mệnh công chúa

 
Sau Khi Hoắc Triều coi lời nhắn WeChat Thư Nhĩ gửi, điều thứ nhất nghĩ về cho tới là, vậy còn anh thì sao?
 
Vừa nghĩ về cho tới sau khoản thời gian Thư Nhĩ quay về ngôi nhà chúng ta Thư, sở hữu kỹ năng sẽ không còn thể để ý cho tới anh, anh sở hữu chút buồn buồn bực, tổn thất đuối.
 

Hoắc Triều sử dụng mức độ day mi tâm, nhịn xuống cảm hứng quỷ dị trong thâm tâm. Chẳng lẽ anh bị hành cho tới nghiện rồi?
 
Anh cảm nhận thấy sở hữu chút nhức đầu, ko nhịn được, ở đầu cuối vẫn gửi cuộc gọi Clip mang lại Thư Nhĩ.
 
TLúc Thư Nhĩ cảm nhận được cuộc gọi Clip của Hoắc Triều, cô tiếp tục quay trở lại chống rồi, đàng sau vẫn tồn tại nhị loại đuôi nhỏ theo đòi là Thư Nhu và Thư Á.
 
Cha u Thư* vẫn tồn tại bày đi ra cỗ dạng ko phản xạ kịp như cũ, ngờ ngạc ở nhập phòng tiếp khách.
 
Không nhắc cho tới chuyện khiếu nại tụng với chúng ta là việc nhân kể từ ở đầu cuối của Thư Nhĩ dành riêng cho chúng ta rồi.
 
Đương nhiên, phần nhân kể từ này vẫn coi nhập bà nội nuôi rộng lớn vẹn toàn ngôi nhà, cùng theo với mặt mũi mũi Thư Á - người rước vấn đề ôm sai này bật mý mang lại cô, vày ko vô cùng sẽ không còn bỏ dở đơn giản và dễ dàng chuyện bà xã ông chồng chúng ta Thư* cố ý ôm sai.
 
Thư Nhĩ thấy Hoắc Triều gửi cuộc gọi Clip qua loa, thuận tay ấn nghe.
 
Hoắc Triều xoa huyệt thái dương, “Em chớ thực hiện càn.”

Bạn đang xem: mệnh công chúa

 
Cô mới nhất vào trong nhà chúng ta Thư, từ đầu đến chân và việc đều lạ lẫm nằm trong, cho dù sao cũng nên nhã nhặn một ít chính không? Tất nhiên, anh cũng ko nên sở hữu ý bảo Thư Nhĩ sở hữu tủi thân thích thì nín nhịn, chỉ kỳ vọng cô chớ dữ thế chủ động thực hiện sự. Nếu như sinh chuyện rồi, đến thời điểm cơ cô ngoài tầm tay với anh, cô Chịu đựng thiệt thì nên thực hiện sao?
 
Thư Nhĩ còn còn chưa kịp vấn đáp, Thư Nhu sát bên tiếp tục dữ thế chủ động rằng, “Hoắc đại ca, vừa vặn rồi mức độ hành động của em nhị cực mạnh, khiến cho song bà xã ông chồng cơ ân oán hận á khẩu ko rằng lên điều.”
 
Thư Á ở sát bên cũng gật đầu phụ họa.
 
Thư Nhĩ tựa như tướng tá quân thắng tức thì trận đầu, được người không giống năng nổ và sùng bái vây xung quanh ở thân thích.
 
Hoắc Triều: …

Xem thêm: tổng tài bệnh kiều đến đây hôn cái nào

Xem thêm: tình yêu ngọt ngào của trung tá

 
Một thời hạn ko gặp gỡ, ngược lại anh ko nghĩ về cho tới cô và bà bầu gái đều ở công cộng chất lượng như thế.
 
Thư Nhu ko tạo được điều rằng, bùm bùm kể không còn chuyện xẩy ra vừa vặn rồi, ở đầu cuối, chị tớ còn ko thỏa mãn nhu cầu luôn ghi nhớ rằng một câu, “Ngay cả cậu còn nên khuất phục em nhị, không lẽ sẽ vẫn sợ hãi đám người thân chúng ta Thư sao?”
 
Hoắc Triều: …
 
Anh miễn chống coi câu này là Thư Nhu tán tụng ngợi Thư Nhĩ.
 
