hôn nhân tàn khốc

"Tôi tiếp tục tiêu diệt cô"

Hạ thân thuộc một trận đau nhức bại dại dột, La Thư Anh bị buộc nên mối liên hệ nằm trong nó. Điểm *** thô khốc cật sức cọ xát khiến cho cô nhăn mặt mũi, liên tiếp nhấp lên xuống đầu. Tần Ngạo ko quan hoài cho tới người Dưới ***, nó ko cần thiết vừa lòng cũng không thích cô vừa lòng.

Bạn đang xem: hôn nhân tàn khốc

Kịch liệt ngông cuồng lại đau nhức, ngày tiết kể từ tay cô chảy ngấm xuống ga nệm, tựa những đóa hoa bỉ ngạn nở rực nổi trội. Tựa như hiện đại hít loang lổ vô ký ức xa thẳm xôi.

Đêm tân hít, Tần Ngạo nghiền cô vô tường, nhị tay cô bị nó trói chặt, sợi roi vọt domain authority liên tiếp tiến công lên trên người. Đôi đôi mắt nó như loại sài lang, sáng sủa rực bên dưới ánh trăng. Y cười cợt khinh thường miệt, chửi rủa cô, sập tội mang đến cô.

"La Thư Anh, sở hữu biết tại vì sao tôi lại cưới cô không? Chính là nhằm những tối như vậy này"

Tần Ngạo ném cô lên nệm, không tồn tại những nụ hít, không tồn tại sự ôn nhu, ko xúc cảm, tay nó lưu giữ chặt người cô. La Thư Anh hoảng kinh hoảng hét lên, cô biết nó ko yêu thương cô, tuy nhiên nó ko thể nào là so với cô vì vậy.

Một dòng sản phẩm ngày tiết đỏ lòm minh chứng cho việc nguyên lành của những người đàn bà chảy rời khỏi, với mọi giọt nước đôi mắt đắng cay. Cả một tối, Tần Ngạo cuồng loạn cướp đoạt, La Thư Anh cật sức chịu đựng đựng.

"Tại sao cô lại kinh hoảng Tiểu Nhu? Tại sao?"

"Em ko, em không tồn tại..."

Cơ thể La Thư Anh lúc lắc nhấp lên xuống kinh hoàng, những câu nói. lắc đầu của cô ấy đều trở thành bất nghĩa. Tần Ngạo thời điểm hiện tại lại chất vấn La Thư Anh một đợt nữa, chất vấn tại vì sao cô lại kinh hoảng Tiểu Nhu, chất vấn tại vì sao cô nên xử sự với nó vì vậy, tại vì sao cô nên khiến cho nó khổ đau thế này.

Nhưng thời điểm hiện tại tiếp tục không giống một tối bại, cô ko phủ cảm nhận được nữa, cô ko phát biểu được, ngày tiết chảy rời khỏi tuy nhiên ko nằm trong nước đôi mắt.

Tần Ngạo sắc bén nhìn, La Thư Nhu cút rồi, sự mất mặt non ko màu sắc ko sắc, vẫn khiến cho nó đau tới điên dại dột.

Từ năm Tần Ngạo 12 tuổi hạc, lần thứ nhất bắt gặp một cô ngốc lạc lối cho tới vị trí nó, góc nhìn nó đang không thể nhìn cút đâu không giống. Từ năm Tần Ngạo 12 tuổi hạc, lần thứ nhất bắt gặp một cô ngốc rất có thể ăn không còn 3 ly kem rộng lớn của McDonald, lại vẫn thể ăn không còn nhị cái đù* gà, nó tiếp tục biết không một ai bên trên đời rất có thể mang đến nó cảm xúc vì vậy nữa. Từ năm Tần Ngạo 12 tuổi hạc, tiếp tục yêu thương La Thư Nhu.

La Thư Nhu cút rồi, nó ko thể gật đầu thực sự sở hữu một cô nàng dung mạo 10 phần như là 10 với cô ấy tuy nhiên lại ko nên cô ấy, ngày ngày xuất hiện tại trước mặt mũi nó. Khiến nó xâu xé tấm lòng, vừa phải mong muốn gật đầu lại vừa phải mong muốn lắc đầu. Khiến nó đấu giành xúc cảm, vừa phải mong muốn hận lại vừa phải mong muốn buông.

"La Thư Anh, mạng của cô ấy là nhằm thông thường mang đến Tiểu Nhu. Một tiếng nói ko hề đầy đủ, tôi tiếp tục kể từ từ yêu cầu lại từng loại một"

Tần Ngạo vứt ngoài chống, La Thư Anh ở bất động đậy, ánh trăng kể từ bên phía ngoài chiếu xuống thân thuộc thể cô, cô đã từng gì thế này. Vì sao cô lại yêu thương y? Vì sao mong muốn lấy y?

