ông xã tổng tài hắc ám

Mặt hứng đầy đủ cú bạt tai trời giáng, trí tuệ Lâm Quán Quán cù cuồng, khuôn mặt giá buốt bừng lên nhức rát.

Cô lảo hòn đảo lùi về sau, theo đuổi phiên bản năng lấy tay bao phủ chuồn cái bụng tròn xoe căng, tay sót lại bao phủ mặt mũi má bị sưng đỏ lòm.

Bạn đang xem: ông xã tổng tài hắc ám

“Lâm Quán Quán, đồ dùng gan ruột độc ác, dám rời khỏi tay tàn nhẫn với Vi Vi như thế! Từ ngày tao đem theo đuổi Vi Vi phi vào cửa ngõ mái ấm này, việc gì ngươi cũng chống đối u con cái tao, giờ còn dám rời khỏi tay cả với Vi Vi… Lâm Quán Quán, Vi Vi tuy nhiên đem mệnh hệ gì, tao nhất quyết ko buông ân xá cho tới mày!”

Giữa phòng tiếp khách.

Bà u tiếp Tôn Hà Anh buôn những câu nói. cay độc rồi ôm chặt lấy Lâm Vi máu mê be bét.

“Không cần tôi! Thực sự ko cần tôi!” Lâm Quán Quán túm lấy ống tay áo Tiêu Dục như thể níu kéo cọng rơm cứu giúp mạng ở đầu cuối, nhấp lên xuống đầu nguầy nguậy, “Dục, hãy tin cẩn em, ko cần em thực hiện đâu!”

“Không cần cô?” Mắt Tiêu Dực đỏ lòm lừ, đẩy Lâm Quán Quán rời khỏi, “Khi nãy chỉ mất nhì đứa ở phía trên, ko cần cô, đời nào Vi Vi tự động cụ dao gọt trái cây tự động đâm bản thân ư!”

“Tự nó đâm tuy nhiên, tự động nó đâm nó thiệt mà!”

“Con thanh nữ khốn nạn! Đi bị tiêu diệt đi!”

Mắt Tiêu Dục long sòng sọc kẻ, chẳng sao kềm chế được mình!

Hắn tung chân giẫm nhập cái bụng căng tròn xoe của Lâm Quán Quán, cô bị đá văng rời khỏi, bụng đập nhập góc bàn, một trận nhức kinh hoàng bủa lấy.

“Á…”

Lâm Quán Quán thét lên, nhức nhối ôm bụng oằn oại bên trên khu đất.

Một dòng sản phẩm tâm huyết tuôn xuống chân.

Lâm Quán Quán hốt hoảng vô vọng.

“Dục…”

“Lâm Quán Quán, cô là con cái rắn rết, tôi thiệt sự bị thong manh mới nhất kể từ chối cô nàng hiền khô lành lặn như Vi Vi nhằm lấy ngữ thanh nữ độc địa như cô!”

Lòng Lâm Quán Quán bị tiêu diệt lặng.

Một giờ trước, cô tiếp tục hứa hẹn Tiêu Dục đi kiểm tra sức khỏe bầu, Lâm Vi hạn chế lại, đôi khi bày rời khỏi một tấm hình ảnh nệm chiếu của cô ý tao và Tiêu Dục!

“Lâm Quán Quán, tôi với anh Tiêu Dục ở với mọi người trong nhà lâu ni, anh ấy không còn yêu thương chị kể từ đời nào là rồi!”

“Có biết tại vì sao anh ấy ko chia ly chị không? Chị tưởng là vì thế chị tiếp tục có thai người con của anh ấy ấy ứ? Ha ha… thôi chớ đùa! Sao tôi rất có thể nhằm chị đem con cái với anh Tiêu Dục được! Đứa bé xíu nhập bụng chị trọn vẹn ko cần của anh ấy Tiêu Dục!”

“Trên đời này, tình nhân anh ấy nhất là tôi, chỉ mất tôi thôi!”

“Chỉ rất cần phải ở mặt mũi anh ấy, tôi hài lòng trả bất kể giá chỉ nào!”

Ý nghĩ về của “bất cứ giá chỉ nào” tuy nhiên cô tao rằng được kiểm bệnh nhanh gọn lẹ, sau thời điểm nghe thấy giờ chuông cửa ngõ vang lên, cô tao vớ tức thì lấy con cái dao gọt trái cây nhập nhà bếp đâm mạnh nhập bụng bản thân.

