lục sĩ quan có một cậu vợ nhỏ

Đi trực tiếp lên cầu thang máy, sau khoản thời gian thoát ra khỏi cầu thang máy, Thẩm Thần tức khắc kể từ bên trên người Lục Tranh nhảy xuống.

Trong ngôi nhà ko cần thiết cút giầy, do đó cũng không lo ngại gót chân bị xoi mòm, Thẩm Thần cút đi dạo xung xung quanh, đi dạo qua quýt một vòng bên phía ngoài ban công tiếp sau đó soạt soạt soạt chạy về: "Bông hoa này bị héo rồi sao?"

Bạn đang xem: lục sĩ quan có một cậu vợ nhỏ

Lục Tranh đang được ngồi bên trên ghế sô trộn nhắn tin cẩn nằm trong bọn Quý Nhiễm, nghe vậy ngước đôi mắt lên coi Thẩm Thần: "Cái gì?"

"Em phát biểu hoa ở ngoài cơ, anh cho tới nhưng mà coi." Thẩm Thần kéo tay anh cút, Lục Tranh theo gót cậu đi ra bên phía ngoài ban công.

Bên ngoài ban công trồng thật nhiều loại hoa, Lục Tranh so với bao nhiêu loại này cũng ko hào hứng mang đến lắm, tuy nhiên suy nghĩ cho tới ngôi nhà nên đem chút mức độ sinh sống thì mới có thể được gọi là ngôi nhà nên anh mới nhất thực hiện một mặt hàng đặt tại phía trên.

Nhưng nhưng mà lúc này coi đi ra, ngoài hoa sen đá đi ra thì những loại hoa không giống thiệt sự rất rất khó khăn che chở, ko nhằm ý một ít là đang được héo không còn rồi.

Lục Tranh: "Lần sau nhắn dì hùn việc một giờ nhằm dì ấy lưu giữ tưới nước."

Thẩm Thần ngồi xuống quan lại sát: "Nhất toan sẽ không còn trồng loại hoa này nữa, sen đá ko nên được rồi sao."

Lục Tranh ngồi xuống ghế chao ở ban công, một vừa hai phải vấn đáp lời nhắn một vừa hai phải nói: "Được, vậy thứ tự sau nhằm chúng ta gửi cút. Nhưng nhưng mà anh tưởng em quí những sắc tố này chứ."

Thẩm Thần xoay đầu lại: "Không nha, em ko hoa hòe hoa sói như vậy đâu."

Lục Tranh tạm dừng một thời gian, góc nhìn thâm thúy kín ngừng bên trên người cậu: "Vậy ý em là, anh hoa hòe hoa sói."

Thẩm Thần chớp mắt: "Đúng, đích thị vậy."

"A......."

Lục Tranh tóm chặt Thẩm Thần kể từ bên dưới khu đất lên, một trị kéo cậu về phía đùi anh, dễ dàng như trở bàn tay đang được lấy cậu ở úp xuống bên trên đùi anh. Thẩm Thần trượt xuống tiếp sau đó giãy giụa giụa mong muốn đứng lên, tuy nhiên Lục Tranh tức khắc đè cậu xuống, tay đặt tại bên trên sườn lưng cậu thư giãn nhưng mà nhắn tin cẩn.

"Ôi? Sao lại kéo em đứng lên?"

Lục Tranh mang trong mình 1 tay đi ra, tấn công một chiếc lên mông cậu: "Em một vừa hai phải phát biểu ai hoa hòe hoa sói."

Thẩm Thần thể trạng khích động, sắc mặt mày đỏ lòe lên: "Anh chớ tấn công mông em...A!"

Lại kế tiếp tấn công một cái!

"Ai hoa hòe hoa sói, hửm?"

Thẩm Thần vẫn đem quần âu, tuy nhiên cũng ko ngăn trở Lục Tranh một phía sắc mặt mày ko thay đổi coi địa hình, một phía rất rất tiện lợi gỡ đai, kéo khóa thăm hỏi dò thám cút nhập. Da đùi bóng lộn tinh xảo, thông thoáng loại đang đi vào vòng cho tới mặt mày sau.

Ánh đôi mắt của anh ý tương đối nheo lại, thuận tay quăng quật điện thoại thông minh xuống, nâng đôi mắt coi vật nhỏ nhỏ Thẩm Thần bị chủ yếu bản thân ấn ngồi bên trên đùi: "Tại sao ko phát biểu chuyện?"

Thẩm Thần ko biết vì thế sao Lục Tranh lại quí tấn công mông cậu cho tới vậy, lúc này coi như đoạn, ngày thông thường còn...

Mặc mặc dù ko nên rất rất nhức, tuy nhiên cậu đang được rộng lớn vì vậy còn bị người tớ tấn công đòn, thiệt mất mặt mặt!

"Em mong muốn đứng lên!"

