột của gia tộc đem vị thế, đem nhắc cho tới chúng ta khinh thường thông thường phái nữ giới nhiều thế này.

Xem thêm: tính toán chi li

Rượu bày ở mặt mũi tê liệt vừa phải coi vẫn biết là rượu mạnh, đàn bà nhấp môi bao nhiêu ngụm phỏng chừng vẫn mong muốn say rồi, hắn tớ còn trình bày thất bại một thứ tự ngay tắp lự húp nửa ly?

Đây ko cần rõ rệt ko coi bọn cô là kẻ sao?

Lửa phẫn nộ của đái thư Cố tưng bừng bốc lên, mặt mũi rét mướt như ngừng hoạt động, bên trên khuôn mặt xinh đẹp mắt vậy và lại gia tăng 1 phần kiều diễm, coi cho tới trong tâm nhì tên ở mặt mũi tê liệt cũng ngứa ngáy khó chịu.

Sở Phàm ở một phía bên trái lại cảm nhận thấy không tồn tại gì, đơn giản ko biết ý của Thẩm Mộ Ngạn thế này.

Anh tớ tâm trí một chút ít, test thăm hỏi dò la hỏi: “Tổng giám đốc Thẩm, anh thấy thế nào?”.

Thẩm Mộ Ngạn cũng ko coi Cố Phán, thẳng đáp: “Được.”

Trong lòng Cố Phán u ám, căn phiên bản còn chưa kịp phản xạ đã biết thành Thẩm Mộ Ngạn ôm eo cút vô vô.

Lúc sau, tiếp cận trước bàn tấn công bài xích, đôi bàn tay thon nhiều năm như ngọc ấn lên vai Cố Phán, cô bị nghiền ngồi xuống, thẳng ngồi vô địa điểm cơ bản của canh bạc.

Không khí vô chống nháy đôi mắt nhộn nhịp cứng lại, sắc mặt mũi người xem cũng Từ đó cứng đờ.

Cố Phán cũng vậy, cô vốn liếng còn vì như thế ra quyết định của Thẩm Mộ Ngạn tuy nhiên ngán chán nản vô nằm trong, lặng lẽ hạ quyết tâm nếu như lát nữa thiệt sự bắt cô húp rượu, vậy cô tiếp tục thẳng trở mặt mũi, đồ vật gi bám theo xua với không áp theo xua, bà cô phía trên ko đáp ứng nữa.

Nhưng ko suy nghĩ cho tới, người nam nhi đó lại nhằm cô ngồi vô sòng bài xích.

Ý là cô cho tới đùa bài? Thua thì anh húp rượu sao?

Cố Phán bị trường hợp hòn đảo ngược này thực hiện mang đến đem chút mơ hồ nước, đồng dạng ko thể tưởng tượng nổi, còn tồn tại Sở Phàm và nhì tên công tử bột tê liệt.

Gã công tử bột trước khi đã mang đi ra ý kiến đề nghị nhịn ko nổi nữa, hắn tớ nói theo một cách khác cái tê liệt, trọn vẹn là mong muốn bắt gặp dáng vóc say rượu của người mẫu Cố Phán này.

Hiện bên trên ko nhằm cô ngồi đàng sau, vậy còn gì là thú vị nữa?

“Vị này… tổng giám đốc Thẩm. Ngài đem ý gì vậy? Xem thông thường công ty chúng tôi Hay những ra sao? Để một cô nàng đùa nằm trong bọn chúng tôi?”.

Thẩm Mộ Ngạn cũng ko thèm liếc hắn tớ một chiếc, cẩn trọng bố trí ghế ngồi mang đến Cố Phán đoạn thì thẳng ngồi ở sau sống lưng cô.

Đôi người mẫu của anh ý tương đối xếp ck lên nhau, sau khoản thời gian ngồi xuống, tương đối thở trầm lãnh xung quanh người mạnh hơn nhiều người không giống vô nháy đôi mắt tản đi ra vô không gian. Thấy chúng ta vẫn ko động đậy, anh thảnh thơi nhạt nhẽo nâng đôi mắt coi thanh lịch phía Sở Phàm.