Xung xung quanh sở hữu người, Hoắc Triều cũng ko rằng tiện rất nhiều chỉ rằng sở hữu chuyện gì thì dò xét anh.
 
Sau Khi húi điện thoại thông minh, Thư Nhu vội vã vàng ở một phía tấn công bài xích tình thân thích, “Em nhị, chị thiệt sự coi em là em nhị, tức thì từ trên đầu tuy nhiên thân thích tất cả chúng ta sở hữu chút ko phấn chấn, tuy nhiên rằng không còn đi ra thì chất lượng rồi, trong tương lai nếu mà em cần thiết chị canh ty một tay, ví như canh ty em mắng người, em cứ việc dò xét chị, chửi đổng chị ko lo ngại.”
 
Thư Á cũng ở sát bên biểu thị lòng trở nên, “Chị nhị, nếu mà chị trong nhà chúng ta Thư sinh sống ko hạnh phúc, chị rất có thể dò xét em tâm sự.”
 
Mặc cho dù thời hạn Thư Nhĩ xuyên sách ko lâu, tuy nhiên giờ phút này, cô vẫn cảm hứng được thực sự lòng của Thư Nhu và Thư Á. Mặc cho dù Thư Nhu khá đi ra vẻ tớ trên đây, tức thì từ trên đầu tựa như là một trong những hero phản diện, tuy nhiên thực đi ra chị tớ ko xấu xí như thế, về phần Thư Á, vậy thì sẽ càng không cần thiết phải rằng.
 
Thư Nhĩ lưu giữ kỹ phần ý tốt này.
 
Sau kỳ ganh đua mon đó là thời hạn ngủ Quốc khánh đằng đẵng.
 
Ngày loại nhị kỳ ngủ Quốc Khánh, cha mẹ Thư đem theo đòi Thư Nhĩ* cho tới cửa ngõ.
 
Khoảnh tương khắc u Thư* trông thấy Thư Nhĩ*, nước đôi mắt ko cố kỉnh được tràn mi rơi xuống, “Bé con… Bé con…”
 
Ngay cả mồm Cha Thư* cũng lập cập rẩy, ko rằng được trở nên câu.
 
Thư Nhĩ mỉm cười híp đôi mắt rằng tiếp một câu, “Cô tớ đó là phụ nữ ruột của nhị người đấy.”
 
Thư Nhĩ* nghe vậy, đùng một cái ngửng đầu lên.
 
Thư Nhĩ ko bỏ qua một mùng căm hờn điểm lòng đôi mắt cô tớ.
 
Căm hận là được rồi.
 
Có thể Lưu Yên sợ hãi phiên bản thân thích thay đổi ý, sau khoản thời gian vừa vặn đem người cho tới tiếp tục ham muốn ngay tắp lự đem Thư Nhĩ tách cút.
 
Bố u bà và cha mẹ ông chồng đều tiếp tục biết sự tồn bên trên của Thư Nhĩ, cha mẹ bà ở quốc tế xa thẳm xôi, sẵn sàng nhanh chóng gấp rút quay trở lại họp mặt con cháu nước ngoài ruột rà bị xiêu dạt bên phía ngoài, vì thế Thư Nhĩ chắc chắn nên về nhà.
 
Giữa Lưu Yên và Thư Nhĩ* tràn ngập bi cảm biệt ly. Đây đó là nguyên nhân lúc đầu u Thư* bảo Thư Nhu và Thư Á tránh việc quá thân thiện với Thư Nhĩ.
 
Nếu như người xem đều sinh sống nhập tình yêu, thì Khi khoảnh tương khắc chia ly cho tới, người xem tiếp tục nên khổ cực bao nhiêu?
 
Đồ Thư Nhĩ dọn dẹp không nhiều nếu không muốn nói là rất ít, cũng chỉ tồn tại một vali tư trang hành lý, vệ sĩ vô cùng sở hữu đôi mắt coi tiến bộ lên dữ thế chủ động cố kỉnh lấy vali tư trang hành lý màu sắc hồng nhạt nhẽo.
 
Tất cả người xem ở trên đây đều đã biết, vị trước đôi mắt này mới nhất là công chúa nhỏ chân đó là ngôi nhà chúng ta Thư.
 
