phượng tù hoàng truyện

                                    
                                              

  Dung Chỉ phát biểu đoạn, Sở Ngọc ngay lập tức nhắc đến điều nường vẫn quan liêu tâm: "Có giải pháp nào là nhằm đoạt được cái vòng không?" Nàng phát biểu đủng đỉnh, ngược tim nhảy nhót theo dõi từng con cái chữ.

Dung Chỉ quay đầu sang một bên nhìn nường cười: "Công chúa nhận định rằng xa xưa tao trước đó chưa từng demo ư?"

Bạn đang xem: phượng tù hoàng truyện

"Hả?" Sở Ngọc giật thột kêu lên. Như vậy tất yếu là hắn tiếp tục thất bại, còn nếu như không cũng ko cho tới nỗi rớt vào thực trạng lúc này. Bất ngờ nường nghe thấy Dung Chỉ nói: "Ta từng demo... Mặc cho dù trở ngại, tuy nhiên tao từng lừa được Thiên Như Nguyệt túa vòng trả mang đến tao, chỉ mất điều..." Hắn mỉm cười bất lực "Ta ko thể nào là dùng được cái vòng. Khi treo lên tay, tao ko thể dẫn đến được vầng hào quang quẻ color lam hoặc thực hiện bất kể cái gì không giống. trái lại, mang trong mình một khí lực kỳ tai ác đột nhập khung hình tao, tương tự bị châm, lại tương tự bị hỏa thiêu, tạo nên toàn thân thuộc tao đau nhức bị tiêu diệt lên đường sinh sống lại".

Nghe Dung Chỉ mô tả chi tiết trường hợp khi bại liệt, Sở Ngọc hiểu tiếp tục xẩy ra chuyện gì: hắn bị năng lượng điện rung rinh. Như vậy cái vòng đem chế độ bảo đảm an toàn kháng người kỳ lạ, nếu như bị tấn công cắp tiếp tục thực hiện đối phương bị năng lượng điện rung rinh.

Như thế, nếu còn muốn đã có được cái vòng, trước không còn nên sẵn sàng căng tay cơ hội năng lượng điện.

Nàng thảo luận rất mất thời gian với Dung Chỉ, tuy rằng ko biết phương pháp rõ ràng nhằm lấy được cái vòng, tuy nhiên ít nhất biết một số trong những vấn đề cần chú ý. Ví dụ người nào là mong muốn dùng thì nên xác nhận vân tay, nhưng mà kẻ nào là mong muốn cướp đoạt thì sẽ ảnh hưởng phóng luồng năng lượng điện.

Như vậy, việc này nường nên tổ chức kể từ từ từng bước một, ko thể nôn nóng. Cướp đoạt cái vòng đơn thuần giải pháp bất khả kháng sau cuối, sau thời điểm lung lạc Thiên Như Kính thất bại nhưng mà thôi. Nếu tìm kiếm được cơ hội chủ quyền, ko trái lập với hắn là chất lượng tốt nhất!

Xem thêm: cây xoài giàn nho

Hai người chuyện trò đến tới tận tối khuya. Trong khi phân tách về cái vòng, Sở Ngọc tiếp tục nhằm lộ việc nường biết khá rõ rệt về loại này, tuy nhiên Dung Chỉ lại ko hề vướng mắc. Cho cho tới Lúc kết đôn đốc cuộc trò chuyện, đột Sở Ngọc ghi nhớ trước khi Dung Chỉ nói tới tía người thực hiện hắn nên nhìn với con cái đôi mắt không giống, bèn thuận mồm hỏi: "Vậy người còn sót lại là ai?"

Dung Chỉ vẫn còn đó mải nghĩ về cho tới Thiên Như Nguyệt và cái vòng, đột nghe Sở Ngọc gửi chủ thể, ko ngoài ngẩn người. Một lát sau hắn mỉm cười: "Người này công chúa không sở hữu và nhận đi ra đâu, đem phát biểu cũng vô dụng!"

Sở Ngọc căn vặn là vì như thế đùng một phát ghi nhớ đi ra, nghe Dung Chỉ đáp vì vậy cũng chẳng nghĩ về ngợi thêm thắt làm những gì. Hắn xoay người tách lên đường rồi, nường cũng ngừng hoạt động, về bên phòng nghỉ.

Xem thêm: cá voi trắng và hòn đảo nhỏ

Chậm rãi thoát khỏi Đông Thượng những, Dung Chỉ ko trở lại điểm ở của tôi. Vẻ mặt mày điềm tĩnh, trầm lặng, hắn trải qua ngưỡng cửa ngõ đem tấm bảng hiệu "Tam ngàn phồn hoa". Băng qua loa quần thể biệt viện ăm ắp cỏ cây đứt gãy tan tành như vừa vặn trải qua loa trận cuồng phong, Dung Chỉ phi vào chống Hoa Thác.

Lát sau nhập chống truyền đi ra giờ đồng hồ rên rỉ: "Ngươi cho tới đúng vào lúc lắm! A Chỉ, ngươi mang đến tao uống thuốc gì nhưng mà toàn thân thuộc lại đau nhức như đem ngàn vạn con cái loài kiến cắm, mất mặt rất là lực? Cứ thế này thì tao thiệt sự ko chịu đựng nổi!"

Trong chống tối lờ mờ, Hoa Thác phía trên nệm, toàn bộ cơ thể băng bó. Vài điểm băng vải vóc lòi ra dung dịch mỡ đen giòn quánh, mùi hương nồng nực khó khăn ngửi.