"Ừm, vậy trước cơ em phát biểu ai hoa hòe hoa sói hả."

"Anh..." Mới phát biểu một chữ đang được xúc cảm được loại tay bên trên đùi cơ lại trượt vào một trong những chút, anh nhéo cậu, miễn ép buộc buộc cậu phát biểu lại tiếng Khi nãy: "Em! Em em em! Là em hoa hòe hoa sói!"

Bên môi Lục Tranh tràn đi ra ý cười cợt, rốt cuộc cũng thỏa mãn nhu cầu nhưng mà nâng cậu dậy, tuy nhiên anh cũng ko nhằm cậu cút, ngược lại nhằm cậu ngồi bên trên đùi anh: "Nếu phát biểu sớm đang được chẳng nên đoạn kể từ lâu rồi sao."

Thẩm Thần thở phì phì níu phần cổ áo anh: "Hừ..."

"Hừ vật gì."

"Đau."

"Đau thiệt sao?"

Thẩm Thần nghiêm chỉnh trang chững chàng nói: "Thực sự nhức."

"Vậy nhằm anh coi coi."

Lục Tranh phát biểu đoạn mong muốn kéo quần cậu đi ra, Thẩm Thần nào là đem nhằm anh đạt được, cuống quýt vàng đem tay đi ra xay lại.

Lục Tranh coi cỗ dáng vẻ hoảng loạn vì vậy của cậu trong tim khôi hài, cánh tay bắp chuối nhỏ như vậy, nghĩ rằng tự động bản thân hoàn toàn có thể ngăn chống được anh sao.

"Anh chớ, đấy là ban công đấy."

"Tiểu Thần, trước mặt mày tất cả chúng ta là hồ nước."

"Trong hồ nước phát biểu ko chừng đem người cơ."

"Thủy tai ác hả?"

"......"

Lục Tranh cười cợt, trong tim lại sinh đi ra dục vọng, vì vậy anh vực dậy ôm cậu đứng lên cút nhập vào chống.

Sau Khi cút nhập chống, anh cảnh giác nhưng mà bịa đặt cậu bên trên ghế sô trộn, ghế sô trộn rất rộng lớn, Thẩm Thần nằm ngửa lưng phía trên, coi Lục Tranh vươn tay toá cà vạt.

Ngón tay của anh ý thon lâu năm, hữu lực, thời khắc kéo cà vạt thiếu hiểu biết nhiều sao lại lôi ra một tia quyến rũ cấm kỵ.

Trước cơ một giây còn nằm trong anh rầm rĩ, tuy nhiên một giây sau trong cổ họng cậu căng lên, nhịp tim càng trở thành mạnh mẽ.

"Trời còn ko tối..." Thẩm Thần xoay đầu qua: "Không nên phát biểu bữa tối mong muốn về ngôi nhà ăn cơm trắng sao."

"Không về nữa." Lục Tranh tiện tay vứt cà vạt bên trên mặt mày khu đất, cúi người đè lên trên.

Thẩm Thần: "Dì Từ nói tới ngày hôm nay..."

Quần đã trở nên kéo xuống đầu gối, anh vùi nguồn vào giữa vùng eo cậu, nhẹ nhõm giọng nói: "Tối ni nếu như em vẫn còn đó tâm tư nguyện vọng nhằm phát biểu, thì tiếp tục xử lý."

"Em...Ưm!"

Ngón tay nhập nháy đôi mắt tóm chặt ghế sô trộn, buổi ngày ban mặt mày Lục Tranh tức thời phí phạm lối lấy cậu nuốt nhập.

Sau cơ, Thẩm Thần mới nhất cảm thụ thâm thúy rõ nét được vật gì gọi là "còn tâm tư nguyện vọng thì tiếp tục giải quyết", cũng chính vì tiếp sau đó cậu bị anh đem về chống giầy vò, tâm lý bị quấy nhiễu như lọt được vào nhập sương quáng gà... Cái gì nhưng mà về Lục gia ăn cơm trắng chứ, trong cả việc xuống chóng còn là 1 điều mơ hão!

****

Lục Tranh và Thẩm Thần đăng kí kết duyên đồng minh cũng đều đang được biết, bọn Quý Nhiễm tiếng ồn ào mong muốn Lục Tranh đón tiếp ăn cơm trắng, vì vậy Lục Tranh ngay tắp lự lựa chọn thời hạn tập trung đám các bạn nhập đại viên cơ.

Hôm ni, anh kể từ đơn vị chức năng cút trực tiếp cho tới IZ đón Thẩm Thần nhằm nằm trong người xem bữa ăn, thời khắc Lục Tranh cho tới bên dưới studio Thẩm Thần vừa khít kết cổ động đoạn một cuộc hội nghị thảo luận sẵn sàng mang đến triển lãm hình ảnh tiếp đây.