Chờ cho tới Khi cha mẹ Thư ham muốn fake Thư Nhĩ tách cút, Thư Nhĩ* vẫn ko nhịn được nước đôi mắt tràn mi, “Bố, mẹ…”
 
Lưu Yên ko biết rằng gì mang lại nên.
 
Thư Nhĩ quay đầu sang một bên, sử dụng tay chỉ cha mẹ Thư* rằng, “Bố u của cô ý chẳng nên ở đằng cơ sao? Cô gọi cha mẹ tôi thực hiện gì?”
 
Thư Nhĩ cảm nhận thấy bản thân thời điểm này tựa như một hero nữ giới phản diện.
 
Thư Nhĩ* sửng bức một ít, ân oán hận ở lòng đôi mắt sâu sắc thêm thắt vài ba phần.
 
Thư Nhĩ còn lâu mới nhất quan hoài cho tới tâm tình Thư Nhĩ*, cô quí cô tớ căm hờn cô như vậy này tuy nhiên lại ko thể thực hiện khó khăn dễ dàng mang lại cô.
 
Mẹ Thư* tiến bộ lên dữ thế chủ động kéo lấy cánh tay Thư Nhĩ*, “Con à…”
 
Thư Nhĩ* gắng mức độ kìm giữ lắm mới nhất ko hất tay bà già nua quê mùa này đi ra, đôi bàn tay không tồn tại ngẫu nhiên chất làm đẹp chăm sóc domain authority xa thẳm xỉ này chở che.
 
Sau Khi tách ngoài ngôi nhà chúng ta Thư*, tía Thư quay trở lại đơn vị chức năng, Lưu Yên cút nằm trong Thư Nhĩ, Thư Nhĩ nhận định rằng người u mới nhất nhậm chức của tôi tiếp tục thẳng dẫn cô về ngôi nhà, tuy nhiên ko ngờ bà dẫn cô tiếp cận trung tâm thương nghiệp sang chảnh trước.
 
Lưu Yên lý giải rằng, “Con mới nhất về ngôi nhà, cũng không tồn tại ăn mặc quần áo thời thượng gì, mua sắm trước bao nhiêu loại đối phó nhập tình huống khẩn cấp cho, hóng trong tương lai tiếp tục kể từ từ bổ sung cập nhật.”

 
Không sở hữu cô nàng này tiếp tục cự tuyệt váy vóc xinh đẹp mắt, đương nhiên là Thư Nhĩ phấn chấn sướng thỏa mãn nhu cầu.
 
Lưu Yên dẫn Thư Nhĩ cho tới ko nên là cửa hàng nhỏ không tồn tại tiếng vang gì. Bà là người sử dụng VIP của tiệm D, thẳng dẫn Thư Nhĩ cho tới cửa hàng này.
 
Thư Nhĩ đương nhiên biết tiệm D, nếu mà rằng ngôi nhà H là tên thương hiệu phổ biến nhập xa thẳm xỉ phẩm, vậy thì sự tồn bên trên của tiệm D còn thời thượng rộng lớn xa thẳm xỉ phẩm tiệm H một ít, và chất lượng rộng lớn thêm thắt tên thương hiệu xa thẳm xỉ phẩm thường thì thật nhiều.
 
Sau lúc đến tiệm D, nhân viên cấp dưới chỉ dẫn ngay tắp lự rời khỏi năng nổ tiếp đón, “Lưu tổng, tiếp tục lâu lắm rồi ngài ko cho tới, cửa hàng Cửa Hàng chúng tôi lên thật nhiều thành phầm mới nhất, ngài ham muốn coi test ko ạ?”
 
Lưu Yên khoát khoát tay, rằng, “Hôm ni tôi ko mua sắm, hầu hết là mua sắm mang lại phụ nữ tôi.”
 
Nhân viên chỉ dẫn sửng bức, ko nên cô tớ trước đó chưa từng gặp gỡ phụ nữ Thư Nhĩ* của Lưu Yên, tuy nhiên cô nàng nhỏ trước đôi mắt này thì cô tớ trước đó chưa từng gặp gỡ.
 
Từ khi này Lưu tổng thêm 1 cô phụ nữ rộng lớn như vậy?
 