Không, Tần Ngạo cô yêu thương ko nên vì vậy.

Cô yêu thương cậu thiếu hụt niên thông thường mời mọc cô ăn kem McDonald tuy vậy từng đợt cô đều ăn thật nhiều. Cô yêu thương cậu thiếu hụt niên luôn luôn gọi xe taxi đem cô về căn nhà, luôn luôn nhớ trả trước chi phí và nhắn gửi bác tài cút cảnh giác. Cô yêu thương cậu thiếu hụt niên tặng mang đến cô sợi dây chuyền sản xuất cúc họa mi màu sắc cam bùng cháy rực rỡ kì khôi.

Cô yêu thương chàng trai luôn luôn sở hữu kết quả tiếp thu kiến thức nằm trong top đầu của ngôi trường. Lạnh lùng và cao ngạo, tuy nhiên lại tĩnh lặng cõng cô xuyên suốt cả một phần đường nhiều năm. Cô yêu thương chàng trai ko hoặc cười cợt, tuy nhiên từng đợt cười cợt thường rất rất đẹp, cực kỳ sáng sủa.

"Nếu tất cả chúng ta bắt gặp nhau 3 đợt, anh tiếp tục thừa nhận tất cả chúng ta sở hữu duyên và phát biểu thương hiệu anh mang đến em biết"

"Nếu tất cả chúng ta bắt gặp nhau đợt nữa, hãy mang đến anh biết thương hiệu em nhé"

Lần loại 3 La Thư Anh bắt gặp Tần Ngạo được xem là 5 mon sau, ngay lập tức tận nơi của cô ấy, vô đích thị sinh nhật của cô ấy và chị gái La Thư Nhu. Tần Ngạo ko nhìn cô, anh chỉ chuyên nghiệp tâm cho tới chị gái của cô ấy. phường bọn họ được đính ước ước vô khi ấy.

La Thư Anh thiếu hiểu biết nhiều nhiều điều, tuy nhiên cô biết những người dân được gắn thêm ước như vô phim truyền hình, thì về sau bọn họ tiếp tục lấy nhau.

"Anh, anh là Tần Ngạo hả?"

"Em là La Thư Anh, em gái sinh song của Tiểu Nhu?"

"Anh ghi nhớ em không?"

Tần Ngạo nhíu song lông ngươi, thắc mắc của La Thư Anh khiến cho nó thiếu hiểu biết nhiều. Y ko bắt gặp thì sao rất có thể ghi nhớ được.

"Anh trước đó chưa từng bắt gặp em"

"Không..."

La Thư Anh lăm le phát biểu với Tần Ngạo, tuy nhiên nó đã trở nên La Thư Nhu kéo cút, góc nhìn nó nhìn chị gái, sao rất có thể êm ấm vì vậy.

Cô ko yêu thương Tần Ngạo của giờ đây, một người con trai tàn nhẫn, vô đôi mắt chỉ đong đẫy hận thù địch ghét bỏ. Cô sở hữu thiệt không hề yêu thương không?

La Thư Anh mím môi, nước đôi mắt lăn chiêng dọc một cơ hội bất lực. Cô ghét bỏ xúc cảm này, ko thể yêu thương lại ko thể hận. Trái tim ở ***g *** vẫn đập như vậy, từng nhịp đều nhói nhức. Có ai đem cô ngoài bóng tối xúc cảm này sẽ không, như một trong những buổi sinh nhật năm ấy.

"Buồn buồn phiền sao?"

La Cao Dự nhìn cô nhóc đang được ăn vô số bánh ngọt và trái ngược cây bên trên bàn, La Thư Anh bặm mồm, trong cổ họng khá nghẹn lại ú ớ khiến cho anh hoảng kinh hoảng vội vàng lấy nước giùm cô nhóc. La Cao Dự vừa phải vỗ sườn lưng mang đến cô, vừa phải nhảy cười cợt.

"Con ngốc này, cả buổi tiệc em ăn 3 ngày cũng ko không còn, hấp tấp làm những gì chứ."

La Thư Anh vứt món ăn bên trên tay xuống, tiếp sau đó quay đầu sang một bên nhìn anh, tiếp sau đó nhảy khóc. La Cao Dự bất thần, tuy nhiên anh chỉ tĩnh lặng nhằm La Thư Anh ở trong tâm địa bản thân tuy nhiên khóc. Hai tay cô lem nhem dùng bôi lên áo sơ-mi Trắng thật sạch sẽ của anh ý, nước đôi mắt nước mũi cũng tùm lum cả tuy nhiên anh ko hề sở hữu lấy một chút ít bất mãn, từ trên đầu cho tới cuối vừa phải cười cợt vừa phải gạ dành riêng cô.