“Còn đùa hoặc không?”

Sở Phàm này dám đắc tội ông rộng lớn này, vội vã vàng gật đầu liên tiếp, tiếp đến anh tớ cù qua chuyện ấn ấn một tên công tử bột đem mối liên hệ đảm bảo chất lượng, ám chỉ anh tớ nể mặt mũi bản thân, chớ tạo ra sự hơn nữa.

Tình cảnh lúc này coi như được Sở Phàm tiện lợi ép xuống rồi, nhì tên công tử bột nể mặt mũi Sở Phàm, thời điểm hiện nay ngược lại cũng ko trình bày tăng gì nữa.

Nhưng tuy nhiên bạn nữ ở sau sống lưng chúng ta, bao hàm cả Hứa Tiếu, ko thể này che cất giấu được hâm mộ nằm trong thách thức kị vô đôi mắt.

Trường ăn ý xã phó loại này, húp rượu tấn công bài xích là chuyện thông thường. Như đám cậu rét mướt này, cũng ko khi nào quý trọng bạn nữ đem bám theo, mặc dầu tình cờ đem người như Sở Phàm đem bám theo vị thơm thê cho tới tham gia, cũng khá không nhiều người quan hoài cho tới cảm tưởng của bạn nữ thứ nhất.

Nói mang đến nằm trong đó là ko đầy đủ quan hoài, đối chiếu với quyền lợi tiếp xúc, thậm chí là là một không khí khi tê liệt, những cô đều là loại cần bị mất mát.

Trải trải qua nhiều thì cũng trở thành thân quen, vốn liếng dĩ cũng không tồn tại gì.

Nhưng bây giờ… Cô gái ở đối lập lại được chở che trở thành như thế, không chỉ có dẫm lên lòng tự động trọng của những cô, thậm chí là giẫm lên cả bao nhiêu người nam nhi đang được ngồi tê liệt.

Điều này khiến cho những cô làm thế nào cam lòng mang đến được?

Đặc biệt là Hứa Tiếu.

Chỉ cần thiết vừa phải suy nghĩ cho tới khuất nhục tuy nhiên phiên bản thân thích cần Chịu ở trong nhà bọn họ Hứa tương tự ở phần Sở Phàm, lại lấy đối chiếu với tình cảnh nở ngươi nở mặt mũi của Cố Phán giờ khắc này, cô tớ vẫn hận cho tới ngứa răng.

Nhưng cho dù không dễ chịu thế này cút nữa, cô tớ cũng không đủ can đảm bộc lộ đi ra điều gì phi lý, khi Sở Phàm tiếp cận, vẫn như cũ thuận bám theo ngồi ở đàng sau anh tớ.

Sự hòn đảo ngược này ở trong tâm Cố Phán kể từ hoảng loạn cho tới và lắng đọng, rồi cho tới đem chút không an tâm lúc này, quy trình này cũng chỉ ngắn ngủn ngủn vài ba chục giây.

Thấy chúng ta đa số đều vẫn chuẩn bị ngồi vô điểm, Cố Phán nhịn ko được nữa, bên trên mặt mũi gắng gượng gập treo nụ cười cợt, giơ túi xách tay lép vế nửa khuôn mặt mũi, mỉm cười cợt nghiêng người coi Thẩm Mộ Ngạn ở đàng sau.

Dáng vẻ của cô ấy đàng hoàng, thản nhiên, coi kể từ khía cạnh của những người không giống, ngược lại tương tự như là đang được thân thương thì thầm thì rỉ tai gì tê liệt với Thẩm Mộ Ngạn.

Nhưng bên trên thực tế…

“Tổng giám đốc Thẩm, tôi thấy tôi rất cần được nhắc nhở anh một chút ít, chuyên môn đùa bài xích của tôi khôn cùng kém! Cực kỳ! Cực kỳ kém! Giờ tất cả chúng ta mượn thời cơ tách cút vẫn còn đó kịp, còn nếu không lát nữa số rượu mặt mũi tê liệt có lẽ rằng tiếp tục xối không còn vô bụng anh đấy.”.