Mặc cho dù trong thâm tâm nhân viên cấp dưới bán sản phẩm hiện thị thật nhiều tâm lý, tuy nhiên bên trên mặt mũi vẫn bất biến gì. Cô tớ coi thông thoáng qua loa ăn mặc quần áo của Thư Nhĩ, phân phát hiện nay toàn thân thích không tồn tại một khoản vật này nằm trong thương hiệu phổ biến, người như thế nếu mà thay đổi lại ngày thông thường cô tớ tiếp tục chẳng thèm nhằm ý cho tới.
 
Nhưng ngày hôm nay rất khác vậy.
 
Sau lúc đến tiệm D, vóc dáng Thư Nhĩ phấn chấn sướng, điệu cỗ thong dong, cô cũng chẳng buồn phản xạ với nhân viên cấp dưới, thẳng tự động bản thân coi trước.
 
Lại rằng, cô thực sự tiếp tục lâu rồi ko sắm sửa ăn mặc quần áo thiệt chất lượng.
 
Cô vươn tay, sử dụng tay tùy ý chỉ, “Cái này, tính năng này, tính năng này, còn tồn tại song giầy này, loại túi này, túi này, còn tồn tại loại túi này, gói không còn toàn bộ lại mang lại tôi. Đúng rồi, ăn mặc quần áo size S, giầy cỡ 35.”
 
Nhân viên buôn bán hàng: …
 
Vị đái thư này tuy nhiên trước đôi mắt từ đầu đến chân đều không tồn tại mặt hàng hiệu, tuy nhiên ngược lại đạt cho tới được loại vóc dáng của đại đái thư.
 
Nhân viên tịch thu vẻ coi thường thông thường trong thâm tâm lại, cảnh giác xác nhận rằng, “Ttất cả những vật này đều lấy không còn sao ạ?”
 
Thư Nhĩ bất mãn coi cô tớ một chiếc.
 
Đổi trở nên đời trước, cô cút nhập tiệm mua sắm ăn mặc quần áo, sở hữu người này dám sử dụng bao nhiêu điều bất nghĩa rằng với cô? Nhân viên thẳng nhanh chóng nhẹn gói lại mang lại cô, còn phóng đầy đủ loại rắm cầu vồng, làm thế nào rất có thể tựa như nhân viên cấp dưới không tồn tại đôi mắt trước mặt mũi này?
 
Thư Nhĩ ừm một giờ, bước đi không ngừng nghỉ lại, người chỉ dẫn mua sắm và chọn lựa sau sống lưng cảnh giác chất vấn, “Tiểu thư, cỗ ăn mặc quần áo này còn có nhị màu sắc, cô ham muốn lấy màu sắc nào?”
 
Thư Nhĩ tự do thoải mái liếc cô tớ, “Đều lấy.”
 
“Được, được…”
 
Trong lòng người chỉ dẫn mua sắm và chọn lựa khá kinh sợ hãi, cô ko hề thấy qua loa nữ giới sinh này, coi qua loa biểu thị còn đại đái thư rộng lớn Thư Nhĩ*.
 
Ánh đôi mắt này khiến cho cô tớ sở hữu chút nổi domain authority gà.
 
Còn sở hữu vóc dáng mua sắm ăn mặc quần áo này, vô cùng tương tự mua sắm rau củ cải Trắng chứ không cần nên ăn mặc quần áo bao nhiêu vạn tệ một khoản.
 
Thư Nhĩ hòn đảo đôi mắt xung quanh cửa hàng một vòng, lại coi trúng bao nhiêu cỗ, “Cái này, tính năng này, còn tồn tại loại váy đó, tính năng này, tính năng này, còn tồn tại loại quần này, mua sắm không còn.”
 
“Vâng.”
 
Dáng vẻ này của Thư Nhĩ, chớ rằng nhân viên cấp dưới giật thột, trong cả Lưu Yên cũng thấy vô nằm trong không thể tinh được.
 
Bà nhận định rằng đứa phụ nữ xiêu dạt bên phía ngoài của tôi chắc hẳn rằng sẽ không còn ngay tắp lự thích ứng với cuộc sống đời thường mới nhất, bà còn sợ hãi đến thời điểm cơ Thư Nhĩ sẽ không còn thể ngồi lên bàn tiệc, khiến cho bà và lão Thư tổn thất mặt mũi. Nhưng lúc này bà phân phát hiện nay phiên bản thân thích bản thân nghĩ về nhiều rồi.
 