"Ngoan nào là, chẳng sao không còn. Công chúa của anh ý khóc thiếu thẩm mỹ."

La Cao Dự kể từ nhỏ nhắn cho tới rộng lớn vẫn luôn luôn yêu thương chiều La Thư Anh vì vậy, tương tự như cả ngoài trái đất đều xoay xung quanh cô. La Thư Anh khóc một trận rộng lớn, nước đôi mắt không hề nhằm chảy rời khỏi, chỉ từ nức nở từng giờ.

"Tặng mang đến em cái này"

La Thư Anh nhìn vô sợi chão nhấp lên xuống chân bên trên tay La Cao Dự, cái nhấp lên xuống vị bạc, xung xung quanh sở hữu thật nhiều những chuông nhỏ đầy đủ sắc tố, phần đóng góp há nhấp lên xuống được dáng điệu thực hiện trở nên một nhành hoa nhỏ vô xuyên suốt nhìn cực kỳ kì khôi.

"Bông hoa này kỳ lạ quá"

Vì bị phần quà của La Cao Dự thú vị, La Thư Anh vệ sinh sạch sẽ nước đôi mắt bên trên mặt mũi, nhìn nhìn một cơ hội chú ý.

"Hoa Anh Thảo."

"Anh Thảo?"

La Cao Dự nhấc bổng La Thư Anh ở trong tâm địa rồi đặt điều vô cái ghế trước mặt mũi, anh quỳ một gối treo cái vòng vô cồ bàn chân nhỏ nhắn nhỏ Trắng nõn của cô ấy. Cổ chân vượt lên trước nhỏ nên nên quấn sợi chão nhị vòng, còn nên thiết lập nút ở nấc vô nằm trong mới nhất rất có thể vừa khít.

La Thư Anh yêu thích đung đem chân, các cái chuông lúc lắc nhẹ nhàng tạo ra trở nên tiếng động vui vẻ tai.

"Như thế này, từng bước đi của em đều tiếp tục ghi nhớ sở hữu anh trai thực hiện điểm tựa, chớ nhằm vấp váp té. Nếu té, chắc chắn phải ghi nhận cơ hội đứng lên. Nếu ai dám đẩy em té, phát biểu với anh, anh chắc chắn quyên sinh với những người đó"

"Vâng"

Cô gật cười cợt lung linh, chữ hiểu chữ ko. Sau bại, La Thư Anh chất vấn anh ý nghĩa sâu sắc của nhành hoa Anh Thảo này là gì, trước giờ cô chỉ mến cúc họa mi. La Cao Dự mấp máy cánh môi.

Xem thêm: truyện người dấu yêu

"Chìa khóa nhỏ của thiên đường"

"૮ɦếƭ tiệt!"

Thi Nhĩ vừa phải khóc vừa phải nâng La Thư Anh về căn chống dành riêng cho tất cả những người thực hiện ở khuôn viên đàng sau khu vực Nhà biệt thự, nhị tay cô ngày tiết chảy nhiều cho tới nỗi ko nạm nổi.

"Lão Mãn, thực hiện ơn đem cô ấy cút cơ sở y tế."

"Tần thiếu hụt gia ko được chấp nhận."

Thiển Mãn bất lực nhấp lên xuống đầu, Thi Nhĩ uất ức tột đỉnh. Vết thương thâm thúy như vậy còn nếu không được cút cơ sở y tế đánh giá chẳng nên tiếp tục cực kỳ nguy hại. La Thư Anh ko thể phát biểu, giờ lại ko thể viết lách, cô chỉ rất có thể lặng lẽ nhấp lên xuống đầu ý mong muốn phát biểu ko cần thiết. Cuối nằm trong, Thi Nhĩ chỉ rất có thể nỗ lực xử lí chỗ bị thương ở nhị tay của La Thư Anh một cơ hội thận trọng nhất rất có thể vị vỏ hộp sơ cứu vớt Cấp Tốc đã có sẵn trước vô chống.

Xảo Vấn tiếp tục vô ngồi đợi ở vô buồng ngủ tuy nhiên rộng lớn 12h cũng ko thấy Tần Ngạo quay trở lại, rõ nét nó tiếp tục vứt đi lượn lờ đâu đó. Đèn trần đột nhiên vụt tắt, hành lang cửa số đột ngột sở hữu người nhảy vô, ko nhằm Xảo Vấn kịp hô lên tiếp tục kề một lưỡi dao sắc bén vô cổ cô.

