hoa hồng đỏ và súng

Editor + Beta: LinhNhi

Phó viên thở nhiều năm coi ra bên ngoài hành lang cửa số.

Bạn đang xem: hoa hồng đỏ và súng

Thành phố lúc này trái khoáy thực ko thể đối chiếu với thời cơ, nhập đêm tối những ngọn đèn được thắp sáng sủa như buổi ngày, ca hát nhảy múa.

"Vì những cậu vẫn tra cho tới trên đây rồi nên tôi cũng cho những cậu biết, trang web này vô cùng nguy khốn, chết choc của Hạ team năm cơ khó khăn tách ngoài sở hữu tương quan cho tới việc này, quý khách tự động cẩn trọng rộng lớn, chớ nhằm lòi ra bên phía ngoài." Giọng ông ấy điềm đạm.

"Hạ team năm cơ..." Kỷ Y Bắc hít vào một trong những hơi: "Không cần bảo rằng ông ấy bị giết thịt vày một group buôn vũ trang sao?"

"Ban đầu công ty chúng tôi cũng nghĩ về vậy, tuy nhiên trước lúc xẩy ra trận hỏa thiến cơ anh ấy vẫn kín đáo theo đuổi dõi trang web này. Chuyện này tôi biết... tối hôm cơ anh ấy gọi mang lại tôi bảo rằng ngày bữa sau tiếp tục trình bày mang lại tôi một vài trị hiện nay mới nhất, thành quả, thành quả là tối hôm cơ ngay tắp lự..."

Phó viên ko trình bày tiếp được nữa, ông nhắm đôi mắt nhập rồi thở đi ra một tương đối.

"Cho nên khi cơ Hạ team vẫn trị xuất hiện một kín đáo nào là đó?" Kỷ Y Bắc căn vặn.

Phó viên đem tay lên vuốt mặt mũi, chuyển qua làn đường khác mái ấm đề: "Bây giờ manh nguyệt lão cũng trở nên đứt rồi, Tết Thanh Minh ngày mai quý khách nghỉ dưỡng lên đường, khi quay về demo tâm trí theo phía không giống coi sở hữu đột đập phá gì không"

"Được"

- ----

Khi Kỷ Y Bắc thoát khỏi Sở công an thì trời vẫn tối đen thui, nhị mặt mũi đàng là những rặng thông xanh rớt trĩu cành lá đứng lặng lẽ, uy nghiêm khắc nhập giờ gió máy vi vu.

Đối diện với Sở công an sở hữu một khu dã ngoại công viên nhỏ, ở lối nhập khu dã ngoại công viên sở hữu một đài phun nước nhỏ, chỉ nhập những khi lễ đầu năm hoặc ngày cần thiết mới nhất phun nước, thời gian thông thường nó cũng chỉ như một chiếc ao.

Ánh sáng sủa êm ả dịu dàng của ngọn đèn đàng chiếu xuống mặt mũi nước óng ánh, ánh nước lấp lánh lung linh, cảnh tối lạnh giá như mặt mũi nước.

Kỷ Y Bắc theo đuổi thói thân quen liếc đôi mắt về đàng sau, phát hiện ra một bóng hình miếng mai theo đuổi đàng sau.

Một song vớ đen thui nhiều năm cho tới đầu gối, một quãng đùi miếng khảnh lòi ra, bên dưới ánh trăng ngay tắp lự sáng sủa lên, phía bên dưới là 1 song Martin ôm gọn gàng sáng bóng loáng, trực tiếp tắp nhưng mà an tĩnh đứng cơ, gót chân tương đối nhấc lên.

Tóc cất cánh nhập gió máy, khắp cơ thể nhịn nhường như cũng bồng bềnh theo đuổi.

Kỷ Y Bắc tạm dừng, tạm dừng hoạt động xe cộ lại, trở về phía mặt mũi cơ đàng.

"Đứng trên đây thực hiện dòng sản phẩm gì?" Anh giơ tay tóm lấy tay Hạ Nam Chi, kéo cô ra bên ngoài.

Ánh đôi mắt Hạ Nam Chi bình lặng, đôi mắt cũng ko chớp, đùng một phát bị kéo lên đường, cũng ko thèm xoay đầu lại, vẫn coi trực tiếp về phía đằng trước, khan hiếm Lúc cô ko dữ thế chủ động trêu chọc anh.

Hạ Nam Chi như vậy này toàn đằm thắm vô cùng giá tiền lùng, nhịn nhường như cô chẳng sở hữu tương quan gì cho tới toàn cầu này.

Kỷ Y Bắc đùng một phát cảm nhận thấy thời điểm hôm nay sở hữu điều gì cơ bất ổn so với cô, vươn tay đi ra nhéo tay cô một chiếc.

Sau cơ anh mới nhất trị xuất hiện tay cô cũng dày rộng lớn cổ tay anh là bao nhiêu, gần như là anh rất có thể tóm gọn gàng nó qua loa dòng sản phẩm áo len ấm rộng lớn này.