Lúc Cố Phán rỉ tai, hai con mắt lộng lẫy ánh nước chú ý coi Thẩm Mộ Ngạn. Cô đem chút oi ruột, căn phiên bản ko để ý cho tới khoảng cách lúc này thân thích nhì người đang được ở chống ko đáng tin cậy.

Chờ Khi anh xoay đầu rũ đôi mắt quan sát về phía cô, cô mới nhất chợt ý thức được, khoảng cách thân thích chúng ta thời điểm hiện nay... nhịn nhường như tương đối thân thích cận vượt mức rồi.

“Không cần thiết nhằm ý thắng thất bại, tùy tiện đùa cút.”.

“... Nếu tùy tiện đùa rồi khiến cho anh húp nhiều thì cần làm thế nào đây? Lỡ như đến thời điểm tê liệt anh say cho tới mê mẩn, đem cô nàng nhân thời cơ đem mang đến anh thẻ chống thì biết thực hiện thế nào?”

Người nam nhi liếc coi cô, vô con cái ngươi thâm láy đem vài ba chấm sáng sủa nhỏ vụn.

Khi hé mồm, giọng anh rất rất thấp, vô tiếng nói vô trẻo, đem bám theo một tia mê mệt hoặc ko thương hiệu.

“Cô tiếp tục mang đến chúng ta thời cơ sao?”

Khoảng cơ hội quá ngay sát, Khi rỉ tai đem tương đối thở mỏng mảnh manh phả lên khuôn mặt mũi nhỏ nhắn của Cố Phán, tất nhiên điều trình bày của anh ý, sức nóng phỏng bên trên nhì gò má cô bất giác tăng ngày một nhiều.

“Sẽ ko.”.

Đương nhiên Thẩm Mộ Ngạn rất rất ưng ý với câu vấn đáp này. Anh ko trình bày hơn nữa, tầm đôi mắt lại khuynh hướng về bên trên sòng bạc.

“Ừ, chính thức cút.”

- ------

Tiểu thư Cố gà lù mù vô chuyện cờ bạc vì như thế bảo đảm “đầu tường’’ của tôi, nói theo một cách khác vẫn triệu tập toàn cỗ ý thức.

Trước phía trên, khi bám theo Cố An Nam lăn chiêng lộn, cô cũng từng tùy tiện đùa bao nhiêu thứ tự, mặt mũi bài xích coi thế này, tấn công thế này, làm thế nào ù bài xích, cô phiên phiến nắm rõ.

Nhưng kĩ năng đùa bài xích ko đảm bảo chất lượng... cũng chính là thiệt.

Có điều, thời điểm hôm nay cũng ko biết là vận may ko tồi tệ hoặc thế này, thân phụ ván khai mạc, cô đều thắng.

Hơn nữa đem nhì thứ tự đều là Sở Phàm thất bại, Hứa Tiếu cần húp nhì ly rượu, húp đến mức độ sắc mặt mũi cũng chuẩn bị ko lưu giữ nổi nữa.

Cố Phán thắng được toàn bộ cơ thể thả phanh, vẻ mặt mũi đối chiếu với ban nãy thì bất ngờ dễ dàng ngay sát rộng lớn một chút ít.

Gã công tử bột ở một phía trong tâm vẫn ngứa ngáy khó chịu khó khăn nhịn so với khuôn mặt mũi tê liệt của cô ấy, thời điểm hiện nay coi Hotgirl từ từ chính thức buông lỏng, cũng ko ngăn được tâm tư tình cảm mong muốn lại gần.

“Vị đái thư tuy nhiên tổng giám đốc Thẩm mang tới coi thiệt kì lạ, ko biết là kẻ ở đâu?”

Hứa Tiếu ở phía trên, Cố Phán cũng ko tiện che cất giấu vượt mức, ngay tắp lự tự do thoải mái đáp: “Người trở thành Bắc.”

Gã công tử bột vừa phải nghe thế ngay tắp lự sung sướng, xoay đầu quan sát về phía Hứa Tiếu ở sau sống lưng Sở Phàm.