Tiếp cơ, cô tao kêu lên thất thanh, Tôn Hà Anh đang được nhập chống lao rời khỏi, Tiêu Dục phía bên ngoài cũng giẫm cửa ngõ xông nhập.

Và thế là vở kịch hé màn!

Lâm Quán Quán nom thanh lịch Lâm Vi.

Cả người Lâm Vi bê tha ngày tiết phụ thuộc vào lòng Tôn Hà Anh yếu hèn ớt nở nụ mỉm cười đắc ý với cô!

Lâm Quán Quán không đủ can đảm tin cẩn nhập đôi mắt bản thân được nữa!

Một loài người, nhằm đạt được mục tiêu tuy nhiên rất có thể tàn nhẫn với phiên bản đằm thắm cho tới thế!

Bụng từng khi một đau!

Máu chảy từng khi một nhiều!

Do mất mặt ngày tiết quá đáng, mặt mũi Lâm Quán Quán White bệch, cô vô vọng giơ tay rời khỏi với Tiêu Dục, “Dục, con cái, con cái của bọn chúng ta…”

“Không cần là con cái của bọn chúng ta! Là con cái của cô!”

“Anh nói… sao?”

“Đã cho tới nước này rồi, tôi đành rằng thiệt cho tới cô biết!” Tiêu Dục ko buồn liếc đôi mắt nom Lâm Quán Quán, xoay người cho tới mặt mũi Lâm Vi, ôm cô tao nhập lòng, góc nhìn anh tao nom Lâm Vi nhức xót, giọng điệu khi rằng với Lâm Quán Quán lại mức giá thấu xương, “Tám mon trước, tối ngày ra mắt hít lễ của chị ý bọn họ cô… người mối quan hệ với cô ko cần tôi!”

Lâm Quán Quán kinh hoàng trợn mắt

Xem thêm: cưỡng đoạt ái tình nhan tổng xin dừng lại

“Cái… gì?”

“Tối cơ, tôi và Vi Vi với mọi người trong nhà, hôm ấy cô ấy là phù dâu, Vi Vi trẻ con người non dạ, tức thời xốc nổi, tiếp tục quăng quật dung dịch nhập ly rượu của cô ý, sau thời điểm hít lễ kết cổ động, quý khách nghỉ dưỡng bên trên biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang chào bán đập, Vi Vi tiếp tục mò mẫm cho tới cô một Ngưu Lang… Đến khi tôi vạc hình thành và cho tới thì được xem là ngày ngày sau, tôi bồn chồn vấn đề vỡ lở cô tiếp tục báo công an ngại Vi Vi nên những khi nhìn thấy cô mới nhất rằng người con trai này là tôi!”

“Trẻ người non dạ! Bồng bột?” Lâm Quán Quán run rẩy rẩy, ngước đầu gào lên đứt khá khan giờ, “Còn tôi thì sao? Tôi bị nó hãm ngại là xứng đáng đời! Phải trả giá chỉ cho tới sai lầm không mong muốn của chính nó là xứng đáng đời sao?”

Tiêu Dục bế Lâm Vi lên, nom Lâm Quán Quán giàn giụa ngán ghét bỏ, nối tiếp nói: “Sau tối cơ tôi tiếp tục ham muốn chia ly với cô! Chúng tao yêu thương nhau tía năm, tôi luôn luôn cho là cô là kẻ đàn bà giản đơn hiền khô lành lặn, ko nỡ thực hiện tổn hại cô, nên là nên cứ do dự mãi cho tới tận bây giờ! Nhưng ko ngờ vẻ giản dị và đơn giản hiền khô lành lặn của cô ý toàn là gián trá, chuyện cho tới nước này tuy nhiên cô nỡ sát ngại Vi Vi!”

“Lâm Quán Quán, tôi thong manh nên đến tới tận thời điểm hôm nay mới nhất nhìn thấy được diện mạo thiệt của cô! Từ ni trở chuồn, tất cả chúng ta chia ly, trong tương lai không thể can hệ gì nữa!”

Dứt câu nói., Tiêu Dục chẳng buồn liếc đôi mắt nom Lâm Quán Quán tuy nhiên bế Lâm Vi đang được mất mặt ngày tiết sải bước tách đi!

……

Bụng lại quặn lên đợt đau kinh hoàng.