Thật gầy guộc.

Kỷ Y Bắc cau mi, xoay mặt mũi lại đương đầu với cô. Kỷ Y Bắc trị xuất hiện ánh nhìn cô yên lặng tĩnh mà đến mức trống không trống rỗng, tối coi ko thấy lòng, con cái ngươi âm u.

"Em..."

Không đợi anh trình bày hoàn thành, Hạ Nam Chi đùng một phát trả hồn hỏi: "Anh trai, sao anh lại ở đây?"

"..." Kỷ Y Bắc buông tao cô đi ra căn vặn lại: "Một bản thân em đứng trên đây thực hiện gì?"

Hạ Nam Chi thản nhiên, nâng cằm lên nói: "Xem phong cảnh"

Kỷ Y Bắc liếc mắt coi về phía cô vừa phải coi, dòng sản phẩm khu dã ngoại công viên này không tồn tại ai cho tới, đèn bị hư hỏng cũng không có bất kì ai quan hoài, một đàn quạ đen thui cất cánh qua loa đầu anh. Cái này thì sở hữu gì hoặc ho nhưng mà coi.

Vừa tấp tểnh tịch thu tầm đôi mắt thì anh phát hiện ra ánh đèn sáng tỏa nắng rực rỡ ở phía xa vời, sở hữu một tòa căn hộ ở đàng sau khu dã ngoại công viên, những ngọn đèn rải rác rưởi được nhảy sáng sủa.

Anh ghi nhớ rằng Hạ Nam Chi vẫn sinh sống ở cơ chục nhị năm vừa qua.

Tiểu quần thể và đã được tôn tạo lại, dấu tích của trận hỏa thiến năm này đã bặt tăm kể từ lâu rồi, một vài người mới nhất mang đến Cảnh Thành còn ko hiểu được mặt hàng chục con người vẫn bị tiêu diệt nhập vụ hỏa thiến ở cơ.

Kỷ Y Bắc tráng lệ coi cô, ko biết tại vì sao trước cơ lại khó khăn thâu tóm cô vì vậy, đoán chừng những tích cơ hội đặc biệt quan trọng tựa như mùng tối của cô ý đều teo nhập bên phía trong, chỉ với một vài ba tia mập lù mù, còn quả đât lại lan đi ra độ sáng tỏa nắng rực rỡ.

(Truyện được edit vày Diễm Sắc Cung.)

Kỷ Y Bắc ho nhẹ nhàng, bóp nhẹ nhàng trong cổ họng thô khốc, xoa xoa tóc cô.

Hạ Nam Chi vẫn quan sát về phía đằng trước, tuy nhiên ánh nhìn chính thức vận động, từ từ sở hữu độ sáng.

"Vừa nãy em cho tới văn chống lần anh, nghe thấy những gì Phó viên trình bày." Giọng cô vô cùng nhẹ nhàng.

Trái tim Kỷ Y Bắc trùng xuống, ma mãnh xui quỷ khiến cho nhưng mà mạnh mẽ và uy lực xoay đầu Hạ Nam Chi lại, ngăn mang lại cô coi về phía cơ. Sau cơ anh bước lên một bước, sử dụng tay ôm cô nhập lòng.

Xem thêm: công tắc tình yêu

Hạ Nam Chi sững người, những tâm trí lộn xộn cơ đùng một phát bặt tăm.

"Đây là điều tốt, ko cần em luôn luôn mong muốn biết chân tướng tá sao?"

Hạ Nam Chi vùi nguồn vào ngực của anh ý, cảm biến sự lắc động của lồng ngực, tương đối thở ấm cúng phía trên đỉnh đầu.

"Anh trai." Giọng trình bày Hạ Nam Chi rầu rĩ, lại nhẹ dịu, khan hiếm Lúc nhận sai: "Em nghi vấn Phó cục"

Kỷ Y Bắc sửng sốt: "Hả?"

"Bố em... trước hôm xẩy ra hỏa thiến Phó viên đang đi đến mái ấm em, ông ấy thuyết phục tía em chớ nối tiếp khảo sát nữa, ông ấy trình bày, nếu như nối tiếp khảo sát tăng thì tiếp tục gặp gỡ nguy khốn. Kết trái khoáy là ngày bữa sau... Em chắc hẳn rằng ông ấy biết viết lách dòng sản phẩm gì"

Trái tim Kỷ Y Bắc đập mạnh một giờ, đơn thuần vẻ mặt mũi anh ko lòi ra vẻ gì, ngón tay anh lướt qua loa làn tóc của Hạ Nam Chi nhẹ dịu vuốt vuốt.

"Không sao, anh tiếp tục khảo sát nữa, cũng tiếp tục cẩn thận"

Không biết vì thế sao, dáng vóc này của Hạ Nam Chi thực hiện mang lại anh cảm nhận thấy nhức lòng, nghĩ về cho tới trên đây, động tác bên trên tay của anh ý trở thành nhẹ dịu rộng lớn, một khi sau anh mới nhất xem sét vai của tớ vẫn ướt sũng kể từ khi nào là.