Đến một điểm bình yên nghiêm ngặt như Nhà biệt thự của Tần Ngạo cũng rất có thể đột nhập tuy nhiên ko tiến công động bất kể đảm bảo nằm trong người thực hiện nào là, lại căn giờ chuẩn chỉnh xác vô khi chỉ bản thân cô ở vô chống. tin tức nhạy bén không thiếu và luôn luôn update từng phút, chỉ rất có thể là kẻ bại.

"Xảo Vấn, cô thiệt lớn gan"

Một giọng nữ giới vô cảm vang lên, lưỡi dao khá áp sát lại, chỉ từ cơ hội vài ba centimet là rất có thể rạch lên cổ cô một lối.

"Đến quản trị tuy nhiên cô cũng dám phản bội."

"Tôi không tồn tại."

"Chủ tịch nhằm cô cho tới Nhà biệt thự này nhằm bảo vệ mang đến La đái thư, ko nên nhằm cô si mê Tần Ngạo, xoay rời khỏi khi dễ dàng cô ấy"

"Tôi...tôi hiểu. Tôi ko làm những gì cả. Chỉ là hiểu nhầm thôi."

Xảo Vấn thấy toàn thân thuộc ko rét tuy nhiên khẽ lập cập, phía trên ko nên là 1 trong mẩu chuyện đùa, nếu như phát biểu sai một chữ, cái mạng nhỏ của cô ấy cũng ko thể lưu giữ.

Lưỡi dao của những người phụ nữ giới bí mật đem lên trên bề mặt Xảo Vấn, khiến cho cô stress cho tới những giọt mồ hôi chảy giọt.

"Đừng quên, sắc đẹp này vốn liếng ko nên loại trời mang đến, tuy nhiên là quản trị mang đến cô. Muốn yêu cầu, tiếp tục ngay lập tức yêu cầu. Để thân thuộc phận thấp nhát như cô dành được 7 phần dung mạo của La đái thư, tiếp tục là việc nhân nhượng lớn số 1 rồi."

"Vâng...vâng..."

Sau khi giá rét rình rập đe dọa, đối phương nhảy hành lang cửa số nhằm ra phía bên ngoài, vứt đem Xảo Vấn ko trả hồn còn đang được lập cập rẩy bên trên nệm, tay cô vô thức sờ lên cổ lại sờ lên trên bề mặt, xác minh trọn vẹn không tồn tại một vết xước mới nhất thoải mái thở hắt rời khỏi.

Lúc này ở một nước nhà xa thẳm xôi đang được là buổi ngày, La Cao Dự nhìn vô màn hình hiển thị điện thoại cảm ứng, một lời nhắn được đem bên dưới dạng mật mã gửi cho tới. Sau khi gọi kết thúc, anh đặt điều điện thoại cảm ứng sang trọng ở bên cạnh, Triệu phu nhân vừa phải mới nhất cho tới thăm hỏi đàn ông, đang được ngồi ở bàn tợp một ly nước nghiền, thong dong ăn bánh ngọt.

"Mẹ, đó là chống thao tác của quản trị."

Một bàn bày vẽ đầy đủ loại món ăn lộn xộn, cung cấp bên dưới vô report việc làm cũng nên dồn toàn lực nhằm nhịn cười cợt khiến cho La Cao Dự sắc mặt mũi biến đổi như cắc kè hoa.

"Ông phụ vương già nua của con cái một ngày dài nằm trong bao nhiêu lão chúng ta già nua của hắn tiến công cờ dìm thơ trong nhà, u hiện tượng đau đầu vượt lên trước cút. Muốn chạy cho tới vị trí con cái yên lặng tĩnh một chút ít cũng trở nên xua đuổi. Ôi giời ơi, tôi sinh đàn ông nhằm làm những gì ko biết. Sinh đàn ông dành được lợi lộc gì đâu"

Triệu phu nhân một tay xắn một thìa rộng lớn bánh kem, một tay đặt lên trên trán thở nhiều năm, điệu cỗ vô nằm trong tuyệt vọng. Khiến La Cao Dự sắc mặt mũi đem xanh rớt đem Trắng, nương nương nương nương của anh ý bên phía ngoài sang chảnh quý phái từng nào, sao bên phía trong lại rất có thể như này.