"Thầy giáo Thẩm, tư liệu ngày mai tôi mới nhất hoàn toàn có thể sửa đổi lại, đến thời điểm đoạn tiếp tục gửi mang đến anh."

"Được."

"Anh cũng muốn phát âm qua quýt list khách hàng chào không?"

"Có bao nhiêu người tôi mong muốn bổ sung cập nhật nhập, cậu trước không còn cứ lấy list cơ gửi mang đến tôi coi."

"Được."

Thẩm Thần nằm trong bao nhiêu người cấp cho bên dưới ở kề bên rỉ tai đoạn ngay tắp lự con quay quay trở lại văn chống, thời khắc nhập cuộc hội nghị địa hình nhằm ở phía trên, thời điểm hiện nay quay về mới nhất trị hiện tại đem cuộc gọi nhỡ và lời nhắn.

Thẩm Thần coi thông thoáng qua quýt tiếp sau đó tức khắc gọi lại mang đến Lục Tranh trả lời: "Báo cáo, tức khắc xuống ngay lập tức."

Lục Tranh: "Để anh đợi chờ tăng chục phút nữa mông em tiếp tục nhiều tăng trị tấn công, giới hạn max."

Xem thêm: luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi

Thẩm Thần: "???"

"Thẩm Thần."

"Này!" Cửa chống thao tác đùng một cái đem người gọi cậu, Thẩm Thần hoảng kinh, cuống quýt vàng ném địa hình nhập vào túi đeo.

"Làm sao vậy? Bị giật thột à." Giang Tiêu Đoàn tiếp cận.

Thẩm Thần lỗ tai rét lên: "Không...Vừa nãy đem việc nên tôi đang được tâm lý."

"Oh, mong muốn về ngôi nhà hả?"

"Vâng."

"Em tài xế cho tới phía trên sao?"

"Không, cũng chính vì sau khoản thời gian học tập tài xế tôi cũng ko lái đi ra lối khi nào do đó mong muốn rèn luyện tăng. Gần phía trên đi làm việc cũng ko lái."

Giang Tiêu Đoàn thuận mồm nói: "Vậy anh đem em về ngôi nhà."

"Không cần thiết ko cần thiết." Thẩm Thần nói: "Có người đợi tôi bên dưới lầu rồi."

Giang Tiêu Đoàn: "Như vậy..."

"Ừm, tái ngộ."

Thẩm Thần xách túi vội vàng trở xuống bên dưới lầu, Lục Tranh kể từ bên trên xe pháo bước xuống, Thẩm Thần một vừa hai phải thoát ra khỏi cửa ngõ đang được phát hiện ra anh cỗ tư thế đứng ở kề bên chờ đón.

"Bên này!"

Lục Tranh nghiêng đôi mắt coi, tiếp cận mặt mày cậu: "Bảy phút."

Thẩm Thần: "......"

"Anh còn tưởng rằng nên đợi tăng chục phút, không mong muốn." Khuôn mặt mày thanh lãnh của Lục Tranh thời khắc phát biểu tiếng này rất là đứng đắn, tuy nhiên chỉ mất bản thân Thẩm Thần mới nhất biết anh phát biểu ko nên tiếng tráng lệ gì.

Cậu liếc anh một chiếc...

Biểu cảm không mong muốn gì phía trên hả?!

"Thẩm Thần." Đúng thời điểm hiện nay, ở cửa chính đem vài ba người, gọi thương hiệu cậu đó là một thợ chụp ảnh của IZ. Lúc này, ở kề bên cô còn tồn tại tăng những người cùng cơ quan không giống.

"Đây là các bạn trai cậu sao?"

Thẩm Thần coi Lục Tranh: "Ách... Không nên các bạn trai."

Ánh đôi mắt chén tai ác của từng người dân có chút tiếc nuối, tuy nhiên một giây tiếp sau đó, chợt nghe Thẩm Thần chục phần lo ngại ngùng nhưng mà nói: "Chúng tôi đang được kết duyên."

"A?!!" Một miếng xốn xang, bao nhiêu người cùng cơ quan nhì mặt mày coi nhau, đều ko thể tưởng tượng nổi.

"Lúc nào là thế?"

"Cậu vậy nhưng mà đang được kết hôn?! Không nên một vừa hai phải mới nhất về nước mà!"

"Giấu khá kĩ cơ."

...

Mấy người người cùng cơ quan này từng người một câu rất là sống động, Thẩm Thần ngượng ngùng nói: "Vừa đăng kí kết duyên, ko tổ chức triển khai thơm lễ, ừm... Đến khi thơm lễ ra mắt chắc chắn tiếp tục trị thiệp chào mang đến người xem ."

Đúng thời điểm hiện nay, trợ lý Tiểu Du trước đó nằm trong Thẩm Thần nhập vào quân team đùng một cái nói: "Thầy giáo Thẩm, vị tiên sinh này là liệu có phải là nhập quân team người cơ..."