Lần đầu gặp gỡ Thư Nhĩ, bà chỉ cảm nhận thấy đấy là một đứa trẻ em kiêu ngạo thông thường, được sinh đi ra ở mái ấm gia đình thông thường thì rất có thể ko thông thường sao?
 
Thế tuy nhiên thời điểm này, trông thấy cô hững hờ bảo người chỉ dẫn mua sắm và chọn lựa gói gọn ăn mặc quần áo cô lựa chọn trúng lại, Lưu Yên ngoài ý ham muốn trông thấy được bên trên người Thư Nhĩ sự thong dong, phóng khoáng, cùng theo với khí hóa học cao quý.
 
Hơi thở thường dân phố phường nhập dự liệu của bà, vô cùng không tồn tại bên trên người Thư Nhĩ.
 
Sau Khi Thư Nhĩ lựa chọn hoàn thành ăn mặc quần áo, nhân viên cấp dưới tính chi phí, tốn rộng lớn 90 vạn.
 
Lưu Yên quẹt thẻ.
 
Bất ngờ phân phát hiện nay sau khoản thời gian Thư Nhĩ nghe được số lượng này trong cả ánh nhìn cũng ko chớp lấy một chiếc, cỗ dạng tựa như tiếp tục quen thuộc.

 
Lưu Yên cảm nhận thấy đứa phụ nữ ruột này của tôi chừng như sở hữu chút không thể đoán trước.
 
Nếu thay đổi trở nên một cô nàng không giống, ko vững chắc sẽ sở hữu được biểu thị đương nhiên và thong dong rộng lớn con cái bé bỏng.
 
Lưu Yên càng thêm thắt ý chí ham muốn tu dưỡng Thư Nhĩ.
 
Biết đâu Thư Nhĩ rằng cô vô cùng xuất sắc ưu tú, cũng ko nên là mạnh mồm lừa lật gì bà thì sao?
 
Khi phía trên xe pháo, Lưu Yên vẫn luôn luôn rằng mang lại Thư Nhĩ với dung mạo mới nhất và tiếp tục thay cho cỗ ăn mặc quần áo mới nhất sự tình nhập ngôi nhà, Thư Nhĩ cũng nghe vô cùng kỹ lưỡng.
 
Cô biết ưu thế và bất lợi của phiên bản thân thích, tuy nhiên cô tràn trề thoải mái tự tin, tuy nhiên cô cũng sẽ không còn tự túc quá mức cho phép. Cô biết ngày cô quay về ngôi nhà chúng ta Thư, thời hạn đầu rất có thể sẽ không còn dễ chịu và thoải mái lắm, tiếp tục còn tồn tại bao nhiêu trận đánh nên tấn công. Có điều cô cũng chả sợ hãi.
 
Ở ngôi nhà cô sở hữu một em trai, mối quan hệ của em trai và Thư Nhĩ* vô cùng thân thích thiết, ngày hôm nay Thư Nhĩ* thoát khỏi ngôi nhà, trong thâm tâm người em trai này tiếp tục vô cùng không dễ chịu, sở hữu kỹ năng không tồn tại cơ hội này đồng ý cô tức thì.
 
Thân quí ngôi nhà chúng ta Thư thật nhiều, đàn ông phụ nữ vày tuổi hạc cô cũng rất nhiều, sở hữu điều những việc này, rất có thể đợi cô qua loa về ngôi nhà chúng ta Thư rồi kể từ từ nhận người.
 
Trong thời hạn nhị u con cái thủ thỉ thì đang đi đến ngôi nhà chúng ta Thư.
 
Nhà chúng ta Thư* đương nhiên ko thể sánh được với ngôi nhà chúng ta Thư, biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang ở trong nhà chúng ta Thư nằm tại trung tâm thành phố Hồ Chí Minh tấc khu đất tấc vàng, độ quý hiếm ngàn vạn, sở hữu tổng số phụ thân tầng, sở hữu hồ bơi riêng biệt và rừng hoa nhỏ, nhập ngôi nhà còn tồn tại người canh ty việc và đầu phòng bếp, đầu phòng bếp còn phân chia thành cơm trắng Tây và cơm trắng Trung riêng biệt. Đầu phòng bếp thực hiện cơm trắng Trung lại phân sở ngôi trường thực hiện khoản Tứ Xuyên, Hàng Châu, Quảng Đông riêng biệt.
 