Máu giá buốt chảy từng khi một nhiều!

Lâm Quán Quán mất mặt rất nhiều ngày tiết, trí tuệ đê mê choáng ngợp.

Cô phía trên mặt mũi khu đất mức giá băng, xoa một cái bụng tròn xoe căng, nước đôi mắt chảy ròng rã ròng rã.

Hận!

Cô uất hận!

Từ khi chính thức biết bản thân có thai, cô tiếp tục sung sướng biết nhượng bộ nào!

Vì cô đang được đem nhập bản thân người con của những người con trai cô yêu!

Cô ao ước đứa trẻ con thành lập và hoạt động là thế, thậm chí còn còn vẽ rời khỏi nhập tưởng tượng dáng vẻ đứa trẻ con khi ra đời, tiếp tục như là anh ấy, Hay những như là cô…

Ấy vậy tuy nhiên giờ phía trên anh tao lại rằng với cô rằng toàn bộ đều là gian trá trá!

Những người này… bọn họ phụ thuộc vào đâu tuy nhiên bỡn cợt tình thân của cô ý như thế?

“Rầm…”

Cửa chống đóng góp sầm lại!

Lâm Quán Quán nhắm đôi mắt vô vọng, mặc dù thế một cái bóng lại chắn tức thì trước đôi mắt cô.

Cô hé to tướng đôi mắt, nhận ra khuôn mặt mức giá lùng độc ác của Tôn Hà Anh.

“Đau đớn không? Đây mới nhất đơn thuần khúc dạo bước đầu thôi!”

“Bà tấp tểnh thực hiện gì?”

“Làm gì à? Đương nhiên là thay cho đàn bà tao nhổ chuồn loại sợi nhập đôi mắt nó!”

Lâm Quán Quán hốt hoảng, vô thức lùi lại, “Giết người là phạm pháp đấy!”

“Phạm pháp? Ha ha… Mày tự động té đập nhập góc bàn, kéo đến sảy bầu bị tiêu diệt vì thế mất mặt rất nhiều ngày tiết, tương quan gì cho tới tao!

Nói rồi Tôn Hà Anh giơ chân giẫm lên bụng Lâm Quán Quán, mỉm cười mức giá tanh tưởi, ngốn ngấu dồn mức độ xuống chân.

“Á…” Lâm Quán Quán gào lên thảm thiết, theo đuổi phiên bản năng bao phủ lấy bụng, “Dừng lại! Bà tạm dừng đi!”

“Lâm Quán Quán, ngươi chớ trách móc tao! Ai bảo ngươi là đàn bà của Tô Thanh Thanh, nhì u con cái ngươi là loại ngữ đê tiện, cứ cần chống so với u con cái tao vày được! Tô Thanh Thanh cản lối tao, tao rất có thể giết thịt bị tiêu diệt bà tao, ngươi dám cản lối Vi Vi, tao cũng tiếp tục cho tới ngươi chết!”

Lâm Quán Quán rùng bản thân sửng oi.

“Là bà ngại bị tiêu diệt u tôi?”

“Phải thì tiếp tục sao?” Tôn Hà Anh lại tung một cú đá, nghe giờ Lâm Quán Quán ré lên, bà tao mỉm cười toại nguyện, “Bà u xấu xa số của ngươi đang được sinh sống sờ sờ bị tao ném xuống biển lớn thực hiện bùi nhùi cho tới cá mập đấy! Tình cảm u con cái ngươi đằm thắm thiết lắm tuy nhiên, giờ đây tao tiếp tục dẫn dắt ngươi xuống bầu các bạn với bà ta!”

Dứt câu nói., Tôn Hà Anh lại hung hăng hạ liên tục nhập bụng Lâm Quán Quán.

Xem thêm: lời thì thầm trao em

Cả người mức giá toát, ý thức dần dần trở thành tơ tưởng, cô tiếp tục không thể cảm biến được đớn nhức nữa!

Mùi ngày tiết tanh tưởi nồng bốc lên, ngày tiết ở đằm thắm bên dưới chảy không ngừng nghỉ, cái váy nhiều năm white color nhuộm đỏ lòm ngày tiết tươi tắn, ướt sũng.

Đôi đôi mắt mệt mỏi rời rã hóa học chứa chấp côn trùng hận thấu từng chút bị bóng tối chứa đựng dần dần rồi nuốt chửng!