"Hạ Nam Chi?" Giọng Kỷ Y Bắc sở hữu chút khàn.

Anh đem tay lưu giữ vai cô kéo cô đi ra, trị hiện nay Hạ Nam Chi thiệt sự đang được khóc, hai con mắt đỏ ửng hoe, lông nheo tương đối bám nước, chóp mũi ửng hồng.

Tác động này đối với khi Lúc Tiềm trình bày với anh rằng Hạ Nam Chi quí anh còn to hơn.

Anh thân quen Hạ Nam Chi nhiều năm vì vậy, rộng lớn chục năm rồi nhưng mà cũng trước đó chưa từng thấy cô khóc lúc nào.

"Không sao chứ?" Kỷ Y Bắc tất tả vàng đem tay lên vệ sinh nước đôi mắt mang lại cô.

Hạ Nam Chi ngay tắp lự cúi đầu xuống, tùy tiện lấy ống tay áo vệ sinh mặt mũi, coi thanh lịch nơi khác, người sử dụng giọng mũi nồng đậm nói: "Không sao"

Tay của Kỷ Y Bắc lúng túng nhằm đằm thắm ko trung, sau cuối vỗ nhẹ nhàng lên trán cô, nghiêm trang hỏi: "Vừa nãy em bảo cho tới văn chống lần anh? Có việc gì sao?"

"Mai là Tết Thanh Minh, dì tự động bản thân thực hiện chút bánh mong muốn mang về viện chăm sóc lão phúc lợi, căn vặn tất cả chúng ta sở hữu thời hạn ko mai mang 1 không nhiều cho tới viện phúc lợi ở ngay gần Sở cảnh sát"

Kỷ Y Bắc lấy điện thoại thông minh đi ra coi một lượt, thực sự u anh vẫn gửi một lời nhắn mang lại anh nhập nhị giờ trước.

"Được, vậy sáng sủa ban mai anh cho tới đón em"

"Được"

Hạ Nam Chi gập đầu, lùi lại nửa bước sẵn sàng tách lên đường, tuy nhiên lại giới hạn lại: "Kỷ đội"

"Sao thế?"

Kỷ Y Bắc cụp đôi mắt xuống coi cô.

Hạ Nam Chi ngước đầu lên, bóng của Kỷ Y Bắc lù mù mờ phản chiếu nhập hai con mắt của cô ý, anh chợt nghĩ về cho tới một tính kể từ - như sao sáng sủa.

Làn gió máy đêm tối lắc động các cái lá tạo ra giờ xào xạc, nhãn hiệu xe cộ bên trên đàng không ngừng nghỉ di chuyển, một phía một mạch nước ngầm chầm đủng đỉnh phát động.

Yết hầu Kỷ Y Bắc vận động tăng lên giảm xuống, rễ thần kinh sau gáy anh đùng một phát co hẹp.

Hạ Nam Chi coi anh đùng một phát mỉm cười một giờ, trước lúc Kỷ Y Bắc kịp phản xạ đã biết thành cô tóm lấy phần cổ áo kéo xuống.

Hạ Nam Chi ngước đầu lên nhanh gọn đặt lên trên môi anh một nụ hít, tuy nhiên từng chuyện ko kết giục ở cơ, nhị song môi một rét mướt một giá tiền đụng chạm nhập nhau nhập nhị giây.

Không khí yên ổn ắng nhập nhị giây.

(Truyện được edit vày Diễm Sắc Cung.)

Kỷ Y Bắc ko đẩy cô đi ra, hoặc là trình bày, không tồn tại bản năng đẩy cô đi ra.

Hạ Nam Chi vươn vị giác vẽ một vòng tròn trĩnh bên trên môi anh, ko tiến bộ hơn nữa, buông lỏng phần cổ áo anh đi ra rồi phục sinh lại như cũ.

"Em thao diễn cảnh khóc ko tồi tệ chứ?" Hạ Nam Chi mỉm cười căn vặn.

"..."

Vương chén đản.

"Mấy giọt nước đôi mắt thay đổi lấy một nụ hít." Hạ Nam Chi cười: "Thật là lãi"

Xem thêm: thừa tướng yêu nghiệt sủng thê

Kỷ Y Bắc dỗi lưu giữ ném lại một câu "Mai tự động bản thân đi", tiếp sau đó vứt đi ko thèm xoay đầu lại. Ngoại trừ thế sở hữu Hartware ngắc, thì khu vực nào là cơ vì thế bị trêu chọc nhưng mà sở hữu Xu thế ngóc đầu lên.

Khóe đôi mắt Hạ Nam Chi cong cong coi bóng sườn lưng của anh ý, cô hít một tương đối rồi lấy tay vệ sinh lên đường giọt nước đôi mắt còn chưa kịp vệ sinh khi nãy.

- ----------