“Ô? tớ ghi nhớ vị thơm thê của Sở Nhị cũng chính là người trở thành Bắc? Có thân quen vị đái thư này không?”

Tâm trạng Cố Phán trầm xuống, động tác giơ tay ném bài xích cũng khựng lại, tầm đôi mắt ko tự động giác quan sát về mặt mũi phía Hứa Tiếu.

Ánh đôi mắt của nhì cô nàng phó nhau ở thân thích ko trung, còn ko phun đi ra tia lửa, Cố Phán vẫn cảm nhận thấy tay bản thân đùng một cái bị người cầm lấy.

Bàn tay của những người nam nhi thon nhiều năm White nõn, khớp xương rõ rệt thanh nhã. Lòng bàn tay đem bám theo nhiệt độ thảnh thơi nhạt nhẽo, gắt gao quấn lại tay nhỏ của Cố Phán.

Phút chốc, tiếng nói trầm thấp đuối rét mướt vang lên trên bề mặt tai Cố Phán: “Bài cút sai rồi.”

Tay nhỏ bị anh sử dụng lực kéo về bên, tiếp đến, bám theo động tác của anh ý, thay đổi quân 6 tuy nhiên Cố Phán vốn liếng chuẩn bị tấn công trở thành quân 9.

Nào ngờ, quân cờ này mới nhất ném đi ra, tên công tử bột vừa phải rồi vẫn luôn luôn căn vặn nhộn nhịp căn vặn tây Cố Phán chợt ngả bài xích, cười cợt cho tới phô trương tùy tiện.

“Ơ, xin xỏ lỗi, tôi thắng rồi.”

Lúc này, tên công tử bột sớm ném chuyện vừa phải căn vặn Cố Phán và Hứa Tiếu đi ra sau đầu, hắn tớ vẫn sớm coi Thẩm Mộ Ngạn ko vừa phải đôi mắt, phiên bản thân thích lại không tồn tại ý nhờ vào ngôi nhà bọn họ Thẩm, nên là thời điểm hiện nay thấy đem thời cơ chuốc rượu đối phương, hắn tớ vô nằm trong hưng phấn.

“Tổng giám đốc Thẩm, này, tôi thay cho anh đem rượu cho tới.”.

Gã công tử bột ko chậm chạp chễ một chút nào, tự động bản thân vùng lên cút xối nửa ly rượu mang tới.

Cố Phán ở phần bên trước tương đối chột dạ, vô đầu nổi lên tâm trí húp thay cho Thẩm Mộ Ngạn. Nhưng tên tê liệt căn phiên bản ko mang đến cô thời cơ, thẳng đem rượu cho tới trước mặt mũi Thẩm Mộ Ngạn.

Thẩm Mộ Ngạn cũng ko bởi dự, mặt mũi ko xúc cảm đón lấy, ngửa đầu trôi chảy thật sạch húp cạn rượu vô ly.

Yết hầu khẽ lăn chiêng, lối cong kéo căng bên dưới cằm vẽ đi ra một lối vòng cung quyến rũ mê mệt đứa ở thân thích ko trung, Cố Phán ở một phía coi tuy nhiên trong tâm khôn cùng xoắn xuýt.

Mắt thấy Thẩm Mộ Ngạn húp cạn ly rượu tê liệt xuống dưới bụng, tên công tử bột thỏa mãn rồi, lấy mạt chược bên trên bàn đẩy vô vô.

“Nào này, nối tiếp.”

Chuyện Cố Phán và Hứa Tiếu đem mối liên hệ hay là không trọn vẹn bị bỏ lỡ, bám theo lý Cố Phán nên thở phào một tương đối mới nhất đích thị, tuy nhiên cô lại ko mảy may sung sướng nổi.

Cô cố ly trà ở lân cận lên, đem chút công cụ đem ly lên mồm mong muốn húp, lại bỗng nhiên trị hiện tại cái ly sớm vẫn rỗng ko rồi.