Nói công cộng, thay đổi trở nên người thông thường, rất có thể lần thứ nhất gặp gỡ team hình này có khả năng sẽ bị hù bị tiêu diệt tổn thất.
 
Nhưng toàn cỗ quy trình Thư Nhĩ thường rất điềm đạm.
 
Lúc người canh ty việc, đầu phòng bếp giãi tỏ sự hoan nghênh với cô, cô vô cùng điềm đạm, Khi Thư Thương - em trai ở trong nhà chúng ta Thư giãi tỏ rõ rệt sự ko quí với cô, cô cũng khá điềm đạm.
 
Nước đôi mắt nước mũi ăm ắp mặt mũi Thư Thương, cậu bé bỏng 12 tuổi hạc bên trên mặt mũi vẫn tồn tại chút trẻ em con cái, mặt mũi mũi tuấn tú, đơn thuần điều rằng ko khiến cho người không giống quá dễ chịu và thoải mái, “Chị là kẻ xấu xí, tôi ko quí chị! Chị trả chị gái mang lại tôi!”
 
Người canh ty việc và những đầu phòng bếp đôi mắt coi mũi mũi coi tim, yên lặng ko rằng, ngược lại Lưu Yên khuyên nhủ nhủ một câu, “Sao con cái lại rằng chị con cái như vậy?”
 
Thư Thương vệ sinh nước đôi mắt, hung tợn rằng, “Chị tớ còn lâu mới nhất là chị con! Chính chị tớ xua chị con cái đi!”
 
Trước tiên Thư Nhĩ để ý xung xung quanh một vòng thiệt kỹ, sau khoản thời gian ngầm Đánh Giá những trang bị lung linh nhập ngôi nhà miễn chống đạt tiêu xài chuẩn chỉnh, kể từ bên trên cao coi xuống cô chỉ đầu ngón tay về phía Thư Thương, phân tích từng câu từng chữ, “Để chị rằng nhị điều nhé, một, chị ko ham loại sự yêu thương quí của em, em quí hay là không quí chị trên đây thiệt sự ko quan hoài, nhị, em rằng chính, Thư Nhĩ* chính là vì chị xua cút, cá tính chị ko chất lượng, vì thế em ngoan ngoãn một ít, chớ cho tới trêu chọc chị, hiểu chứ?”
 
Thật đi ra Thư Nhĩ không thích quá hung tợn với cậu bé bỏng này.
 
Mặc cho dù cô ko ưa Thư Nhĩ*, tuy nhiên so với em trai ruột của thân thích thể này cũng không tồn tại ngẫu nhiên độc ác này.
 
Với lại cậu bé bỏng này còn không hiểu biết nhiều chuyện, cô và Thư Nhĩ* thay đổi sai từng nào năm như thế, ko hoan nghênh cô cũng chính là chuyện rất có thể giải thích.
 
Nhưng Thư Nhĩ hiểu ra biểu thị ngày hôm nay vô cùng cần thiết.
 
Đây là lượt thứ nhất cô xuất hiện nay trong nhà chúng ta Thư, nếu mà biểu thị của cô ý quá hiền khô lành lặn, đoán chừng người không giống tiếp tục nhận định rằng cô là một trong những ngược hồng mượt, ai ai cũng rất có thể bóp một chiếc, có lẽ rằng tức thì từ đầu đến chân canh ty việc cũng rất có thể coi thường thông thường cô, đấy là điều cô ko cơ hội này nhịn được.
 
Cô ham muốn mang lại chúng ta hiểu, cô rất khó chọc, ko hề dễ dàng trêu nhập một chút nào.
 
Cho cho dù cả em trai ruột, cũng không tồn tại cơ hội này tác oai phong tác quái ác bên trên đầu cô.
 
Người canh ty việc và đầu phòng bếp ở trên đây nghe được điều Thư Nhĩ nói: ...
 
Cảm thấy đái thư mới nhất cho tới thiệt sự là một trong những người hung tàn.
 
Không thể thừng nhập, ko thể thừng nhập.