Thẩm Thần gật gật đầu: "Đúng."

Tiểu Du kinh hãi: "Không suy nghĩ cho tới..."

"Bộ đội? Quân nhân?"

"Ừ."

Cùng những người cùng cơ quan tâm sự cụt ngủi, Lục Tranh và Thẩm Thần cũng chính vì thời hạn gấp rút nên tiếp sau đó lên xe pháo tách cút.

Mấy người cùng cơ quan để ý, nhịn ko được nghiền thưởng.

"Oh shit...Người nam nhi này vượt lên trên đẹp nhất trai, anh tớ vẫn chính là quân nhân nên không? Tiểu Du, cậu trước cơ nhập quân team đang được gặp gỡ qua quýt, sao cũng ko phát biểu một giờ nào là."

Tiểu Du ngượng ngùng nói: "Lúc ấy tôi coi cũng ko đoán đi ra, lại phát biểu, anh tớ level cao, Shop chúng tôi ko thông thường hoặc gặp gỡ."

Đám người chén tai ác trong tim đều bị tía chữ "cấp bậc cao" mê hoặc.

"Cấp bậc gì, level gì?"

Tiểu Du: " Tôi lưu giữ được hình như thể trung tá."

"Vãi nồi trung tá? Anh tớ mới nhất từng nào tuổi?"

"Tôi phía trên thiệt thực sự ko biết..."

" Chậc lợi kinh nha, khi nào là mới nhất ban thưởng mang đến tôi một người ông chồng vì vậy phía trên."

"Cậu dẹp loại ý suy nghĩ này cút, trở lại đầu bầu lại một đợt tiếp nhữa."

"Này......."

"Nhưng phát biểu thiệt, kỳ thực trước đó tôi thấy Giang tiên sinh so với Thẩm Thần chất lượng vì vậy, tôi vẫn nghĩ rằng anh tớ đang được theo gót xua đuổi Thẩm Thần..."

"Đừng phát biểu bừa, lúc này phát biểu loại này sẽ không tương thích đâu."

Người rỉ tai thực hiện động tác dán miệng: "Cũng nên ha."

Mấy người cười cợt ha ha bát nháo nhưng mà tách cút, về sau đợi người xem tản cút, Giang Tiêu Đoàn mới nhất rời khỏi. Vừa rồi, hắn phát hiện ra Thẩm Thần nằm trong Lục Tranh, bất ngờ cũng nghe được người xem phát biểu.

Mấy năm quen thuộc biết, Thẩm Thần quả tình thực hiện anh động tâm, tuy nhiên anh vẫn luôn luôn ko thực sự hành vi, cũng chính vì nhập mồm Thẩm Thần, vẫn luôn luôn mang trong mình 1 người tồn bên trên. Thời điểm cậu nhắc tới anh tớ, nhập đôi mắt trong tim đều tràn ngập thú vui.

Giang Tiêu Đoàn đang được đem ý muốn trực tiếp sau xua đuổi cậu, thậm chí còn ý muốn cơ sau khoản thời gian cậu về nước vẫn tồn bên trên như cũ. Nhưng một thời hạn trước, đem văn khiếu nại khảo sát gửi cho tới chỉ dẫn là anh tớ tương quan cho tới quân cưới, anh tớ mới nhất hiểu rằng hóa đi ra cậu mong muốn kết duyên.

Bản thân ái đang được muộn.

Không, cũng hoàn toàn có thể là ko nên trễ, nhưng mà mặc dầu anh ko quản ngại trước sau, cũng tiếp tục không tồn tại một thời cơ nào là...

***

Trên xe pháo, Thẩm Thần lôi đi ra kể từ nhập túi đeo chiếc chìa khóa xe pháo rồi liếc nhìn: "Dành chút thời hạn quay trở lại đại viện luyện tài xế, vày ko con xe này coi như bỏ phí."

Lục Tranh: "Không nên đang được đem anh đem đón rồi à."

Xem thêm: xin hãy tha cho tôi

"Vậy cũng ko được, ngộ nhỡ anh dành hết thời gian thì sao." Thẩm Thần nói: "Hơn nữa, xe pháo của doanh nghiệp, ko người sử dụng thì phí."

Nghĩ cho tới điều này, Thẩm Thần lại nói: "Thầy Giang làm cho em căn nhà cơ, anh phát biểu coi mặc dù sao em cũng ko sinh sống ở đấy đem nên trả lại hoặc không?"

Lên google dò thám tìm tòi kể từ khóa metruyen_hot nhằm phát âm những truyện ngôn tình, tổng tài thời gian nhanh và tiên tiến nhất nhé! Cạnh không giống copy tiếp tục thiếu thốn nội dung chương cơ ạ!