Sau khi nhận lại được đàn ông, Triệu lão gia nằm trong Triệu phu nhân ngay lập tức ngay lập tức đem phú toàn cỗ mang đến anh quá tiếp, thậm chí còn bao nhiêu căn Nhà biệt thự cũng ko thèm ở, mua sắm 1 căn hộ nhỏ ở ngoại thành, nhàn nhã tận hưởng lạc.

"Minh Minh, con cái còn ko mau đón con cái dâu về mang đến u, nhằm u hạn chế buồn tủi."

La Cao Dự vứt tư liệu bên trên tay xuống, bước rời khỏi ngồi xuống ở bên cạnh Triệu phu nhân, vẻ mặt mũi anh khá trầm dìm.

"Mẹ, u phát biểu coi cô ấy sở hữu hận con cái không"

"Hận? Không thể nào là."

"Con vứt đem cô ấy vì vậy, sở hữu nhu nhược không? Nếu như con cái nhất quyết nhốt cô ấy theo người, rất có thể cô ấy sẽ không còn nên chịu đựng nhiều thương tổn và nhức khổ"

Triệu phu nhân nhìn đàn ông, bà đùng một phát vươn tay xoa đầu anh.

"Thằng đàn ông ngốc nghếch của tôi. Nếu con cái thực hiện thế thì sở hữu không giống nào là thương hiệu ông chồng vũ phu bại của chính nó chứ. Cứ nhằm con cái nhỏ nhắn chịu đựng gian khổ một chút ít, nhằm con cái nhỏ nhắn vô vọng, cho tới lúc nào nó thiệt sự hiểu rời khỏi phiên bản thân thuộc sai lầm đáng tiếc ở đâu, mong muốn gì và cần thiết ai. Nhân trái ngược đó là nợ trước trả sau. Người tao nợ nó từng nào, trong tương lai con cái hãy thay cho nó yêu cầu lại toàn bộ."

Nói kết thúc, Triệu phu nhân tâm trí bao nhiêu giây lại nối tiếp té sung:

"À ko, con cái dâu xinh rất đẹp xứng đáng thương của u, Triệu phu nhân sau này của Triệu gia, rất cần được yêu cầu lại gấp rất nhiều lần, thậm chí còn hấp tấp phụ vương. Không thể nhằm người không giống khinh thường thông thường."

Triệu phu nhân tương lai? La Cao Dự nhìn bà.

"Mẹ chắc chắn là vậy sao?"

Chắc chắn La Thư Anh tiếp tục gật đầu anh, chắc chắn là bọn họ tiếp tục kết duyên, chắc chắn là cô tiếp tục niềm hạnh phúc khi ở mặt mũi anh sao?

"Đương nhiên rồi."

Triệu phu nhân gật đầu cứng nhắc, tợp một ngụm nước nghiền rộng lớn.

"Có nên rất lâu rồi phụ vương cũng người sử dụng sử dụng phương pháp này nhằm lấy được u hoặc không?"

"Khụ..."

"Thái phỏng của u coi rời khỏi con cái đoán ko sai rồi"

La Cao Dự khôi hài, người u này của anh ý cũng ko lanh lợi rộng lớn cô nàng của anh ý là từng nào, nhị người trái ngược nhiên tiếp tục cực kỳ thích hợp nhau. Điện thoại của Triệu phu nhân sập chuông, bên trên màn hình hiển thị lấp láy bao nhiêu chữ "Lão già nua phiền phức"

"Alo"

"Bà lại chạy cút đâu nhé, bà mong muốn vứt tôi ૮ɦếƭ đói đích thị không? Ngày xưa ai phát biểu tiếp tục nấu nướng cơm trắng mang đến tôi cả đời, ko khi nào vứt đói tôi. Ôi giời ơi, tôi gian khổ vượt lên trước."

Một tiếng nói vang qua quýt điện thoại cảm ứng, La Cao Dự khá mỉm cười cợt thì thầm than vãn phụ vương u anh cho tới cơ hội thủ thỉ cũng rất có thể như là nhau vì vậy.

Xem thêm: nắm lấy tay em

"Này này, thế rất lâu rồi ai phát biểu sẽ không còn khi nào vứt tôi 1 mình, luôn luôn trực tiếp ở cạnh tôi. Sao ông ko bảo bao nhiêu ông chúng ta già nua của ông nấu nướng mang đến ông ăn cút. Tôi còn gian khổ rộng lớn phía trên."

Triệu phu nhân ko thua kém, nạt nộ Triệu lão gia ở mặt mũi bại, tuy nhiên tay thì nhanh gọn nạm túi đeo ở bên cạnh, xỏ giầy vô rồi vẫy vẫy tay từ biệt đàn ông.

La Cao Dự nhìn u tách cút, trong tâm địa nhẹ dịu cảm động.