Ánh đôi mắt Sở Phàm rất rất sắc bén, sau khoản thời gian anh tớ bắt gặp động tác của Cố Phán thì ngay tức thì trình bày với Hứa Tiếu: “Không bắt gặp trà vô ly của cô ấy Cố không còn rồi à? Mau cút lấy tăng cút.”

Sắc mặt mũi Hứa Tiếu cứng đờ, tuy nhiên sau cùng cũng ko trình bày tăng gì nhiều, ngoan ngoãn ngoãn đứng lên.

Cô tớ một lần tiếp nữa tăng nước sôi sùng sục vô vào rét mướt Tử Sa, khi tiếp cận, rất rất lễ phép tắc cười cợt với Cố Phán.

“Cô Cố, tôi...”

Cô tớ vừa phải rỉ tai vừa phải xối trà vô vào ly của Cố Phán, tuy nhiên này hoặc cổ tay đùng một cái buông lỏng, mồm rét mướt trà nháy đôi mắt thay đổi phía, nước rét mướt vốn liếng dĩ nên chảy vô vào ly trà, đôi mắt thấy chuẩn bị chảy về phía cổ tay của Cố Phán.

Cố Phán kịp lúc rụt tay lại, đồng thời tê liệt, người nam nhi ở đàng sau cũng tức thì ngay tức thì cầm lấy cánh tay cô, kéo cô vô vào ngực bản thân.

Toàn cỗ nước trà tưới lên váy của Cố Phán, cũng may vật liệu của cái váy đó đầy đủ dày, nước rét mướt ko thâm nhập cho tới bên trên bắp đùi che bên dưới váy.

Sở Phàm phản xạ lại trước tiên, ngay tức thì đứng ngay người, giọng điệu kha khá ko tốt: “Mẹ nó cô làm cái gi thế hả? Có chút chuyện nhỏ này cũng thực hiện ko xong? Có căn bệnh thì mau về ngôi nhà trị căn bệnh mang đến tôi. Đừng ở phần này khiến cho tôi mất mặt mặt mũi.”

Hứa Tiếu bị anh tớ mắng cho tới sắc mặt mũi khi xanh rớt khi White, hành vi vừa phải rồi đơn giản tức thời khích động, lúc này nước ngoài trừ ko thể Chịu nổi đi ra, vẫn còn đó đánh dấu tầng tầng kinh hồn hãi tột độ.

Cô tớ cắm môi coi Cố Phán, thái phỏng hạ đến mức độ thấp nhất: “Xin lỗi, cô Cố, là tôi vừa phải rồi ko cố vững vàng rét mướt trà, lát nữa tôi thông thường cái váy không giống mang đến cô nhé.”

Cố Phán rét mướt lùng liếc coi cô tớ, thiệt lâu mới nhất đáp: “Không cần thiết.”

Sau Khi Thẩm Mộ Ngạn xác lập Cố Phán không xẩy ra thương ngay tắp lự thả cô đi ra.

Anh cầm chặt lấy cánh tay miếng mai, “Trước tiên cút xử lý một chút ít cút.”.

Cố Phán gật đầu, tiếp sau đó nhấc vạt váy 1 mình cút thoát ra khỏi chống.

Bầu không gian ngay tức thì nhộn nhịp cứng lại rất nhiều, đứa ở phía trên đều cảm biến được, tương đối thở xung quanh người Thẩm Mộ Ngạn rét mướt cút bao nhiêu phần.

Phút chốc, anh ngồi vô địa điểm Cố Phán vừa phải ngồi, nhặt lên một quân cờ đang được ở rải rác rến lân cận bàn, ko nhẹ nhàng ko nặng nề ném vô thân thích sòng bài xích.

— — một giờ đồng hồ “cạch” vang lên, không gian bên trên sòng bài xích càng tăng áp bức, căng thẳng mệt mỏi.

Xem thêm: mị sắc viên

Chỉ thấy anh liếc đôi mắt coi Hứa Tiếu vẫn tháo lui về đàng sau Sở Phàm, lòng đôi mắt chứa đựng cuồng phong.

“Tiếp tục.”

Thẩm Mộ Ngạn với vẻ mặt mũi ko xúc cảm trình bày.